Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 392 : Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 57
Edit: Tinh Niệm
Cô lại lần nữa nói
"Em chỉ biết hôn người em thích."
Sau đó những lời này, thành công làm ánh mắt Kỷ Diễn càng sáng.
Chung quanh cỗ hơi thở trầm thấp kia, tựa hồ dần dần tan đi.
Hửm?
Tô Yên cảm thấy ngạc nhiên.
Sớm biết rằng một cái hôn hữu dụng như vậy, cỗ đã không them nhiều lời, hôn nhiều thêm hai cái thì tốt rồi.
Nhưng mà, đáng giá cao hứng chính là, hai người rốt cuộc xem như làm lành.
Cửa phòng mở ra.
Kỷ lão gia tử chống quải trượng, đứng ở cửa.
Ở phía sau ông, bác sĩ hộ sĩ đều đã tùy thời chuẩn bị.
Nguyên bản, kỷ lão gia tử tính toán thuyết giáo Tô Yên một phen.
Rốt cuộc ông vẫn luôn luôn phản cảm với việc người này lợi dụng cháu trai hắn không hiểu sự đời, lợi dụng chỗ tốt từ hắn.
Chỉ là vừa mở cửa ra, liền vừa vặn nhìn thấy Kỷ Diễn từ phía sau đi tới, dắt tay Tô Yên.
Sau đó nắm chặt lấy, vẻ mặt vui sướng khó có thể nói nên lời.
Làm lời lão gia tử dừng bên miệng, nuốt đi xuống.
Cửa vừa mở ra, Tô Yên ra tiếng
"Xin chào."
Nói xong, cô liền xoay người lôi kéo Kỷ Diễn đi đến mép giường.
Đi đến trước giường, ý bảo hắn nằm trên đó, chờ bác sĩ tới xem bệnh.
Hai người đều rất ngoan.
Một kẻ quy quy củ củ nằm ở trên giường.
Một kẻ thành thành thật thật ngồi ở mép giường.
Hình ảnh Kỷ Diễn chủ động phối hợp này, vẫn khiến cho bọn họ kinh ngạc.
Lúc trước tuy rằng cũng phối hợp.
Nhưng là thuộc về tiêu cực trị liệu.
Người bệnh đều không có ý chí cầu sinh, làm sao có thể trị bệnh được?
Mà hiện tại, hiển nhiên, người bệnh có ý tứ yêu cầu trị liệu.
Kỷ lão gia tử nhìn một màn này, ánh mắt phức tạp khó phân.
Ông đối với bác sĩ phía sau nói
"Làm phiền rồi."
Bác sĩ cùng hai gã hộ sĩ đi vào.
Bác sĩ mang theo bao tay tiêu độc, kiểm tra cho hắn.
Bên cạnh hộ sĩ nói
"39 độ một."
Tô Yên yên lặng nhìn Kỷ Diễn liếc mắt một cái.
Kỷ Diễn cúi đầu không nói lời nào, nhưng thật ra lôi kéo tay cô càng chặt.
Tựa hồ mấy ngày qua, hộ sĩ bác sĩ đều đã hình thành ăn ý.
Đã có người bắt đầu chuẩn bị truyền nước biển.
Kỷ Diễn nhìn thoáng qua một đống chai kia.
Ngược lại dời đi ánh mắt.
Hiển nhiên, cũng không nguyện ý truyền nước.
Tô Yên nhìn thấy cái phản ứng này của hắn, ra tiếng
"Bác sĩ, hắn liên tục phát sốt nửa tháng, phát sốt vẫn luôn liên tục không giảm, có phải trong cơ thể hắn sinh ra kháng dược hay không?"
Bác sĩ nhìn thoáng qua Tô Yên, sau đó gật đầu
"Cũng có chút liên quan đến vấn đề này. Hắn trường kỳ dùng thuốc, đây là việc không thể tránh được."
"Còn có phương pháp khác không?"
Bác sĩ do dự một chút, sau đó nhìn thoáng qua lão gia tử bên cạnh.
Ra tiếng
"Dựa theo tình trạng đặc thù của người bệnh, hạ nhiệt độ bằng phương pháp vật lý vẫn có thể xem là một biện pháp tốt."
Vấn đề là, lúc trước Kỷ Diễn tiêu cực điều trị, nếu dùng phương pháp kia trên người Kỷ Diễn, không chừng sẽ có nguy hiểm rất lớn.
Nhưng mà, hiện tại xem ra.
Tựa hồ, hẳn là có thể.
Tô Yên nhìn Kỷ Diễn, dò hỏi ý kiến hắn.
Hắn gật gật đầu, tỏ vẻ nguyện ý.
Sau đó, bác sĩ kia trầm ngâm trong chốc lát
"Nhưng mà, hắn mỗi ngày cần phải truyền dịch để duy trì dinh dưỡng mỗi ngày. Nếu không truyền nước biển, thì phải ăn cơm."
Cô quay đầu nhìn về phía Kỷ Diễn
"Anh lúc trước vẫn không ăn cơm?"
Kỷ Diễn lông mi run rẩy, chậm rãi nói
"Truyền nước biển, có thể, không cần ăn cơm."
Thanh âm nhỏ đi nhiều.
Hắn giống như cảm thấy..... Tô Yên có điểm tức giận.
Nhưng là cũng không biết vì cái gì, hắn lại cảm thấy có chút vui vẻ.
Cô ra tiếng
"Về sau, một ngày ba bữa."
Kỷ Diễn thực ngoan đáp ứng
"Ừm."
Rốt cuộc, Kỷ Diễn bày ra thái độ mà người bệnh nên có.
Khó được có khi hắn " tích cực " phối hợp trị liệu.
Một hồi thăm khám thành công kết thúc.
Truyện khác cùng thể loại
32 chương
22 chương
532 chương
52 chương
35 chương
10 chương