Nhạc Cần Nghiên: “…!” Cô nghỉ hoặc hỏi: “Lôi Lăng, sao anh biết là con trai.” Mộc Tử Hoành cũng rất tò mò về vần đề này, một mặt muốn học hỏi kinh nghiệm nhìn vào Lôi Lăng. Nếu nói sinh con trai hay con gái, thì việc chờ mong đứa trẻ ra đời vẫn là bất ngờ thú vị nhất. Lôi Lăng có chút ngượng ngùng, cười cười. Anh trời sinh thích mặc › quần áo màu trắng, luôn luôn ôn tồn lễ độ, sạch sẽ tinh tươm. “Kết hợp với phản ứng của Tư Tư, cộng thêm lên trên mạng tra cứu từ liệu, và cộng thêm cả giâc mơ của tôi.” Nhạc Cận Nghiên sững sờ, cô còn tưởng răng anh sẽ có kinh nghiệm bí mật nào đó. “Thôi đi, anh không khoa học chút nào.” Nhạc Cần Nghiên khịt mũi coi thường. Lôi Lăng đỡ Tư Tư ngồi xuống chiếc ghế ở bên cạnh, nhìn Nhạc Cần Nghiên nói: “Cô đừng có mà không tin, từ xưa nay tôi không hề mơ thây rắn, thế nhưng từ sau khi Tư Tư mang thai, tôi luôn luôn mơ: thấy rắn, có lúc hai con, có lúc thì rất nhiều con, ở ngay bên cạnh tôi mà chơi đùa.” Nhạc Cần Nghiên: “…” Trước kia Lam Lam cũng nói mơ: thấy rắn, sau khi tỉnh lại còn có chút sợ hãi. Đôi khi, cô ấy mơ thầy con rắn ở ngay bên trong chiếc chăn của cô ấy. Khi tỉnh dậy, đâu của cô ây chảy đầy mồ hôi. Mộc Tử Hoành có chút không tin nhìn anh ta: “Thật hay giả vậy?” Có thể mơ thấy giấc mơ huyền bí như thế ư? Lôi Lăng cười nói: “Thật hay giả, chờ sau khi Tư Tư sinh xong hai người sẽ biết.” “Oa! Nhanh lên, tôi rất chờ mong đấy.” Nhạc Cần Nghiên nhìn bụng của cô ây, có chút hâm mộ. Cô cũng muốn nuôi con với người mà cô yêu. Mộc Tử Hoành đầy trông đợi, anh cũng thích cặp song sinh. “Nhưng em muốn có áo bông nhỏ GOI 90 Trên mặt Lục Tư Tư viết đầy chữ bắt mãn, cô muốn sinh con gái. Ở thời đại này, con dâu rất khó hầu hạ. Nhạc Cần Nghiên trừng mắt nhìn cô: “Thời đại này con trai con gái đều như nhau. Chị nhìn Tiểu Tuần và Nhiên Nhiên mà xem, chúng đều hiếu thuận nha.” Lục Tư Tư nói: “Đó là do Lam Lam đã tốn nhiều thời gian cùng tinh lực đề bồi dưỡng ra được, chị lầy đâu ra nhiêu thời gian và hơi sức như thế.” Vừa nghĩ tới việc phải chăm sóc cho ba đứa nhỏ, cô liên mày chau mặt ủ. Trước kia, khi nghỉ ngờ về việc có một cặp son ng sinh, cô cảm thầy rất hạnh phúc. ây giờ sắp sinh rồi, bỗng nhiên cảm giác cô sẽ gặp phải nhiều thử thách trong cuộc sSỐng, liệu cô có thể trở thành một người mẹ tốt không? Nhìn Tiểu Ức, rồi lại nhìn bản thân cô, cô cảm thấy rất thất bại. “Đồ ngốc, không phải còn có anh nữa sao?” Lôi Lăng ở bên cạnh, cười nói, ánh mắt tỏa ra ánh sáng dịu dàng lấp lánh. “Ahl” Lục Tư Tư bĩu môi liếc nhìn anh ta một cái, trong ý cười ôn nhu như nước: “Anh còn phải kiếm tiền nuôi gia đình, còn phải lo cho công ty của em, còn muôn chăm sóc cho em nữa, sẽ rất mệt mỏi đấy.” “ÒI Lục Tư Tư, chị cũng sẽ vì người bên cạnh mà suy nghĩ sao, không tệ không tệ nha.” Nhạc Cần Nghiên ở bên cạnh cười nói. Tính tình của Tư Tư tương đối phóng khoáng, trong lời nói cũng tương đổi lớn mật. Trông không tim không phổi nhưng thực chất cũng rất lương thiện..