Đoan Mộc Thụy chưa bao giờ gặp một người khó tính như vậy, nếu Hổ Tình là cô gái đầu tiên mà anh luôn phải khiêm nhường, thì Kỳ Thiệu Xuyên sẽ là người đàn ông đầu tiên khiến Đoan Mộc Thụy bực bội đến mức phải nghiến răng. Hổ Tình hiếm khi nhìn thấy Đoan Mộc Thụy lộ ra một thần tình như vậy, chính xác ra thì hầu như anh ta chưa từng có, “Sao thế? Việc gì có thể làm cho anh cảm thấy bất lực như vậy?” Hổ Tình cười, mở hết cửa ra cho người tạo mẫu và chuyên gia trang điểm vào phòng. “Chính ông Tổng Tài Kỳ Thiệu Xuyên của tập đoàn Kỳ đó, hôm qua anh đã tiếp xúc với hắn, nhưng hắn khó tính kinh khủng, ngược lại, ông Hổ Phong Niên của tập đoàn Hổ lại có ý định hợp tác.” Khi nghe thấy tên của Kỳ Thiệu Xuyên, Hổ Tình có phản xạ run rẩy, nhưng Đoan Mộc Thụy đang thao thao bất tuyệt, không để ý đến vẻ khác thường của Hổ Tình. Như Đoan Mộc Thụy đã nói, bữa tiệc hôm nay Kỳ Thiệu Xuyên cũng đến? Khi nhận thức được điều này, sắc mặt Hổ Tình rất khó coi, nếu sớm biết Kỳ Thiệu Xuyên cũng đến dự bữa tiệc này, Hổ Tình thà chết cũng không đồng ý yêu cầu của Đoan Mộc Thụy. Nhưng bây giờ lời nói như bát nước đổ đi không lấy lại được, Hổ Tình cũng không thể nào từ chối nữa. Thở dài một hơi, xem ra bây giờ chỉ có thể là quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn mà thôi, Hổ Tình an ủi bản thân. “Tiểu Tình, em bây giờ trang điểm trước, muộn một tí anh dẫn em đi.” Đoan Mộc Thụy nói xong liền kéo ghế ngồi một bên cách Hổ Tình không xa, lẳng lặng nhìn người tạo mẫu trang điểm cho Hổ Tình. Đoan Mộc Thụy cảm thấy không có việc nào có thể hưởng thụ hơn so với việc này, tựa hồ như nhìn Hổ Tình trang điểm cũng là một việc vô cùng sung sướng. Hơn một tiếng đồng hồ sau, Hổ Tình đã trang điểm xong, Đoan Mộc Thụy tuy cũng từng gặp khá nhiều cô gái khác, nhưng rất ít có ai như Hổ Tình, chỉ cần nhìn thoáng qua là đã đủ cuốn hút người khác. Bữa tiệc đặt ở khách sạn sang trọng nhất của thành phố này, Hổ Tình biết chỗ đó, cô từng đến đó một lần: “ Bữa tiệc lần này là Kỳ Thiệu Xuyên tổ chức, nghe nói sẽ có rất nhiều đại gia và lãnh đạo đến tham dự.” Đoan Mộc Thụy nói với giọng rất bình tĩnh. Chỉ có lúc đối mặt với công việc, Đoan Mộc Thụy mới chuyên chú như vậy. “Uh, xem ra họ rất coi trọng bữa tiệc lần này.” Hổ Tình nói một cách dửng dưng, tâm trí của cô bây giờ hiển nhiên không để tâm việc này, những gì cô đang suy nghĩ là sẽ phải làm thế nào khi gặp mặt Kỳ Thiệu Xuyên trong bữa tiệc hôm nay. Khi Hổ Tình và Đoan Mộc Thụy đến nơi, hội trường đã đến lần lượt không ít người, Hổ Tình nhìn lướt một vòng, không thấy hình bóng của Kỳ Thiệu Xuyên, trong lòng cô hơi nhẹ nhõm một chút. Đoan Mộc Thụy tuy là lần đầu tiên đến Thiên Tân, nhưng hai ngày nay, anh đã tìm hiểu rất kỹ đại đa số những người có địa vị trong giới thượng lưu rồi. Ít ra, Đoan Mộc Thụy đã có thể nhìn một cái sẽ nhận ra ai với ai. Ánh mắt sắc bén quét một vòng xung quanh, Đoan Mộc Thụy đã nhìn thấy một người quen. Khóe môi hiện lên nét cười: “Tiểu Tình, người kia chính là Hổ Phong Niên.” Đoan Mộc Thụy chỉ vào một người đang đứng cách hai người không xa. Sâu đáy mắt Hổ Tình thoáng lên một ánh cười, có chút trêu nghịch, người đó là bố cô, làm sao mà cô không biết chứ? Hai người tiến lên phía Hổ Phong Niên: “ Ông Hổ, rất vinh hạnh lại gặp lại ông.” Đoan Mộc Thụy giơ lên ly rượu vang trong tay, nhấp một ngụm. “ Bố, con về rồi.” Trong mắt Hổ Tình trào lên hai hàng lệ, một năm nay, tuy cô vẫn thường xuyên gọi video với bố, nhưng lại không gặp mặt thực tế, cảm giác quen thuộc này thật sự lâu lắm rồi cô không cảm nhận. Nước mắt chảy xuống trên khuôn mặt nhăn nheo của Hổ Phong Niên, ông ngày đêm nào cũng mong chờ con gái mình quay về, giờ đây nỗi niềm thương nhớ của ông đã được báo đáp. “Hai người..... hai người là bố con?” Đoan Mộc Thụy ngẩn ngơ, anh thông minh thế nào đi chăng nữa thì cũng không đoán ra được, Hổ Tình lại là con gái của Hổ Phong Niên.