Nếu chiếc xe kia không đâm thẳng vào bức tường bên phải, đoán chừng có thể trực tiếp nghiền qua người bà lão Tim Ngũ Y Y đập mạnh dữ dội làm cô thở hổn hển, run rẩy mấy giây, mới nhớ xoay người xem bà lão, "Bà ơi, bà không sao chứ, không có sao chứ, a?" Tai bà lão hình như bị điếc, cũng không để ý tới Ngũ Y Y, vẫn dùng tốc độ chậm rãi như cũ, từng chút từng chút đi về phía đường đối diện. Ngũ Y Y gãi gãi đầu. Bà lão này điếc quá nặng a. "Khụ... Khụ.... Khụ..... Chuyện gì xảy ra vậy, khụ... khụ... khụ... bà lão này, tại sao không nhìn đường a....." Cố Tại Viễn từ trên xe đi xuống, vừa ho khan, vừa vuốt lồng ngực mình. Túi khí bung ra, thêm chút nữa là hắn bị đập cho nhồi máu cơ tim, ngực đau muốn chết. Vẻ mặt Cố Tại Viễn chán nản. Ngũ Y Y xoa eo mắng ngược lại, "Anh không có mắt à? Anh có biết lái xe không a? Coi xe là tên lửa à? Phía trước có người anh không thấy à, vừa mù vừa ngu ngốc! Không biết lái xe thì đừng ngồi vào vị trí tài xế. Có cần bà đây đưa anh về trường học lái xe dạy lại không?" "Cái, cái gì? Con nhỏ chết tiệt, cô có biết ngươi đang nói chuyện với ai không? Xúc phạm ông, ông đánh cho ngươi không còn giọt máu!" Cố Tại Viễn ngang ngước vò tóc, xoay người nhìn mặt kính chắn gió bị khảm lên một chiếc xe đạp leo núi, kêu lên một tiếng cực kỳ quái dị, " A! Xong đời! Kính trước của Bugatti cũng bị hỏng a! Con nhóc! Đây là cái xe rách của cô hả? Cô đã làm gì hả? Cô sắp xong đời rồi? Máu chảy thành sông, chặt xác thành trăm khúc, xương cốt không còn, biến thành tro bụi!" "Ầm ĩ quá!" Cửa xe bên kia mở ra, Hoắc Phi Đoạt cao lớn lực lưỡng xuống xe, không nhịn được nhăn mặt. Anh ta cũng không thèm nhìn qua chiếc xe đắt tiền, liếc Cố Tại Viễn một cái, sau đó đi về phía cô gái nhỏ đang đứng giữa đường xoa eo kia. Vừa mới liếc mắt, anh hơi giật mình. Nhưng cũng chỉ một giây, anh liền khôi phục khuôn mặt lạnh lùng như cũ. "Anh hai! Bugatti của anh bị con nhóc này làm hỏng! Anh xem đi, anh hai!" Cố Tại Viễn lớn tiếng tố cáo trước. Lúc này Ngũ Y Y mới nhìn về phía người đàn ông được gọi là anh hai kia. Ôi! Ngũ Y Y không nhịn được hít hơi lạnh! Mẹ ơi, người đàn ông này vừa lạnh lùng đến tàn bạo! Cao 1m9, bả vai rộng mà rắn chắc, thân thể cường tráng. Đập vào mắt cô là một đôi mắt đẹp đầy sương mù, mày kiếm đậm xếch thẳng lên, sống mũi cao thẳng thể hiện anh ta là người không dễ chọc. Đúng vậy, người đàn ông này có bề ngoài nghiêng nước nghiêng thành, chim sa cá lặn ------ nhưng mà, lại lạnh lùng đến tàn nhẫn như vậy, uy nghiêm như vậy, giống như hoàng đế không, chọc, được! Quanh thân anh ta tỏa ra hơi thở "Không dễ chọc"! Trên thế giới này vẫn còn người đàn ông có hình dáng xinh đẹp tuấn tú như vậy sao? Ngũ Y Y không nháy mắt nhìn chằm chằm Hoăc Phi Đoạt, không nhịn được oán thầm: Đáng tiếc, nhìn đẹp thì thế nào? Vừa nhìn là biết nhất định là một người bạo lực! Hơn nữa, còn là một người thủ đoạn độc ác! Ngũ Y Y đối mặt với Cố Tại Viễn còn có thể nói chuyện hùng hồn, chĩa mũi nhọn về phía trước, nhưng bây giờ đứng trước người nguy hiểm như Hoắc Phi Đoạt thì......... Cô sợ đến nỗi muốn chạy trốn. Ngũ Y Y bị dọa nuốt nước miếng liên tục. Nói..... Xe đạp leo núi của mình đập vào xe hơi........ hình như thật sự là chiếc Bugatti trong truyền thuyết nha. "Xe đạp của cô?" Hoắc Phi Đoạt ngắm thân thể bé nhỏ của Ngũ Y Y, lạnh lùng hỏi. Cô gái nhỏ này thân hình còn có thể lớn một chút không? quần áo trên người không theo mốt, càng nhìn càng cảm thấy nhỏ nhắn?