Tiền Lâu Tĩnh là vai chính trong bộ phim kiểu thần tượng này. Vai diễn Tiền Lâu Tĩnh cũng khá đơn giản, cũng giống y như nàng ngoài đời, nhân vật chính là một cô gái nghèo khó nhưng lạc quan kiên cường, nhân sinh may mắn gặp được một anh chàng phú nhị đại cao to đẹp trai cứu giúp, sau đó mở ra một đoạn tình yêu vừa ngược vừa sâm đậm, mặc dù có nhiều ngang trái, nhưng cuối cùng cô gái nghèo khó cũng hạnh phúc với bạch mã hoàng tử. Phạm Vân Huyên đóng vai thứ hai, là một cô gái xuất thân giàu có, vốn là người có lòng dạ, ghen tỵ cực mạnh, yêu vai nam chính, nên dùng mưu kế hiểm độc ngăn cản nữ chính, đây đúng là chuẩn nhân vật phản diện, tuyệt đối có thể làm mất hình tượng của Phạm Vân Huyên. Mặc dù Phạm Vân Huyên nguyện ý giúp đỡ Tiền Lâu Tĩnh, nhưng nàng cũng không Thánh mẫu đến mức làm hoa sen tô đen Bạch Liên Hoa, nên Phạm Vân Huyên để biên kịch sửa lại kịch bản một chút. Bạch Liên Hoa không nhất định phải cần hoa sen đày đọa, nàng cho biên kịch đổi vai của nàng thành người nam chính đã từng yêu sâu sắc, nhưng vì lý tưởng của mình mà buông bỏ tình cảm của nam chính. Phạm Vân Huyên khống chế vai diễn của mình, không phải là vai quá nổi bật cướp đi đất diễn của nữ chính, cũng không quá kém cỏi, vì thêm vai trò biên kịch, Phạm Vân Huyên diễn rất cực khổ. Lâm Thụy Cảnh lén lén lút lút đi xem diễn hai ba lần, cô chỉ cho rằng mình là người đầu tư bộ phim này nên đến xem tiến độ quay phim cũng là chuyện đương nhiên. Len lén đi hai ba lần, Phạm Vân Huyên cũng không biết, cũng không nói tiếng nào, nội tâm Lâm Thụy Cảnh thấy thiếu một cái gì đó, dĩ nhiên, cô tuyệt đối là không thừa nhận. Lần này Lâm Thụy Cảnh đi đến xem tiến độ quay phim trên danh nghĩa là xem Tiền Lâu Tĩnh, lần quay này, vì trời rất nóng, nên Lâm Thụy Cảnh hào phóng đãi đoàn quay phim mỗi người một phần sinh tố trái cây. Bà chủ vui vẻ nâng đỡ người mới, không tiếc đạp lên bả vai người cũ, đây là chuyện tình người trong công ty Lâm Thụy Cảnh đều biết rõ ràng. Hôm nay Lâm Thụy Cảnh đến thăm Tiền Lâu Tĩnh làm nhân viên nhớ đến mấy tháng trước, Lâm Thụy Cảnh cũng đến xem Phạm Vân Huyên diễn, cảnh tượng quen thuộc đến mức nào, quả nhiên là chỉ nghe người mới cười, không thấy người cũ khóc. Bất quá những thứ này không phải chuyện của họ, bọn họ chỉ muốn xem chuyện vui là tốt rồi. Lâm Thụy Cảnh mang sinh tố trái cây đến phân phát cho mọi người, mỗi người một phần, trong tay Lâm Thụy Cảnh cầm hai phần, một chuẩn bị đưa Tiền Lâu Tĩnh, một đưa cho Phạm Vân Huyên, dĩ nhiên trọng điểm là người sau, chẳng qua là cô không nguyện ý thừa nhận thôi. Tiền Lâu Tĩnh cảm tạ ân đức nhận lấy phần sinh tố trái cây Lâm Thụy Cảnh đưa đến, vui vẻ ăn, khí trời nóng như vậy, có thể uống sinh tố trái cây sao sẽ không vui vẻ. Nhưng mà Lâm Thụy Cảnh lúc nào thì thể thiếp như vậy, dĩ nhiên nàng không tin Lâm Thụy Cảnh mua sinh tố trái cây là vì mình, nàng nghĩ Lâm Thụy Cảnh nhất định là không chịu được tịch mịch, muốn lấy lòng Phạm Vân Huyên, nhưng không muốn hạ mình, cứng rắn dùng cách này, thật ra thì nàng cũng dính đến Phạm Vân Huyên. Chỉ là bà chủ này thực sự quá không uyển chuyển, nếu như người ta không hiểu thì làm sao bây giờ? Tiền Lâu Tĩnh vừa uống sinh tố vừa len lén quan sát Lâm Thụy Cảnh và Phạm Vân Huyên, những nhân viên khác cũng tò mò, bà chủ với người mới và người cũ sẽ có chuyện gì, nên mấy người ở đây đều uống sinh tố, vừa len lén liếc đến."Cho cô." Giọng nói Lâm Thụy Cảnh có chút mất tự nhiên nói với Phạm Vân Huyên, hơn nữa động tác còn có chút thô lỗ đem ly sinh tố trái cây nhét vào tay Phạm Vân Huyên, hoàn toàn không cho Phạm Vân Huyên cơ hội cự tuyệt. Dưới tình huống bình thường, Phạm Vân Huyên nhận lấy ly sinh tố trái cây này, hẳn là phải thụ sủng nhược kinh giống như Tiền Lâu Tĩnh, cảm khái ân đức một phen."Cảm ơn, chị ăn đi." Phạm Vân Huyên đem ly sinh tố trái cây không chút lưu luyến đưa trở về tay Lâm Thụy Cảnh. Lâm Thụy Cảnh thấy Phạm Vân Huyên như thế, trong lòng rất khó chịu, trong lòng cô dĩ nhiên là khó chịu, cô mua nhiều phần như vậy, đâu hy vọng để người khác ăn, lần này tốt lắm, những người khác đều ăn rồi, cô thì không ăn, điều này hiển nhiên là đem một chậu nước lạnh tưới lên vất vả nhiệt tình của Lâm Thụy Cảnh. Lâm Thụy Cảnh ngạo kiều chưa từng lấy lòng người khác, lần đầu tiên lấy lòng người khác, Phạm Vân Huyên lại từ chối thẳng như vậy!"Sinh tố rất ngon, Phạm tỷ uống một chút đi, Lâm tổng cố ý mua cho chị." Tiền Lâu Tĩnh biết lòng Lâm Thụy Cảnh ngạo kiều, nhưng lại cực kỳ không muốn giải thích, lòng của bà chủ, hẳn là thích ăn mềm không ăn cứng."Vân Huyên mẫn cảm với sinh tố" Người đại diện của Phạm Vân Huyên nhanh chạy ra giải vây, cô biết hợp đồng 10 năm của Lâm Thụy Cảnh và Phạm Vân Huyên, lỡ như chọc giận Lâm Thụy Cảnh, Lâm Thụy Cảnh tức giận, lãnh lạc Phạm Vân Huyên, tiền đồ Phạm Vân Huyên xem như bị hủy."Xin lỗi, tôi không biết!" Tiền Lâu Tĩnh lập tức lên tiếng, nàng liếc nhìn về phía Lâm Thụy Cảnh, bà chủ đây là cố ý, tuyệt đối là cố ý. Tiền Lâu Tĩnh hơi xin lỗi nhìn về phía Phạm Vân Huyên, nàng không nghĩ đến Lâm Thụy Cảnh sẽ ác liệt như vậy, biết rõ Phạm Vân Huyên mẫn cảm, vẫn mua sinh tố trái cây, mọi người đều có một phần, chỉ là Phạm Vân Huyên không có, chuyện ngây thơ như vậy cũng có thể làm được. Hình tượng nữ thần Lâm Thụy Cảnh trong lòng Tiền Lâu Tĩnh lại hạ xuống thêm một bậc nữa! Nếu nàng là Phạm Vân Huyên, đối với chuyện Lâm Thụy Cảnh ngạo kiều và ác liệt như vậy, tuyệt đối sẽ không thích. Phạm Vân Huyên thấy Lâm Thụy Cảnh mua sinh tố trái cây cũng biết Lâm Thụy Cảnh cố ý, nàng nhớ Lâm Thụy Cảnh biết mình mẫn cảm với sinh tố trái cây. Có một lần ăn kem, bởi vì có trái cây, Lâm Thụy Cảnh yên lặng đổi một phần không có trái cây, khi đó nàng không biết sao Lâm Thụy Cảnh biết nàng mẫn cảm với sinh tố, mặc dù lúc đó không nói gì, nhưng nội tâm nàng rất cảm động. Đã từng là cảm động, hôm nay lại có vẻ rất châm chọc, nghĩ đến đây, Phạm Vân Huyên cảm thấy lòng nàng như dao cắt cực kỳ khó chịu, nhưng trên mặt vẫn nhàn nhạt, không lộ ra quá nhiều tâm tình, không muốn bị người khác xem náo nhiệt. Những người khác nhìn một màn này, nghĩ rằng người cũ vẫn còn muốn diễn cung tâm kế đi, nhưng đáng thương Phạm Vân Huyên, quả nhiên bị đánh vào lãnh cung. Lần này Lâm Thụy Cảnh quả thật là chết oan, cô mua sinh tố trái cây chẳng qua là nghe cô bé dưới quán đề nghị, nói là món uống đặc biệt của quán, cô thực không biết Phạm Vân Huyên mẫn cảm với sinh tố. Chờ chút, hình như cố chợt nhớ ra, một lần Phạm Vân Huyên kia đổi ly kem có trái cây thành không có trái cây cho Phạm Vân Huyên này, khi đó cũng không có nói là vì mẫn cảm mà đổi a, đối với mình mà nói đây chẳng qua là một chi tiết cực kỳ nhỏ, ai mà chú ý đến chứ!"Vẫn cảm ơn hảo ý của Lâm Tổng." Phạm Vân Huyên thản nhiên nói, Lâm Thụy Cảnh biết Phạm Vân Huyên cố ý nói như vậy, khẳng định Phạm Vân Huyên cho rằng mình cố ý, cô muốn giải thích cũng không biết làm sao để giải thích. Từ lúc sinh ra đến giờ đây là lần đầu tiên Lâm Thụy Cảnh lấy lòng người khác, nhưng lại kết thúc thảm bại, còn bị oan uổng. Dù sao cô cũng biết mọi người sẽ nói mình biết Phạm Vân Huyên mẫn cảm với sinh tố còn cố ý làm như thế! Lời người không quản được, có những chuyện cô không làm, nhưng người ta đều nghĩ cô làm, đây là chuyện thường tình."Cô diễn xong, tới phòng làm việc tìm tôi!" Lâm Thụy Cảnh nhàn nhạt nói với Phạm Vân Huyên, mặc dù biểu hiện vẫn cao ngạo, nhưng cũng thấy có chút đuối lý.