” Được!” Cố An An rất hưởng thụ khoảnh khắc như vậy, ở cùng Lục Hạo Khải, luôn là mình hậu hạ hắn, mà hắn, chưa bao giờ đối xử với mình như vậy. Nhưng Hứa Cảnh Hòa không giống vậy, anh ta rất đề ý đến mình. so An An uống một ngụm nước trái y, lại đặt ở một bên bàn, Hứa Cảnh Hòa chơi đùa với mái tóc của cô, thấp giọng hỏi bên tai cô: “An An, nói cho tôi biệt, vừa rồi ở cùng tôi, trong lòng em còn có phiên não không? “ Cố An An vừa nghe lời này, đỏ mặt, lại nhanh chóng läc đầu, “Không còn nữa, chỉ có hưởng thụ. Ảnh giỏi như: vậy, tôi có cơ hội suy nghĩ về điều gì khác sao? “ “Ha ha…” Hứa Cảnh Hòa vừa nghe lời này, hài lòng cười cười. “Vậy cảm giác trên ghế dài thế nào?” Anh ta cười hỏi, đây là anh ta vì cô mà cố ý chuẩn bị. Cố An An cười gật đầu, “lắc lư lắc lư, rất thoải mái. “Cô ta lười ¡biếng cuộn tròn, vừa rồi ngôi trên mây cảm giác vẫn còn lại trong cơ thể. “Ha ha…” Hứa Cảnh Hòa cười cười, “Lần sau tôi sẽ chuẩn bị cho em thoải mái hơn, không, ban ngày, tôi đặt ghế massage, có thê khiến cho em lúc mệt mỏi hưởng thụ một chút, chúng ta cũng có thê hưởng thụ một chút.” Cố An An nghe anh ta dụng tâm như vậy, đáy lòng đê phòng đôi với anh ta, cũng dân dân buông xuông. Cô đã điều tra gia thế của Hứa Cảnh Hòa, rất bình thường, cha mẹ đều là nhân viên văn phòng, vị trí của anh ta ở công ty cũng không tệ, căn hộ này cũng là do anh ta mua, dưới danh nghĩ cũng chỉ có một chiếc xe. Là một người bình thường, cuộc sống của anh ta như vậy đã rất tốt rôi. “Cảnh Hòa, chúng ta nói về tình hình của nhà họ Cô đi.” Có An An rất chờ mong, không biết sẽ có sáng kiên gì tôt không? Bà nội tỉnh lại rồi, thái độ đối với cô lại hoàn toàn khác, trong lòng cô ta thật sự rất lo lắng. Hứa Cảnh Hòa cười cười, bóp nhẹ gượng mặt của cô ta, ánh mặt cưng chiêu, cười nói: “An Án, em gập quá rôi, ăn cơm xong đã, rôi anh sẽ nói cho em biết.” Cố An An cũng không nôn nóng nữa, bọn họ có cả một ngày đề nói chuyện cơ mà. Hơn 10 phút sau, đô ăn ngoài hăn vừa gọi đã tới, Hứa Cảnh Hòa ra ngoài lấy đồ ăn, để lên bàn mở ra, sau đấy mới ôm Cố An An qua ăn. Có An An rất thích cảm giác này, trước mặt Lục Hạo Khải, cô ta như’ là người hầu, thế như: ng ở bên cạnh Hứa Cảnh Hòa, cô ta tựa như là một nữ vương vậy. Hứa Cảnh Hòa đưa ra một số món, đây đều là những món mà Cố An An thích ăn. Cố An An nhìn thấy hắn đối với mình thật tốn nhiều tâm tư, đáy lòng cô ta cũng tràn ra hương vị âm áp. Hai người ăn xong bữa trưa, Hứa Cảnh Hòa liền lao tới muốn cùng cô ta trải qua một trận vận động mây mưa. Cố An An không hiểu vì sao tinh lực của hắn lại nhiều như vậy. Nhưng khi Hứa Cảnh Hòa tình ý dịu dàng kích thích ở thân dưới, cô ta cũng trầm luân mà chìm đắm theo. Cho tới hơn bốn giờ chiều, hai người mới nghỉ ngơi, Hứa Cảnh Hòa mang laptop ra, đặt ở trên đầu gồi, bật máy tính lên, đưa cho Cố An Ăn xem một tấm hình, “An An, người này là anh trai cả của em à?” “Ừm!” Có An An gật đầu, anh trai cả của cô ta là đồ không não, vẻ mặt lúc nào cũng có chút kiêu ngạo, khuôn mặt tuân tú lộ ra tâm tư khó che dấu, khiến người ta cảm giác xa lạ, thờ œ khi nhìn từ xa. Nhưng khi lại gân trò chuyện cùng với anh, liên phát hiện ra anh là một người rất thăng thắn, nhiều lúc còn nói ra những câu kiểu “tay nhanh hơn nao...