” Lam Hân phát hiện, Tô Cảnh Minh không ở trụ sở công ty làm việc đúng giờ thì thật sự là rất đáng tiếc, anh ta chính là cái miệng nhiêu chuyện nhất mà cô từng gặp. “THaIHOi Lam Hân nhịn không được cười vang, đôi mắt trong veo,nhộn nhạo hơi thở thanh xuân “Giám đốc BITO? anh thật đúng là một kẻ dở hơi.” “Lam Lam, cô cũng đừng có cười tôi, hiện tại trong lòng tôi rất khổ sở, trong lòng như đang có cuồng phong gào thét, tức giận không có chỗ xả, thật sự rất khổ sở.” Tô Cảnh Minh đỏ mắt nhìn thoáng qua cô. ISJmM InEÌnh su… emmm” Chuyện này cũng đáng để khổ sở sao? Nếu lời là cô thì đã sớm chạy tới dạy dỗ người phụ nữ kia từ lâu rôi, đề cho cô ta nhận định rõ ràng cái gì là lương thiện mà bị người lừa gạt sẽ khó chịu đền thế nào. Người khác ôm một tắm lòng nhiệt tình đối xử với cô ta, cuối cùng chỉ đổi lấy được sự phản bội cùng lừa gạt, tất nhiên họ sẽ cảm thấy khổ sở. “Dừng xe, mau dừng xe!”Tô Cảnh Minh đột nhiên hô to một tiếng. Âu Cảnh Nghiêu nhíu mi liếc nhìn tên bạn một cái, đem xe tấp vào lề đường. Anh tức giận nói: “Dừng xe làm gì?” Tô Cảnh Minh chỉ vào một quán cà phê ngoài trời, dưới tán ô lớn, trên chiếc bàn màu trăng đang có một đôi tỉnh tỉnh ngôi đôi mặt nhau, cô gái mặc chiếc váy dài màu trắng, mái tóc xoăn gợn sóng lớn, trang điệm rất tinh xảo, ngồi đối diện cô ta là một gã thiếu niên đẹp trai, cười với vẻ mặt Vui vẻ. Âu Cảnh Nghiêu nhíu mày nhìn về phía cô gái mà Tô Cảnh Minh chỉ, đôi tình nhân kia lúc này đang đút kem cho nhau ăn, nhìn qua thì thấy quan hệ vô củng tốt, anh cất giọng lạnh lùng nói: “Người phụ nữ kia là cô bạn gái cậu đã qua lại được ba tháng sao?” Xuất hiện lộ liễu như vậy ở trước mặt Tô Cảnh Minh, nêu không quậy đến nghiên trời lệch đất thì cậu ta sẽ không phải là Tô Cảnh Minh nữa. Nếu bọn họ còn chưa gặp nhau, cậu ta còn có thê im lặng bỏ qua, hiện tại bọn họ đã thấy Nườo nào có dễ dàng mà dập tắt lửa giận như vậy chứ. Lục Hạo Thành và Lam Hân cũng nhìn theo hướng hai người kia, Lục Hạo Thành khẽ lắc đầu, thấp giọng thì thầm vào tai Lam Hấn nói: “Bà xã, ánh mắt Tô Cảnh Minh nhìn phụ nữ thật sự rất kém cỏi.” oi ban nôn ” Đúng là rất kém cỏi, cô gái Ki, dáng vẻ cũng rất được, nhưng Tô Cánh Minh cũng không phải vì thích ngoại hình của cô ta. Tô Cảnh Minh tức giận. đến toàn thân phát run, lập tức đầy cửa xe, nồi giận đùng đùng mà bước xuông. Lục Hạo Thành nói: ““A Nghiêu, cùng qua đó nhìn xem, đừng đề cậu ta làm lớn chuyện lên, dù sao người mắt mặt vân là cậu ta.” “Được!” Âu Cảnh Nghiêu không chút. để ý mà xuống xe, anh mở cộp sau lấy ra một chai vang đắt đỏ cùng đi theo Tô Cảnh Minh qua đó. Tô Cảnh Minh trừng mắt dựng thẳng mày mà đi qua, rât hiển nhiên, hai người kia đang lo ân ái cũng không. hê phát hiện Tô Cảnh Minh đang nỗi giận, hùng hỗ bước đến. Cậu trai trẻ ngồi đối diện cô gái mang vẻ mặt thân thiệt nhìn cô ta, “Thi Thị, ăn có ngon không?” “Ưm, rất ngọt, Tô Cảnh Minh kia chính là một tên ngộôc, nhưng mà hắn lại rất có tiên,, còn vung tay rất hào phóng, mỗi lần cho em tiền đều tính theo vạn, buồi sáng hôm nay em nói với hắn, là em không có tiên thuê nhà, hắn sảng khoái chuyên luôn ba vạn qua đây, nNG con người hắn lại quá mức ngay thắng. Tựa như lão đại bang phái xã hội đen vậy, em một chút cũng không thích hắn, vẫn là anh tốt nhất, yêu anh nhất, anh yên tâm, chờ Sau khi em nhận được đủ tiền từ hắn, chúng ta liền kết hôn.” Tên được Tô Cảnh Minh cho là tiểu bạch kiểm cưới với vẻ mặt vui vẻ, “Thi Thi, thiệt thòi cho em rồi, chúng ta mua một căn hộ ở nơi tắc đất. tác vàng như nơi này cũng không hề dễ dàng, sau này anh sẽ càng yêu em hơn.”.