Muốn Em Thế Nào Cũng Không Đủ

Chương 11 : Hoan ái bên cửa sổ

"Nhược Nhược có thích ai không?" "... Có ~" "Hử? Nói nhanh nói nhanh, em thích ai?" "A... Em nói cho anh, anh không được nói với người khác!" "Ừ ừ!" "Em thích... Anh trai em ~!" "Hả?... Nhưng, nhưng anh em không thể kết hôn?" "Gì?!" "Anh trai không thể cưới em gái, sau này anh trai em sẽ tìm một người phụ nữ để làm vợ anh ta..." "... Thế... Thế phải làm sao?" Cô gái nhỏ sững sờ mở to hai mắt, con ngươi đen láy thẫn thờ dần dần đong đầy nước mắt đau thương. "Vậy... Em không muốn làm em gái của anh ấy!... Ô ô..." ... "Ừm - Nhược Nhược... Nhược Nhược, gọi anh đi!... Ư..." Môi anh tha thiết ngậm lấy môi cô, mãnh liệt mà cuồng loạn bú mút, tựa như hôn thế nào cũng không đủ. Anh say đắm cái miệng nhỏ thơm nức mùi sữa, lại muốn nghe thêm những lời dịu dàng từ cô. Chỉ có thể thoáng buông lỏng cô ra một chút, nụ hôn triền miên chuyển thành nhẹ nhàng như nước. Môi anh dán lên môi cô, mắt ưng nhìn thật sâu vào cô, đầu lưỡi thỉnh thoảng liếm hôn cánh môi mềm mại, miệng vừa thở gấp, vừa liên tục ra lệnh. "Nhược Nhược - gọi anh, nhanh lên! -" "A - ưm - anh trai - anh trai - ưm... A!" Tiếng gọi ngọt ngào này đã quá lâu anh chưa được nghe, giờ được nghe từ trong miệng Nhược Nhược, anh quả thực hưng phấn đến hít thở cũng khó khăn. "Nhược Nhược - ư... Nhược Nhược của anh - gọi lại đi! Gọi nhiều lần nữa... Gọi anh! Xin anh fuck em!" "... Anh trai, xin anh... Xin anh mau fuck Nhược Nhược... A..." Trái tim trong lồng ngực Trịnh Sơ Trạch đập thình thịch mãnh liệt, Nhược Nhược thậm chí có thể cảm nhận được dương v*t to lớn của anh cắm trong cơ thể cô, từng nhịp đập rõ ràng của gân xanh phía trên nó. Trịnh Sơ Trạch thở ra một hơi dài, cầm cánh tay cô khoát lên vai mình, rồi nắm lấy hai đùi trắng mịn gác lên hông mình. "Bảo bối, kẹp chặt anh." Tiếp đó hai tay anh ôm chặt mông cô, từ trên ghế đứng lên. "Ưm a!! -" Theo động tác đứng lên đột ngột của anh, hai chân Nhược Nhược không tự chủ kẹp chặt hông anh, ngay cả lỗ nhỏ cũng vì hoảng sợ mà cố gắng kẹp chặt gậy th*t. Trịnh Sơ Trạch cùng lúc bị cô "tấn công" từ hai phía nhất thời đau đớn kêu lên, không nhịn được ra sức đẩy hông hướng lên trên, đỉnh hoa huy*t Nhược Nhược bị dồn ép hơi nảy về phía trước một chút, tiếp đó lại nặng nề hạ xuống, ôm trọn toàn bộ nam tính to dài. "... A ha -!! Anh trai - sâu quá - a!... Ưm a..." Cánh tay rắn chắc của Trịnh Sơ Trạch vững vàng nâng Nhược Nhược trong lòng. Môi lại lần nữa mút lấy môi cô, bắt đầu thong thả nhún hông, vật đàn ông trong âm đ*o không ngừng cắm đút, xoay nghiền. Cả người Nhược Nhược đã mệt rũ như không xương chỉ có thể bám lấy anh, mặc anh vừa đâm vào trong tiểu huyệt, vừa đi đến bên cửa sổ. Xoạt một tiếng, rèm cửa sổ bị kéo ra một đoạn dài. Ánh đèn đường u ám bên ngoài cùng với màu xanh thẫm của cây cối trong đêm đen rọi vào tầm mắt Nhược Nhược. Phòng này ở tầng ba, từ trên cao nhìn xuống có thể trông thấy công viên trong tiểu khu và đường lớn. Có lẽ vì lúc này đã là đêm khuya, bên ngoài không có người, thỉnh thoảng một vài chú chim bị kinh động bay vút lên ngọn cây. "Sơ Trạch! - anh định làm gì?" Nhược Nhược nhất thời hốt hoảng, quần áo của cô đã sớm bị cởi ra hết, giờ toàn thân trần trụi, trong khe thịt ướt nhẹp còn nam tính cắm sâu. Nếu lúc này phía dưới có người đi ngang qua, ngẩng đầu lên lập tức có thể nhìn thấy bộ dáng hiện tại của cô! Trịnh Sơ Trạch cúi đầu cười khẽ, đưa lưỡi vào miệng cô hôn thật sâu, nói khàn khàn: "Gọi anh trai." Tuy rằng mấy năm nay Nhược Nhược đã lớn lên không ít, nhưng anh vẫn có thể nâng cô lên bằng một tay mà không tốn chút sức nào. Một bàn tay đặt tại mông cô tiếp tục duy trì tư thế cắm sâu của hai người, tay còn lại kéo chiếc ghế salon nhỏ gần đấy tới bên cửa sổ, sau đó đặt cô lên trên ghế. "- Sơ - ư a!!!... Anh... Anh trai!... Đừng làm thế!..." Tên vốn đã gọi ra miệng nhưng bị một cú thúc sâu mạnh mẽ làm dừng lại, đổi thành cách xưng hô anh mong muốn. Cơ thể Nhược Nhược được anh ôm lấy lật chuyển tư thế, đổi thành điệu bộ dán vào cửa kính. Hai vú căng tròn mềm mại ép chặt lên tấm thủy tinh lạnh như băng, khiến cô không nhịn được run rẩy cả người. "Đừng? Không phải mới vừa rồi Nhược Nhược còn xin anh fuck em ư? Sao bây giờ lại nói không cần?" Trịnh Sơ Trạnh cúi người xuống, thì thầm bên tai cô, quy đầu còn to hơn nắm tay trẻ con như có như không cọ xát ngoài cửa mình cô, nhưng không chịu cắm vào. "- A... Đừng ở đây... Sẽ... Sẽ bị người khác nhìn thấy... Ưm a... Anh trai... Xin anh... Chúng mình về... Về phòng ngủ được không?..." gậy th*t nóng rực vẫn đút trong cơ thể bị rút ra, nhất thời hoa huy*t lại trở nên trống rỗng. Vật có thể mang đến khoái cảm cực lạc cho mình ở ngay cửa huyệt, nhưng chỉ khiêu khích bên ngoài, bất kể cô có đung đưa mông muốn nuốt nó vào trong cơ thể lần nữa, trước sau nó đều tránh né, không chịu chiều theo ý cô. Tới giờ cô không còn tâm trí để ý đến mấy chuyện xấu hổ gì gì nữa, trong đầu chỉ còn lại ham muốn cháy bỏng được anh cắm xuyên qua. "Anh trai - lỗ nhỏ ngứa quá! - ưm a... Của anh... Mau đút vào - mau fuck Nhược Nhược... ư a..." Cô gái nhỏ của anh những lúc nôn nóng luôn thẳng thắn đến đáng yêu, Trịnh Sơ Trạch hết sức hài lòng đưa tay vỗ mông cô một phát, khiến phần thịt mềm ở đó mẩy lên thành từng đợt sóng. Tiếp theo ưỡn hông một cái, đâm mình vào tiểu huyệt đẫm nước. "A!!!" Nhược Nhược thích muốn chết mỗi lần anh thọc sâu như vậy, khoái cảm có thể khiến cô sung sướng đến rùng cả mình. Anh nhanh chóng nắm eo nhỏ của cô bắt đầu mạnh mẽ đưa đẩy, mông nhỏ không ngừng lưu lại dịch nhờn từ trong hoa huy*t chảy ra, khiến cô đỏ bừng mặt liên tục hét chói tai. "A a!!! A! - Của anh trai - thật to!... Đút sâu quá... Ư a! -" Người đàn ông cao lớn mạnh mẽ dưới thân ra sức cắm đút, một bàn tay nắm lấy cằm cô gái xoay lại cùng mình hôn môi. Hai đầu lưỡi ẩm ướt trong khoang miệng quấn quýt dây dưa, cuồng nhiệt trao đổi nước bọt của nhau, trong lúc hôn cả hai người đều hít thở nặng nề. "Ưm... Ư hừ... Ư - a ư... A -" Trong mê loạn Nhược Nhược từ từ nhắm chặt hai mắt, cơ thể dán lên cửa kính, làm mặt kính trở nên ấm áp hơn. Cô bị Trịnh Sơ Trạch phía sau cắm đút không ngừng, thịt mềm trước ngực đè ép lên thủy tinh cứng rắn, mang lại cho cô khoái cảm sung sướng, phía trước giống như là dựa vào lồng ngực một người đàn ông khác. Cặp vú cùng thân dưới không ngừng giao hợp đều bị lộ ra ngoài qua tấm kính trong suốt, lúc này Nhược Nhược mở mắt ra lơ đãng nhìn xuống dưới đường, một cái liếc mắt này làm cô sợ tới mức tiểu huyệt bất chợt co rút lại, dương v*t đột ngột bị kẹp chặt khiến người đàn ông của cô thở hổn hển, tạm thời buông lỏng miệng nhỏ. "Anh trai! Dừng lại! - phía dưới... Ư a - phía dưới có người! -" tiếng kêu sợ hãi của cô trở nên đứt quãng vì bị cắm đút không ngừng, người đàn ông phía sau hiển nhiên chẳng thèm quan tâm đến chuyện này, anh nghiêng đầu, ngậm vành tai xinh xắn của cô, răng nanh khẽ cắn chỗ thịt mềm nho nhỏ, hừ nhẹ. "Tiểu dâm đãng sợ bị nhìn thấy? Không sao... Anh trai che giúp em - ư -" Dứt lời anh liền nâng người cô lên, cương quyết kéo cô lùi về sau, bàn tay thô ráp bắt lấy một bên vú, cả cánh tay che lên hai núm vú trắng hồng, núm vú vểnh cao theo động tác đưa đẩy liên tiếp mà cọ xát trên cánh tay anh. Sau đó, tay còn lại với ra đằng trước cô, bàn tay ôm trọn lấy phần phồng lên, âm đ*o giống như một cái bánh bao vậy. Bốn ngón tay cắm vào khu tam giác giữa hai chân, ấn chặt âm hạch của cô. "A -! Đừng - anh trai - a a..." "A ư - a... Như vậy sẽ không bị ai nhìn thấy... Ưm... Xem... Tay anh trai - có giống bikini không?..." Nói xong anh giật giật bàn tay cầm vú, "... Đây là áo tắm của em -" Tiếp đó lại giật giật bàn tay đang ôm lấy bánh bao, "Đây là quần tắm của em... Thế nào? Có thích không? Đây là bộ đồ nhỏ chuyên dụng mà anh trai dành cho em..." "Ưm a!... Thích! - ư ư - tay anh trai... Xoa em thật thoải mái..." hoa huy*t dưới thân bị anh liên tục dụ dỗ, điểm mẫn cảm trước ngực và hai giữa hai chân cũng bị bàn tay anh không ngừng trêu chọc, niềm khoái cảm của Nhược Nhược như thành từng đợt sóng, gột sạch lý trí và liêm sỉ. "Anh trai -! Nhược Nhược muốn được fuck chết... Ư a... A! - a!! Sướng quá!... Sâu quá... Mạnh thêm chút nữa... Ưm! A! - a! - a!" Nếu lúc này người đi dưới đường ngẩng đầu nhìn lên, sẽ trông thấy trên tầng một ngôi biệt thự đồ sộ, có một ô cửa sổ đã bị kéo rèm ra hơn nửa. Một cô gái nhỏ cả người trần trụi ép lên tấm kính, thân thể bị người đàn ông phía sau thúc không ngừng, toàn thân lắc lư dữ dội. Gương mặt người đàn ông ẩn trong bóng tối nhìn không rõ, chỉ có thể thấy hai cánh tay màu đồng giam cầm trước bộ ngực trắng nõn mềm mịn và vùng kín dưới thân, cặp đùi cường tráng hơi gấp khúc, mông ra sức va chạm hạ thể cô gái, cô gái non nớt bị sự điên cuồng của người đàn ông làm cho miệng há rộng, không ngừng rên rỉ phóng đãng...