Không biết Trì Yến Hành bị làm cho phát cáu hay thế nào, Ngu Tố chưa kịp mở miệng người đã quay phắt chạy lên nhà rồi.
Cậu nghi hoặc nghiêng đầu thì thấy chú Hà đang bước từ trên xuống: “Tôi mang ngài đi xem phòng trước nhé Ngu tiên sinh?”
Ngu Tố đành gật đầu, chú Hà nhấn nút bên cạnh thang cuốn băng chuyền: “Tiên sinh trước kia không thích cái này, hiện tại đúng lúc có ngài ở đây nên mới sử dụng tới.”
“Cảm ơn chú Hà.”
Chú Hà cười tủm tỉm: “Không có gì, đây là việc tôi nên làm.
Hôm nay muộn rồi, tôi giúp ngài chuẩn bị phòng tắm.
Phòng tắm ở ngay trong phòng ngủ của ngài, tiên sinh rất chú trọng tới sự riêng tư nên dù là việc lớn nhỏ gì, ngài ấy cũng sẽ tôn trọng ngài.”
Ngu Tố vẫy vẫy tay ra hiệu không vấn đề gì, đi một lúc đã lên tới tầng 3.
Cậu nhanh miệng chen mồm: “Không có gì đâu ạ, chỉ cần cho cháu đồ ăn với nước uống thì cháu có thể sống rồi!”
Vừa nói xong thì một cánh cửa bên cạnh mở ra, cái vị Alpha lạnh lùng quen thuộc vài phút trước chạy trối chết lên nhà giờ xuất hiện sừng sững: “Nuôi em đơn giản y như nuôi cá ấy nhỉ?”
Ngu Tố nhìn nhìn rồi thở dài, thì đúng là nuôi cá mà.
Trì Yến Hành lại hiểu sai ý: “Sao thế, không được ngủ chung với nhau nên giận dỗi à?”
“Kệ đi.” Ngu Tố nói, “Muốn cắn thì nói trước một tiếng để còn chuẩn bị.”
Chuẩn bị? Đi rửa cổ à?
… Haiz, ai mà biết Omega kì quái này nghĩ cái gì trong đầu.
“Tuyến thể còn khó chịu không?” Trì Yến Hành rũ mắt, nhìn thoáng qua chỗ Ngu Tố.
“Tuyến thể?”
“Cái chỗ ban nãy em xoa nhẹ ấy.”
Ngu Tố đưa tay lên sờ theo bản năng: “Cũng ổn rồi, uống cốc nước hạ nhiệt.”
Trì Yến Hành: “Không liên quan tới nước đâu.”
Ngu Tố à một tiếng: “Thế thì vì sao?”
Trì Yến Hành giọng nói lạnh lẽo y như đang đứng trên bục thuyết trình nghiên cứu: “Em không giống Omega khác, khô nóng ban nãy là dấu hiệu động dục rất nhỏ, cần phải tiêm thuốc hoặc có Alpha đánh dấu tạm thời.
Tuyến thể của em chỉ nhói lên công năng của nó rồi tự hồi phục, cái này có thể do cấu tạo cơ thể đặc biệt, cũng có thể liên quan tới chiều sâu của tuyến thể khác thường.”
Cấu tạo cơ thể? Chiều sâu của tuyến thể? Nghe Trì Yến Hành nói, Ngu Tố chợt nghĩ tới chuyện ban nãy.
Bản thân cậu không phải Omega nhân loại thuần, trang bị xuất xưởng thì khác với đưa vào lắp ráp thực tiễn nhưng Trì Yến Hành thì không, pheromone khó khống chế nên là… Đối phương vừa vào cửa đã chạy biến đi là chịu ảnh hưởng của cậu?
Giọng nói bí bách của Trì Yến Hành ban nãy, chẳng lẽ muốn cắn cổ mình?
Nhưng… Trì Yến Hành cũng không có cắn.
Ngu Tố nhìn người đàn ông trước mặt, dáng người cao lớn, cứng cáp tựa tường đồng vách sắt.
Nhưng nào phải.
Bác sĩ cũng nói rồi đấy, Trì Yến Hành là một Alpha mắc chứng mất ngủ, phải cắn cậu mới có thể khỏe mạnh.
….
Nhân loại kì quái.
Trì Yến Hành cũng không giải thích thêm, nhìn chú Hà phía sau Ngu Tố: “Được rồi, chú dẫn Ngu Tố đi rửa mặt đi.”
“Vâng, thưa tiên sinh.”
Ngu Tố mờ mịt nhìn Trì Yến Hành một lần nữa đóng cửa phòng ngủ.
Nhà giàu vẫn là nhà giàu, giường ngủ thôi cũng to một cách thái quá, giường vỏ sò của cậu không thể so được.
Ngu Tố cảm thán một phen, quản gia phía sau đẩy cậu đi thẳng vào nhà tắm.
Đây đúng là một gian phòng riêng cao cấp, cậu cũng sẽ có cơ hội kiểm chứng suy đoán của chính mình.
Quản gia vừa đi vừa giới thiệu: “Xét tới nhu cầu của Ngu tiên sinh nên tôi chuẩn bị vòi hoa sen cho ngài, ghế nhỏ đặt cạnh bồn tắm, ngài có thể ngồi để tắm rửa.”
Ngu Tố bị cái danh “tiên sinh” lặp đi lặp lại làm cho váng cả đầu, vội vàng mở miệng: “Cháu biết rồi, phiền chú Hà quá.”
Quản gia giúp Ngu Tố ngồi từ xe lăn sang ghế nhỏ rồi mới nói tiếp: “Nên làm nên làm.
Tôi xin phép ra ngoài trước, chuông báo ở bên cạnh gương, ngài tắm rửa xong thì nhấn nhé, tiên sinh đang ở cách vách.”
Ngu Tố nhanh chóng gật đầu, không nghĩ quá nhiều về lời nói của đối phương.
Đợi chú Hà đi rồi Ngu Tố mới thở ra một hơi, rốt cuộc cũng được ở riêng.
Ngu Tố không mở vòi sen vội mà vịn lên tường đứng lên.
Cậu phát hiện ra khi mặc quần áo, chỉ có phần cẳng chân là chưa có cảm giác gì, phần trên không phải không có.
Trực giác mách bảo mọi thứ chỉ là tạm thời.
Ngu Tố dùng sức vịn lên, mũi chân có thể lấy sức bật lên thật, không còn mất tự nhiên như hồi sáng.
“Nhân tố gì đây… Chẳng lẽ vấn đề chỉ là thời gian?”
Ngu Tố thử bước đi thì chân đột nhiên mềm nhũn, nếu cậu không vịn tay thì đã ngã sấp mặt xuống rồi.
“Không thể… Haiz, bao giờ mới đứng được… Lúc nào cũng có người đẩy xấu hổ lắm.”
Cậu là tàn tật dỏm, không phải tàn tật chính hiệu.
Ngu Tố cố gắng nửa ngày rồi quyết định từ bỏ, miễn cưỡng thừa nhận mình đã tới cực hạn, bước không nổi phỏng chừng về sau còn sinh ra bóng ma tâm lý.
Vòi hoa sen hình vuông bên trên, Ngu Tố cởi đồ bắt đầu xả nước.
Cậu ngu ngốc nhìn móng tay trơn nhẵn, chống cằm suy nghĩ một lúc vẫn chẳng thể dễ chịu nổi.
Vòi hoa sen y như mưa rơi xuống chán chết đi được, không bằng nhảy xuống nước…
Nhảy vào nước… Nhảy vào nước?!
Ngu Tố đột nhiên quay về phía bồn tắm sứ trắng phía sau, đây là hồ nước mini có sẵn còn gì?
Thuốc tiêm bị ném vào thùng rác.
Ôn Biệt nói đúng, độ xứng đôi đạt tuyệt đối, một dấu hiệu động dục nho nhỏ cũng là đòn dụ dỗ chí mạng giáng lên trái tim Alpha.
Nhưng Ngu Tố động dục không đúng thời điểm.
Một Omega ốm yếu thiếu nước cũng phát sốt, Trì Yến Hành không phải kẻ táng tận lương tâm cháy nhà đi hôi của.
Hơn nữa anh còn chưa ngửi được hương vị của Ngu Tố.
Pheromone của Ngu Tố giống y như không khí không màu không vị, chưa từng thấy qua hơi thở nào khó nắm bắt như vậy.
Trì Yến Hành ném tờ giấy che đi thùng rác đầy ống tiêm thuốc ức chế, vừa làm xong thì quản gia gõ cửa xin phép vào.
Trì Yến Hành quay đầu: “Bên kia đã sắp xếp ổn rồi chứ?”
“Đúng rồi ạ.
Tay vịn, chuông báo còn có chân nệm mới, tất cả đều dùng để chăm sóc cho Ngu tiên sinh, chuông báo còn sử dụng hệ thống liên kết với phòng bên này.
“Ừm, quần áo đâu?”
“Đều là mẫu mới nhất do trợ lý mang tới, thuận tiện mang theo vài bộ tài liệu.”
Trì Yến Hành giơ tay gỡ hai nút sơ mi, trực tiếp xem nhẹ công việc hỏi: “Em ấy đang làm gì rồi? Thử chăn đệm à?”
Dựa theo tính cách hiếu động của Ngu Tố, khẳng định sẽ lăn lộn chơi đùa rồi mới ngoan ngoãn tắm rửa.
Chú Hà lại đưa ra câu trả lời ngoài ý muốn: “Không thử giường, Ngu tiên sinh vừa vào đã yêu cầu được tắm rửa ạ.”
Alpha dừng việc đang làm: “Chú chưa xả nước vào bồn tắm nhỉ?”
Quản gia lắc đầu: “Đương nhiên là không ạ.
Chân của Ngu tiên sinh không tiện, bồn tắm rất nguy hiểm.”
Trì Yến Hành lúc này mới ừm một tiếng: “Lấy giấy tờ ra đây cho tôi.”
“Vâng ạ.”
Chủ tớ hai người lao lực chuẩn bị, trăm triệu lần không nghĩ tới Omega trong nhà tắm xả đầy một bồn nước, vui vẻ nhảy bùm một phát vào.
(TBC).
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
41 chương
92 chương
64 chương
145 chương