Mộng thiên thu - một kiếp nhân sinh
Chương 12 : diệt môn .
Đừng...đừng, xin ngươi đừng giết ta ...
- Một người đàn ông bò lê dưới đất, cố gắng cầu xin đám hắc y nhân trước mặt mình, một tên trong số chúng bước ra nhìn hắn cười to.
Haha tam điện hạ có trách chỉ có thể trách ngươi quá vô dụng, chủ tử đã hạ lệnh rồi toàn bộ vương phủ của ngài một con ruồi cũng đừng hòng thoát.
- Người đàn ông đang quỳ dưới kia chính là tam hoàng tử của diệt thiên quốc, 5 năm trước hắn phụng lệnh đi phát lương thảo ở Lương Châu, nhưng trong đêm trước ngày tới được Lương Châu hắn bị một đám đạo tặc cướp, cướp hết toàn bộ lương thảo và giết hết đoàn tỳ tùng mà thế nào sáng sớm trên triều có rất nhiều đại thần lại báo cáo cho hoàng đế là chính hắn là kẻ đã dàn dựng vụ cướp lương thảo này, khiến hắn bị hoàng đế khiển trách sau đó lưu đày hắn tới nơi đây, cứ tưởng sẽ sống an nhàn hết đời thì sáng sớm hôm nay lại xuất hiện một đám hắc y nhân muốn diệt cả phủ đệ của hắn. Hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi cười .
Từ đó tới giờ ta vẫn không thể nghĩ ra được rốt cuộc là ai đã hãm hại ta năm đó, nhưng bây giờ từ hành động và lời nói của các ngươi ta có thể biết được hắn là ai, có phải hắn là...
- Lời của Hiên Viên Tĩnh còn chưa nói xong đã bị tên sát thủ kia chém vào cổ, Hiên Viên Tĩnh ngã xuống, thê tử của hắn hét to.
Vương gia...ngươi!!!
- Nàng ta ánh mắt câm hận nhìn về phía tên sát thủ vừa mới giết Hiên Viên Tĩnh, tay trái siết chặt đứng dậy lao tới phía tên sát thủ mà đao vào bụng hắn, hắn và đồng bọn kinh ngạc bởi hành động này của tam hoàng phi, một tên sát thủ khác bước tới đâm cho nàng ta một nhát, nàng ta ngã xuống nhưng vẫn cố gắng bò tới chỗ của Hiên Viên Tĩnh năm lấy ta hắn sau đó nhắm mắt mà ra đi, Hiên Viên Tĩnh tức giận tột cùng, dùng hết sức lực cuối cùng hét to một chữ.
Diệp!!!
~~~~~~~~~~
- Từ sáng sớm Nguyệt Anh đã cảm nhận được có chuyện không ổn nên đã gửi bồ câu thư cho nhị ca của nàng là Mộ Dung Trọng Nhân , nhị ca nàng hiện là phó nguyên soái của thành Tĩnh An, đó cũng là nơi mà tam hoàng tử đang ở, nhận được thư của nàng Trọng Nhân dẫn theo 300 binh sĩ tới phủ của tam hoàng tử tuy nhiên đã muộn, khi bọn họ tới nơi thì toàn bộ phủ đệ của tam hoàng tử đã chìm trong biển lửa, sau một hồi cứu hỏa cuối cùng đám cháy đã được dập tắt có điều bởi vì thiết bị quá thô sơ cho nên không thể cứu vãn được gì, tất cả chỉ là một đống đổ nát, sau khi kiểm nghiệm các thi thể xong, Mộ Dung Trọng Nhân viết hai bức thư : một là gửi báo cáo về cho hoàng đế, bức còn lại là gửi về cho nàng. Trong những cái xác đã bị cháy đen ấy lại không có bất kỳ một cái xác trẻ em nào cả, trong khi tam hoàng tử có một đứa con trai 10 tuổi, vì thế đám lính chia nhau đi tìm. Thư được gửi về kinh thành lão hoàng đế sau khi đọc thư này xong cũng là bị sốc tới ngất đi. Gia thư của nàng cũng về tới nơi, dẫu biết là không thể cứu kịp nhưng nàng vẫn là rất thất vọng bởi vì chuyện tam hoàng tử bị diệt môn này sẽ đem đến cho nàng một đối thủ không đáng có, nàng gửi thư lại cho nhị ca mình, bằng mọi giá cũng phải tìm ra vị thế tử kia ( con trai của tam hoàng tử). Bởi vì hoàng đế ngã bệnh cho nên buổi săn bắt hoàng cung năm nay sẽ do đại hoàng tử Hiên Viên Diệp phụ trách.
Truyện khác cùng thể loại
875 chương
106 chương
105 chương
100 chương