Một loại khác có thể
Chương 57 : tiền lâu tĩnh x triệu vũ trinh (5)
Đại khái là biết Triệu Vũ Trinh nửa năm sau, Tiền Lâu Tĩnh nài nĩ Triệu Vũ Trinh cho nàng vào nhà Triệu Vũ Trinh, dù có vào được nhà, cũng không đại biểu cho chuyện lửa gần rơm. Dáng vẻ Triệu Vũ Trinh thanh tâm quả dục để Tiền Lâu Tĩnh chỉ có thể nhìn, mặc dù chỉ có thể nhìn, không thể làm được gì, nhưng Tiền Lâu Tĩnh vẫn nguyện ý ngây ngô với Triệu Vũ Trinh, vì nhìn thấy Triệu Vũ Trinh niệm kinh, nàng cũng có cảm giác rất tốt.
Nhưng dục vọng một khi nảy mầm sẽ càng ngày càng lớn, Tiền Lâu Tĩnh biết mình thích Triệu Vũ Trinh, mà loại thích này cũng kèm theo dục vọng, càng ngày càng mãnh liệt. Giống như giờ phút này, Tiền Lâu Tĩnh ngủ ở phòng khách, lăn lộn khó ngủ, muốn nhanh chóng đến gần Triệu Vũ Trinh, nên thuận theo dục vọng nội tâm, gõ cửa phòng Triệu Vũ Trinh.
Bởi vì Tiền Lâu Tĩnh đến nhà cô ở, nên thói quen của Triệu Vũ Trinh có chút thay đổi, vốn là 9h tối sẽ đi ngủ, giờ đổi thành 9h rưỡi. Cô cảm giác được Tiền Lâu Tĩnh đặc biệt thích dán mình, giống như đứa nhỏ. Dĩ nhiên Triệu Vũ Trinh cũng không ghét Tiền Lâu Tĩnh dán mình, nhưng mà ngày ngày dính lấy mình cũng sẽ không chịu nổi đi, cũng may là sau khi Tiền Lâu Tĩnh nổi tiếng, đi nhiều hơn, lịch diễn cũng cực kỳ bận rộn, cũng không có bao nhiêu thời gian kề cận mình. Mặc dù nói hai người ở cùng một chỗ, nhưng Triệu Vũ Trinh vẫn cảm thấy Tiền Lâu Tĩnh đối với cô như khách qua đường, một tháng ở chung nhà mà ăn chung được 3 bữa sáng cũng là nhiều rồi, bây giờ là 3 ngày ăn cùng một lần.
Lúc Triệu Vũ Trinh chuẩn bị ngủ, thì nghe được tiếng gõ cửa, cô không thể không đứng lên mở cửa, mở cửa thì thấy Tiền Lâu Tĩnh đang ôm gối đầu đứng bên ngoài."Em ngủ không được, chị nói chuyện với em có được hay không?" Tiền Lâu Tĩnh làm nũng nói, đại khái là gần đây đi diễn càng lúc càng hay, biểu hiện đáng thương cũng hợp với gương mặt, làm cho Triệu Vũ Trinh không có cách nào từ chối."Vào đi." Triệu Vũ Trinh để cho Tiền Lâu Tĩnh vào phòng ngủ của mình.
Tiền Lâu Tĩnh vào phòng của Triệu Vũ Trinh là nhanh chóng leo lên giường Triệu Vũ Trinh, cực kỳ giống như cá gặp nước, nội tâm Tiền Lâu Tĩnh vô cùng vui sướng, nàng kéo chăn Triệu Vũ Trinh đắp lên mình, trong chăn có hơi thở nhàn nhạt đặc hữu trên người Triệu Vũ Trinh, làm Tiền Lâu Tĩnh mê đắm.
Triệu Vũ Trinh thấy Tiền Lâu Tĩnh lấy tốc độ cực nhanh chui vào giường cửa mình, cô có cảm giác như kiểu dẫn sói vào phòng, thật ra thì cô biêt bây giờ mới 9h rưỡi, đối với người bình thường đâu được gọi là mất ngủ, mặc dù Tiền Lâu Tĩnh ở cùng một chỗ với cô, cũng phối hợp với thời gian của cô, đôi khi cũng ngủ sớm. Bất quá cô nghĩ một cái thì biết, Tiền Lâu Tĩnh lấy cớ dán mình, Triệu Vũ Trinh không vạch trần là tốt rồi."Bộ phim lần này thế nào?" Triệu Vũ Trinh tùy tiện lấy cớ mở đề tài."Lần này là phim thần tượng, thật ra thì em đặc biệt không thích phim thần tượng, rất nhiều cảnh hôn, nghĩ đến thôi da đầu cũng tê dại rồi." Tiền Lâu Tĩnh khổ sở nói, nàng quên mất mình là từ diễn viên thần tượng mà nổi tiếng." Em diễn lâu như vậy còn sợ cái này?" Triệu Vũ Trinh cười hỏi."Em cảm thấy đặc biệt thua thiệt, nụ hôn đầu của em cũng để cho tên nam chính rồi, chưa từng yêu qua, cảm giác quá thua thiệt." Tiền Lâu Tĩnh càng nghĩ càng thấy tức."Vậy còn không tốt, đều là mấy anh cao to đẹp trai." Triệu Vũ Trinh nghĩ đến Tiền Lâu Tĩnh đã 24, 25 tuổi mà chưa từng yêu qua, so với giới trẻ bây giờ là quá lứa rồi, thêm nữa nàng cũng rất đẹp, chưa yêu ai mà đã mất nụ hôn đầu quả thật là có chút bi kịch."Cũng không phải là thật, hơn nữa em cũng không thích bọn họ, có nam diễn viên còn đặt biệt ghê tởm, còn thích đưa đầu lưỡi, làm em ghê tởm muốn chết..." Tiền Lâu Tĩnh càng nghĩ càng thấy mình hy sinh vì nghệ thuật quá nhiều.
Lần này Triệu Vũ Trinh cũng không biết an ủi thế nào."Hôn người mình thích cảm giác như thế nào?" Tiền Lâu Tĩnh cũng không biết quá khứ Triệu Vũ Trinh thế nào, khi nào thì bắt đầu thanh tâm quả dục, nàng vẫn cảm thấy Triệu Vũ Trinh cũng có mối tình đầu, bây giờ quay đầu lại chắc là vẫn còn nhớ."Quên mất." Thích một người, là chuyện bao lâu trước kia rồi, năm 17, 18 tuổi, hay là 21 tuổi? Thật sự là nhớ không rõ lắm, chỉ nhớ lúc còn trẻ tương đối hoang đường, bốn năm năm trước giật mình tỉnh lại sau một đêm, đã cảm thấy đặc biệt không có gì, thì bắt đầu ăn chay niệm phật, tu thân dưỡng tính. Nghe theo bạn tốt của cô thuyết pháp, cô là khám phá hồng trần, thật ra thì nào có khoa trương như vậy, chỉ là cô muốn tâm tư yên lặng, không muốn náo động như quá khứ. Nhớ đến chuyện lúc trước, giống như đã trãi qua một thế kỷ, bốn năm năm trước cũng bằng tuổi Tiền Lâu Tĩnh bây giờ, mà chuyện gì cũng đã trãi qua, tình nhân đổi bao nhiêu người Triệu Vũ Trinh cũng không nhớ rõ. Nghĩ đến Tiền Lâu Tĩnh vần còn một mình, có chút cảm giác bất khả tư nghị, huống hồ Tiền Lâu Tĩnh lại trong giới giải trí, giữ mình thật tốt như vậy quả là hiếm có."Vậy lần trước chị hôn là lúc nào?" Tiền Lâu Tĩnh đối với Triệu Vũ Trinh là tò mò vô hạn."Hình như là 4 năm trước." Triệu Vũ Trinh không xác định nói, chuyện không có ý nghĩa, cô không nhớ rõ."Bây giờ em thích nhất là chị, chị có thể hôn với em không?" Tiền Lâu Tĩnh dùng hết can đảm hỏi Triệu Vũ Trinh, nội tâm vẫn còn đang thấp thỏm bất an, nàng không biết Triệu Vũ Trinh có từ chối nàng không, nếu như từ chối, thì làm sao bây giờ? Nhưng là nàng lại không hối hận khi nói lên yêu cầu này, chẳng qua lúc chờ đợi Triệu Vũ Trinh trả lời, có chút khó khăn."Hôn làm sao lại có thể tùy tiện với người khác? Sau này em sẽ gặp người mình thích thật sự." Triệu Vũ Trinh không dứt khoát từ chối, lời nói cũng nhẹ nhàng, dù sao cô vẫn nghĩ đến cảm nhận của tiểu cô nương."Em muốn thử một chút, em cũng đã 25 tuổi, xem như chị thỏa mãn hiếu kỳ của em được không?" Tiền Lâu Tĩnh khát vọng nhiều Triệu Vũ Trinh, lại đặc biệt cẩn thận nói.
Bị mình từ chối mà vẫn nói lên yêu cầu này, hình như Tiền Lâu Tĩnh thực sự muốn nếm thử, Triệu Vũ Trinh không đành lòng từ chối, xem như là làm một việc tốt đi. Triệu Vũ Trinh cúi đầu hôn lên môi Tiền Lâu Tĩnh, có lẽ môi Tiền Lâu Tĩnh quá mức mềm mại, còn có hương thơm nhàn nhạt, làm cô không tự giác làm sâu hơn nụ hôn này. Ban đầu còn có trúc trắc, nhưng dần dần thuần thục hơn. Hôn rồi có dục vọng, Triệu Vũ Trinh có chút ngoài ý muốn. Mặc dù cô thanh tâm quả dục, nhưng không phải cố ý áp chế dục vọng, mà dục vọng của cô tự nhiên rất thấp, mặc dù dục vọng thấp, cũng không phải là không có dục vọng, nếu không thì cũng đã thành tiên rồi.
Triệu Vũ Trinh muốn kết thúc nụ hôn này, Tiền Lâu Tĩnh lại là ăn một lần biết vị, không muốn kết thúc. Môi Triệu Vũ Trinh vừa muốn rời đi, Tiền Lâu Tĩnh liền chủ động dán lên môi Triệu Vũ Trinh lần nữa, nàng cảm giác mình mê đắm loại cảm giác này, thậm chí còn muốn nhiều hơn, tay của nàng càng thuận theo khát vọng nội tâm dò vào bên trong áo sơ mi trắng của Triệu Vũ Trinh, vuốt ve thân thể mà mình khát vọng đã lâu, nàng nghĩ nếu như lúc này không thừa cơ hội, thì sẽ không có cơ hội để mà sờ nữa, Tiền Lâu Tĩnh phát huy hết tâm trí lẫn lý trí.
Truyện khác cùng thể loại
217 chương
24 chương
15 chương
1523 chương
14 chương
124 chương
56 chương