Mộng Đại Lục Hệ Liệt Chi Tam: Vong Tích
Chương 111
Tuyên chiến tuyệt đối là chuyện lớn nhất hạng. Đầu tiên, Quang Minh thần hội phải hợp lý hóa tuyên chiến đó, cái này liên quan đến việc cân bằng với các thế lực và quốc gia trên Mộng đại lục.
Kanding đế quốc ở phía tây đại lục, không lui tới mật thiết với các quốc gia phía đông, cho nên Quang Minh thần hội khống chế chặt chẽ các vương quốc phía đông rất dễ dàng có được sự ủng hộ của bọn họ. Nhưng điều đó không có tác dụng thực chất gì với Quang Minh thần hội, bởi vì những quốc gia này thứ nhất không ở gần lãnh thổ Kanding đế quốc, thứ hai không thể cung cấp viện trợ lớn mạnh, cái gọi là ủng hộ nhiệt tình cũng chỉ ở trên miệng.
Vì vậy Quang Minh thần hội rất muốn nhận được sự giúp đỡ của một đại cường quốc khác là Shamanlier, minh hữu trung thành của Kanding đế quốc Biyage, cái nôi của ma pháp sư học viện ma pháp St Paders, nghiệp đoàn ma pháp và nghiệp đoàn kỵ sĩ.
Nhưng đây cũng không phải chuyện dễ.
Học viện ma pháp St Paders dẫn đầu tỏ thái độ sẽ không can thiệp vào chính trị các nước khác, ngay sau đó nghiệp đoàn ma pháp và nghiệp đoàn kỵ sĩ cũng khéo léo từ chối thư kêu gọi tự tay giáo hoàng viết, khiêm tốn tỏ vẻ bọn họ chỉ là tổ chức để đăng ký nhân khẩu trong dân gian, không thể kêu gọi tham gia chiến đấu.
Thái độ của Shamanlier rất mập mờ, vừa không từ chối vừa không đồng ý, tựa như một cô nàng thẹn thùng, ẩn ý đưa tình nhìn Quang Minh thần hội, nhưng mà không có hành động.
Cuối cùng Biyage tuy không từ chối trực tiếp, nhưng việc đệ nhất công chúa vừa đi Kanding đế quốc không bao lâu đã thể hiện rõ thái độ của bọn họ.
Đối với Quang Minh thần hội đang tích cực chuẩn bị chiến tranh mà nói, đây giống như một đả kích lớn.
Ngay cả Feid và Soffila vốn tranh đấu gay gắt nhiều năm cũng không thể không buông hiềm khích, cùng nhau khuyên giáo hoàng nghĩ lại.
Râu tóc giáo hoàng từ thật lâu trước kia bắt đầu bạc màu, chí ít trong ấn tượng của Feid và Soffila, chúng vẫn luôn trắng, nhưng chưa từng trắng đến mức bợt bạt như vậy.
“Bệ hạ.” Feid vừa mở miệng, nhìn thấy đôi mắt tăm tối của giáo hoàng, lời định nói lập tức bị nuốt vào.
Giáo hoàng hỏi: “Vẫn chưa có tin tức của Kleist sao?”
Là đoàn trưởng kỵ sĩ đoàn thần thánh, cho dù Kleist chịu đủ trách móc vì dung mạo, nhưng không ai có thể nghi ngờ thực lực và địa vị của gã, ngay cả phó đoàn trưởng Goblyde.
Feid xấu hổ cúi đầu, “Vẫn chưa có tin tức gì.”
Giáo hoàng im lặng một lúc lâu mới hỏi: “Ngươi tới khuyên ta không cần tuyên chiến đúng không?”
Feid âm thầm đấu mắt với Soffila.
Dù trước khi đến bọn họ đã thỏa thuận cùng tỏ thái độ, nhưng sau khi vào cửa, Soffila giống như người câm, đứng tại chỗ không nhúc nhích, ngay cả ám chỉ của ông ta cũng làm như không thấy.
Trong lòng Feid bốc hỏa, ngoài mặt lại không thể không bình tĩnh gật đầu: “Đúng vậy, thần và Soffila đều cho rằng hiện giờ không phải thời điểm xuất binh tốt nhất.”
Soffila duỗi tay khỏi tay áo, lẳng lặng thả xuống hai bên, bày ra tư thế khiêm tốn.
Giáo hoàng hỏi: “Vậy các ngươi cho rằng khi nào mới là thời cơ tốt?”
Feid đáp: “Dùng mọi cách tranh thủ sự ủng hộ của Shamanlier. Chúng ta có thể thỏa thuận cho hoàng đế vài mối lợi.”
“Tỷ như rút tất cả Quang Minh thần điện ra khỏi lãnh thổ Shamanlier, hay từ bỏ quốc thổ của Kanding đế quốc?” Giáo hoàng bình tĩnh hỏi.
Feid nhìn cặp mắt cơ trí thu hết thảy thế gian vào mắt, lần thứ hai không nói gì.
Soffila nói: “Chúng ta nên tranh thủ lợi ích trước mắt đã.” Ngụ ý của ông ta là chờ sau khi thành công mới thực hiện những tính toán khác.
Giáo hoàng đảo mắt qua.
Soffila cảm thấy trên mặt phát lạnh, giống như vừa bị gió rét thổi qua, tức thì không dám lên tiếng.
“Ngươi cho rằng ta chưa nghĩ tới chắc?” Giáo hoàng thở dài, “Nhưng Shamanlier không dễ mắc mưu như vậy.”
Feid, Soffila: “…” Bọn họ nên xin lỗi vì xem thường giáo hoàng, hay vì xem thường Shamanlier?
Giáo hoàng nói: “Nếu đổi là trước kia, ta nhất định sẽ tiếp tục chờ, nhưng hiện giờ…”
Vẻ mặt của Feid và Soffila chợt căng thẳng. Bọn họ dự cảm một loạt hành động ngoài dự đoán của giáo hoàng gần đây và lời ông ta sắp nói có liên quan.
Giáo hoàng không nói thẳng mà nói tránh đi: “Ngươi có biết tại sao ta buông tha Hayden Navister không?”
Feid và Soffila cùng lắc đầu.
Hayden nhảy ra cướp pháp trường, Ciro tới kết thúc chuyện này chẳng khác gì cho Quang Minh thần hội một cái tát nặng nề, Quang Minh thần hội và các quý tộc Sangtu ngoài miệng không tỏ vẻ gì, nhưng trong lòng đều âm thầm chê trách, cảm thấy giáo hoàng giải quyết sự việc quá mức yếu hèn. Cũng bởi vì chuyện đó mà Sangtu không phản đối gì với lời tuyên chiến của Quang Minh thần hội, mãi đến khi các thế lực khác dồn dập tỏ thái độ, Feid và Soffila mới cảm thấy sự tình bất thường.
Giáo hoàng hỏi: “Vậy ngươi biết tại sao khi hỏa thần tàn phá bừa bãi Fariel, ta không ra tay trợ giúp bọn họ không?”
Feid và Soffila nhìn nhau, lại lắc đầu. Chẳng lẽ giáo hoàng định làm một câu tổng kết cho tất cả những hành động gần đây của mình sao?
Giáo hoàng đưa tay, thiết lập kết giới quanh ba người, sau khi chắc chắn lời ông ta sắp nói không ai có thể nghe lén, mới chậm rãi bảo: “Bởi vì gần đây, ta không thể cảm ứng được nữ thần.”
Thần sắc của Feid và Soffila đại biến!
Bọn họ từng nghĩ đến vô số tình huống tồi tệ, chính chưa bao giờ ngờ tới chuyện tồi tệ nhường vậy!
Giáo hoàng nói tiếp: “Ta dễ dàng tha thứ cho việc Kanding đế quốc và Shamanlier liên thủ áp chế, dễ dàng tha thứ cho khiêu khích của Hayden, đều là vì không muốn sinh ra xung đột ngay mặt với bọn họ trước khi nữ thần trở về. Ta thậm chí tha thứ việc Kanding đế quốc bắt đầu dùng pháp sư vong linh, nhưng mà…” Giọng nói ông ta đột nhiên trở nên sắc nhọn, “Ta không thể tha thứ khi tử thần nhúng chàm đại lục mà nữ thần bảo hộ, tuyệt đối không thể!”
Feid và Soffila lại liếc mắt nhìn nhau. Từ khi giáo hoàng bắt đầu cảm khái, hai người bọn họ giống như bị đoạt mất giọng nói, rất nhiều điều chỉ có thể dùng ánh mắt để nói chuyện. Bởi vì tất cả những chuyện này đều rất chấn động, rất khó tin!
Quang Minh thần hộ sở dĩ có thể phát triển đến ngày nay, hoàn toàn dựa vào nữ thần đứng sau lưng chống đỡ. Dù nàng chưa bao giờ đích thân ra tay, nhưng có nàng, Quang Minh thần hội sẽ không sợ hãi điều gì, một khi nàng biến mất, toàn bộ Quang Minh thần hội giống như mất đi sức mạnh, ngay cả giáo hoàng cũng trở nên sợ đầu sợ đuôi.
Soffila ép mình tỉnh lại từ khiếp sợ, thấp giọng hỏi: “Trước khi nữ thần rời đi không có gợi ý gì sao?”
Nếu là trước đây, giáo hoàng nhất định sẽ coi câu hỏi của gã là khiêu khích quyền uy của mình, nhưng hiện tại ông ta đã không còn sức mà chú ý nhiều như vậy, “Không có.”
Feid hỏi: “Con của ánh sáng thì sao? Hắn không có cảm giác gì ạ?”
Giáo hoàng thở dài: “Thời điểm nữ thần biến mất, chính là lúc con của ánh sáng xuất hiện. Hắn không biết bất cứ chuyện gì.”
Sắc mặt của Feid dịu đi: “Nhất định là nữ thần lo lắng đến an toàn của chúng ta nên mới lưu hắn lại bảo vệ Quang Minh thần hội.”
Giáo hoàng nói: “Đúng vậy. Đó cũng là nguyên nhân vì sao trước đấy tuy ta lo lắng nhưng không làm ra hành động gì. Có điều bây giờ đã khác.”
Soffila tiếp lời, “Là thú phệ hồn sao?”
“Thú phệ hồn là thú cưng của tử thần. Nó tấn công Quang Minh thần hội chả khác nào tử thần tuyên chiến với thần hội!” Giáo hoàng chán nản, “Con của ánh sáng có thể đối phó với thú phệ hồn, nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của tử thần.” Ông ta dừng giây lát rồi bổ sung, “Chúng ta cũng không phải.”
Sức mạnh của thần cường đại đến mức nào, không ai hiểu rõ hơn ông ta.
Cho dù là giáo hoàng, có sức mạnh hàng đầu trong nhân loại, nhưng trước mặt nữ thần Quang Minh, ông ta thậm chí không đủ sức đánh trả.
Feid nghi hoặc: “Việc này có quan hệ gì đến lời tuyên chiến của ngài với Kanding đế quốc?”
Giáo hoàng đáp: “Thú phệ hồn chỉ mới thăm dò. Tuy ta và con của ánh sáng liên thủ đả bại nó, nhưng nó biến mất quá nhanh, điều đó chứng tỏ tử thần đang ở ngay gần. Tử thần không lập tức ra tay nhất định vì kiêng dè nữ thần, cho nên chúng ta phải tỏ vẻ rằng nữ thần vẫn đứng sau lưng chúng ta hỗ trợ! Như vậy, tử thần mới không dám tùy tiện hành động.”
Feid và Soffila đã hiểu.
Trước đó giáo hoàng làm ra nhiều việc yếu thế, có lẽ đã khiến cho tử thần chú ý, phái thú phệ hồn thăm dò phản ứng của bọn họ, xem có phải bên trong Quang Minh thần hội đã xảy ra chuyện gì không. Nếu bọn họ vẫn co đầu rụt cổ, tử thần có thể sẽ áp dụng bước tiến tiếp theo.
Hiện giờ Quang Minh thần hội cao giọng tuyên chiến với Kanding đế quốc, khí thế đó có lẽ sẽ ảnh hưởng đến phán đoán của tử thần.
Soffila đột nhiên thốt ra một câu, “Nếu tử thần vẫn tấn công thì sao?”
Sắc mặt của giáo hoàng và Feid cùng thay đổi.
Trong thần điện, không ai nói gì.
Mãi lâu sau, mới vang lên thanh âm kiên định của giáo hoàng, “Ta tin tưởng, nữ thần nhất định sẽ trở về!”
Cùng lúc đó, quân đoàn pháp sư vong linh của Kanding đế quốc đang được bí mật thành lập.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
34 chương
78 chương
116 chương
501 chương