Một Thái Giám Xông Thiên Hạ
Chương 89 : Hai nàng trò chuyện với nhau..
Một Thái Giám Xông Thiên Hạ Tác Giả : Tuyết Lý
Chương 89 : Hai nàng trò chuyện với nhau..
Dịch: Masta4ever Nguồn: Sưu Tầm
Trong khoảng sân trống chỉ nghe thấy tiếng côn trùng và chim chóc.
Tú Nương hỏi:
- Có ảnh hưởng đến việc sinh nở hay không?
Tú Nương dùng ánh mắt chăm chú nhìn Hậu Bạch Y, điều này làm Hậu Bạch Y sững sốt một lúc, sau đó hắn mới trả lời:
- Đạo gia gọi luyện tinh hóa khí, luyện khí hóa thần, luyện thần hoàn hư chính là miêu tả cảnh giới tu luyện, tinh này này không phải là thứ kia, luyện tinh hóa khí là chỉ nguyên tinh của tiên thiên, mà tinh dùng để sinh con đẻ cái gọi là trọc tinh hậu thiên, hai thứ này có sự khác biệt rất lớn. Nguyên tinh vô hình vô chất nhưng phụ thuộc vào trọc tinh, trọc tinh chuyển động thì nguyên tinh cũng tiêu tán. Vì vậy Đạo gia chủ trương luyện tinh hóa khí hoặc là hoàn tinh bổ não, thuận là người, nghịch là tiên, nếu tiếp xúc tinh tiết thì sinh con cái, nếu hóa khí thì có thể thành tiên.
Tú Nương nói:
- Thành tiên sao?
Hậu Bạch Y tiếp tục:
- À...Điều này, Bạch Y vô năng, cũng không hiểu rõ đạo lý huyền diệu của Đạo gia, nếu phu nhân có nghi vấn thì không ngại hỏi người khác một chút. Vân Quan Nguyệt xuất thân Cửu Tiêu kiếm phái, võ học là chính thống Đạo gia, người này chắc chắn sẽ hiểu. Hoặc phu nhân tìm chủ nhân, vì chủ nhân nghiên cứu thiên nhân, không gì không biết, xin thứ cho Bạch Y vô năng, cáo từ.
Hậu Bạch Y lần đầu tiên trong đời sinh ra ý nghĩ chạy trốn, hắn nói xong những lời này thì sau lưng vã mồ hôi lạnh.
- Hậu huynh đệ, Hậu huynh đệ.
Tú Nương kêu lên nhưng Hậu Bạch Y không quan tâm, khinh công của hắn rất lợi hại, chỉ nháy mắt đã biến mất không còn bóng dáng. Điều này làm Tú Nương khó xử, nàng không quen thuộc Vân Quan Nguyệt, nàng sao có thể hỏi được? Nàng lại rất xấu hổ khi hỏi Trương Hắc Ngưu, vất vả lắm mới có một cao thủ như Hậu Bạch Y, nhưng hắn mới nói một nửa đã chạy đi, đúng là quá khó khăn.
Tú Nương bất đắc dĩ phải bước đi.
Tú Nương đi về gặp Tần Thường, nàng thấy Tần Thường cầm một bọc lớn trong tay, khi Tần Thường thấy nàng thì lại có chút xấu hổ:
- Chào Tú Nương tỷ tỷ, tỷ có chuyện gì thế?
Tần Thường vừa nói vừa đưa túi lớn ra sau lưng.
Tú Nương cảm thấy rất kỳ quái, nhưng nàng không quan tâm, chỉ nói:
- Hôm nay không có việc gì, định tìm muội muội tâm sự một chút mà không gặp, bây giờ thì tốt, vừa đúng lúc, vậy tỷ tỷ ta làm chủ, pha một bình trà ngon, tỷ muội chúng ta tâm sự.
- Điều này... ....
Tần Thường cảm thấy rất khó đối mặt với Tú Nương, chính mình đang nghĩ biện pháp quyến rũ tướng công nhà người ta, rõ ràng là muốn làm kẻ thù, nhưng bây giờ người ta lại coi mình là tỷ muội. Điều này làm Tần Thường cảm thấy rất xấu hổ, nàng nói:
- Điều này...Tú Nương tỷ tỷ, tỷ thân là chủ mẫu Trương phủ, tất nhiên bận rộn nhiều chuyện, tiểu muội cũng không muốn quấy rầy.
Tú Nương cười nói:
- Tỷ tỷ nào có chuyện gì, tất cả sự vụ trong phủ đã có người xử lý, mỗi ngày tỷ chỉ theo mấy đứa Tiểu Thanh đi luyện võ mà thôi. Hôm nay tỷ lại rãnh rổi, chúng ta tâm sự cho vui.
Tần Thường chớp mắt, tuy võ lực của nàng có thể đối phó với thiên quân vạn mã nhưng lúc này lại khó chống một Tú Nương, nàng nói:
- Đúng rồi, ông chủ Trương...Tỷ tỷ có thể đi cùng với ông chủ Trương, phu thê các người cùng một chỗ sẽ tốt hơn nhiều khi tâm sự với muội.
Tú Nương lắc đầu, nàng quyết định phải bám đến cùng, vì vậy nói:
- Tướng công có chuyện riêng, tỷ tỷ không thể đến quấy rầy, tỷ lại có chút chuyện tư muốn tâm sự với muội.
Tần Thường chấn động toàn thân, việc tư sao? Muốn tâm sự? Chẳng lẽ Tú Nương phát hiện ra ý đồ của mình? Không thể nào? Mình biểu hiện rõ ràng như vậy sao? Rõ ràng là gừng càng già càng cay, Tần Thường nghĩ trái nghĩ phải và cảm thấy không ổn, nàng nói:
- Tỷ tỷ có chuyện gì cần bàn?
- Đến đây đi, đến đây đi!
Tú Nương nở nụ cười thần bí, nàng chợt chủ động kéo tay một đại cao thủ như Tần Thường đi về phòng mình. Tần Thường cảm thấy toàn thân mấtt tự nhiên, trong đầu suy nghĩ miên man, có vô số ý nghĩ, rốt cuộc Tú Nương muốn gì? Nhưng cơ thể lạ không tự chủ được phải đi theo.
Ban ngày trong Trương phủ cũng không có nhiều người, phần lớn mọi người đều đã ra ngoài, đám người Lộ Dao không có gia quyến, chỉ có Tống Bình Hòa có vài người nhà, mà những người này căn bản đều cùng đi luyện võ với nhóm Tiểu Thanh. Vì vậy lúc này hai người Tú Nương đi không gặp được mấy người, cả hai trực tiếp đi về phòng Tú Nương. Lúc này Trương Hắc Ngưu đang ở trong đình viện, cấu trúc của Trương phủ là trong đình có đình, trong viện có viện, đình viện nơi này chính là địa phương tốt nhất trong Trương phủ dành riêng cho phu thê Trương Hắc Ngưu.
- Ngồi đi.
Đồ vật trong tay Tần Thường bị nha hoàn bên cạnh Tú Nương cầm lấy, mặt khác cũng có nha hoàn chuẩn bị trà cụ sẵn sàng. Tú Nương nói:
- Muội muội cũng đừng nên ghét bỏ xuất thân của tỷ tỷ...Vì vậy tỷ pha trà không được tốt, kính xin muội muội bỏ quá cho.
Tần Thường đưa mắt nhìn, nàng phát hiện đây là trà Quan Âm Lệnh rất trân quý của Đại Thu quốc, chất lượng của loại trà này là thượng thừa, sắc hương đều tốt, hương bay bốn phía, là thượng phẩm khó kiếm. Nhưng Tú Nương lại không hiểu rõ những thứ này, nàng có xuất thân gia đình nghèo hèn, nào biết được những đạo lý này? Bình thường ở Trương gia lão điếm chỉ pha loại trà tầm thường, chỉ có chút hương mà thôi, bây giờ nàng bắt đầu thao tác, những thứ khác như nước đun sôi đều có sẵn, đáng lý ra đám nha hoàn phải pha trà, nhưng Tú Nương vì tôn trọng Tần Thường nên mới tự mình làm việc. Động tác của Tú Nương rất thuần thục nhưng Tần Thường lại nhăn mày.
Tú Nương dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Tần Thường:
- Muội muội làm sao vậy?
Tần Thường lắc đầu nói:
- Không có gì...Chỉ là...Tỷ tỷ cứ tiếp tục đi.
Tú Nương cũng không nói thêm lời nào mà tiếp tục pha trà, dùng nước sôi châm trà.
Tú Nương đặt trà vào trong ly, Tần Thường không nhịn được phải nói:
- Ly này bỏ hơi ít.
Tú Nương chợt ngạc nhiên, nàng nhìn Tần Thường rồi dùng giọng khó hiểu nói:
- Trước kia tỷ đều pha như vậy... ....
- Thứ quan trọng đầu tiên là nước, sau đó là dụng cụ pha trà, cuối cùng mới là pha chế. Nước phải dùng nước khe đá, phải nấu bằng nồi than, dụng cụ pha trà phải nhỏ thôi.
Tần Thường cuối cùng cũng không nhịn được, với xuất thân của nàng thì rất tinh thông những thứ này, khi thấy cách thức của Tú Nương không đúng thì chợt bức bối, nàng nói:
- Dụng cụ pha trà này rất tốt, có lẽ là thứ mà chủ nhân nơi đây trước kia thường dùng, ấm bằng tử sa, lửa than rất tốt, nhưng nước lại có vấn đề, chỉ là nước giếng bình thường. Nhưng điều này cũng không sao, vấn đề là trình tự pha trà phải có tám bước, trước tiên là rửa ly, bỏ trà, uống trà, cảm nhận hơi nóng, ngửi mùi hương, tìm mùi vị, vừa uống vừa ngửi, tiếp tục châm nước. Tuy uống không nhiều nhưng có thể làm cho gò má lưu hương, cảm giác ngọt ngào, vui vẻ thoải mái, cảm nhận được nhiều tình thú.
Tú Nương đã hoàn toàn rung động, đây rõ ràng là chênh lệch, vì thế mà phải nhìn Tần Thường bằng ánh mắt hoàn toàn thất bại. Quả nhiên đây là người trong nghề, không phải dân đen nghèo hèn như mình, khó thể là địch thủ.
Tần Thường tiếp nhận công tác pha trà, sau đó Tú Nương thấy hương sắc đều tốt, vì vậy mà cực kỳ cảm thán.
- Tú Nương tỷ tỷ tìm muội có vấn đề gì?
Tần Thường hỏi, sau đó không tự giác đưa trà đến, mỗi người một ly. Tú Nương nhìn chén trà trong tay, vô tình không nói nên lời, bàn tay hơi run, cuối cùng nói:
- Tỷ tỷ đột nhiên có hơi váng đầu, bây giờ muốn yên tĩnh một chút, muội muội về trước đi, sau khi hết đau đầu tỷ tỷ sẽ tìm muội.
Tú Nương vốn nhớ đến vấn đề mà Tống thần y trước đó đã nói, định nạp thiếp cho Trương Hắc Ngưu, nàng cảm thấy Tần Thường thích hợp nhất,vì vậy muốn tác hợp. Nhưng khoảnh khắc vừa rồi Tú Nương cảm nhận được áp lực vô cùng đến từ Tần Thường, với kiến thức của Tần Thường, phong cách quý phái, đó là những thứ mà nàng khó thể địch nổi. Nếu một khi nạp thiếp thành công thì sợ rằng cuộc sống của nàng khó thể yên ổn, đến lúc đó khó biết ai là chính thất Trương gia. Hơn nữa Tần Thường còn trẻ, lại là khuê nữ, mình là kẻ mặt dày mày dạn quấn lấy tướng công, nếu tướng công sủng ái Tần Thường, như vậy nàng nên tự xử thế nào? Các loại phiền não làm nàng đau khổ.
Còn có một lo lắng rất lớn, nếu Tần Thường mà mang thai trước, Tú Nương không dám tưởng tượng đến điều này. Bây giờ nàng rơi vào vòng luẩn quẩn, trước mắt tình huống bực bội nhất là nàng khó mang thai, nhưng nếu tiến cử Tần Thường thì lại lo lắng, vì thế mà tiến thoái lưỡng nan.
Tần Thường tuy không rõ Tú Nương có ý gì, nhưng nàng nhìn vẻ mặt Tú Nương thì thấy không có gì quá tốt, vì vậy mới khẽ gật đầu, lại uống một ngụm trà, đây là trà ngon mà nàng đã lâu chưa có cơ hội được uống. Sau đó nàng giống như trút được gánh nặng, nàng đứng lên nói:
- Muội muội cáo từ.
Tú Nương phất tay nói:
- Muội muội đi mạnh khỏe.
Tần Thường chợt cảm thấy nhẹ nhõm, áp lực không cánh mà bay, nàng lui ra ngoài cửa, một nha hoàn đưa túi ra theo. Tần Thường hít vào một hơi, cuối cùng cũng rời khỏi nơi làm người ta xấu hổ.
"Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?"
Tú Nương rất phiền não.
Tần Thường về đến phòng mình, nàng mở túi, bắt đầu nghiên cứu cách ăn mặc, nhưng nàng không biết mình đã tự làm mất đi một cơ hội rất tốt.
Trong thư phòng Trương Hắc Ngưu.
Trần Đạo Đồng vẫn đứng phía sau như đầu gỗ, Trương Hắc Ngưu cầm lấy thần binh Tàng Long họa kích, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì. Giống như hắn đã đến một bình cảnh, chợt mất đi phương hướng. Trước đó hắn có thể dùng tinh thần cực kỳ hùng mạnh của mình để cưỡng chế thay đổi một người, để cho đối phương có được năng lực cùng loại với mình, nhưng chỉ những cao thủ như Trần Đạo Đồng mới gắng gượng được, người khác sợ rằng thất khiếu chảy máu và chết đi từ lâu. Nhưng lúc này Vân Quan Nguyệt và Lí Thập Di tu luyện theo lại rất khó.
Trương Hắc Ngưu cảm thấy rất khó hiểu, trong đầu lóe lên đủ phương pháp tu luyện nhưng không có bất kỳ thứ gì để tham khảo. Hắn có chút sốt ruột, thậm chí còn sinh ra một ý nghĩ, chính là phóng đến tổng đàn Thiên Ma Môn ở chân trời góc biển theo lời Lí Thập Di để cướp lấy Đại Tinh Thần Lực Thiên Địa Đồng Bi Âm Dương Giao Cảm, để giải tỏa những nghi hoặc trong lòng. Nhưng sau đó hắn mới biết chân trời góc biển là không thể biết được rõ ràng địa phương nào, vì thế hắn mới bỏ qua.
Trương Hắc Ngưu cầm Tàng Long họa kích trong tay, hắn dùng lực cảm giác của mình có thể phát giác ra những bí mật kinh người cất giấu bên trong, nhưng hắn không thể phá giải, chỉ sợ là thiếu mất một điểm quan trọng gì đó. Hôm nay hắn lại tìm đến Vân Quan Nguyệt và Lí Thập Di hỏi xem bọn họ có biến một thần công võ học nào giống Đại Tinh Thần Lực hay không, Vân Quan Nguyệt suy nghĩ một lúc rồi nói trong Phật gia và Đạo gia có hai loại công pháp như vậy nhưng cũng đã thất truyền từ lâu.
Đạo gia có thần công Cửu Thiên Thập Địa Thiên Nhân Hợp Nhất.
Phật gia có Thần công Mật Tông Lục Đạo Luân Hồi Huyền Cảm.
Nhưng tất cả đều chỉ là hư vô mờ mịt, nhưng Trương Hắc Ngưu rất vui sướng, hắn hạ lệnh cho thủ hạ tình báo chú ý nhiều hơn đến hai thần công này.
Truyện khác cùng thể loại
40 chương
61 chương
612 chương
17 chương
1596 chương
32 chương
8 chương