Muốn độc chiếm em mãi mãi

Chương 22 : anh xin lỗi !!!

" Dương tiểu thư , ở phía trước không phải là Hàn Tử Đằng sao? " " Cái gì ? Không phải Từ Minh nói hắn chỉ được đến một mình thôi sao? Tại sao? còn dẫn theo nhiều người như vậy ! Quả thật , tên Hàn Tử Đằng này rất gian xảo " " Dương tiểu thư , giờ chúng ta phải làm sao đây? " Dương Nhi nắm chặt cánh tay , đôi mắt như quỷ dữ. " Hắn đã dẫn theo nhiều người như vậy ! Thì đừng mong lấy được đồng nào từ hắn ! " " Chết tiệt ! Tên Từ Minh khốn kiếp , hắn chắc đã biết trước Hàn Tử Đằng sẽ không đến một mình , nên đã tìm cách bổ trốn . Chuyện hắn gây ra , bây giờ ta phải là người hưởng ! " Dương Nhi cười khẩy rồi nói tiếp. " Được lắm , đừng để ta gặp lại hắn , ta mà gặp hắn ở đâu thì sẽ lóc thịt hắn ở đấy ! " Bộ dạng của hầu hết những người đang đứng đều giống nhau , trong mắt có bao nhiêu sát khí đều hiện ra. Hàn Tử Đằng , Trương Khiết , An Nhi , ba người đứng đối diện Dương Nhi , mặt lộ hung hăng . Nhất là Hàn Tử Đằng , hận không thể chém bọn họ thành từng trăm mảnh . Khi anh nhìn thấy gã đàn ông thô tục , buồn nôn kia , thì càng thêm lo lắng ! Hắn ! Vậy Hiểu Di.... Anh biết gã đàn ông buồn nôn đang đứng trước mặt anh là người đứng đầu của một tiểu bang phái , không đầu nhập vào xã hội đen Bắc Kinh. Anh cũng biết , lần này Hiểu Di bị bắt cóc , tất cả đều là để đáp lễ tặng mình. Từ Minh muốn dùng Hiểu Di để uy hiếp anh , nhưng hiện giờ lại không thấy hắn ở đây ! Anh cũng đủ hiểu , tên thỏ đế đã chạy mất rồi ! Bây giờ Hiểu Di vẫn còn trong tay bọn chúng , mấy hôm nay không biết cô đã phải chịu những thứ gì ! Nghĩ tới đây , lòng anh càng thêm hối hận vô cùng ! " Cô là ai? " " Chủ tịch Hàn , thì ra anh có trí nhớ kém như vậy ! Không phải , chúng ta đã từng gặp nhau rồi sao ! " Từ Đằng bắt đầu nhìn chằm chằm vào gương mặt của Dương Nhi ! Càng nhìn đúng là càng thấy rất quen , đúng là đã từng gặp ở đâu rồi ! Do anh không để mắt đến , nên không có ấn tượng gì sâu đậm ! Một lúc sau anh mới nhận ra , người đàn bà ác độc đang đứng trước mặt anh , là vợ sắp cưới của Từ Minh , cũng chính là bạn thân của Hiểu Di. " Hiểu Di lúc trước đã làm gì có lỗi với ngươi ? Ngươi lại thông đồng với Từ Minh bắt cóc cô ấy ! Còn muốn lấy tiền từ ta , xem ra các người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ ! " " Nếu ngươi không nhanh chóng thả cô ấy ra ! Thì đừng trách ta không khách khí ! " " Hàn Tử Đằng , đến bây giờ ngươi chính là vẫn khiến kẻ khác chán ghét như vậy ! Không coi ai ra gì cả , ngươi cho là không ai có thể chế ngự được ngươi sao? " Dương Nhi kêu ngạo nói. " Ngươi dám làm gì bọn ta hả ?! Chớ quên , người đàn bà của ngươi đang ở trong tay ta , nếu như ngươi dám có hành động gì ! Không chừng , cô ta sẽ không còn mạng quay trở về bên cạnh ngươi đâu ! " " Các người , ruốt cuộc các người đã làm gì Hiểu Di?! " Hàn Tử Đằng hổn hến quát lên , lập tức nhìn về bốn phía. Tử Đằng quay người về hướng của Trương Khiết. " Trương Khiết ! Ở đây giao cho cậu ! Nhưng mà ả Dương Nhi đó , để cho tôi xử lý ! " Nói xong , Tử Đằng liền nhanh chân chạy về hướng gian nhà trong góc , trực giác nói cho anh biết , Hiểu Di đang ở đây ! Vô cùng mong chờ anh đến ! " Chủ tịch Hàn , tôi cũng muốn đi " An Nhi cũng muốn đuổi theo , nhưng bị Trương Khiết ngăn lại. " Để một mình cậu ấy đi thôi ! " Trương Khiết biết , người hiện giờ Hiểu Di cần nhất , chính là Hàn Tử Đằng. " Các ngươi ! Thật không xem ta ra gì ! Đã gặp phải ta , xem như là ngươi thu cuộc " Gã đàn ông hèn mọn , buồn nôn kia hét lớn. Trương Khiết nhìn gã đàn ông đó nói. " Ta sao phải xem trọng ngươi? Ta có thể cho tổ chức của các ngươi , không có nơi sống yên ổn trên đất Bắc Kinh này đấy ! " " Chỉ bằng một mình ngươi ?! Ha Ha...Một tên tiểu tử thúi , cũng có thể huênh hoang nói ra những lời như vậy ! Gan của ngươi cũng lớn thật đấy ! Ngươi nghĩ ta sẽ sợ ngươi sao? Nếu không muốn rước họa vào thân , thì lập tức cút ngay đi ! " Trương Khiết cười khẩy nói. " Vậy thì ngươi hãy nhìn xem ! không biết người thừa kế liên minh hắc đạo Bắc Kinh , có quyền lực lớn như vậy hay không?! " Trương Khiết quơ tay trực tiếp ra hiệu ,những người đó , lập tức đều bị súng ngấm thẳng vào người. " Cái gì?! Không thể nào , các ngươi , sao có thể hạ gục tất cả người trong hắc bang của ta được ! Ngươi , ngươi ruốt cuộc , ngươi là ai ?! " Vẻ mặt gã đàn ông bỉ ổi , thô tục nhất thời trở nên trắng bệch . Cũng không dám nói ra một câu nào nữa " Muốn biết ta là ai ! Thì xuống suối vàng mà hỏi viêm vương đi ! " Không có người bên ngoài ngăn cản , Hàn Tử Đằng trực tiếp xông vào gian phòng kia , anh nhìn thấy Hiểu Di , liền vội tới bên cạnh cô , khi thấy bộ dạng của cô hiện tại , trái tim của Hàn Tử Đằng nhói lên , vội vàng cởi áo của mình che thân thể trần trụi của Hiểu Di lại. Trên thân thể của cô lúc này , đâu đâu cũng là vết bầm tím , trên cánh tay còn bị nhiều nhát dao khứa vào , vẫn còn rỉ máu tươi. Đường đường , là lãnh khốc tổng tài lại rơi nước mắt. Xin lỗi ! Hiểu Di , đều là anh sai , nếu không em , cũng sẽ không phải chịu bị hành hạ như thế này ! " Hiểu Di , chúng ta về nhà thôi. Anh xin lỗi ! " Hàn Tử Đằng nghẹn ngào nói. Như là nghe được giọng của Tử Đằng , Hiểu Di mở mắt , đến khi thấy rõ được người trước mặt , cô cũng không kìm được nước mắt nữa , mặc cho lệ nóng rơi xuống.... " Cuối cùng anh cũng tới ! Anh đã đến rồi , thật tốt...." Nói xong Hiểu Di hoàn toàn rơi vào trạng thái hôn mê. Nghe được Hiểu Di nói , Hàn Tử Đằng trong lòng tràn đầy đau thương. Lúc cô bị người ta làm hại , chắc chắn trong lòng rất chờ đợi anh đến ! Nhưng căn bản là đến chậm ! Hàn Tử Đằng ! Mày đúng là đáng chết , hại Hiểu Di thành ra thế này ! Tử Đằng trong lòng tự trách. Ôm lấy Hiểu Di đi ra khỏi gian nhà đó , Hàn Tử Đằng ngay cả liếc mắt nhìn mọi người một cái cũng không , một mạch đi thẳng ra ngoài. Chẳng qua , mấy chữ " Giáo huấn bọn thật tốt cho tôi ! " Dù chỉ là thì thầm , nhưng vẫn được Trương Khiết và An Nhi nghe rõ ràng . Đương nhiên , khi thấy bộ dạng của Hiểu Di , cho dù Hàn Tử Đằng không nói , anh làm sao có thể bỏ qua cho những tên này ! Hàn Tử Đằng lái ô tô , mang Hiểu Di về biệt thự của mình . Đập vào mắt anh , chính là Viên Viên đang ngồi trên sofa đợi anh quay về. " Tử Đằng , anh trở về rồi " Trong thấy người phụ nữ thân tàn , sức yếu đang nằm trong lòng Tử Đằng , cô có chút khó chịu hỏi. " Tử Đằng , cô ta là ai? Tại sao, anh lại mang cô ta về đây chứ? " " Gọi bác sĩ riêng của anh tới đây ngay ! " Hàn Tử Đằng rốt ruột cũng không giải thích gì thêm , chỉ trực tiếp ra lệnh. Cô cảm thấy chuyện này thật sự không đơn giản , Viên Viên cũng không dám trì hoãn , huống hồ , vết thương của cô ta cũng rất nghiêm trọng , cho nên cô cũng không hỏi gì thêm , lập tức đáp lời. " Vâng , em đi ngay "