Edit: Giả Tiên sinh; Beta: Leslie Thấy ánh mắt Đinh Nãi Xuyên ngày càng tối lại, Quan Tử Sơn vội đẩy cậu ra: – Anh làm gì vậy? Đang ở ngoài đường đó! Đinh Nãi Xuyên vừa thở hổn hển vừa nói: – Nhịn không được… – Nói xong cậu lại muốn áp tới Quan Tử Sơn nhưng tiếp tục bị anh đẩy ra. – Nhịn không được cũng phải nhịn, có tin em phá đồ chơi của anh luôn không. – Quan Tử Sơn nhíu mày, lạnh giọng nói. Đinh Nãi Xuyên: … Hồi lâu sau, biểu tình khó chịu của Đinh Nãi Xuyên mới biến mất, cậu nghiệp nhìn Quan Tử Sơn bằng ánh mắt cún con, phụng phịu nói: – Em dữ quá hà, anh bị em dọa đến nỗi mềm nhũn luôn rồi đây này. – Trách em hả? Lỡ có người đi qua thì sao? – Quan Tử Sơn mỉm cười. Đây chính là đường cái, lỡ như có người vô tình đi ngang thấy được, tiện tay chụp ảnh rồi post lên Weibo thì… Đảm bảo tấm ảnh đó sẽ đẹp đến mức Quan Tử Sơn không dám nhìn luôn. Đinh Nãi Xuyên không lên tiếng, dùng ánh mắt mong chờ mà nhìn Quan Tử Sơn. Nhìn cậu, anh cảm thấy có chút buồn cười vì một người đàn ông cao tận 1m9 lại làm ra biểu tình đáng thương như con cún bị bỏ rơi thì rất rất moe đó có biết không? – … Đi thôi. – Quan Tử Sơn hít một hơi rồi xoay người đi trước. Đinh Nãi Xuyên vội vàng ngoan ngoãn đuổi theo. Dọc đường đi, Quan Tử Sơn có thể cảm giác tay cậu lỡ đãng chạm vào tay anh. Nhưng khi anh sắp cảm nhận được thì cậu lại vội vàng rụt trở về, ra vẻ như không có việc gì cả. Hai người đi bộ đến đại học D, sau ó Quan Tử Sơn dừng lại, nói với Đinh Nãi Xuyên: – Đến rồi, anh vào đi. Đinh Nãi Xuyên lưu luyến không rời nhìn Quan Tử Sơn, nhưng ngại người qua lại trước cổng trường nên cậu không dám làm nũng bán manh cầu moah moah với anh. Cuối cùng, Đinh Nãi Xuyên chỉ có thể mang vẻ mặt nghẹn khuất mà yên lặng xoay người đi vào. Nhưng mà, khi Quan Tử Sơn chưa đi được xa thì lại nhận được điện thoại của Đinh Nãi Xuyên. Anh cảm thấy cạn lời nhưng vẫn nhận điện thoại: – Anh sao thế? – Quan Quan, anh nhớ em… – Đinh Nãi Xuyên dài giọng, mềm nhũn nói. Quan Tử Sơn cúi đầu nhìn đồng hồ, lúc này mới tách ra chưa đến một phút đồng hồ đó đồng chí à. – Em quên hôn chúc ngủ ngon rồi. – Đinh Nãi Xuyên nói tỉnh bơ. Quan Tử Sơn yên lặng nghĩ: Niên hạ công bây giờ đều làm nũng như vậy à? Thật là không có biện pháp mà, ai bảo anh lại thích kiểu đàn ông như này cơ chứ. Vì thế, anh tỉnh bơ nói: – … Um moa. Nhất thời, giọng nói Đinh Nãi Xuyên có chút lâng lâng: – Um moa ~ Sau đó di động lại truyền đến một tiếng “Chụt ~” vô cùng vang dội, dư âm kéo dài bất tận. Quan Tử Sơn cúp điện thoại, vành tai có chút đỏ lên. Sau khi trở vẻ nhà, anh tắm rửa rồi nằm trên ghế sofa chơi di động. Kịch truyền thanh đam mỹ [Tổng giám đốc bá đạo và Chàng mù massage] của anh và Đinh Nãi Xuyên đã được phát lên. Bộ kịch này được ủng hộ rất nhiều, không ít người lúc trước cảm thấy nghi ngờ với Đinh Nãi Xuyên đều đồng loạt đổi giọng. Dĩ nhiên, vẫn có một vài kẻ vẫn tiếp tục bôi đen cậu nhưng dù sao cũng chỉ là vài tên vô danh tểu tốt, nói ra vài câu đã bị quần chúng nhân dân vả lại cho im miệng. Quan Tử Sơn lướt comment để xem người khác nói gì. Có người khen khí tràng của tổng công đại nhân vẫn như xưa, vẫn khí phách, vẫn tà mị, vẫn ngầu như thế, không hổ là tổng công trong giới CV. Có người lại khen Pudding Sữa rất hợp với vai này, diễn cậu em massage rất nhuần nhuyễn. Có người còn nói hai người cho cảm giác CP rất mạnh mẽ, rất đáng nghe… Quan Tử Sơn lướt được một lúc, Đinh Nãi Xuyên lại inbox anh. [Pudding Sữa]: Hê hê ~ Em xem bình luận chưa ~ Có người nói chúng ta phối rất truyền cảm kìa ~ Chỉ cần nghe giọng thôi là biết có gì gì rồi, không thể che đậy ~ Không ngờ như vậy mà họ cũng nhận ra được ~ [Canh Hạt Sen]: Em vẫn đang xem. [Pudding Sữa]: Xem ra, lần này chúng ta bắn hint cực kỳ nhiều ~ Hừ ~ anh muốn để cho tất cả mọi người biết rằng chỉ có chúng ta mới là tuyệt phối, còn những CP khác đều là tà giáo ~ [Canh Hạt Sen]: … [Canh Hạt Sen]: Xem ra, anh rất vui vẻ khi làm thụ của em nhỉ??? [Pudding Sữa]: Ghét quá đi ~ Thực tế thế nào thì chúng ta tự biết với nhau thôi ~ Còn bọn họ chỉ cần biết chúng ta là một đôi là được rồi ~ [Canh Hạt Sen]: … Quan Tử Sơn cạn lời. Ngay lúc đó, Kế hoạch Say Sưa Nằm Bên Hoa của bộ [Tổng giám đốc bá đạo và cậu em massage] lại tìm đến cửa. [Say Sưa Nằm Bên Hoa]: Wow! Sò Bắc Cực đẹp mặt rồi! Quan Tử Sơn sửng sốt một chút, anh không quan tâm đến người này nhưng Say Sưa Nằm Bên Hoa chạy đến tìm anh kể thì hẳn là có quan hệ với anh rồi. [Canh Hạt Sen]: … Làm sao vậy? [Say Sưa Nằm Bên Hoa]: Tổng công đại nhân, anh phải đáp ứng em là không tức giận nha! [Canh Hạt Sen]: Ừ. [Say Sưa Nằm Bên Hoa]: Nhất định phải bình tĩnh đấy nhá! [Canh Hạt Sen]: … Ừ. [Say Sưa Nằm Bên Hoa]: Là như vầy, thực ra lúc trước em thấy Sò Bắc Cực có điểm sai sai, tính cách cũng có chút vi diệu, không biết có phải em đa nghi không nữa. Cho nên lúc trước, trong đoàn kịch có người đề nghị tìm Sò Bắc Cực phối thụ của anh thì em là người đầu tiên nhảy ra phản đối. Sự thật chứng minh em suy đoán đúng rồi đó ~ [Say Sưa Nằm Bên Hoa]: Hình như em lạc trôi xa quá rồi, nói vào trọng điểm luôn nha. Tổng công đại nhân, có phải anh block Weibo nó đúng không? Trước giờ, hình như nó có thích anh thì phải. Thế nhưng, sau khi bị anh chặn thì nó lại tỏ ra không bình thường chút nào. Nó thường đăng mấy cái Weibo không đầu không đuôi. Ví dụ như như lúc ăn cơm, nó đăng weibo bảo là đang ăn cơm với anh, lại còn chụp một bóng người nhưn lại được làm mờ. Thậm chí, ngay cả lúc tắm, nó còn chụp một bức ảnh cũng được làm mờ và bảo là anh đang trong phòng tắm. [Canh Hạt Sen]: … [Say Sưa Nằm Bên Hoa]: Em cảm thấy nó bị hoang tưởng rồi. Ban đầu còn có người chúc phúc cho hai người phát triển ảo thành thực. Nhưng sau đã có người phát hiện điểm sai, bắt đầu nghi ngờ nó. Không ngờ, nó lại như chó điên nhào vô táp người ta, nói là hai người đã ở bên nhau rồi, rồi nghi ngờ người kia ghen tỵ với nó. Mẹ nó, giờ em mới biết nó đó là một thằng vừa biến thái vừa hoang tưởng. [Canh Hạt Sen]: … [Say Sưa Nằm Bên Hoa]: Sau đó, có người không nhịn được nữa nhào vô bóc phốt nó, lật tung profile của nó điều tra để xem chuyện nó nói mình là du học sinh có thật không. Kết quả, nó là một thằng già đầu nhưng đến cả tỉnh đang ở còn chưa bước ra khỏi nữa kia, lại còn chưa tốt nghiệp trung học nữa đó. Còn nữa, chỗ nó ở là thành phố J, cách thành phố D anh đang ở đến cả ngàn cây số luôn. Đúng là một quả tát bôm bốp lên bản mặt giả dối của nó mà. [Say Sưa Nằm Bên Hoa]: Mấy cái ảnh đồ hiệu mà nó đăng lúc trước cũng được đào ra luôn, hóa ra toàn đồ fake cả… Nhìn mấy tin này, em cũng thấy có chút vi diệu. Giờ fan nhà nó unfollow đồng loạt rồi. Mới đầu nó còn cố giãy giụa thanh minh nhưng giờ cũng im luôn. À nó vừa đăng Weibo lui giới rồi. Quan Tử Sơn có chút dở khóc dở cười, anh vốn biết cái giới này rất loạn nhưng không nghĩ đã loạn đến mức này luôn rồi. [Canh Hạt Sen]: Trong giới thật loạn. [Say Sưa Nằm Bên Hoa]: Mẹ nó, anh cũng đang trong giới đó! Túm cái quần lại, tổng công đại nhân thật uy vũ! Quả thực chính là Sherlock Holmes, FBI trong Căn phòng trống! [Canh Hạt Sen]: … [Say Sưa Nằm Bên Hoa]: Khụ khụ, mẹ nó, anh đừng để ý em, để em yên lặng thờ phụng thánh bóc phốt kia chút! Đối với chuyện lui giới của Sò Bắc Cực, trong lòng Quan Tử Sơn không có càm giác gì cả. Trước đây, đúng là anh có quen Sò Bắc Cực nhưng cũng không tính là thân thiết lắm. Nên thật ra anh cũng không biết gì nhiều về con người này. Cùng lắm là cảm thấy người nọ “thích” mình theo kiểu đó nên có chút giận mà thôi. Kỳ thật Quan Tử Sơn có chút hoang mang. Sò Bắc Cực chưa từng gặp anh thì sao lại “thích” anh được nhỉ? Chẳng lẽ chỉ vì giọng của anh thôi à? Anh ở đâu, tên gì, mặt mũi ra sao còn chưa biết mà lại thích anh thì chắc chắn người mà Sò Bắc Cực thích chỉ là Canh Hạt Sen trong tưởng tượng của cậu ta mà thôi. Quan Tử Sơn không thể hiểu và cũng không muốn hiểu chuyện này làm gì. Cứ như Đinh Nãi Xuyên đã từng nói trước đây: Trong lòng anh chỉ có cậu ấy còn người khác thế nào anh cũng cần thiết phải bận tâm suy nghĩ làm chi nữa. Mà hình như Đinh Nãi Xuyên cũng biết chuyện Sò Bắc Cực lui giới nên nhất thời, giọng điệu của cậu có chút chua chua. [Pudding Sữa]: Hóa ra thằng đó thích em đến như vậy. [Canh Hạt Sen]: … [Pudding Sữa]: Có phải giờ trong lòng em cảm thấy có chút mất mát không? Một người thích em đến như vậy đã lui giới rồi. [Canh Hạt Sen]: Anh đừng nghĩ nhiều…. [Pudding Sữa]: Trước kia, khi được người ta tỏ tình, em còn nghĩ biện pháp uyển chuyển từ chối để không tổn thương người ta còn gì. Em cứ dịu dàng thế này thì khẳng định lần này em cũng cảm thấy khó chịu lắm đúng không? [Canh Hạt Sen]: Vậy còn anh thì sao? Nếu có cô gái nào đó tỏ tình thì anh sẽ làm gì? Quan Tử Sơn có chút dở khóc dở cười, ma xui quỷ khiến hỏi một câu. [Pudding Sữa]: Đương nhiên là cự tuyệt không lưu tình chút nào, không cho các cô ấy một tia hy vọng. Em càng dịu dàng thì sẽ càng làm cho các cô ấy nghĩ là còn đường sống. Điều này mới chính tàn nhẫn với các cô ấy. [Canh Hạt Sen]: … Rồi rồi, em biết rồi. [Pudding Sữa]: Không chịu dứt khoát, không tỏ thái độ rõ ràng, người ta chỉ càng dây dưa với chúng ta hơn thôi. Em đừng có mơ mà mập mập mờ mờ với người nào khác nhé, nếu không… [Pudding Sữa]: Nếu không… Anh sẽ cắt JJ của em QAQ [Canh Hạt Sen]: Em biết rồi, ngoan. … Cái cảm giác nghịch CP này là gì đây? Thời buổi giờ, niên hạ công đều thích làm nũng như vậy à? Quan Tử Sơn có chút buồn rầu vừa có chút ngọt ngào mà tự hỏi. [Pudding Sữa]: Chúng ta đăng Weibo công bố quan hệ nha. Nói cho toàn thế giới biết chúng ta mới là CP chính thức, các CP khác đều là tà giáo. Sò Bắc Cực Sò Nam Cực gì gì đó đều là chuột chũi hết! [Canh Hạt Sen]: Không gấp, từ từ sẽ đến thôi. Nếu như không có phốt của Sò Bắc Cực lần này, có thể Quan Tử Sơn sẽ đáp ứng. Nhưng sau chuyện này, anh thấy làm chuyện gì cũng nên thận trọng một chút thì tốt hơn. [Canh Hạt Sen]: Đầu tiên để người ta có chuẩn bị tâm lý đã rồi hẵng công bố quan hệ của chúng ta. [Pudding Sữa]: Được rồi, nghe lời em QAQ [Canh Hạt Sen]: Không còn sớm nữa, mau đi ngủ đi, ngày mai gặp. [Pudding Sữa]: Được được… Nụ hôn chúc ngủ ngon đâu rồi? [Canh Hạt Sen]: Không phải mới hôn lúc nãy sao? [Pudding Sữa]: Nụ hôn vừa rồi đã hết đi hiệu lực, giờ phải hôn lần nữa! [Canh Hạt Sen]: … Um moa? [Pudding Sữa]: Um moa ~ ^ 3 ^ Quan Tử Sơn phì cười, sau đó anh đánh răng rửa mặt chuẩn bị đi ngủ. Lúc đánh răng, anh lại nhìn thấy gương mặt tươi cười của mình trong gương: khóe miệng cong lên giống một thiếu niên ngây thơ lần đầu tiên biết yêu. Nhưng mà tối hôm đó, anh lại mơ một giấc mơ không thể nào ngây thơ được. Trong mộng, Quan Tử Sơn bị Đinh Nãi Xuyên đặt trên vách tường trên đường lớn, hai người thở hổn hển hôn môi, người xung quanh đi tới đi lui nhưng lại không thấy hai người họ. Bọn họ làm càn hôn nhau, làm chuyện mà lúc nãy họ không dám làm, khiến áp lực trong lòng đều giải phóng ra hết. Phóng túng điên cuồng, nhẹ nhàng vui vẻ. Sáng hôm sau, Quan Tử Sơn không thể không chạy đi giặt quần sịp của mình. Lời beta-er: Cầu bạn nào beta phụ tui 6 chương chính văn còn lại QAQ, tui đuối quá huhu