Nam chủ à, nữ chủ của các ngươi ở bên kia mà
Chương 8 : Đụng mặt nữ chủ (1)
- Sao nhóc Bảo Bảo lâu la vậy nhỉ?! Hay là có chuyện gì rồi?! Cậu thử gọi đi Thần...- Vy Vy đứng khoanh tay, dựa lưng vào tường. Các cô đến Hội Trường một lúc lâu rồi mà vẫn chưa thấy Anh Bảo đâu...Con nhóc nghịch ngợm này lúc nào cũng gây rắc rối...Cả thiên hạ này e chỉ có 2 người trị được nó...1 là Thần, 2 là Du Nghi...Còn lại thì chấm hết...Aizzz...
Thần mở điện thoại ra, bấm số của Anh Bảo...
"Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau"...
- Anh Bảo tắt máy rồi...- Thần nhàn nhạt lên tiếng. Du Nghi nhìn sang Thần:
- Con bé có hay không gặp phải rắc rối gì...?!
- Chắc không đâu...- Thần nhè nhẹ trả lời - Thường thì em ấy tắt máy để...
Không hẹn mà trong đầu 2 người kia đã hiện ra vế sau của câu trả lời: "ĐỂ HẠI NGƯỜI"...(Dạ, lần này chị ấy bị người hại ạ...=))...)
- Các em là học viên mới à?! - Không gian đang im ắng bỗng vang lên một giọng nói nhẹ nhàng. Cả 3 đồng loạt liếc mắt nhìn sang. Đó là một người phụ nữ đẹp...Thoạt nhìn qua có lẽ mới tầm 33, 34 nhưng đối với đám người mắt tinh ngang tia laze như các cô thì bà đã ngoài 37, 38 rồi...Aizzz...Thế giới tiểu thuyết là đây, đến phụ nữ trung niên cũng đẹp như vầy...
- Vâng...Cô là?! - Du Nghi mở miệng trả lời trước. Đáy mắt người phụ nữ kia lướt qua tia sáng hài lòng...
- Cô là Hiệu Phó ở đây, sao các em không vào Hội Trường để dự lễ Nhập Học?!
- Chúng em đang chờ bạn, có lẽ bạn ấy sẽ đến mau thôi...!! - Thần nhàn nhạt mở lời...Cô có cảm giác...Người phụ nữ này...Không đơn giản...Theo như nội dung trong cuốn tiểu thuyết kia, vị Hiệu Phó này là một người nghiêm khắc, quyết đoán và vô cùng tinh anh...Quan trọng hơn, bà là người duy nhất ở Royal đã từng tiếp xúc với vị Hiệu Trưởng bí ẩn nhất nhất quả đất của đã một tay gây dựng lên ngôi trường hạng nhất này...
- Nếu vậy các em vào Hội Trường trước đi, cô sẽ nhờ quản lí dẫn bạn kia đến sau cũng được, buổi lễ sắp bắt đầu rồi...À, cũng xin giới thiệu luôn, cô là Thẩm Ngọc...Rất vui được gặp các em... - Thẩm Ngọc nở nụ cười chuyên nghiệp. Đáy mắt Thần lướt qua tia thâm sâu rồi cười đáp lại:
- Rất vui được gặp cô...Em là Lạc Vô Thần, bạn gái tóc vàng này là Thiên Chỉ Vy, còn đây là La Du Nghi...
- Chúng em chào cô...- Vy Vy cùng Du Nghi cũng có suy nghĩ như Thần nhưng cả hai cũng giấu sự tò mò đi. Du Nghi quay sang 2 người:
- Hai em đi vào trước đi, chị ở đây chờ Anh Bảo tới...
- Vâng... - Thần gật đầu rồi cười nhìn Thẩm Ngọc. Thẩm Ngọc hiểu ý, quay người đi vào Hội Trường trước, Thần cùng Vy Vy đi theo sau. Nhìn Hội Trường mà Vy Vy cảm thán...Đây là Hội Trường hay sân vận động vậy hả giời?! Cái trường khủng bố thì không sao nhưng đến cái Hội Trường cũng khủng bố như vầy...Aizzz...Có cảm xúc thật muốn ngửa mặt lên trời mà hét: "CMN"...
Sau khi tạm biệt Thẩm Ngọc, Thần chọn một chỗ khuất mà kéo Vy Vy lại đấy...Ở đây nhiều học viên thế này, mong sao không đụng phải một số người không nên đụng...Đứng dựa lưng vào tường, Thần nhắm mắt lại, đeo tai nghe lên nghe nhạc. Vy Vy đứng cạnh Thần, hướng mắt nhìn lên phía bục cao. Dùng đầu gối cũng biết tâm hồn cô đang treo trên 9 cành cây, à nhầm, tầng mây...Có ai rảnh rang mà đi nghe cái bài thuyết trình dài như "Bài Ca Muôn Thuở" đâu...Tâm hồn cô đang bay...Bay cao...Bay xa...(Không bay mất đâu ạ...=))...) thì chợt đâm sầm xuống đất bởi vì...
Trên bục cao kia, Thẩm Ngọc nở nụ cười tươi đẹp trong mắt mọi người nhưng lại vô cùng kinh khủng trong mắt cô và "NHẸ NHÀNG" nói một câu vô cùng "TAO NHÃ":
- Sau đây xin mời các học viên xuất sắc nhất từ trường Sky lên giới thiệu với toàn trường...Xin mời các em...
Từ trong cánh gà, 12 hot boy, hot girl lần lượt đi ra, thu hút ánh nhìn của cả trường ngoại trừ "Đệ Nhất Thờ Ơ" là Thần và "Siêu Cấp Vô Tâm" là Vy Vy. Đến khi học viên thứ 12 đi ra, toàn trường lập tức "Ồ" lên đồng loạt. Vy Vy thì khoanh tay "Hừ" lạnh còn Thần thì lười biếng đưa mắt nhìn về phía đó...Lấy 11 kẻ kia làm nền cho mình...Thật tầm thường a...NỮ CHỦ À...
Trên bục, một siêu mĩ nhân đang đứng đó. Mái tóc màu nâu, xoăn nhẹ ở phía dưới được buông xõa tự nhiên. Gương mặt trái xoan tinh xảo, mắt hạnh to tròn, màu xanh lam trong veo như hồ nước mùa thu, lúc nào cũng ngập nước. Cái mũi nho nhỏ, môi hồng ướt át...Một vẻ đẹp loli chính hiệu...Trên người cô ta mơ hồ còn tỏa ra ánh sáng dìu dịu như Thiên Thần lạc xuống trần gian...Chỉ là...Còn kém xa Anh Bảo...
Vy Vy gõ gõ tay vào cằm:
- Hừ, mụ tác giả kia là vẽ cánh cho gà sao?! Thiên Thần gì chứ, chỉ được cái vỏ ngoài, chất lượng thì kém như hàng lậu ấy...
(Vỗ tay, em đồng ý...)
Thần nhếch miệng, lấy máy ảnh ra chụp lại hình của cô ta. Nhìn đáy mắt chứa đầy sự cao ngạo của cô ta, Thần nhàn nhạt cười:
- Chào mừng tới Địa Ngục...Giang Ánh Nguyệt...Chúng ta gặp nhau rồi...
Truyện khác cùng thể loại
240 chương
42 chương
55 chương
82 chương
85 chương
19 chương
43 chương