Một mình tôi chấp hết
Chương 7 : nữ chính vương tâm lan
Tiêu Nhã Kỳ vừa đi ra cửa lớp thì tìm 1 chỗ vắng. Trên chiếc đồng hồ đeo tay. Cô nhấn 1 cái nút đỏ nhanh chóng báo cáo.
_" Sếp.. Tôi đã đến trường học rồi. Sắp tiếp cận được mục tiêu, chỉ đợi thời cơ nữa thôi ". Cô nói xong thì nghe ông Diệp nói lại.
_" ưm... nhiệm vụ của cháu chỉ trong bóng tối bảo vệ sự an toàn cho cậu ta là được rồi. Đến khi cậu ta ra trường xem như cháu hoàng thành nhiệm vụ rồi ". Giọng của Ông Diệp vang lên.
_" Dạ cháu biết rồi "
" tít......". Tiêu Nhã Kỳ nói xong 1 câu thì cúp máy. Đang định bước đi thì nghe tiếng nói vang lên sau bụi cây vắng vẻ kia. Cô tò mò đi lại xem thì nghe giọng của 1 nhóm nữ sinh nói.
_" Nè con nhỏ nghèo kia. Cút về nhà đi. Trường này không dành cho tầng lớp thấp kém như mày. Đừng có ở đây làm bẩn hết ở đây. Trường này không Chào đón mày. Cút đi ". 1 cô nữ sinh rất đẹp lên tiếng. Cô ta mặc đồng phục nữ của nhà trường là áo sơ mi trắng thắt cravat, mặc đầm đen ngắn. Chân thì mang giày hàng hiệu nổi tiếng với đôi giớ chân đen cao đến đầu gối. Tiêu Nhã Kỳ Nhìn Cô gái này đoán người này cũng có thể Phương Mỹ Lệ nhưng là nguyên chủ chứ không phải là Kiss 1 sát thủ máu lạnh, tài ba xuyên qua.
_" Đúng đó. Nhìn lại mày xem. Gớm chết đi được. Cái áo này, ôi cái mùi làm tao ghê tởm quá. Mày không có tiền thì cút về mà đi trường khác học đi ". Cô nữ sinh thứ 2 cũng lên tiếng. 2 tay của cô còn với mấy nữ sinh khác còn nắm chặt áo của cô gái được cho là nghèo kia.
_" Phượng Mỹ Lệ.. Hôm nay xử lý con nhỏ này như thế nào đây ? ". 1 người nữ sinh lên tiếng hỏi cô gái thứ nhất. Nghe vậy cô gái lúc đầu bước đến nhìn Vương Tâm Lan nhếch môi cười độc ác.
_" Tôi chỉ đến đây học thôi. Có làm phiền đến mấy người đâu..... cần gì phải làm khó tôi chứ ". Vương Tâm Lan nói. Ba mẹ cô kì vọng rất nhiều về cô. Vì được học ở trường Wonderland này làm ông bà cũng được nở mày nở mặt với hàng xóm láng giềng, nên làm gì cô cũng không thể nghỉ học ở đây được.
_" Còn nói nữa hả. Chính vì mày nghèo làm sỉ nhục trường dành cho quý tộc của bọn tao. Tụi mày còn đứng đó làm gì, ngày nào nó không nghỉ học thì đánh đến khi nó nghỉ học thì thôi.... lên ". 1 cô nữ sinh chanh chua lên tiếng rồi dẫn đầu nhóm người đi lại. Mỗi người cho Vương Tâm Lan 1 tát. Phương Mỹ Lệ không nói gì chỉ đứng xem cuộc chơi thôi. Cô để cho bọn kia đánh là được rồi, còn cô thì đứng đó chảnh chỏe nhai kẹo cao su kêu lên bốp... bốp...
_" CHÁT...... chát.... chát.... " tiếng tát tay vang lên. Vương Tâm Lan chỉ biết ngồi xuống 2 tay che đầu lại mà chịu đựng những cú đấm đá vào người mình.
Nhìn đến đây Tiêu Nhã Kỳ cũng sôi máu lên không chịu đựng được nữa rồi.
_" Dừng tay....... đánh người vui lắm sao. Người ta nghèo mà học giỏi còn mấy cô thì ngoài cha mẹ có chút tiền ra thì còn có cái gì. Học thì ngu như heo. Đi học thì cứ như đi dụ trai chứ học cái gì. Mấy cái kiểu như vậy sao tôi ghét thế không biết ". Vừa nói cô vừa đi lại kéo Vương Tâm Lan đứng dậy phủi lớp bụi bẩn trên người của Vương Tâm Lan. Tiêu Nhã Kỳ không để ý đến anh mắt đỏ hoe của Vương Tâm Lan cảm động nhìn cô, 1 cô gái lại xa lạ xinh đẹp nhưng lại dám đứng về phía của cô.
_" Nè bà chị kia. Không có chuyện của chị thì cút đi, bà chị đừng có nhiều chuyện xen vào chuyện của bọn tôi. Nếu không bọn này đánh luôn cả bà chị biết chưa. Cút nhanh đi ". 1 Cô nữ sinh chanh chua lên tiếng.
_"À...... vậy thì đến đây đi. Để tôi biết mấy cưng quý tộc giỏi đến cỡ nào. Lên cùng 1 lúc đi cho đỡ mất thời gian của tôi. Lên hết 1 lượt đi đừng nói nhiều nữa ". Tiêu Nhã Kỳ cười nói. Cô làm ra vẻ không kiên nhẫn được nữa rồi đưa tay ra làm dấu khiêu khích.
Phương Mỹ Lệ nhíu mày cũng ra dấu cho 1 nhóm người nhào lên đánh Tiêu Nhã Kỳ. Nói chung ra thì con nhà giàu nên cũng được học 1 chút võ phòng thân nên cả nhóm người nữ sinh rất hăng máu, bốc đồng xông lên.
Cả 1 nhóm người cầm cây thước đánh về phía Tiêu Nhã Kỳ thì cô nhanh chóng né tránh rồi mạnh mẽ phản đòn. Đạp.... đá..... lại né tránh. Tiêu Nhã Kỳ giật được 1 cây thước của 1 người thì cô như hổ thêm cánh. Vì cũng do cô không thích cái kiểu ỷ giàu ăn hiếp nghèo này nên đánh thẳng tay thôi. Vương Tâm Lan há miệng thật to nhìn Tiêu Nhã Kỳ. Thấy cô đánh võ giỏi như vậy cô nhìn cũng say mê luôn rồi.
_" CHÁT.... Chát.....chát...... chát...". Tiếng đòn roi quất mạnh vào người vang lên.
_" Á.... mẹ kiếp bà chị đánh mạnh tay vậy.....". 1 người bị ăn 5, 6 roi của Tiêu Nhã Kỳ lên tiếng.
_" Á....... "1 người bị Tiêu Nhã Kỳ dùng thước đánh đỏ hết 2 bắp chân la lên.
_"Á Aaaaaa.......Nhanh rút đi thôi. Bà chị kia..... thù này chúng tôi sẽ trả gấp trăm lần cho cô. Cô chờ ở đó mà xem tụi tôi không bỏ qua dễ dàng như vậy đâu " Phương Mỹ Lệ nhanh chóng nói rồi dẫn đầu chạy trước.
_" Chờ đó mà xem. Chúng tôi sẽ trả thù này cho xem. Cô chờ mà xem ". 1 nhóm người bị ăn đòn bầm đập lên tiếng rồi chạy đi.
_" Chấp hết đó cứ việc đến đây đi ". Tiêu Nhã Kỳ cười nói. Rồi đi lại Vương Tâm Lan nói.
_" Cô là Vương Tâm Lan ". Cô cười nói. Nếu đúng như trong truyện thì đây là nữ chính thứ nhất trước khi Phương Mỹ Lệ xuyên qua. Cô hỏi chẳng qua muốn xác nhận lại xem có đúng hay không thôi.
_" ưm.... cảm ơn chị đã cứu em ". Vương Tâm Lan thấy Tiêu Nhã Kỳ cười nói với mình thì 2 má đỏ hây hây nhìn Tiêu Nhã Kỳ trả lời. Tim cô đập gia tốc thật nhanh. không biết là do vừa thấy Tiêu Nhã Kỳ đánh nhau hay là vì lý do gì nữa mà tim cô đập liên hồi như vậy.
_" Cô đúng là Vương Tâm Lan sao. Tôi là Tiêu Nhã Kỳ là giáo sư mới của trường Wonderland này. Tôi dạy lớp A1. Nếu không có chuyện gì nữa tôi có việc đi trước một bước đây. Cô về lớp học tiếp đi ". Tiêu Nhã Kỳ có được đáp án như mong muốn rồi thì cô cũng cười rồi bước đi.
_ Vương Tâm Lan nhìn theo bóng của Tiêu Nhã Kỳ đã đi xa thì nói. " Tiêu Nhã Kỳ dạy lớp A1 sao......". Cô nói nhỏ 1 câu rồi đưa tay bóp lấy trái tim còn chưa lấy lại bình tĩnh của mình.
Những gì Tiêu Nhã Kỳ làm đều lọt vào trong mắt của 4 người Triệu Tử Long, Vương An Nguyên, Lý Minh Triết, Bạch Thiên Tuyệt. 4 người đều đứng trên lầu nhìn xuống thấy hết.
_" Xem ra giáo sư mới của lớp chúng ta là hoa hồng khắp người đều là gai nhọn đó ". Vương An Nguyên cười nhìn theo bóng của Tiêu Nhã Kỳ nói.
_" ưm...... Tôi thật hy vọng vào ngày quyết đấu trên võ đài đây. Tôi cũng muốn thử xem bị hoa hồng có gai nhọn chích cảm giác sẽ như thế nào ". Bạch Thiên Tuyệt cũng nghiêm túc nói.
_" Lâu rồi không gặp được người con gái nào thú vị như vậy rồi. Tuy vậy trên võ đài tôi cũng sẽ không vì vậy mà nhường cô ta đâu.... đây là vấn đề mặt mũi đó. ". Lý Minh Triết xoa tay đầy hứng thú nói.
_" Hahaha..... cẩn thận thì hơn. Lúc nãy cách ra quyền của bà cô đó đánh đều là có bài bảng đàng hoàng đó. Tôi thấy giống như cô ta được huấn luyện đặc biệt trong thời gian rất dài vậy. Tôi nói để cho 3 người cảnh giác không được khinh địch biết chưa. Mà nói mới nhớ...... 3 người có thấy bà cô đó quen quen không ? ". Triệu Tử Long có chút nghiêm túc lên tiếng.
_" À .... Tôi nhớ rồi. Không phải cô gái mà Hàn Thần nhờ cậu điều tra sao. Tuy là trong hình cô ấy nhắm mắt ngủ nhưng rất giống ". Bạch Thiên Tuyệt nhớ ra điều gì đó nói.
_" À...... ưm tôi cũng thấy rất giống nha....". Vương An Nguyên vuốt nhẹ cằm lên tiếng phụ họa
_" Tôi cũng thấy vậy. Trong hình rất giống. Để tôi gọi Hàn Thần đến trường kiểm tra lại xem sao ". Vừa dứt lời Lý Minh Triết lấy điện thoại đi ra hơi xa 1 chút rồi gọi cho Hàn Thần.
_" ưm..... nhưng theo tôi nhớ thì tất cả điều tra được hôm đó là cô gái trong hình tất cả hồ sơ được một tổ chức bí mật giấu kín. Vậy mấy cậu nói xem bà cô đó là ai, và cô ta đến trường của chúng ta có mục đích chính là gì. Tôi không tin chỉ đơn thuần là đến dạy học ". Triệu Tử Long suy nghĩ gì đó rồi nghiêm mặt nói. 2 người Bạch Thiên Tuyệt và Vương An Nguyên cũng nhíu mày suy nghĩ.
_" Xem ra chúng ta phải trông chừng giáo sư mới của chúng ta rồi. Tôi thật tò mò cô ấy là ai đó..... thú vị. " Vương An Nguyên nói.
_" ưm..... cũng vậy..... " Bạch Thiên Tuyệt cũng thêm vào 1 câu.
_" Hahaha xem ra tôi phải về nhà chăm chỉ luyện võ lại thôi bữa giờ lười biếng luyện tập quá rồi. Nếu để trước mặt toàn trường mà thua cô ấy thì tôi mới là mất mặt nhất....." Triệu Tử Long cười nói. 2 người kia cũng gật đầu đồng ý kiến của Triệu Tử Long.
_ Nếu Tiêu Nhã Kỳ mà có ở đây thì chắc chắn sẽ vỗ tay mà không ngừng ngại mà khen tặng. Rồi nói 1 câu. " Đúng là nam chính a.... đầu óc không phải thông minh bình thường. Chỉ có 1 chút manh mối thôi là suy diễn ra 1 đống rồi ".
_Lý Minh Triết quay lại rồi cười nói " Triệu Tử Long cậu là giỏi võ nhất trong bọn tôi rồi. Cậu còn lo lắng hay sao. Hàn Thần nói cậu ta nói hiện giờ đang bận. Tối nay Hàn Thần sẽ gặp chúng ta ở câu lạc bộ...." .3 người nghe vậy cũng gật đầu rồi đi về lớp.
_Văn phòng Hiệu Trưởng :
_" Nè..... Giáo sư Tiêu cô thật là làm người ta hâm mộ a...... tôi quyết định sẽ tăng tiền hợp đồng lên gấp đôi cho cô. Hahahha .... sau này lớp A1 tôi giao toàn quyền quyết định cho cô đó. Cô muốn làm gì thì làm ". Hiệu trưởng Trần cười lớn nói. Hôm này ông thấy thật là vui vì có người dạy cho lớp A1 1 bài học giúp ông. Ông cười lớn đến nổi 2 cái má nỏng thịt rung rinh nhìn thấy mà ghét.
_" ưm...... này là ông nói đó. Tôi vừa ghi âm lại. Sau này không được lập kỷ luật đối với tôi đó ". Tiêu Nhã Kỳ cười nói. Cô nhìn là biết ông này là người hay lật lọng rồi. Cũng 1 phần do nghề nghiệp cái gì cũng cần chứng cứ hết nên cô ghi âm lại thôi. Nghe vậy ông Hiệu trưởng Trần đang cười lớn bỗng nhiên im lặng rồi ho 1 tiếng.
_" Khụ......khụ.... Giáo sư Tiêu hôm nay cô làm rất tốt. Để tôi gọi cô kim đưa cô đi tham quan toàn trường và văn phòng làm việc riêng cho cô ". Ông Hiệu trưởng Trần nói.
_" Vậy sẽ gặp hiệu trưởng Trần vào ngày mai..... Chào.... ". Nói rồi cô đi ra. Ông Hiệu trưởng Trần nhìn theo bóng của cô mỉm cười. Ghi âm thì ghi âm có gì đâu phải sợ chứ. Ai giúp ông trị lớp A1 kia thì làm gì cũng được.
_ Tiêu Nhã Kỳ từ phòng hiệu trưởng đi ra thì được cô kim đưa đi tham quan văn phòng làm việc của cô. Nơi đây cũng đầy đủ các thiết bị khám chữa bệnh ở đây. Hoàn tất các thủ tục thì cô leo lên xe môtô phân khối lớn của mình chạy về nhà.
Truyện khác cùng thể loại
364 chương
32 chương
28 chương