Tần Miểu Miểu gãi gãi đầu, sâu sắc cảm thấy mắt mèo của mình mù mất rồi.
Mẫu thân không thường tiếp xúc với Úc Đường mà cũng có thể đoán được tình trạng chung sống của nàng và Úc Đường.
Còn nàng, người ở chung sớm chiều với Úc Đường lại không hề biết chút nào đến những toan tính của nàng ta.
Nhưng nàng vốn dĩ là một con mèo, không hiểu tâm lý con người hình như cũng bình thường mà?.
Truyện Ngược
Đúng rồi, con người phức tạp như thế, huynh đệ tỷ muội ruột thịt mà cũng có thể vì đủ loại nguyên nhân đấu đá nhau, meo là động vật đơn giản không hiểu được suy nghĩ của bọn họ.
Chắc chắn là như thế, tuyệt đối không phải do mắt meo mù hay meo ngốc đâu.
Tần Miểu Miểu gật gật đầu, thành công an ủi trái tim non nớt của mình.
Trưởng công chúa nhìn con gái ngốc một cái, không nói gì.
Con gái bà trời sinh đơn thuần, chỉ sợ không thể thích ứng được chốn hậu cung, xem ra vẫn nên tìm cơ hội giải trừ hôn ước của con bé với Thái Tử.
Còn Khương Thanh...
Dám to gan tính kế con gái bà, vậy nàng ta chuẩn bị nhận quả báo đi.
Vân đại sư của chùa An Quốc là tên giả mạo, đại sư thật sự đã bị kẻ xấu giết hại từ ba năm trước, kẻ xấu đó giả mạo thân phận đại sư ba năm.
Trong thời gian đó, kẻ giả mạo đã cưỡng hiếp hơn mười vị nữ quyến, đã vậy còn cấu kết với rất nhiều đại thần trong triều, làm loạn triều cương, khiến triều đình và dân chúng khiếp sợ.
Thiên Thần đế giận dữ, hạ lệnh xét xử nghiêm những người ở chùa An Quốc, rất nhiều quan đại thần có quan hệ với kẻ giả mạo lần lượt bị tống vào ngục, trong đó có huynh trưởng nhà mẹ đẻ của Hoàng Hậu, An Quốc Công hiện thời.
Vì cầu tình cho huynh trưởng mà Hoàng Hậu quỳ gối ở điện Thái Cực suốt ba ngày.
Tuy thế vẫn không thể xin Thiên Thần đế buông tha, sau khi trở về lập tức đổ bệnh.
Địa vị của Thái Tử Đức Minh càng được củng cố.
Triều đình bất ngờ có biến, không liên quan gì đến các tiểu thư được nuôi dưỡng trong khuê phòng nhà các phụ huynh không liên quan đến sự vụ này, nhưng điều các nàng ấy quan tâm là, sự vụ này liên quan đến một người.
Khương Thanh - người có công cứu giá, được phong làm Quận chúa cách đây không lâu.
Nghe nói vị Quận chúa này và tên dâm tặc kia đã quen biết nhiều năm, tên dâm tặc kia có thể lẻn vào chùa An Quốc thay thế Vân đại sư chính là nhờ sự giúp đỡ của nàng ta.
Lần chắn mũi tên thay Bệ hạ cũng là một màn kịch hay tự biên tự diễn, những thích khách đó thực tế là do Khương Thanh sắp xếp.
Còn việc tại sao một thiếu nữ hoa quý lại có thế lực hùng mạnh như vậy?
Thân là con gái duy nhất của lão An Quốc Công, không chừng lão An Quốc Công trước khi qua đời đã để lại cho con gái mình rất nhiều thế lực ngầm.
Chỉ thương thay lão An Quốc Công, một đời trong sạch, thanh danh sau này lại vì con gái mà hoàn toàn bị hủy hoại.
"Gì ạ? Khương Thanh và tên giả mạo Vân đại sư quen biết nhau ạ?" Tần Miểu Miểu lấy một con cá khô, biểu cảm như quần chúng hóng chuyện.
"Ừm," Thái Tử Đức Minh gật đầu, câu trả lời lại không hề liên quan đến vấn đề Tần Miểu Miểu đang nói: "Phụ hoàng nói, tháng sau cho chúng ta thành thân."
Tần Miểu Miểu không hề quan tâm đến ngày thành hôn, nàng bây giờ vô cùng tò mò chuyện của Khương Thanh: "Khương Thanh không biết võ, sao quen biết với kẻ giả mạo Vân đại sư được ạ?" Đã vậy còn giúp hắn ta ngụy trang ở chùa An Quốc không biết bao nhiêu năm.
Nghe không đáng tin chút nào.
"Khương Thanh đã từng cứu kẻ giả mạo kia một mạng." Thái Tử Đức Minh nói.
Thực ra, khi biết Khương Thanh còn có quan hệ với kẻ giả mạo, hắn thực sự có chút giật mình, kèm theo cả sợ hãi.
Nếu phụ hoàng không phái người theo sát Khương Thanh, nếu hắn không điều tra về nàng ta, thậm chí nếu sau khi hắn mất trí nhớ bị Khương Thanh lừa bịp, dưới địch ý của Khương Thanh với Miểu Miểu và thế lực sau lưng nàng ta, vậy Miểu Miểu...
Nguyên Giác giang tay, ôm chặt lấy người con gái bên cạnh vào lòng.
May sao.
Tần Miểu Miểu đang vui vẻ hóng chuyện, định ăn miếng điểm tâm:...
Thôi được rồi, thôi được rồi, chắc chắn là bởi Đức Minh ca ca quá yêu nàng.
Một chuyện phiền não ngọt ngào.
"Miểu Miểu, tháng sau chúng ta thành thân, được không?"
Tần Miểu Miểu: Thật ra meo không muốn thành thân.
"Miểu Miểu, phụ hoàng đã lệnh cho Bộ Lễ chuẩn bị hôn lễ của chúng ta."
Tần Miểu Miểu: Không sao, không sao, cữu cữu thương nàng như thế, nàng đi năn nỉ cữu cữu là được.
"Miểu Miểu, sau khi thành thân, ngày nào ta cũng cho nàng cá khô."
Ngày nào cũng có cá khô! Tần Miểu Miểu xấu hổ động tâm, hình như cũng được nhỉ?
Nghĩ đến mẫu thân đơn bóng, nàng vội lắc đầu: "Không được, không được, em muốn ở bên mẫu thân thêm nữa."
"Phủ Thái Tử ở ngay bên cạnh phủ công chúa, lúc đó hai phủ chỉ cách nhau một cánh cửa thôi, nàng muốn về lúc nào cũng được."
Mặt Tần Miểu Miểu có vẻ do dự.
"Ngày nào cũng được ăn cá khô."
"Ta sẽ làm cho nàng thật nhiều quả bóng len và giá đỡ cho nàng chơi."
Cái này thì làm sao từ chối được đây! Toàn là thứ meo thích!
Tần Miểu Miểu: "Vâng vâng, tháng sau thành thân!"
Miểu Miểu đồng ý rồi! Nguyên Giác kích động hôn nàng một cái, trên mặt tràn ngập vẻ kích động, hạnh phúc, khác hẳn dáng vẻ trầm ổn thường ngày.
Giờ đây, hắn chỉ là một tiểu tử bình thường nhất, được người trong lòng đáp lại, không phải vị Thái Tử oai phong trên triều.
Tần Miểu Miểu cũng vui lây với hắn, cười rộ lên, vòng tay ôm cổ hắn, bắt chước hắn hôn lên má hắn một cái.
Ánh mắt Nguyên Giác sâu thẳm, siết chặt eo nhỏ trong vòng tay mình, hôn thật sâu.
Trưởng công chúa Phúc Thọ đứng nơi xa thở dài một hơi.
Thôi, Miểu Miểu tuy đơn thuần không thích ứng được với hậu cung, nhưng Nguyên Giác đủ mạnh mẽ và thâm tình.
Hơn nữa, có bà và hoàng cữu của Miểu Miểu bảo vệ, hẳn cũng có thể thích ứng tốt ở hậu cung.
Quan trọng nhất là, không có ai yêu Miểu Miểu như Nguyên Giác, mất trí nhớ cũng không hề làm tổn thương Miểu Miểu.
Thanh mai trúc mã, ngọt ngào tựa mạch nha, sơ tâm vẫn vậy.
Bà có thể yên tâm.
- Hết -.
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
50 chương
579 chương
71 chương
27 chương
14 chương
280 chương
192 chương
25 chương