Mùa hạ năm ấy của mèo nhỏ

Chương 1 : lần đầu gặp gỡ

Chương 1 : Lần đầu tiên gặp mặt Người ta nói: “Mối tình đầu rất khó quên”. Tại sao lại vậy? Nhiều người cho rằng ta thường không quên được tình đầu bởi lẽ đó là lần đầu tiên ta rung động, lần đầu tiên ta thích một ai đó,… Nhưng với tôi, tình đầu khó quên bởi lẽ đó là khoảnh khắc quyết định cho những cảm xúc sau này. Khi ta lần đầu làm một điều gì đó, ta sẽ tò mò, hứng thú, tìm hiểu hết cái này đến cái kia. Nếu thành công, những vấn đề liên quan đến nó sẽ khiến ta dũng cảm, tự tin hơn. Còn nếu thất bại, nó sẽ tạo ra những điểm yếu, những điều ta không dám thử hay không có can đảm để thử lần nữa. Tình đầu cũng vậy. Nếu mối tình ấy đơm hoa kết trái, những mối tình sau này ta chọn ta sẽ suy nghĩ, liên tưởng nó với mối tình đầu tiên của mình. Hoặc nếu tình đầu ấy vụn vỡ vì một vài lí do nào đó, ta sẽ sợ hãi mỗi lần cơ hội đến với ta. Ta sẽ sợ hãi, sẽ nhớ mãi khoảnh khắc ấy xảy ra lần nữa. Bởi vậy, mối tình đầu tác động rất lớn với mỗi con người. Theo tôi, ai cùng từng có một mối tình, dù là đơn phương hay từ cả hai phía, bạn cũng từng có mối tình đầu. Sĩ nhiên, tớ không đúng hoàn toàn bởi sẽ có nhiều trường hợp xảy ra mà mỗi chúng ta đều không ai biết được. Vậy nếu bạn đã từng có một mối tình nào đó, bạn còn nhớ nó đã diễn ra và kết thúc thế nào không? Cái cảm giác lưng lưng, hồi hộp khi nhìn một ai đó; cảm giác vui vẻ, hạnh phúc khi ai đó đi ngang qua hay họ chỉ nở một nụ cười sẽ khiến bạn vui sướng cả ngày? Bạn còn nhớ cảm giác lúc ấy không? Bạn có còn nhớ khoảnh khắc lúc bạn bắt đầu rung động không?    Đây là bộ đầu tiên tớ (Yuki-Cố An Tuyết) viết nên khi cop hãy giữ nguyên dòng này và dẫn link về bản chính để ủng hộ tớ nhé. Cảm tạ. Truyện hiện đang được đăng tại : https://lustaveland.com/   Bản thân tớ vẫn nhớ về mối tình đầu của mình. Tuy tớ đối với cậu không phải nhất kiến chung tình nhưng lần đầu tiên nhìn thấy cậu ấy, tớ vẫn luôn nhớ rõ ngày hè năm ấy. Vào ngày hè thoáng đãng năm lớp 2017, cậu và tớ cùng gia nhập một câu lạc bộ. Tớ còn nhớ rất rõ lúc ấy cậu nhỏ hơn tớ 1 cái đầu, tình tính vừa lạnh lùng lại xa cách. Vì vậy, hôm ấy hai chúng mình cùng ngồi chờ thầy đến. Không khí này vẫn không đổi trong suốt buổi tập. Mỗi người vẫn lo phần mình, hai đường thẳng ngỡ như song song lại có lúc đụng vào nhau. …………………………………………………………………………………… Lời của tớ: