Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 226 : Đại lão sắp hắc hóa (66)
Edit: Ư Ư
Sau đó cảnh sát và bác sĩ cũng đi ra khỏi phòng.
Trước khi đi còn nói: "La Nguyên Kiệt, anh và cô ấy có hai tiếng đồng hồ, hai tiếng sau, hy vọng anh có thể thực hiện đúng lời hứa."
La Nguyên Kiệt nhìn chằm chằm Tô Yên.
Từ sau khi Tô Yên đi vào, ánh mắt của gã đã sáng lên
Chỉ là khi cô cúi đầu gã lại nhìn thấy những vết hôn rậm rạp trên cổ Tô Yên.
Ánh mắt La Nguyên Kiệt cứng lại, gã dựa vào đầu giường nhắm mắt nói: "Tô Yên, tôi thích em."
Chuyện tới lúc này thì đây sẽ là cơ hội duy nhất của gã nên dù thế nào gã cũng phải nắm lấy.
Tô Yên nghe xong, gật gật đầu, "Được rồi, tôi đã biết."
La Nguyên Kiệt bỗng nhiên mở to mắt cười rộ lên, chỉ là nụ cười không còn được như lúc trước, "Tôi biết tôi phạm tội, nếu vào tù thì không biết bao giờ mới có thể ra ngoài, nhưng mà chỉ bằng chút chứng cứ mà cảnh sát có lúc này thì không thể nào kết tội tôi."
"Vậy thì sao?"
"Chỉ cần tôi không nhận tội thì bọn họ cũng không thể làm gì tôi. Tô Yên, tôi biết em là người tốt, bây giờ tôi giao lựa chọn vào trong tay em."
"Có ý gì?"
"Em hy vọng tôi vào tù sao?"
Tô Yên nghe gã hỏi thì chỉ cảm thấy đây là một câu hỏi vô nghĩa, "Dù ở đâu thì cũng phải tuân theo quy tắc, quy tắc của thế giới này gọi là pháp luật. Anh không phải người định ra pháp luật nên phải làm theo pháp luật, một khi vượt qua thì phải chịu tội."
Tiểu Hoa nghe Tô Yên nói, đột nhiên cảm thấy ký chủ của mình rất có học vấn đấy chứ.
Nó không nhịn được mà khen ngợi, "Ký chủ ~ ngài giỏi quá ~~~"
Tô Yên nói không phức tạp nên La Nguyên Kiệt hiểu ý của cô.
Nói trắng ra là nếu phạm tội thì phải chịu phạt.
La Nguyên Kiệt ho khan một tiếng, "Tôi có thể chịu tội, tôi cũng có thể giao ra tất cả chứng cứ, nhưng tôi có một điều kiện."
"Điều kiện gì."
"Lên giường với tôi một lần."
Tô Yên, "......."
Sau đó Tô Yên nhìn gã một lúc lâu, thấy gã thật sự nghiêm túc mới hỏi Cổ vương trong không gian, "Có phải em ăn luôn não của anh ta rồi không?"
"Mắng mắng mắng mắng này mắng!!"
Không phải! Gã vốn ngu ngốc mà!!
Thấy Tô Yên cúi đầu, La Nguyên Kiệt từng bước ép sát, "Chỉ cần em lên giường với tôi thì tôi sẽ giao hết tất cả chứng cứ phạm tội và chấp nhận vào tù. Đương nhiên, em cũng có thể không đồng ý, nhưng mà, sau khi hết thời gian giam giữ thì tôi sẽ trở lại cuộc sống bình thường, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người bị liên lụy? Em có nỡ không? Em....."
Tô Yên nghe, cảm thấy ồn ào nên lên tiếng đánh gãy, "Còn có chuyện khác không?"
La Nguyên Kiệt cắn răng nhìn cô, "Em không thích tôi một chút nào sao?"
"Không thích."
Có lẽ do La Nguyên Kiệt quá kích động, với gã mà nói, Tô Yên không lưu tình là một loại đả kích rất lớn.
Sau đó gã không nhịn được mà muốn nắm lấy cánh tay cô, nhưng cô đã nhanh chóng dùng cái bình trên bàn đập vào đầu gã, nhíu mày, biểu tình nghiêm túc, "Hành vi vừa rồi của anh thuộc về có ý định cưỡng hiếp nhưng chưa thực hiện được, tôi đánh anh là phòng vệ chính đáng."
La Nguyên Kiệt che đầu, cả cơ thể run rẩy nhìn về phía Tô Yên.
Cô gái này rõ ràng mềm mại ngọt ngào như vậy, ngoan ngoãn như vậy.
Nhưng mà những câu cô nói đi vào trong tai La Nguyên Kiệt, lại tàn nhẫn như vậy.
Chị Yên hoàn thành nhiệm vụ được thưởng 5 điểm, hỏi chị chia cho dung lượng não mấy điểm, giá trị thể lực mấy điểm???
Truyện khác cùng thể loại
104 chương
10 chương
90 chương
41 chương
3 chương