Một mình tôi chấp hết

Chương 93 : đại chiến killer 2

_ Tiêu Nhã kỳ, Diệp Lâm Anh và Williams. Tiêu Gia Bảo, Kiss chạy đến nhà mẹ cô thì cũng chỉ còn lại 1 đống phế tích. " Tên khốn nạn..... ". Miệng Tiêu Nhã Kỳ và Tiêu Gia Bảo chửi thề nhỏ 1 câu. 2 mắt cô đỏ lên nhìn bàn thờ nát vụn. Tấm ảnh của Ba cô bị cháy chỉ lại nửa bên mặt. Lướt qua 1 lượt thì thấy 1 người đàn ông nằm bất tỉnh ở 1 góc. Tiêu Nhã kỳ nhanh chóng chạy lại xem.     _ " Bác Triệu..... tỉnh dậy đi ". Cô đỡ ông lên nói.     _" Nhã Kỳ.... đừng lo lắng ông ấy chỉ bị ngất vì mất máu khá nhiều thôi. Cũng may ông ấy thường ngày vẫn mặc áo chống đạn nếu không ngày này năm sau lại là đám giỗ của ông ấy rồi ". Diệp Vương lâm nguy không loạn. Anh kiểm tra 1 lượt khắp cơ thể của ông Triệu rồi lên tiếng. Nhìn thân thể của ông trúng khá nhiều đạn nhưng nhờ có áo chống đạn bên các bộ phận quan trọng không sao. Chỉ có chân tay bị bắn khoảng 4 phát.     Tiêu Nhã kỳ 2 mắt đỏ hoe buông ông Triệu ra rồi nhìn Tiêu Gia Bảo nói. " Anh Hai... Nhanh đưa Bác Triệu đến bệnh viện nhanh đi. Chậm trễ bác ấy chết mất ". Cô nói. Williams thấy Tiêu Nhã kỳ vậy thì anh cũng đau lòng thay, nhưng ở nước S chứ không phải ở nước A nên anh không để điều động nhiều người đến giúp cô kịp lúc được.     _" Nhưng còn mẹ thì sao. Nhã Kỳ.. 1 mình em đi rất nguy hiểm. Em đưa Bác Triệu đi bệnh viện đi. Anh đi giải cứu Mẹ cho ". Tiêu Gia Bảo lên tiếng. Cả người anh rung lên vì tức giận. Kiss thấy vậy kéo tay Tiêu Gia Bảo nói.     _" Tiêu Gia Bảo... Anh đưa ông ấy đến bệnh viện đi. Chuyện giải cứu Mẹ Anh giao cho bọn tôi là được rồi. Anh đừng lo ". Kiss cũng bỏ bớt đi sự lạnh lùng nói.     _" Phải đó Anh Hai Bác Triệu giao cho anh. Diệp Vương anh gọi thêm người hộ tống Anh Hai an toàn đến bệnh viện đi. Phòng ngừa nửa đường lại bị tập kích bất ngờ. Chúng ta đi thôi bọn chúng chắc chưa rời đi bao lâu đâu ". Tiêu Nhã kỳ nắm tay Tiêu Gia Bảo nói. Vừa dứt lời thì hàng loạt xe chạy đến là người của Tiêu Gia Bảo đến đều được trang bị hàng nóng đầy đủ.     _" Nhã Kỳ... Em phải sống sót trở về biết không. Nếu không Anh Hai sẽ không tha thứ cho chính mình đâu. Em biết chưa. Em đi đi. Người anh bồi dưỡng cũng đến rồi. Nếu bọn họ dám đến tìm Anh thì anh để cho bọn họ có mạng tới không có mạng mà trở về ". Tiêu Gia Bảo 2 tay xiếc lại thật chặc nhìn cô nói. Anh cũng không dễ chọc.     _" Em sẽ trở về anh đừng lo. Chính em sẽ trả thù cho Ba và Mẹ. Williams, Diệp Vương chúng ta đi thôi. Chúng ta không có nhiều thời gian ". Tiêu Nhã kỳ nói rồi kéo tay williams đi. Bọn cô cũng không có nhiều thời gian. Tiêu Gia Bảo rất nhanh cũng đưa Ông Triệu Hoàng lên xe đưa đi.     _" Diệp lão đại... đã dò ra tín hiệu điện thoại của Killer rồi. Nhìn nè... đây là vị trí cuộc gọi lúc nảy. Là ở 1 bến tàu cách đây 45 phút... ". Nam Vương nhìn Diệp Vương lên tiếng.     _" 45 phút sao. Đội đặc công phá bom cũng đang trên đường đến nhưng chúng ta lại chẳng biết hắn cài bom ở chỗ nào. Trận chiến này coi bộ hơi khó đánh 1 chút ". Bắc Vương bình tĩnh lên tiếng phân tích tình hình nói.     _" Có khi nào là ký tự tên của ông ta không. Killer cũng là sáu từ ". Kiss nhíu mày suy nghĩ 1 chút rồi lên tiếng.     _" Tôi không nghĩ vậy... Nước S không có thành phố nào có chữ cái đầu là K cả.... ". Tiêu Nhã kỳ chỉ lên bản đồ trên Laptop nói.     _" Nếu hắn lựa ngay ngày giỗ của Ba em mà ra tay rất có thể sáu Thành Phố là ký tự tên của Ba em. Trấn Vũ cũng là 6 chữ cái mà lại hoàn toàn trùng khớp với các chữ cái thành phố trên bản đồ ". Diệp Vương suy nghĩ 1 chút nói tay rất nhanh khoanh tròn các địa điểm anh tình nghi có bom.     _" Đại Ca nói có lý. Tôi cũng thấy như vậy ". Williams cũng gật đầu tán thành.     _" Rất có khả năng lắm.... Diệp Vương anh là chuyên khoa về phá bom. Anh lập tức liên lạc với đội trưởng đội đặc công nhanh chóng tìm các thành Phố được tình nghi trước. Chúng ta không còn nhiều thời gian sinh mạng của tỷ người giao cho anh đó. Chúng ta giờ chia ra tại đây em đi giải cứu Mẹ, còn về phá bom tất cả giao cho anh ". Tiêu Nhã kỳ đặt 1 tay vai của Diệp Lâm Anh nói. Cô lúc này đã tỉnh táo rồi.     _" Nhã Kỳ.... Anh vẫn không yên tâm ". Diệp Lâm Anh nhìn cô nói.     _" Diệp Lâm Anh giờ không phải là lúc tư tình anh hiểu không. Anh yên tâm em sẽ cẩn thận. Em sẽ sống sót về gặp anh. Tính mạng của cả Tỷ người em giao lại cho anh rồi. Em yêu anh. Anh cũng phải ráng sống sót về gặp em ". Tiêu Nhã kỳ ánh mắt kiên cường nói. Vòng tay ôm chặc lấy anh 1 cái rồi buông anh ra     _" Nhã Kỳ... phải an toàn về gặp anh. Anh làm xong sẽ nhanh chóng đến chi viện cho em. Bắc Vương cậu đi cùng với chị dâu đi nhớ Bảo vệ chị dâu cho tốt. Nhã Kỳ Anh yêu em. Nhất định phải sống sót biết không ". Diệp Lâm Anh cũng ôm lấy cô 1 cái nói.     _" Em sẽ sống sót. Diệp Lâm Anh... Anh cũng phải còn sống về gặp em biết chưa ". Cô gật đầu nói. Trong bụng lại bổ sung thêm một câu. " Chết 1 lần rồi thì chết thêm lần nữa có gì đáng sợ. Nếu em có chết cũng sẽ kéo ông ta đi cùng ".     _" Đại Ca còn có Tôi sẽ ở cùng Nhã kỳ. Tôi sẽ bảo vệ tốt cho em ấy ". Williams nói. Diệp Lâm Anh gật đầu rồi. Nhóm người tách làm 2. Diệp Lâm Anh, Nam Vương và thủ hạ anh nhanh chóng lên xe đi tìm bom. Nam Vương là 1 trong Tứ Vương giỏi về máy tính nhất nên cũng được đi theo Diệp Vương.     Tiêu Nhã kỳ, Kiss và Williams và Bắc Vương nhanh chóng leo lên xe lái thật nhanh đến địa điểm của Killer ở bến tàu. Bắc Vương thì gọi cho 1 số anh em nhanh chóng tiếp ứng ở bến tàu. Còn Tiêu Nhã kỳ lại nhanh chóng gọi cho Triệu Tử Long. " Tử Long... Ba cậu bị thương rất nặng nhưng hiện tại rất an toàn Cậu yên tâm. Là người của Cao gia làm. Cậu giải cứu Lý Minh Triết xong thì cho người đến bến tàu số 5 biết không ".     _" Đã biết..... ". Triệu Tử Long đang lái xe cực nhanh trả lời rồi cúp máy. Sát khí trên người anh lúc này cực mạnh. Dám đụng đến vảy ngược của anh dù có là ai anh cũng giết. Tuy 2 cha con hay đấu khẩu với nhau như trong lòng 2 người ai cũng biết là đối phương cũng thật lòng yêu thương, quan tâm lẫn nhau. Nhà anh ít người cho nên 2 người hay ồn ào 1 chút cho ấm áp 1 chút. Nghĩ đến Ông Triệu Hoàng bị bắn anh nhanh chóng cầm điện thoại ra lệnh.     _" Sang bằng Cao gia cho Tôi..... Ai dám chóng cự..... GIẾT KHÔNG THA ". Tay cầm điện thoại giọng của anh u ám vang lên. 2 mắt anh đỏ ngầu, tay anh nắm lại thật chặc. Anh thực sự tức giận rồi. Đầu dây bên kia vang lên 1 tiếng dạ rồi cúp máy. Hít vào 1 hơi chân anh càng đạp ga cực nhanh.     _ " Cô ổn không ". Kiss lạnh lùng lên tiếng nhưng vẫn nghe ra lời cô quan tâm Tiêu Nhã kỳ .     _" Tôi không sao. Có muốn cá cược xem ai lấy đầu Killer trước không ". Tiêu Nhã kỳ nói hài 1 câu để giảm bớt đi lo lắng trong lòng.     _" Tiêu Nhã kỳ.... Lần này chắc chắn là tôi thắng. Cô đừng chết quá thảm là được rồi. Chúng ta còn chưa đánh thoải mái đâu ". Kiss nhếch môi cười lên tiếng.     _" Phải xem cô có bao nhiêu bản lĩnh rồi. Cô cũng vậy... 1 đối thủ rất thú vị. Tôi chưa đánh cô thành đầu heo, đầu bổ làm đôi, răng môi lẫn lộn thì cô cũng không được chết dưới tay ông ta biết không ". Tiêu Nhã kỳ khẽ cười nói. Cả 2 đều hiểu ý quay qua nhìn nhau cười. Chiếc xe vẫn xé gió mà đi chỉ vài câu nói đùa mới giảm đi căn thẳng trong lòng.     _ Williams thấy vậy kéo cô tựa vào lòng ngực vững chãi của mình làm điểm tựa cho cô. Nhẹ hôn lên trên tóc cô anh khẽ nói. " Nhã kỳ... cố gắng lên ". Giọng anh ấm áp vang lên vài câu cổ vũ nhưng lại làm Tiêu Nhã kỳ thật cảm động.     _ Nhắc lại bên này Bạch Thiên Tuyệt bám theo xe của nhóm người áo đen thì người của Triệu Tử Long, Williams, Bạch Thiên Tuyệt được lệnh chốt chặn các tuyến đường phía trước. Họ thấy 1 dàn xe đen đang chạy cực nhanh kia thì nhanh chóng dùng đá bê tông thật lớn chặn tất cả đường lại. Thấy vậy toàn bộ người áo đen nhanh chóng phanh xe gấp để khỏi đụng vào mấy khối đá lớn.     _ " KÉT.... KÉT...... ". Tiếng xe phanh gấp bánh xe ma sát với lòng đường vang lên tiếng điếc tai. Bọn họ chưa đừng lại hẳn thì tất cả thủ hạ đông như kiến của Triệu Tử Long, Williams, Vương An Nguyên, Bạch Thiên Tuyệt nhanh xả súng về phía xe của bọn người áo đen. Bạch Thiên Tuyệt cũng phanh gấp làm xe của anh lết trên đường 1 đoạn thật dài mới dừng lại.     _" Pằng..... Pằng.... Pằng ". Hàng loạt tiếng súng đồng loạt vang lên đinh tai nhức óc. Người dân không liên quan đến thì nhanh chóng bỏ chạy lấy người. Không ai dám lại gần vùng chiến sự nóng kia. Tiếng súng chát chúa cộng với những tiếng nổ mạnh làm ai có hiếu kỳ đi chăng nữa cũng chẳng có con ma nào dám ở lại.     _ Bọn người áo đen kia cũng không Vừa nhanh chóng xả súng lại. Nhưng bên người Triệu Tử Long khá đông số lượng gấp mấy lần người bên bọn áo đen nên nhanh chóng khống chế được cục diện. Từng người, từng người bên bọn áo đen rất nhanh bị hạ gục.     _" Bùm........ Bùm.....". 1 chiếc xe bên bọn người áo đen bị bắn bể thùng xăng rồi phát nổ. Từng tiếng nổ lớn chát chúa làm người của áo đen nhanh chóng chạy tán loạn. Rất nhanh bị bắn hạ gục từng người.     _ " Chết tiệt... Mấy tên này. Lý Minh Triết và Vương Tâm Lan còn bên trong xe mà bắn nổ xe con khỉ á.... ". Bạch Thiên Tuyệt chửi thề 1 câu mắt vẫn theo dõi từng diễn biến phía trước. Nghe tiếng xe anh quay lại thấy nhóm người Triệu Tử Long đã đến chi viện rồi. Rất nhanh Triệu Tử Long thảy cho Bạch Thiên Tuyệt 1 cây súng. Triệu Tử Long, Tây Vương, Đông Vương, Hàn Thần, Vương An Nguyên nhanh chóng bắn về Phía bọn áo đen. 2 mặt giáp công bắn đến bọn người kia không còn manh giáp.     Bọn người áo đen còn vài người thấy tình hình không ổn rồi nên tên cầm đầu nhanh chóng ôm Lý Minh Triết và Vương Tâm Lan ra làm con tin. " Triệu Tử Long nhanh chóng kêu bọn người của mày hạ vũ khí xuống nếu không tao bắn nát óc Lý Minh Triết và con nhỏ này ngay lập tức. Tao nói là làm dù gì cũng chết mày đừng có ép tao ". Nói rồi hắn chĩa súng vào đầu của Lý Minh Triết và Vương Tâm Lan vẫn còn đang trong tình trạng ngất đi. Cao Tường Lâm nhìn Triệu Tử Long ánh mắt hung ác uy hiếp, thách thức trắng trợn.     _" Cao Tường Lâm... ĐM.... Thằng Chó lại là mày. Thả Lý Minh Triết và Vương Tâm Lan ra Tao tha cho mày 1 con đường sống. Nếu không ngay cả mày, Ba mày và cửu tộc nhà mày tao cho xuống địa ngục cùng 1 ngày. Mày cũng nên tin tao đi. Mày biết tính Tao nói là làm mà. Đừng có thách Triệu Tử Long tao có dám làm hay không. Tao đảm bảo với mày là nhà mày gà chó tao cũng giết sạch không còn 1 móng ". Triệu Tử Long hất mặt thách thức lại nói. Hàn Thần, Vương An Nguyên, Bạch Thiên Tuyệt ai cũng tức giận nhìn Cao Tường Lâm chỉ muốn cho 1 phát bắn nát đầu Cao Tường Lâm ra.     Tây Vương thấy vậy nhân lúc không ai để ý anh lui lại 1 bước rồi rất nhanh lén đi.     _ " Hahahah..... giết sạch nhà Tao thì Ba mày cũng đi thôi. Báo cho mày biết là Ba mày chắc giờ này cũng chết rồi. Ngay cả Ba mày nữa Bạch Thiên Tuyệt. Hahahha.... ". Cao Tường Lâm cười lớn nói.     _" Thằng Chó... Mày dám đụng đến Ba Tao ". Bạch Thiên Tuyệt tức giận giơ súng lên nói. Triệu Tử Long nhanh chóng kéo Bạch Thiên Tuyệt lại.     _" Hahaha.... Vậy Tao cũng báo cho mày nghe luôn. Ba Tao không chết dễ như vậy được. Trái lại người của tao đang trên đường đến Cao gia của nhà mày đó. Để coi... có khi đang cưỡng hiếp Mẹ mày, Em gái mày, Chị mày cũng không chừng. Tao nói lại lần cuối thả Lý Minh Triết và Vương Tâm Lan ra. Tao cho mày con đường sống ". Triệu Tử Long lúc này cười lớn nói nhưng chẳng nghe ra là anh đang vui vẻ hay gì đâu mà như mấy tiếng phán chết của Tử Thần vậy.     _" Tao không tin. Nếu vậy tao có chết cũng phải với mày chôn cùng ". Cao Tường Lâm hét lên 1 câu lập tức chĩa súng về phía Triệu Tử Long, Nhưng anh chưa kịp nổ súng thì 1 tiếng Pằng vang lên. Đầu của Cao Tường Lâm rất nhanh bị 1 viên đạn xuyên qua đầu. Cao Tường Lâm chưa kịp nổ súng thì máu từ lỗ nhỏ xíu chảy ra ướt hết mặt rồi ngã lăn xuống đất chết.     Tất cả đều bất ngờ nhìn lại thì thấy Tây Vương cực soái, cực ngầu. Anh khẽ cười như thư sinh vô hại thổi đi khói súng còn nhẹ bay trên đầu súng. Anh nhìn nhóm người Triệu Tử Long hất cằm, nháy mắt. Tay còn xoay xoay khẩu súng trên tay cười lãng tử nói.     _" Người sắp chết hay nói nhiều quá. Triệu Tử Long... Cậu nhanh đi cứu viện cho chị dâu đi. Ở đây để tôi giải quyết ". Tây Vương lên tiếng. Mấy tên áo đen còn lại thấy Cao Tường Lâm chết rồi thì buông vũ khí đầu hàng. Tây Vương cứ như vậy hiên ngang đi lại ẵm Vương Tâm Lan lên xe. Lý Minh Triết cũng được người khiên lên xe đưa đi cấp cứu.     _" Chúng ta đi chi viện cho Nhã kỳ thôi ". Triệu Tử Long thấy vậy nhúng vai lên tiếng. Hàn Thần, Vương An Nguyên, Bạch Thiên Tuyệt gật đầu 1 cái. Rất nhanh nhóm người giải tán. Tiếng xe đồng loạt nối đuôi nhau đi về 1 hướng đó là bến tàu.     Ở trên xe Tây Vương vuốt gương mặt xinh đẹp của Vương Tâm Lan còn động lại vài vết máu khô. Anh đau lòng khẽ lên tiếng. " Vương Tâm Lan mạng của em là của tôi. Chỉ cần Tây Vương Tôi chưa cho phép thì Diêm Vương cũng không dám mang em đi. Em dám rời khỏi tôi thì chính tay tôi lấy mạng em biết chưa ".