Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1720 : Leng Keng Tiểu Cẩm Lý Lên Sàn 39

Tô Cổ nghe nó nói, trào phúng nói một câu “Không chơi vui mà có thể ở bên ngoài lắc lư mười ngày?” Tô Tiểu Hồng nhìn mình lại lần nữa biến sạch sẽ. Nó từ bồn tắm chạy ra ngoài. Trêи người trơn bóng. Nó nói “Ta đi tìm ngươi, nhưng không tìm được!” Tô Cổ nhìn nó “Đi chỗ nào tìm?” “Câu lạc bộ đêm. ” Nghe còn có vẻ rất ủy khuất nha. Tô Cổ nhìn nó, cả nửa ngày cũng không nói chuyện. Lúc sau mới nói “Ngươi sao lại dơ như vậy?” Nói đến chuyện này, Tiểu Hồng bắt đầu ấp úng. “Ta, ta nhìn thấy có rất nhiều rắn lăn lộn trong bùn đất. ” Tô Cổ nghe “Ân?” Nó cũng không muốn, chỉ là nhìn thấy có rất nhiều rắn lăn lộn trong bùn, cảm thấy chơi cũng vui, bèn đi vào chơi một trận mới làm bản thân dơ hề hề như vậy. Tô Cổ lãnh đạm mở miệng “Khi nào loài rắn các ngươi cũng có loại yêu thích này? Ta nhớ rõ, lăn lộn bùn, đó là lươn. ” Tô Tiểu Hồng nhỏ giọng nói “Ta gặp được chính là nó nha. ” Tô Cổ lấy khăn tắm treo ở bên cạnh bao lấy Tiểu Hồng, bế nó ra ngoài “Xem ra, ngươi cùng đám lươn kia chơi thực vui vẻ. ” “Mới không phải, bọn chúng nói ta lớn lên kỳ quái, còn muốn đuổi ta đi, bọn chúng mới kỳ quái đâu. ” Cả người đen thui à. Tô Tiểu Hồng ôm Tô Cổ, blah blah nói loạn xạ cả lên. Tô Cổ nghe xong, thuận miệng hỏi một câu “Đánh thắng?” “Đương nhiên!” Tiểu Hồng ưỡn ưỡn ngực, rất là tự hào, nó chính là lợi hại nhất. Tô Cổ nghe xong, có vẻ tán đồng, gật gật đầu “Ân, không tồi. ” Tiểu Hồng vừa nghe, bắt đầu cao hứng lắc lư hai chân. Tức khắc liền vứt chuyện mình bỏ nhà ra đi 10 ngày ra sau đầu. Cho đến khi Tô Cổ hỏi “Ngươi một ngày có thể ăn bao nhiêu kem ly?” Nói đoạn, Tô Cổ đi tới mở tủ lạnh ra, thuận đường thả Tiểu Hồng xuống. [Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm. com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ] Tô hồng vừa nghe, ánh mắt sáng lên “Là muốn thưởng ta?” Tô Cổ duỗi tay, sờ sờ đầu Tiểu hồng “Có thể ăn bao nhiêu cái?” Tiểu Hồng bắt đầu cẩn thận tính “Mười cái kem ly, hai mươi cái chocolate, còn có ba cái bánh kem. ” Bàn tay nhỏ kia đều đếm không hết. Tô Cổ gật gật đầu, kéo ra một cái ngăn tủ trong tủ lạnh, lấy ra một của cà rốt đông lạnh. Tiểu Hồng nghi hoặc “Ngươi thích ăn cái này?” Cà rốt ······. Tiểu Hồng nghiêng đầu sang một bên, hai tròng mắt nhìn chằm chằm vào tủ lạnh. Tô Cổ chậm rãi nói “Tiền tiêu vặt tịch thu, kem ly tịch thu, bánh kem chocolate cũng tịch thu. ” Tô Cổ mở ra ngăn trêи tủ lạnh. Chỉ thấy nơi vốn dĩ để đồ ăn, hiện giờ đặt hai bé rối Teletubbies. Hắn lại nói “Cái này, cũng tịch thu. ” Dứt lời, Tô Cổ giơ tay, toàn bộ tủ lạnh đều bị đông cứng. T ô Tiểu Hồng choáng váng. “Ta không. ” “Ngươi không có quyền lựa chọn. ” Tô Cổ cầm cà rốt kia đập vào trêи đầu Tô Tiểu Hồng “Cà rốt đông lạnh này, ngươi là muốn hay là không muốn? Không muốn cái này thì không còn cái gì nữa đâu. ” Tô Cổ căn bản đều không cho Tô Tiểu Hồng thời gian phản ứng. Tô Tiểu Hồng nhanh chóng duỗi tay, lập tức ôm lấy cà rốt. “Muốn” Nói đoạn, răng rắc cắn một ngụm. Ô ô ô ô, thực khó ăn. .