Cô là người đầu tiên tin mình. Lam Hân nhìn cô cười cười, “Phi Phi, tôi hiểu cô, cô làm việc nghiêm túc chịu trách nhiệm, cô cũng sẽ không làm chuyện như: vậy, tôi đương nhiên tin tưởng oô. “ “Cảm ơn côi” Ninh Phi Phi giọng nói nghẹn ngào, cảm giác bị đô oan tựa như’ bị đánh vào địa ngục, mà rửa sạch trong nháy mắt này, cả người cô ấy lại giống nhử trọng sinh vậy. “Không cần cảm on, tôi nghỉ ngơi vài ngày sẽ trở về làm việc.” Cô cũng. không nhàn rồi, nhưng thân thể cô vân rất yêu, rất dễ buôn. ngủ, phải nghỉ ngơi tốt, mới có thể làm việc tốt hơn. “Vâng, vâng! Lam tổng giám đốc, thân thể quan trọng, cô phải nghỉ ngơi thật tốt.” Ninh Phi Phi cười nói. ” Được!” Lam Hân gật đầu. Lục Hạo Thành đầy cô rời đi, Dư Tư Vận lại nhanh chóng chặn đường của họ. “Lục tổng, tôi thích anh như vậy, anh cứ như vậy với tôi sao? Anh sẽ làm gì tôi? “ Lời nói của cô ta, làm cho mọi người câm miệng không nói gì. Lam Hân lạnh lùng cười, ánh mắt lạnh lùng nhìn vẻ mặt ấm ức của cô ta nhìn Lục Hạo Thành, hứa hẹn, cái gì. “Dư Tư Vận, cô luôn miệng nói thích Ầ Thành, vậy vì sao phải phản bội anh ấy, cô có biết lần này nếu không phải chúng ta có hành động khẩn cấp, sẽ tạo thành bao nhiêu tốn thát cho công ty không? Đối phương là công ty Ì.P, tôi rất tò mò cô và đối phương có quan hệ gì. “ “Cô câm miệng, tôi không nói chuyện với cô.” Dư Tư Vận vẻ mặt hiêm khích nhìn Lam Hân. Lam Hân cũng không tức giận, cười nói: “Vậy cô cút đi, đừng chặn đường của tôi, chó tốt không chặn đường. “ Ánh mắt Dư Tư Vận vẫn lằng lặng nhìn Lục Hạo Thành, “Lục tổng, anh trả lời tôi đi. “ Lục Hạo Thành từ trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ phẫn nộ. Dư Tư Vận sửng sốt, nước mắt chảy xuống, đáng thương nhìn Lục Hạo Thành, “Lục tổng, tôi thật sự không cố ý, đỗ cà phê trên người Lam Hân cũng không phải cô ý, chỉ là tay tron trượt, Lục tổng, anh phải tin tôi, tôi yêu anh như vậy, sao anh có thể đối xử với tội như vậy chứ? “Lam Hân không đề cho cô ịa tốt hơn, thì cô ta cũng sẽ không để cho cô tốt hon. Tâm tư của người phụ nữ rất nhạy cảm, lời nói của cô ta sẽ làm cho đáy lòng Lam Hân luu lại bóng tối không nhỏ, lúc nào cũng hoài nghỉ Lục Hạo Thành, cuộc sống của cô cũng sẽ không dễ sống. “Lục tổng, buổi sáng anh còn nói với tôi, buồi tôi đi khách sạn, chẳng lẽ anh quên rồi sao? Anh không thể trêu chọc tôi, anh sẽ đá tôi đi. Lục tổng anh cũng không thể vô tình với tôi như vậy. “Dư Tư Vận nói ra những lời kinh người. Mọi người: “…” Ngay cả Âu Cảnh Nghiêu cũng vẻ mặt nghỉ hoặc nhìn Lục Hạo Thành. “Lục Hạo Thành, mắt anh bị mù àI” Anh ấy không chút để ý trêu chọc, dây dưa Lục Hạo Thành có rất nhiều phụ nữ, nhưng kiểu không biết xấu hồ này thì là lần đầu tiên gặp. Lục Hạo Thành trừng mắt nhìn Âu Cảnh Nghiêu nói chuyện lạnh lẽo, lúc này anh lại muốn đá. Ha ha… Đúng là anh em tốt? “Cô câm miệng cho tôi!” Lục Hạo Thành giận dữ quát. Âu Cảnh Nghiêu cười cười, “Có muốn tôi điều chỉnh camera cho anh một chút không, xem người phụ nữ này nói lời này khi nào, khách sạn định ỏ đâu, tầng mây, vừa hay Lam Lam cũng, ở đây, cũng làm rõ cho anh một chút. “ Lạm Hân cười nói: “Thư ký Âu, không cần, tôi tin tưởng A Thành, đối với anh ấy, chút tin tưởng này vẫn có..