Một đêm sau cưới
Chương 22
Chương 22: Mấy người đàn ông kết bè kéo lũ đánh nhau
Vẫn biết, đám đàn ông đôi khi rất trẻ con, chỉ là không nghĩ đến họ có thể trẻ con đến thế này.
Trong lúc nửa tình nửa mê đột nhiên cảm thấy áp lực cùng trói buộc trên người mình đều biến mất, nguồn nhiệt và cảm xúc ấm áp sau lưng cũng theo đó tiêu tan, một nửa giường trở nên trống trải, cửa phòng nhẹ nhàng mở ra rồi nhẹ nhàng đóng lại, tôi liền mở mắt nhìn về phía cửa sổ, ngạc nhiên phát hiện trời bên ngoài mới chỉ tờ mờ sáng mà thôi, thế nên tôi trở mình, ôm lấy cái gối bị Hàn Lỗi “vứt bỏ”, cảm nhận nhiệt độ của anh vẫn còn lưu lại trên đó mà tiếp tục ngủ say.
Từ lúc bắt đầu tháng bảy đến giờ, cho dù tôi không muốn chú ý cũng không thể không để tâm tới việc Hàn Lỗi người này sáng sớm nào cũng tỉnh dậy trước khi chuông báo thức kêu, sau đó rón rén xuống giường, rón rén mở cửa, giống như đang lén la lén lút làm điều gì đó vậy.
Có một lần, tôi đánh không lại lòng hiếu kỳ của bản thân liền quyết định hy sinh một giấc ngủ buổi sáng, âm thầm tính toán đi theo phía sau xem rốt cuộc anh đang làm những chuyện thần bí gì.
Nhớ hôm đó, tôi khó khăn tỉnh lại xong, giả bộ ngủ say chờ anh rời giường, quả nhiên người này tỉnh dậy xong lại tiếp tục lén lút rón rén hành động, cố gắng không đánh thức tôi, nhưng có lẽ do quá mức cẩn thận nên lúc anh nhỡ chân đá phải góc giường, phát ra thanh âm hơi lớn, tựa hồ còn có cả tiếng xương gãy vang lên thì một giây sau đã nín thinh trở lại, tôi coi như không nghe thấy âm thanh kia, chuyên nghiệp tiếp tục giả vờ ngủ, một lát sau, tôi nghe thấy mấy tiếng chửi rủa cố đè thấp của Hàn Lỗi, rồi tiếng cửa phòng mở ra sau đó đóng nhẹ lại.
Cho đến khi nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa phòng dần dần xa, tôi mới từ từ mở mắt, ngồi dậy nhìn xuống góc giường, không nhịn được liền bật cười.
Sau đó, tôi cũng giống anh rón rén xuống giường, rón rén mở cửa phòng, lặng lẽ thò đầu ra tìm kiếm, lập tức phát hiện từ cánh cửa rộng lớn của thư phòng đang phát ra những tiếng thở dốc có qui luật, hô hấp có phần nặng nề.
Giống như phát hiện đại lục mới, tôi nhẹ nhàng nhón chân, tiêu sái đến trước cửa thư phòng, cẩn thận lộ ra nửa cái đầu, nửa con mắt dòm vào bên trong, quả nhiên nhìn thấy bóng dáng Hàn Lỗi đang quay lưng lại phía này, hơn nữa có vẻ đang bận rộn lắm thì phải.
Tôi lấy tay dụi dụi mắt cẩn thận nhìn lại lần nữa, phát hiện anh, anh…anh đang cởi trần!
Thư phòng của Hàn Lỗi quả nhiên rất thần kỳ, rõ ràng có giá sách cùng bàn làm việc lớn như vậy thế mà vẫn còn đủ chỗ đặt máy tập thể hình, hơn nữa còn sắp xếp hết sức hài hòa, càng khiến tôi hoảng sợ hơn nữa chính là trong phòng thậm chí có dư không gian cho hai người tập cùng nữa chứ.
Ách, tôi lại lạc đề rồi, thật ra thì ý tôi muốn nói ở đây là, người này muốn tập thể hình thì cứ tập nha, việc gì phải tỏ vẻ thần bí như thế làm gì? Hơn nữa, bình thường anh vẫn luôn chăm chỉ dậy sớm tập thể hình mà, chẳng qua là từ lúc bắt đầu vào tháng, anh tăng thêm nửa giờ tập thôi. Vì sao thế nhỉ?
Thực ra Hàn Lỗi có thói quen rất tốt, đó chính là sau khi tập thể hình xong thì đi tắm rửa qua rồi lại trở về giường, khôi phục tư thế ngủ lúc trước, tiếp tục ôm tôi ngủ đến sáng. Cho nên, mỗi lần vuốt ve những bắp thịt bền chắc, nhìn tư thế hoàn mĩ của anh, tôi đều không tự chủ được cảm thán, đây đều là dùng mồ hôi cùng kiên trì đổi lấy nha.
“Cậu có phát hiện tháng này Hàn Lỗi có một loại phấn khởi, mong đợi, xuẩn xuẩn dục động hết sức ngốc nghếch hay không?” Lúc nghỉ trưa, tôi nằm úp sấp trên lan can tầng thượng, nghi hoặc hỏi.
“Ừm…nên nói như thế nào nhỉ…Dường như mỗi năm vào tháng này ngài ấy luôn như thế…” Người nào đó tỏ vẻ trầm tư trả lời.
“Cậu nói thử xem là tại sao vậy chứ? Tại sao vậy chứ? Tại sao vậy chứ?" Tôi quấn quýt hỏi liên tiếp ba câu tại sao liền.
“Ừm…về vấn đề này…hẳn là người ở bên cạnh ngài ấy ba năm như tôi càng muốn biết tại sao hơn cô chứ?!” Người nào đó chống đầu bất đắc dĩ trả lời.
Tôi cau mày, bĩu môi, vẻ mặt hoài nghi nhìn mỗ nam trước mặt: “Tiểu Hạo Hạo, cậu xác định mình thật sự yêu thích Hàn Lỗi nhà tôi sao? Nếu không tại sao một chuyện cỏn con như thế cũng không biết chứ?”
Tần Hạo co quắp khóe miệng, nghiến răng nghiến lợi nói : "Tiểu... Hạo... Hạo..."
Đúng vậy, người nào đó bị tôi lợi dụng giờ nghỉ trưa túm lên tầng thượng chính là nam thư kí vạn năng bên người Hàn Lỗi—đồng chí Tần Hạo.
“Tôi, nói, lại, một, lần, nữa, tôi đối với Hàn tổng là tình cảm kính trọng! Sùng bái! Ngưỡng mộ! Không phải là tình, yêu!!!” Tần Hạo nửa kích động nửa thất bại giải thích với tôi.
Tôi đây dĩ nhiên biết, chẳng qua là cảm thấy trêu chọc anh ta như vậy rất vui vẻ, cho nên chơi nhiều thành nghiện thôi mà.
"Được rồi được rồi, cần gì phải giải thích nhiều như thế, chưa nghe qua giải thích là bao biện hả?”
"..."
“Tưởng im lặng là được à? Có nghe qua im lặng chính là thừa nhận chưa?!”
"..."
“A! Đúng rồi, đột nhiên nhớ tới, nhà cậu cũng khá gần nhà chúng tôi nha, chẳng lẽ là vì muốn kéo gần khoảng cách với Hàn Lỗi.”
"..."
“Ai…Đây chính là một đoạn tình cảm luyến ái không có kết quả giữa hai người đàn ông a…”
"..."
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến ngày thứ bảy của tuần thứ ba trong tháng bảy.
Buổi tối, Hàn Lỗi dùng giọng điệu không nén nổi hưng phấn nói: “Vợ yêu à, tối nay chúng ta cùng đi chỗ tốt đi!”
Lại là chỗ tốt, hai chữ này cũng đủ để tôi nhớ lại kích tình cuồng dã trong bóng tối đêm hôm đó, cho nên khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ ửng lên.
Hàn Lỗi tựa hồ không chú ý đến vẻ mặt ngượng ngùng của tôi cho lắm, trong mắt anh lóe ra một ngọn lửa mang tên “mong đợi”, không nói không rằng đã kéo tôi ra khỏi nhà.
Y như tôi đoán, cái “chỗ tốt” này quả nhiên là một quán rượu, khác biệt chính là, đây không phải quầy rượu tôi từng ghé qua hai lần trước kia, giống nhau ở chỗ đây cũng là một quán cao cấp, rượu cũng thuộc hàng thượng đẳng.
Lúc chúng tôi đến, quán vừa vặn mới mở cửa bắt đầu buôn bán nên không có nhiều khách lắm.
Dưới sự hướng dẫn của bồi bàn, Hàn Lỗi hết sức quen cửa quen đường lôi kéo tôi đến một bàn vuông nhỏ ở trong góc, gọi một chai Vodka Hoàng Thái Tử, cùng tôi nhàn nhã uống từng ngụm từng ngụm, hai mắt thì cứ vô tình liếc nhìn về phía cửa.
Sau đó có năm đôi tình nhân lục tục đi vào, vì ở đây chỉ có ít người và họ cũng là những tuấn nam mỹ nữ nên tôi không khỏi chú ý đến những người này.
Bọn họ chia ra ngồi ở những bàn giống chúng tôi nhưng khác góc, thoạt nhìn ai cũng có vẻ không giống ai nhưng lại ngoài ý muốn hết sức đồng điệu với nhau.
Năm người đàn ông kia cao ráo, anh tuấn, đều có hương vị cả, cũng lộ ra phong thái ưu nhã mà khí chất, có vẻ khá giống Hàn Lỗi nhà chúng tôi, coi như cùng một loại người cả đi. Những cô gái đi bên cạnh bọn họ cũng rất mỹ lệ, xinh xắn, quan trọng nhất là, hai người đứng bên cạnh nhau nhìn rất xứng đôi, rất vừa mắt.
Ánh sáng biến đổi, tiếng nhạc cũng vang lên rộn ràng, trong quán rượu nhanh chóng lấp đầy người, vô cùng náo nhiệt, kích thích và ồn ã.
Lúc này, hai trong năm người đàn ông kia hướng ba bàn còn lại đi tới, giống như là muốn mời rượu bạn gái đối phương, kết quả có chút không thuận nên xảy ra tranh chấp.
Đột nhiên, tôi phát hiện trong năm người kia có một người duy nhất còn dư lại đang tiến về phía này, trong tay cũng cầm một ly rượu. Nói thật, được một mỹ nam như vậy mời rượu, tôi có thể đành lòng cự tuyệt sao? Đáp án dĩ nhiên là không nỡ rồi.
Đúng như dự liệu, người đàn ông kia dừng lại trước bàn chúng tôi, như có như không liếc nhìn Hàn Lỗi một cái, sau đó mỉm cười nói với tôi: “Tiểu thư xinh đẹp, có thể cùng tôi uống một chén không?”
Nhìn xem, những lời mà anh chàng này vừa thốt ra, thử hỏi có cô gái nào không thích nghe cơ chứ?
Nhưng mà tôi vẫn cần tôn trọng Hàn Lỗi a, thế nên liền dùng ánh mắt thầm hỏi anh xem chén rượu này mình có hay không nên uống.
Hàn Lỗi không nhìn tôi mà chỉ nhìn chằm chằm người đàn ông kia, khóe miệng vẽ nên một đường cong xinh đẹp, nở nụ cười thần bí đến tôi cũng không hình dung ra được.
Một giây sau đó, Hàn Lỗi đột nhiên đoạt lấy chén rượu của tôi, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, sau đó khiêu khích nhìn người đàn ông nọ.
Người này cũng không tức giận, chỉ nở một nụ cười thần bí y hệt Hàn Lỗi khiến tôi không hiểu nổi: “Có ý tứ gì?”
“Chính là ý này a!” Hàn Lỗi nhướng mày, khiêu khích đáp.
Tiếp đó, hai người không nói thêm gì nữa, chỉ ra sức nhìn chằm chằm vào đối phương, có chút mùi vị đang phân chia cao thấp, trong không khí tựa hồ còn phát ra tia lửa cùng tiếng dòng điện đụng chạm nhau xoèn xoẹt.
Tôi ngồi nhìn ở một bên mà túa mồ hôi lạnh, thật muốn nhắc nhở mĩ nam rằng: Đừng nhìn Hàn Lỗi có bộ dáng vô hại, đó hoàn toàn là giả a, người đàn ông này không dễ chọc đâu, mau mau thu đao kiếm lại, trở về bên cạnh cô gái của anh đi!
Đột nhiên, mỹ nam mở miệng trước: “Chi bằng chúng ta đổi nơi khác so tài đi!”
“Ai sợ ai chứ? Đây đang có ý đó!” Hàn Lỗi trả lời có chút gấp gáp.
Tôi cau mày đưa mắt thăm dò qua lại giữa hai người, đột nhiên có cảm giác, tựa hồ tối nay Hàn Lỗi đang đợi chính là những lời này thì phải.
Lúc này địa điểm đã chuyển, hiện tại tôi đang đứng đối diện với đám cỏ dại cao vút trên sân đá bóng, ở đó có sáu người đàn ông đang đứng thẳng hàng, năm người chính là năm kẻ mà tôi vừa chú ý đến ban nãy, người còn lại chính là Hàn Lỗi, sáu người bọn họ vừa cao vừa soái, khí chất bất phàm, rất có tiềm năng trở thành những kẻ khiến đàn bà si dại.
Tôi ngồi ở trên khán đài quan sát sân bóng, bên cạnh có thêm năm mỹ nữ, chính là bạn gái của năm người kia.
Ai có thể nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra được không, rốt cuộc là có chuyện gì chứ, tại sao bọn họ lại đứng cùng nhau trên sân bóng, và tại sao chúng tôi lại cùng ngồi trên khán đài a???
Tôi vươn tay khép lại cái cằm đã sắp rớt xuống, không nhịn được hỏi cô gái xinh xắn bên cạnh: “Cô có thể giải thích tình huống bây giờ một chút cho tôi không?”
Mỹ nữ lạnh lùng nhìn mấy người dưới sân, khinh bỉ nói: “Còn không phải là mấy tên đàn ông trẻ con thích chơi trò trẻ con hay sao!”
Tôi cau mày, nghe không hiểu.
Đúng lúc này, một cô gái có gương mặt trẻ con cười nói: “Cô là bạn gái của tiểu tử Hàn Lỗi kia sao, haha, chúc mừng cô gia nhập hội với chúng tôi.”
Nhìn vẻ mặt thộn ra của tôi, cô ấy tiếp tục giải thích: “Haha, nhìn cô bây giờ giống hệt tôi lúc đầu nhìn thấy cảnh này nha, thật là hoài niệm quá! Nói một cách đơn giản thì, sáu người bọn họ là bạn tốt thời đại học, sau khi tốt nghiệp, bọn họ đến những nước khác nhau, ở những lĩnh vực khác nhau cùng phấn đấu, bởi vì không hay gặp mặt nhưng vẫn muốn gặp lại nhau nên một người đã đề nghị, nói trước là không phải anh nhà tôi nghen, ước định thứ bảy của tuần thứ ba vào tháng bảy hàng năm sẽ gặp mặt tại quán rượu, có bạn gái thì phải mang đi theo, cả đám cùng chơi trò khiêu khích, sau đó chuyển sang đánh nhau kiểu trẻ con, tôi giải thích thế cô hiểu chưa?”
Tôi co quắp khóe miệng gật đầu, cô gái này giải thích rất rõ ràng nha, bọn họ đều biết nhau cả, tối nay gặp mặt cũng là âm mưu, hèn gì Hàn Lỗi tăng thêm nửa giờ tập thể hình nữa, hóa ra là vì cái trận đánh trẻ con nhằm bồi dưỡng tình cảm anh em này.
Quả nhiên là đám đàn ông trẻ con dùng phương pháp ấu trĩ để bồi dưỡng tình cảm mà.
Lúc này, một thanh âm lạnh lùng vang lên: “Trận đấu trẻ con bắt đầu!”
Vì thế, trên khán đài vô cùng an tĩnh còn bên dưới sân bóng lại vô cùng náo nhiệt. Chỉ thấy bọn họ anh một quyền tôi một cước, thỉnh thoảng xúm lại “hội đồng” một người, thỉnh thoảng bị người ta hợp lại ám toán, đánh đến sung sướng, sảng khoái, vui vẻ ầm ĩ mới thôi.
Thật sự không thể hiểu nổi suy nghĩ của mấy người này a, mắt lạnh nhìn nhìn, tôi không nhịn được ngáp một cái thật to, đến cả nước mắt cũng theo đó đi ra nữa.
Một giờ sau, thanh âm lạnh lùng kia lại vang lên: “Kết thúc công việc, chúng ta đem người của mình lôi về nhà thôi.”
Những lời này giống như một đạo thánh chỉ, thuận lợi cưỡng chế tôi phải di dời khỏi chỗ. Sau đó sáu cô gái rất ăn ý đi xuống sân bóng, tới bên cạnh người đàn ông của mình. Mấy người này đánh đến mệt mỏi, thi nhau nằm trên mặt đất thở dốc, trên mặt ai cũng thỏa mãn, vui vẻ, hết sức sảng khoái.
Tôi đứng bên cạnh Hàn Lỗi, im lặng nhìn vẻ mặt của anh. Hàn Lỗi liền cười làm nũng với tôi một tiếng, tôi quả quyết quay đi không thèm nhìn.
Sáu cô gái tạm biệt nhau rồi khiêng mấy tên đàn ông về nhà, tôi hết sức khó khăn khiêng Hàn Lỗi quăng trở về trên cái giường lớn ở nhà. Sau đó, tôi cầm lấy cái khăn mặt ẩm ướt giúp anh lau hết bụi bẩn trên mặt, phát hiện gương mặt của anh hóa ra chẳng bị gì, trừ khóe miệng.
Nhìn ra nghi vấn của tôi, Hàn Lỗi cười rạng rỡ, dùng giọng nói đắc ý hết sức trẻ con trả lời: “Đây là qui định của bọn anh, không thể công kích gương mặt tuấn tú của đối phương và nơi yếu hại, cho nên chúng ta đều là nội thương không nhìn ra được cả, thế nào, tình hữu nghị của bọn anh rất thần kỳ, rất đặc biệt đi.”
Tôi hừ lạnh.
Đặc biệt? Thần kỳ? Căn bản là biến thái ấy chứ, nếu không làm gì có ai ra cái ước hẹn mỗi năm một lần đến bồi dưỡng tình cảm theo cách này?!
Quả nhiên là hạng người thế nào thì người chơi cùng cũng thế ấy, rõ ràng thoạt nhìn đều bình thường như nhau, thế mà hết lần này đến lần khác…
Cái này gọi là vật họp theo loài đúng không nhỉ?
“Bảo bối, em tức giận à?” Hàn Lỗi đột nhiên nhỏ giọng sợ hãi hỏi.
Tôi nhìn thoáng qua kẻ đang lộ ra bộ mặt vô tội kia, nở một nụ cười hết sức ôn nhu nói: “Em làm sao có thể tức giận được với anh a?!”
“Đừng... Em cười như vậy…anh thấy hơi sợ…”
Tôi thu hồi nụ cười, mắt lạnh nhìn anh.
“Không bằng...” Hàn Lỗi đột nhiên cười đến là sáng lạn. “Chúng ta chơi trò hôn nhẹ đi!”
Tôi nhìn xuống khóe miệng của anh, mọi người nói xem rốt cuộc người đàn ông này đang suy nghĩ cái gì chứ, miệng rách ra đến nơi rồi mà vẫn còn không quên chơi hôn nhẹ.
Thấy tôi không thèm để ý đến mình, Hàn Lỗi liền làm nũng nói: “Tới đây đi mà!”
Làm nũng cũng vô dụng.
“Không muốn ngủ phải không?” Tôi một lần nữa cười với anh, sau đó khẽ đè lên bụng của anh một chút.
Một tiếng kêu đau đớn phát ra, Hàn Lỗi biết điều một chút dùng sức nhắm mắt lại, tỏ vẻ anh bây giờ đang muốn đi ngủ ngay lập tức.
Hừ, không nghĩ tới tôi sẽ chạm vào chỗ trọng thương của mình sao, haha, dĩ nhiên tôi sẽ làm, bởi vì tôi đã tận mắt nhìn thấy anh bị người đàn ông đến mời rượu đá cho một cái mà
Ai bảo anh không cho tôi chạm cốc cùng mĩ nam a---
Truyện khác cùng thể loại
101 chương
79 chương
10 chương
66 chương