Mỹ nhân hề phế khí vương phi
Chương 1 : Chẳng lẽ là mộng
“Đau quá…” Nàng bất mãn rên lên một tiếng, mơ mơ màng màng đôi mắt hướng sang nhìn vật thể bất minh bên cạnh.
“Doạ người a” Nàng vửa rồi còn tưởng rằng đêm qua để quên laptop trên giường; hoặc là UFO từ đâu rơi xuống, thế nhưng khi tập trung nhìn kĩ, sợ hãi trừng lớn hai mắt liễu, không dám nghĩ.
Để xác thực, nàng khẽ gọi một tiếng.
Trời a, vì sao lại có một nam nhân nằm bên người nàng! Nguy thật!
Được rồi, đúng vậy, nàng thửa nhận.
Về nhà, trước tiên là vừa ăn khoai tây chiên vừa cười hi hi ha ha, xem phim cấp 3, nhưng nàng thực sự không nghĩ sẽ có phản ứng dây chuyền như vậy a.
Sau đó, nàng tích cực tẩy não để ngủ, trong đầu tuy rằng vừa xem phim, nhưng thực ra nhưng vẫn nhớ lại rồi mỉm cười 1 mình mà chìm vào giấc ngủ.
Dần dần nàng rơi vào giấc ngủ ngoan ngoãn như trẻ con.
Nàng thề, đây tuyệt đối là lần đầu tiên nàng mơ thấy những điều này.
Lặng lẽ ngồi dậy, vạch chăn, tỉ mỉ nhỉn về phía mỹ nam vóc dáng có thể so sánh với người mẫu!
Vì sao nàng lại kết luận hắn là mĩ nam chứ?
Nàng đưa ra vài điểm khẳng định
Thứ nhất: da hắn màu đồng khoẻ mạnh, thế nhưng là màu đồng hơi có chút trắng, có thể dùng từ nõn nà để hình dung. Ưm, nàng vừa vặn hướng đến sờ soạng một chút a, cũng khẽ.
Khẽ khàng điểm xuống cơ ngực của hắn.
Thứ hai: gương mặt hoàn mỹ thông minh trí tuệ, thanh tú kiên nghị, vừa chạm mắt đúng là làm cho nữ nhân hưởng thụ đến cực điểm như diễn viên phim AV. Đôi mày đen đậm giơ lên, hẹp dài về phía hai mắt, nhưng nàng vẫn cảm giác được nếu hắn vừa mở mắt, tuyệt đối đẹp thâm thuý không gì sánh được, vạn phần mê người.
Nàng giơ tay lên, nhẹ nhàng, lấy tay vẽ theo đường trán của hắn, rồi đến cánh mũi cao thẳng, chậm rãi chuyển qua đôi môi khêu gợi, nhẹ nhàng vẽ phác thảo hình môi.
Nàng nhận định đây là ông Trời niệm tình nàng bình thường đi làm nỗ lực dụng công rất nhiều nên mới ban cho nàng một giấc mộng đẹp. Mơ thôi! Nếu là hoàn mỹ nam nhân như vậy, đúng là có thể để cho nàng buông thả lá gan của mình.
Mơ thôi mà, nàng mà không lợi dụng, không phải là tuyệt đối lãng phí sao?
Lãng phí lại rất đáng xấu hổ!
Căn cứ theo nguyên tắc thứ nhất, nàng bỗng nhiên hé mở đôi môi đỏ mọng kia thay thế ngón tay, nhẹ nhàng đảo qua cánh môi gợi cảm bạc tình, lại bởi vì xúc cảm thiêu đốt kia mà bắt chước điệu bộ đáng khinh của nữ nhân trong mấy cuốn phim.
Thở dài.
Không biết là không phải chính nàng có chút kích động, nàng hình như mơ hồ cảm giác dưới thân mình đang bị nam nhân này gác lên, chấn động một chút.
Mặc kệ! Mĩ nam ở đây, không hưởng thụ mà để ý làm gì.
Nàng một bên bắt chước nữ nhân trong phim cấp 3, dùng đôi môi mềm mại hôn môi nam nhân này, nghịch ngợm vươn đầu lưỡi tiến vào miệng hắn… Nàng có phải quá kích động, lại có cảm giác dưới thân bị thân hắn kềm chặt một chút.
Nàng hít sâu một hơi, lặng lẽ giơ tay lên, kéo vạt áo trên người nam nhân hoàn toàn rơi ra, sau đó, ngón trỏ lặng lẽ chạm vào khuôn mặt mê người của hắn, một chút trượt, chạm vào nơi cổ.
Nhẹ nhàng sờ sờ, lại tiếp tục trượt, dừng lại trên vòm ngực to lớn của hắn, nhẹ nhàng vẽ nên các vòng tròn.
Dưới thân nam nhân này cả người đã tiến gần lại khiến nàng không khỏi hoài nghi rằng hắn không phải đang ngủ, thế nhưng mỹ nam đã hoàn toàn làm nàng choáng váng, nàng tiếp tục cười mị hoặc, để nghiên cứu “Mộng lang” của mình một chút.
Đúng là không phải cố ý giả bộ ngủ, bỗng nhiên, ngón tay trượt xuống rất nhanh…
Ngay lúc ngón tay lập tức sẽ chạm đến quần của nam nhân này, thì trong nháy mắt có người cố sức cầm tay nàng.
Truyện khác cùng thể loại
60 chương
225 chương
200 chương
38 chương
137 chương