Trước khi chúng tôi ra xe, tôi vớ vội mấy quyển sách và cái laptop trên bàn học của anh Conrad, nhét hết vào trong cái ba-lô hiệu North Face tôi vừa tìm thấy trong hộc tủ. "Như thế này anh ấy vẫn có thể ôn bài cho kỳ thi giữa kỳ hôm thứ Hai tới." Tôi vừa nói vừa đưa cho Jeremiah cái laptop.
Cậu ấy nháy mắt nói, "Mình thích cách cậu suy nghĩ, Belly Conklin ạ." Trên đường đi ra, chúng tôi ghé qua văn phòng của anh Ari. Cửa phòng anh ấy đang mở và anh ấy đang ngồi sau bàn làm việc. Jeremiah ngó đầu vào nói, "Anh Ari. Em là em trai của anh Conrad, Jeremiah. Bọn em đã tìm thấy anh Conrad.
Cám ơn anh đã thông báo." Anh Ari mỉm cười nói, "Không có gì." Jeremiah luôn biết cách kết bạn ở bất cứ nơi nào cậu ấy ới. Mọi người đều muốn làm bạn với Jeremia Fisher. Sau đó chúng tôi lái xe thẳng tới Cousins, không dừng lại môt phút nào. Cửa sổ xe được hạ xuống hết, đài radio được vặn to hết cỡ.
Chúng tôi không nói chuyện nhiều, nhưng lần này, tôi không thấy có vấn đề gì cả. Tôi nghĩ cả hai còn đang mải mê với những suy nghĩ riêng của mình. Tôi, tôi đang nghĩ về lần cuối cùng khi tôi lái xe trên con đường này. Chỉ là, khi đó không phải cùng với Jeremiah. Mà là cùng với anh Conrad.
Truyện khác cùng thể loại
138 chương
161 chương
11 chương
63 chương
19 chương
4 chương
246 chương