Một Đường Siêu Sao
Chương 55 : Một đường siêu sao
Nhớ hình như lần trước vẫn còn thừa một ít mì, Ninh Vy Lan lục trong tủ bếp quả nhiên trên tầng trên có một chút cũng không nhiều lắm nhưng làm bữa ăn đêm thì đủ. Truyện được dịch bởi Sắc - Cấm Thành. Reup xin vui lòng xin phép và up sau page 5 chương.
Tuy trong phòng cách âm khá tốt nhưng cô vẫn sợ làm phiền đến anh, không những kéo cửa, động tác rửa rau thái rau cũng vô cùng nhẹ nhàng. Mì sôi rất nhanh, cô tìm một cái bát lớn múc ra rồi rửa sạch nồi nấu mới bưng đến phòng anh.
Cửa hơi khép, đi đến gần có thể nghe thấy tiếng gõ phím lạch cạch phát ra từ bên trong, cô đứng ở cửa ngẩn ra giây lát rồi mới rón rén đi vào.
Đèn lớn đã tắt chỉ chừa lại một ngọn đèn bàn nho nhỏ, sắc vàng ấm xuyên qua chao đèn tản ra bốn phương tám hướng, có tia rơi trên bàn, có tia rơi trên sàn nhà gỗ, còn đa số các tia sáng đều bị bóng dáng cao lớn của anh ngăn lại phân chia thành mấy mảng sáng tối, thỉnh thoảng gió thổi vào đung đưa rèm cửa như những con cá tung tăng bơi lội.
Hương thơm quyến rũ lởn vởn trong thư phòng, Ninh Vy Lan chú ý đến anh xoay người nhanh chóng bước chân lên phía trước bàn đọc sách.
”Chưa ngủ sao?”
Anh vừa liếc mắt nhìn đồng hồ thì ra đã hơn mười hai giờ đêm rồi.
Ninh Vy Lan không muốn nói cho anh thực ra cô đã ngủ được một giấc rồi vừa mới tỉnh dậy, đưa đũa qua, “Ăn luôn đi, lát nữa lạnh ăn không ngon đâu.”
Ánh mắt anh lúc này chuyển từ gương mặt cô đến bàn sách, trầm mặc vài giây mới kéo cổ tay cô để cô ngồi trên đùi mình.
”Cùng ăn nhé.”
Ninh Vy Lan ngẩn ra, đang định nói cô chỉ mang ra một đôi đũa anh đã cầm đôi đũa ra hiệu cô cúi đầu, cô sợ nước sôi văng ra liền vội vàng cắn một miếng, ai ngờ hơn nửa bát mì cứ thế trôi thẳng vào ruột cô, Ninh Vy Lan phiền muộn đứng trước bồn rửa tay đánh răng lại lần nữa, lúc ra ngoài thấy anh đã tắm xong tóc còn hơi ươn ướt.
Nửa đêm tóc vẫn ướt thì không tốt lắm, Ninh Vy Lan cầm máy sấy ra sấy khô tóc cho anh, sau đó hai người cùng nhau nằm xuống.
Trong chăn vẫn còn lưu lại hơi ấm của cô lúc trước thêm vào thân nhiệt của anh đã xua tan đi cái lạnh lẽo giữa đêm đông giá rét, cô nhắm mắt nhấm nháp cơn buồn ngủ nhưng mấy lần đều thất bại, vừa mở mắt đã thấy ánh mắt thâm trầm gần sát bên mình.
”......vẫn không ngủ à?”
Tề Chiêu Viễn không trả lời, nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay cô hỏi: “em không ngủ được à?”
Ninh Vy Lan mím môi gật đầu, ghé đầu để trán chạm vào bên cổ anh, “Nãy ăn nhiều quá.”
Anh sáng tỏ, ôm cô ngồi dậy trong bóng tối giúp cô tiêu thực, Ninh Vy Lan liếc mắt thấy đôi mắt khép hờ của anh liền vỗ lên tay anh nhỏ giọng: “Anh ngủ trước đi, em đến phòng khách cho tiêu mỡ.”
Nói xong cô cựa quậy thoát xuống giường nhưng Tề Chiêu Viễn sao có thể để cô rời đi, cánh tay thon dài đè cô trở lại trong ngực, tay còn lại lấy máy tính đặt trên đầu giường mở ra.
”Muốn xem gì nào?” Anh nhàn nhạt hỏi.
Ninh Vy Lan biết anh muốn xem cùng mình nên cũng không vặn vẹo nữa liền nằm ngoan ngoãn.
”Cái gì cũng được.” Dù sao chỉ là để giết thời gian thôi, xem cái gì cũng không quan trọng.
Trên máy tính chỉ có một trình phát video, Tề Chiêu Viễn kích vào mở ra một danh sách phim điện ảnh, kéo xuống một mục có mười dòng để lựa chọn, Ninh Vy Lan ở bên cạnh nhìn nhớ tới bản thân hôm nay phải ghi hình show liền kéo tay áo anh.
”Video hồi trước anh tham gia giải trí Tinh Châu trên mạng có không?”
Anh liếc nhìn liền hiểu suy nghĩ của cô, nhớ lại khoảng thời gian áng chừng rồi gõ tìm trên máy tính.
Không phải đoạn dẫn dắt giống như bây giờ, nhưng tính chất và quy trình của chương trình không có thay đổi gì quá lớn, sau khi mấy MC lần lượt mở đầu liền long trọng mời bốn vị khách mời tham dự chương trình lúc đó
Lúc đó Tề Chiêu Viễn đã là người hồng nhất trong bốn người, MC tất nhiên sẽ giới thiệu qua về anh trước, song, trừ nói tên của mình ra thì không có thêm bất cứ lời thừa thãi nào khác, biểu cảm trên mặt cũng luôn giữ vẻ lạnh lùng thờ ơ, bộ dạng giống hệt như hiện tại.
Ninh Vy Lan nghe Trang Văn nói chương trình này sẽ có rất nhiều mục mini game, đang nghĩ anh có tham dự không thì đã nhìn thấy chương trình đi vào mục bạn tả tôi đoán, mà anh là người đoán, quay lưng lại với bảng đáp án yên tĩnh nhìn khách mời cùng tổ đang nỗ lực khoa tay múa chân thể hiện body language, đoán cái nào chuẩn cái nấy.
Cô cười: “Em tưởng anh sẽ không tham gia trò chơi chứ.” Rốt cuộc từ khi quen anh tới nay, tất cả các thông cáo đề cập đến khâu trò chơi anh đều làm trọng tài, không có ngoại lệ.
Tề Chiêu Viễn cúi đầu, cằm cọ cọ trên đỉnh đầu cô, giọng nói trầm thấp truyền vào trong tai: “Hồi trước có tham gia một lần.”
Ninh Vy Lan ồ một tiếng đang muốn hỏi tham gia những lúc nào thì chương trình đã đi vào mục mini game tiếp theo, là trò chơi cộng tác nam nữ, nếu thắng sẽ có thưởng, nếu thua nam nữ phải nhận phạt, ví dụ cặp đôi trước thua, hình phạt sẽ là bên nam ôm bên nữ chạy ba vòng sân khấu vừa chạy vừa hát không được ngừng lại.
Mặc dù quá trình này rất buồn cười và hài hước nhưng Ninh Vy Lan nhớ tới nếu anh thua thì cũng bị phạt cùng với khách mời nữ liền không vui nổi, thậm chí trước khi trò chơi bắt đầu còn lấy tay che mắt chỉ dám nhìn trộm xuyên qua kẽ tay.
Từ trước đến nay tâm tư của cô Tề Chiêu Viễn đều hiểu, trong đáy mắt sâu thẳm bỗng hiện lên một ý cười, khoảnh khắc thổi còi bắt đầu trò chơi, anh đột nhiên vươn tay tắt âm lượng sau đó kéo cổ tay cô ra rồi ngậm lấy môi cô trong tư thế không thoải mái.
Động tác rất nhanh không kịp đề phòng, đợi Ninh Vy Lan phản ứng lại được thì trong khoang miệng đã bị hơi nóng chiếm trọn, hơi thở mềm mại vấn vít khiến cô không nhìn rõ màn hình máy tính cũng chẳng nghe được bất cứ âm thanh nào, trong tim trong mắt đều tràn ngập hình ảnh của anh.
Nửa ngày, anh mới lùi lại một ít chỉ chạm nhẹ vào khóe môi cô không hề cử động, Ninh Vy Lan lúc này mới nhìn thấy máy tính thì trò chơi sớm đã kết thúc và chuyển sang phần phỏng vấn, cô hơi ngẩn ra muốn tua lại nhưng lại không muốn nhìn thấy quá trình đó một lần, cô sợ không muốn nhìn thấy kết quả, trong lúc rối bời đó thì nghe được hai chữ “thắng rồi.”
Cô ngước mắt nhìn cảm nhận được ý cười nhàn nhạt trong ánh mắt anh, cô véo nhẹ vào cánh tay anh rồi vùi đầu vào trong ngực.
Rất vui....
Cuộc phỏng vấn sau đó cô không có hứng thú lắm, nằm bò trên vai anh mắt ti hí, cuối cùng cũng không nhịn được cơn buồn ngủ, Tề Chiêu Viễn ôm cô nằm xuống, như bị lây cơn buồn ngủ của cô nên không lâu sau anh cũng chìm vào giấc mộng.
Mười giờ sáng, Ninh Vy Lan đến trường quay đúng giờ, phòng trang điểm sau cánh gà đã có không ít người tới, cô chọn bừa một chỗ ngồi trống ngước mắt lên là nhìn thấy Ninh Nhất Thuần ở trong gương.
Cô không quên việc Dịch Chỉ Ngôn đã nói với mình, trên mặt duy trì không một gợn sóng nhưng trong lòng đã thầm bắt đầu chú ý quan sát. Hai người nhìn nhau vài giây rồi không để ý nữa, cô cụp mi xuống thầm lưu giữ trong lòng.
Mười một giờ, ghi hình chính thức bắt đầu.
Tổng cộng có bốn khách mời, trừ Ninh Vy Lan và Ninh Nhất Thuần ra còn có hai nam khách mời nữa, một người là tiểu thịt tươi đang hồng, một người là nam diễn viên khá nổi tiếng nhưng từ đầu đến cuối chỉ nằm ở tuyến hai. Truyện được dịch bởi Sắc - Cấm Thành. Reup xin vui lòng xin phép và up sau page 5 chương.
Đầu tiên là màn giới thiệu của từng người, Ninh Nhất Thuần là người xuất đạo sớm nhất trong số đó, dĩ nhiên MC sẽ giới thiệu mình trước, ai ngờ người này lại híp mắt cười rồi buông một câu “Bắt đầu từ Ninh Vy Lan đi”, sắc mặt cô đột nhiên trầm xuống.
Màn giới thiệu của Ninh Vy Lan rất ngắn vẻn vẹn chỉ có hai câu, MC không vội với những người sau, mà nhắc đến nhân vật Ninh Vy Lan thủ vai trong “Cửu trùng cung lãnh” và “Một đời Yên Ly” đều là hình tượng uyển chuyển dịu dàng mà kiên cường, xây dựng nhân vật đủ yêu đủ ghét, kết thúc còn tán thưởng cô là người mới nhưng diễn xuất vô cùng chắc tay, Ninh Vy Lan khiêm tốn nói lời cảm ơn.
Màn giới thiệu kéo dài thời gian, cuối cùng mới đến Ninh Nhất Thuần, mấy lời không giống như ba người trước đã nói, MC chỉ qua loa vài câu rồi chuyển sang giai đoạn tiếp theo. Trò chơi nhỏ rất đơn giản, mỗi khi đến lượt Ninh Vy Lan bầu không khí hội trường vô cùng náo nhiệt, câu chữ trong lời nói của khán giả và tổ tiết mục hiển nhiên đang tâng bốc, sắc mặt Ninh Nhất Thuần càng ngày càng khó coi.
Rõ ràng mình mới là tiền bối nhưng cứ như người vô hình vậy, tổ tiết mục lia máy đã ít thì thôi đi ngay cả fan dưới sân khấu cũng neo người, Ninh Nhất Thuần thầm nghiến răng, nể đây là show lớn nên không dám vung tay bỏ đi, chỉ biết nhẫn nhịn trong lòng.
Ghi hình xong một giai đoạn, tổ tiết mục kêu mọi người nghỉ giải lao, Ninh Nhất Thuần tiên phong xuống sân khấu trước, vẫy tay người quản lý đến đón rồi ngồi ở trong phòng trang điểm.
Tiểu Khưu cũng đã nhìn hết cả rồi, cho dù cùng một sự tức giận, nhưng đắn đo sức ảnh hưởng của chương trình này nên không dám nhiều lời, rốt cuộc đây là thông cáo ngon nhất trong khoảng thời gian gần đây của Ninh Nhất Thuần,
Đi rót một cốc nước, Tiểu Khưu đem qua, Ninh Nhất Thuần không hề nhìn lấy một cái cười lạnh: “Đây là show có tên tuổi mà cô gọi đấy à, MC thì tác phong nịnh hót bợ đỡ?”
Tiểu Khưu sợ bị người khác nghe thấy nên đã nhanh chóng che miệng Ninh Nhất Thuần, cười xòa: “Cô cũng biết đó, show này có mười mấy năm rồi, thanh niên ít nhiều đều xem chương trình này mà trưởng thành, chúng ta đừng quan tâm MC đó như thế nào, chỉ cần quan tâm sức ảnh hưởng của nó là được.”
Lời này đổi lấy một tiếng cười nhạo lớn của Ninh Nhất Thuần: “Cái gọi là ảnh hưởng lớn của cô chính là để tôi bị lạnh nhạt đó hả? Rõ ràng tôi là tiền bối, trong bốn người tôi cũng hồng nhất ok? Tôi dựa vào cái gì mà còn phải nhường chỗ cho ba người, hai người kia thì thôi đi, Ninh Vy Lan là cái thá gì, chỉ là một con mắc bệnh trầm cảm thần kinh mà thôi.”
Tiểu Khưu không biết làm thế nào: “Sao có thể như thế được, Nhất Thuần nhà ta hồng hơn cô ta rất nhiều, lúc cô nổi tiếng không biết cô ta còn đang chui rúc xó nào cơ, nào có tư cách ngồi chung mâm với cô chứ! Thế này đi, tôi đi tìm đạo diễn nói chuyện cô cứ ở đây nghỉ ngơi một lúc, uống nước xong thì đừng tức giận.”
Ninh Nhất Thuần khinh khỉnh, không buồn nói chuyện.
Sau khi Tiểu Khưu ra ngoài không lâu, trên hành lang có tiếng bước chân truyền đến, sau đó là một đống người đi vào phòng trang điểm, bao gồm Ninh Vy Lan và hai vị nam khách mời kia, Ninh Nhất Thuần hừ lạnh vẫy tay bảo nhân viên tạo hình qua đây.
Trong phòng ba người nói chuyện cùng nhau, trong đó cậu tiểu thịt tươi là sôi nổi nhất chọc cười không ít người trong đó có cả nhân viên tạo hình đang làm tóc cho Ninh Nhất Thuần, bị chọc cười không chú ý nên đã chạm máy uốn điện vào tai cô, nhiệt độ cao trong chốc lát khiến Ninh Nhất Thuần hét lên sợ hãi giơ tay đánh nhân viên tạo hình.
”Cô làm gì vậy!”
Nhân viên tạo hình không chút đề phòng bị ăn một cái đánh như trời giáng vào cánh tay, tay buông lỏng khiến máy uốn điện lạch cạch rơi xuống đất, cả phòng trang điểm liền rơi vào im lặng, cô kia phản ứng rất nhanh liên miệng nói lời xin lỗi.
Ninh Nhất Thuần không rảnh quan tâm đến cô gái kia, chạy một mạch đến gương soi xem tai của mình, may thật, chỉ bị đỏ một chút thôi, Ninh Nhất Thuần xoay người ngón tay dí vào trán nhân viên tạo hình, “Sao? Muốn hủy hoại dung mạo của tôi chứ gì?”
Cô nhân viên lắc đầu quầy quậy không dám lên tiếng.
Ninh Nhất Thuần thu tay lại liếc Ninh Vy Lan như có như không mỉm cười: “Thách cô cũng không dám, dù tôi có bị hủy dung cũng còn hơn chán so với người nào đó bò lên giường của đàn ông để thượng vị, cô có cảm thấy vậy không?”
Cô nhân viên đương nhiên không nghe ra cô đang nhắc đến ai chỉ gật đầu khó khăn, Ninh Nhất Thuần hài lòng cũng không so đo nữa liền ngồi xuống: Tiếp tục đi!”
Nhân viên tạo hình đáp ứng.
Tuy sự việc xảy ra rất nhanh nhưng trong phòng trang điểm vẫn chưa hồi phục bầu không khí như trước, Ninh Vy Lan an tĩnh ngồi để mặc nhân viên dặm phấn cho cô dường như có suy nghĩ gì đó. Truyện được dịch bởi Sắc - Cấm Thành. Reup xin vui lòng xin phép và up sau page 5 chương.
Tiếp theo đó là một trò chơi, chơi bóng nước, mỗi tổ cử ra hai người thi đấu, trong phạm vi đã định ai ngã trước thì người đó thua.
Tổng cộng chia làm hai đội, bốn vị khách mời chia ra mỗi tổ một nam một nữ, thêm MC là mỗi tổ ba người, người tiên phong đứng ra là tiểu thịt tươi và minh tinh tuyến hai, trên sân khấu lập tức bạn đuổi tôi chạy, mắt thấy tiểu thịt tươi cùng nhóm với Ninh Nhất Thuần muốn chiến thắng, không ngờ quá hấp tấp không cẩn thận bị vấp ngã, MC lập tức cười lớn hô vòng đầu tiên đã kết thúc.
Vòng thứ hai là đội ngũ của MC, rốt cuộc là cũng chơi nhiều lần kiểu này rồi nên đều hiểu hết các tinh túy trong đó, hai người mất gần ba phút đội Ninh Vy Lan mới thắng, lúc này tỉ số cân bằng một đều.
Nhóm cuối cùng là Ninh Nhất Thuần và Ninh Vy Lan, thắng hay thua cũng phụ thuộc vào vòng này. Mặc bóng cầu dưới sự trợ giúp của chiến hữu, Ninh Vy Lan đứng trên vạch kẻ quy định, nhìn thấy Ninh Nhất Thuần vẫn còn đang loay hoay chuẩn bị trong lòng thầm đưa ra kế sách.
Theo tính cách nóng vội của Ninh Nhất Thuần chắc chắn sẽ lấy tấn công làm chủ mà cô chỉ cần tự vệ và chờ thời cơ để phản kích. Ý nghĩ vừa dứt tiếng còi đã vang lên.
Đúng như Ninh Vy Lan dự đoán, tiếng còi vừa kết thúc Ninh Nhất Thuần đã gấp rút xông lên, cô tránh né nguy hiểm sợ bị lực lớn đập phải nên vô cùng tập trung.
So với hai nhóm trước, cả hai người mới thực sự gọi là chiến nhau ác liệt, khán giả ở trường quay thấy Ninh Nhất Thuần không ngừng tấn công ở mọi góc độ mà Ninh Vy Lan chốc chốc lại né tránh chốc chốc lại bị đụng phải lùi ra mấy bước, khiến tất cả mọi người muốn nín thở.
Thời gian trôi qua, hai người cô đập tôi né vô tình vượt qua phạm vi quy định, càng ngày càng sáp gần đến mép, MC lập tức nhắc nhở nhưng không nhận được sự phản hồi nên đã vội vàng chạy lên ngăn lại.
Và ngay lúc này, Ninh Vy Lan phát hiện bản thân đã đi đến bờ mép, chỉ sai một bước chân thôi có thể sẽ rơi xuống, không ngờ vào thời điểm này Ninh Nhất Thuần trữ lực thật mạnh đập qua, cô tránh không kịp nên đã bước hụt từ trên đài cao ngã xuống. Truyện được dịch bởi Sắc - Cấm Thành. Reup xin vui lòng xin phép và up sau page 5 chương.
Truyện khác cùng thể loại
123 chương
54 chương
128 chương