Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 77 : Hoàng tử bệnh kiều (2)

Nàng vừa mới đứng yên, ký ức đã bắt đầu xẹt qua. Thật lâu sau, Tô Yên mở to mắt, trong mắt hiện lên một tia không rõ, "Tiểu Hoa". "Dạ? Sao vậy ký chủ?" "Ký ức này của ta, chết rồi, sau đó sống lại, là sao?" "Ký chủ, thân thể này của ngài đã trọng sinh." Tô Yên nghe thấy cái từ này, có chút không hiểu, "Trọng sinh?" "Đúng rồi, nàng sống hai đời, chỉ là vận mệnh có chút bi thảm, khi chưa trọng sinh bị hại chết, trọng sinh trở về cũng chết nha." Nghe Tiểu Hoa nói, Tô Yên bắt đầu xem ký ức của người này. Đất nước này là Hiên Viên quốc, hoàng thất họ kép Hiên Viên. Nguyên thân vốn là cung nữ trong cung Đại hoàng tử Hiên Viên Vĩnh Lâm. Cẩn thận sinh tồn trong cung, vốn chỉ còn hai tháng nữa sẽ được ra cung lấy chồng. Kết quả... một tháng trước khi ra cung, Hoàng Thượng băng hà. Đại hoàng tử nên kế vị, nhưng trước ngày kế vị, Đại hoàng tử lại đột nhiên chết. Mấy ngày sau, Nhị hoàng tử cũng đột ngột ra đi. Cuối cùng, ngôi vị hoàng đế do Tam hoàng tử Hiên Viên Vĩnh Hạo kế vị trở thành người thắng cuối cùng. Tam hoàng tử vẫn luôn không có tiếng tăm gì, các vị đại thần còn cho rằng đã đưa một người tính tình yếu đuối lên kế vị, còn đang lo lắng cho tương lai của Hiên Viên quốc. Nhưng mà chỉ cách một ngày, tất cả đại thần không còn suy nghĩ này nữa, tất cả đều đang cầu nguyện cho tính mạng của mình. Ngày đầu tiên Hiên Viên Vĩnh Hạo đăng cơ, xẻo thịt giết chết hết tất cả vây cánh của Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử. Những đại thần cùng ngày còn sống, nhìn đống thi thể hài cốt kia, sợ tới mức động cũng không dám động. Dựa theo đạo lý, những chuyện trên triều đình như vậy, không liên quan gì tới một cung nữ nhỏ nhoi như nàng. Nhưng mà Hiên Viên Vĩnh Hạo, là một người lương thiện sao? Những ngày sau đó, tất cả thị vệ cung nữ của Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, mấy trăm người a, trong cùng một ngày, tất cả đều treo cổ tự tử. Đứng trong cung điện uy nghiêm nhìn xuống, đầu người lăn long lóc, máu loãng trực tiếp chảy tới tận con sông bảo vệ thành, nhiễm đỏ nước sông, bảy ngày bảy đêm vẫn chưa trở lại bình thường. Máu chảy thành sông là như thế nào? Đại khái là cảnh tượng lúc đó. Mà nguyên thân, cũng là một trong số những thi thể ở đó. Sau khi nguyên thân chết, không nghĩ tới mình sẽ quay lại một năm trước. Lúc đó, tất cả còn chưa thay đổi. Nguyên thân cho rằng bản thân nắm được hướng đi của lịch sử, muốn báo thù cho kiếp trước của mình. Nhất định phải giết chết Tam hoàng tử bạo quân này. Nguyên thân cảm thấy mình đang gánh vác trọng trách cứu vớt mọi người. Nguyên thân quyết định tự đề cử mình, trở thành mật thám của Đại hoàng tử, đi đến bên cạnh Hiên Viên Vĩnh Hạo, ẩn núp ở đó. Chỉ là đáng tiếc..., nguyên thân vẫn luôn cảm thấy mình đã đủ cẩn thận. Nhưng mà nàng lại không điều tra được dấu vết gì, Tam hoàng tử mỗi ngày ngủ, đọc sách, ăn cơm, hoặc là ngắm hoa, không có bất kỳ động tĩnh gì. Thời gian một năm sắp tới, Hoàng Thượng sắp băng hà. Nguyên thân cảm thấy cần phải liều mạng một lần, nàng hao tổn tâm cơ bắt đầu tiếp cận Hoàng Thượng, thậm chí viết một phong huyết thư trình lên. Chỉ là những chuyện này, không hề có tin tức giống như đá chìm đáy biển. Hoàng Thượng vẫn chết, thậm chí còn chết sớm hơn hai tháng. Một ngày, nàng nhận được mệnh lệnh của Tam hoàng tử, đưa điểm tâm cho Hoàng Thượng. Một đường thông suốt, đi vào, nhìn thấy Hoàng Thượng nằm trên mặt đất, đã tắt thở.