Mỗi ngày đều muốn cùng đại lão ly hôn

Chương 57 : Phiên Ngoại Tần Tô 3

Tô Khả trở lại phòng trọ, tất cả mọi người đều chưa có dậy , hắn rón rén về phòng của mình, tắm rửa một cái, đổi một bộ quần áo, nằm ở trên giường, nhìn lên trần nhà. Hắn ẩn ẩn cảm thấy bất an, trong suốt 23 năm của mình, hắn chưa từng nghĩ tới một ngày vì tiền mà bản thân mình cũng bán. Nói tâm có một loại sợ hãi cấm kị, nhưng cũng có một chút khoái cảm, hắn cảm thấy bản thân mình càng ngày càng biến thái, hôm qua vậy mà không đối với Tần Hằng phản cảm, thậm chí còn có chút hưởng thụ. Điện thoại di động kêu, Tô Khả nhìn số điện thoại, nhịp tim đập càng nhanh. Âm thanh lười biếng từ trong ống nghe truyền tới, khiến người khác phải mặt đỏ, tim run, " Frank, sao sớm như vậy cậu đã đi rồi?" Tô Khả cầm di động: " Tôi còn có chút việc." " Ồ?" Hắn nói: " Vậy lần sau cũng không thể như vậy." Lần sau? Còn có lần sau nữa sao? " Frank, hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta kết giao, cậu cũng không thể vắng vẻ tôi a." Tô Khả run lên, hắn nhớ hôm qua Tần Hằng nói: " Vậy tôi tới làm bạn trai cậu." Câu nói kia là nghiêm túc sao? " Alex, lời hôm qua anh nói là nghiêm túc sao?" " Câu nào? Hôm qua tôi nói rất nhiều lời a!" Tô Khả mấp máy môi, " Chính là...." Hắn phát hiện mình căn bản không thể thuật lại được. Chẳng qua Tần Hằng cũng đoán ra tâm tư của hắn, cũng biết nếu cứ nói vòng quanh sẽ khiến hắn bị quấn choáng, còn không bằng thành thành thật thật nói cho hắn: " Frank, tôi cũng không chơi One night stand ( tình một đêm), hôm qua những điều tôi nói xác thực không ít, nhưng cũng không có lời nào là lừa gạt cậu cả." Tô Khả lên tiếng: " Ừm." " Vậy tối nay đi ăn món Pháp đi, thế nào? Tôi nghĩ cậu nhất định sẽ thích." " Anh quyết định là được." Đầu của hắn như một đám bùn nhão, đối mặt với Tần Hằng, lời cự tuyệt của hắn thật sự không thể nói ra lời được, hoặc là nói, hắn không có cách nào cự tuyệt được. Sâu trong nội tâm hắn, hắn cũng không giải thích được sức hấp dẫn ấy. Tần Hằng người này, trời sinh liền có một loại mị lực khiến người khác không thể kháng cự. Buổi sáng Tô Khả triệu tập tất cả mọi người, mở một hội nghị nhỏ, nói tin vui cho mọi người, Cao Duy đã quyết định đem vốn đầu tư cho công ty họ. Tất cả mọi người cùng reo hò, bọn họ chờ giờ khắc này đã quá lâu. Tô Khả nhìn mọi người kích động, cảm thấy hết sức vui mừng. Chuông cửa lúc này lại vang lên, Chu Văn đi mở cửa, bên ngoài là một tiểu ca ca tay cầm theo một bó hoa, " Xin chào, cho hỏi ngài là Tô tiên sinh sao?" " Không phải." " Vậy cho hỏi có phải ngài ấy ở đây không? Bó hoa này được gửi tặng cho ngài ấy." Chu Văn biểu lộ mặt như ăn phải ruồi, quay đầu hướng bên trong hô: " Lão Tô, có người đưa hoa hồng cho cậu, tôi dựa vào!" Tô Khả từ bên trong nhìn ra, nhìn thấy tiểu ca ca kia ôm một bó hoa hồng nhìn qua rất quý báu, sắc mặt phức tạp. Tiểu ca ca hỏi: " Ngài là Tô Khả Tô tiên sinh sao?" " Đúng." " Đây là hoa gửi cho ngài, mời kí nhận." Tô Khả kí tên mình lên trên đơn nhận hàng, sau đó ôm lấy bó hoa, " Cảm ơn." Sau khi tiểu ca ca kia rời đi, tất cả mọi người đều vây quanh Tô Khả, " Tôi dựa vào, Lão đại vậy mà nhận được hoa hồng." " Oa, là ai tặng vậy? Nữ nhân nào mà mạnh như vậy?" " Thật ghen tị a, tôi là con gái mà còn chưa nhận được hoa hồng lần nào nữa." ..... Tô Khả siết chặt quả đấm, ho khan nói: " Đều đi làm việc hết đi." " Lão đại, anh không tiết lộ một chút hoa hồng là ai tặng sao?" Trên mặt Tô Khả có chút xấu hổ, hắn đại khái đoán được, nhưng mà hắn cũng không thể nói ra là nam nhân khác tặng cho hắn được. " Tôi cũng không biết." " Bên trong hoa hẳn là có tấm thiệp !" Trần Hạo đang muốn chen tới tìm tấm thiệp bên trong bó hoa. Tô Khả chuyển nửa vòng, né tránh, không nghĩ tới bên cạnh còn một Chu Văn. Nhìn thấy bên trong hoa có một tấm thiệp, hắn nhanh tay lẹ mắt lấy ra, " Wow, là ở chỗ này." Nhịp tim Tô Khả tăng nhanh chóng, sợ phía trên viết cái gì khiến hắn khó chịu, " Lão Chu, tôi xem nữa." Chu Văn nâng cao tấm thiệp, đọc một câu: " For my love, kí tên là A." " A là ai?" " Đây coi như là ai yêu thầm lão đại sao?" Tô Khả tức giận đoạt lấy tấm thiệp, " Giải tán, đi làm việc." Mọi người khẽ bàn luận tản đi, Tô Khả cúi đầu nhìn thoáng qua hoa, lại nhìn thoáng qua tấm thiệp, còn may không có viết tên đầy đủ, nếu không hắn làm sao biết giải thích quan hệ của mình với Tần Hằng. Quan hệ của hắn cùng Tần Hằng như thế nào? Chính hắn cũng không rõ, hết thảy đều đến rất vội vàng khiến hắn không kịp chuẩn bị. Hắn hiện tại cũng không nghĩ ra vì cái gì tối qua lại đáp ứng qua nhà hắn ta, vì cái gì mà lại muốn ở lại đó qua đêm, rõ ràng Tần Hằng nói, cho dù hắn đi, tài chính vẫn sẽ đầu tư cho hắn. Tần Hằng đại khái là người yêu trị kỉ nhất trên thế giới này, hắn sẽ cho người yêu của hắn những gì tốt nhất, hoa hồng quý nhất, nhà ăn tốt nhất thành phố, còn được hắn nâng trong lòng bàn tay cưng chiều. Hắn đặt trước phòng ăn trong nhà hàng pháp, trong cao ốc chọc trời, từ cửa tới phòng ăn bất kì chỗ nào cũng có thể nhìn thấy cảnh đêm, ngẩng đầu có thể nhìn thấy sao trời, cúi đầu chính là các loại đèn nê ông. Tần Hằng là người không ngại công khai giới tính của bản thân với người bên ngoài, hắn vừa xuống xe liền nắm tay Tô Khả, mười ngón tay đan xen , hấp dẫn không ít ánh nhìn của người khác. Tô Khả da mặt mỏng, không chịu nổi ánh mắt của người khác, nhỏ giọng ở phía sau hắn nói: " Alex, có thể buông tôi ra không? Quá nhiều người đang nhìn chúng ta, tôi ngại." Tần Hằng quay đầu liếc hắn một cái, " Frank, tôi hận không thể khiến tất cả mọi người biết, tôi là bạn trai của cậu." Tô Khả bất đắc dĩ, nhưng hắn cũng không nói gì. Tần Hằng buông tay hắn ra, " Đương nhiên, tôi sẽ tôn trọng ý nguyện của cậu." " Thật xin lỗi." " Xin lỗi làm cái gì?" Tần Hằng nheo mắt lại cười, " Frank, coi như tôi không nắm tay cậu, tôi vẫn là bạn trai của cậu, điều này sẽ không thay đổi." Tô Khả còn chưa thích ứng, lo lắng trong lòng của hắn vẫn còn nhiều lắm. Cái này là một thế giới mới đột nhiên mở cửa với hắn, hắn còn không có hiểu rõ mọi thứ, liền xông tới, hắn thậm chí còn chưa có chuẩn bị tâm lí thật tốt nữa. Ngồi trong gian phòng xa hoa dùng cơm, xác thực rất lãng mạn. Tô Khả hướng xung quanh nhìn qua, không có nơi nào là không có những công tử cùng thiên kim tiểu thư. Hắn từng nghe nói một bữa ăn ở nơi này giá rất cao, giá thấp nhất cũng phải hai ba ngàn. Nhìn đồ ăn trên bàn, hắn mới biết hai ba ngàn bỏ ra cũng là xứng đáng, salad Hắc Tùng Lộ, ốc sên nướng , gan ngỗng , đều là những món ăn nổi tiếng. Rõ ràng hai người ăn đồ ăn giống nhau, nhưng Tần Hằng vẫn cứ thích cách một cái bàn đút cho hắn ăn. Tô Khả không được tự nhiên ăn hai miếng, đến miếng thứ ba không mở miệng ăn nữa, " Alex, để tôi tự ăn." Tần Hằng đem gan ngỗng đang chìa ra giữa không trung , thu hồi lại, đút vào miệng mình, mu bàn tay chống lấy cằm nhìn Tô Khả nói: " Frank, cậu không thích tôi và cậu thân cận sao?" Đối với vấn đề này Tô Khả có chút thẹn thùng, hắn không phải là không thích , chỉ là , " Alex, tôi là một người rất bảo thủ, ở nơi công cộng, không thích ....!Quá dính nhau." Tần Hằng nhẹ giọng cười cười, " Thì ra là vậy, tôi còn tưởng chỉ có Kent mới nghĩ như vậy chứ." Tô Khả nói: " Nguyên lai Hàn tổng cũng rất bảo thủ." " Ừm, cậu ta không thân cận cùng ai bao giờ, tôi vẫn chỉ là, chỉ có cậu ta mới như vậy." Tô Khả nhếch môi, không có tiếp tục nói nữa. " Frank, cậu sẽ cảm thấy đột nhiên sao?" Tô Khả ngước mắt lên nhìn hắn: " Ở phương diện nào?" " Quan hệ của hai chúng ta." Tô Khả chần chờ nửa ngày, hắn thành thật trả lời, " Có." Bất quá, hắn đang từ từ thích ứng. Tần Hằng bưng ly rượu đỏ lên nhấp một ngụm, khẽ lay động ly rượu trong tay, " Vậy cậu có biết hay không? Tôi vì sao lại đột nhiên muốn cùng cậu xác nhận quan hệ?" Tô Khả thuận miệng hỏi hắn: " Vì sao ?" Hắn cũng tò mò, mình rốt cuộc có điểm gì có thể hấp dẫn hắn ta. Tần Hằng chống cằm, một bộ dáng lười biếng, con ngươi thâm thuý nheo lại, " Bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy cậu, tôi đã cảm thấy tôi sẽ yêu cậu, nếu như tương lai cậu có thể trở thành người yêu của tôi, vậy tôi vì sao không sớm để điều này xảy ra chứ?" Tô Khả nghe xong cảm thấy có chút hoang đường, lại cảm thấy giống như là rất hợp lí, hắn nhẹ cười nói, " Thật sao?" " Ừm, cho nên cậu cũng phải sớm một chút thích ứng ." Tô Khả trả lời, " Ừm." Sau khi được Cao Duy đầu tư vào mấy tỷ, khoa học kĩ thuật Trí Thành chuyển đến một văn phòng khác lớn hơn, đồng thời có thể danh chính ngôn thuận khuếch trương công ty.Mấy thành viên ban đầu của công ty nhanh chóng trở thành nhân viên cốt cán trong công ty. Tô Khả làm tổng giám đốc, mỗi ngày loay hoay bận rộn, khiến Tần Hằng bất mãn, hắn chỉ có mỗi buổi đêm là rảnh rỗi. Nhưng mười một rưỡi Tô Khả kéo thân thể mệt mỏi về nhà hắn, tắm rửa một cái, còn chưa kịp làm chính sự, Tô Khả đã ngủ không biết trăng trời gì rồi. Tần Hằng sợ hắn đột tử, thế là đè nén lửa nóng trong lòng xuống, từ bỏ không xx hắn. Một tháng sau, nhân viên trong công ty cơ bản đã được phân vào đúng chỗ, các hạng mục công việc cũng theo thứ tự được vận hành, Tô Khả mới có thời gian bồi Tần Hằng. Tô Khả phát hiện, cùng Tần Hằng kết giao một đoạn thời gian, vậy mà không còn cái cảm giác không được tự nhiên như trước kia nữa. Hắn yêu Tần Hằng sao? Vấn đề này hắn cũng từng suy nghĩ qua, không biết được đáp án, vì hắn không biết yêu một nam nhân là cái cảm giác như thế nào. Bọn họ nhận biết nhau một tuần, liền xác định quan hệ, tốc độ nhanh tới mức hiện tại hắn cũng cảm thấy không chân thực. Hắn chỉ biết, cùng Tần Hằng ở chung một chỗ, hắn rất vui vẻ, Tần Hằng sẽ cho hắn những thứ tốt nhất, hắn ta thậm chí cũng không đối với hắn tức giận hay gầm thét gì đó, đại khái chính là rất ôn nhu. Coi như hẹn hò hắn đến trễ một giờ, Tần Hằng cũng có thể ngậm cười, vì hắn là kéo ghế cho hắn ngồi. Liên quan tới Tần Hằng, hiểu biết của hắn về hắn ta trước kia chỉ dừng lại ở việc Tần Hằng là giám đốc của Cao Duy. Về sau cùng hắn ta kết giao, mới biết được, những người bạn gái của hắn trước đây có thể tạo thành một chi đội bóng đá. Tô Khả cũng không ngoài ý muốn, năm nhân có thể mới quen biết một tuần đã xác định mối quan hệ, có thể một lòng được bao lâu. Lại là hoặc nói, hắn không một lòng trong mối quan hệ này, một chút liền có thể cảm giác được. Tần Hằng người này luôn thành thật , thành thật khiến người khác cảm thấy đáng hận. Tô Khả hỏi hắn kết giao bao nhiêu người, hắn rất thành thật trả lời, " Tám người, mỗi một người đều nghiêm túc yêu." Tô Khả nghĩ thầm, nguyên lai mình là người thứ chín. Đương nhiên còn có người thứ mười, mười một, mười hai... Hắn chưa từng nghĩ tới, Tần Hằng sẽ nghiêm túc cùng một người sống hết đời, thậm chí còn làm tốt tâm lí bất cứ lúc nào cũng có thể bị hắn vứt bỏ. Cùng Tần Hằng kết giao đã lâu, Tô Khả ở trước mặt hắn thăm dò tính nết của hắn, về sau cũng không có không tự nhiên như lúc mới quen nữa, thậm chí còn cự tuyệt yêu cầu của hắn. Tô Khả chưa bao giờ nghĩ tới nhiệt tình của Tần Hằng có thể bảo trì một năm trở nên, từ khi mới bắt đầu hắn đã cảm thấy, nhiều nhất là mấy tháng, mấy tháng sau bọn họ sẽ tách ra. Sau khi tách ra, quan hệ của hai người vẫn sẽ là quan hệ hợp tác. Tần Hằng sẽ tiếp tục đi tìm người kế tiếp có thể làm hắn động tâm, mà hắn cũng có thể chuyên chú tập trung vào sự nghiệp vừa mới khởi sắc của mình. Hai người gặp mặt vẫn sẽ chào hỏi giống như bằng hữu. Tần Hằng là một người như vậy, hắn xưa nay không che giấu người mình thích, cũng không che giấu việc mình không yêu đối phương. Bất ngờ chính là, không nghĩ tới ba năm sau , bọn họ vẫn cùng một chỗ. Tần Hằng vẫn dắt hắn đến những nhà hàng lãng mạn, đi thử hương vị của tùng quốc gia, mấy năm này, Tô Khả ăn gần hết mỹ thực trên thế giới. Mỗi khi có kì nghỉ dài hạn, Tần Hằng còn mang theo hắn đi các nơi trên thế giới du lịch. Hắn còn mua một toà biệt thự, hỏi hắn ( Tô Khả) thích phong cách trang trí như thế nào, hỏi hắn ( TK) thích loại hoa gì. Tô Khả nghĩ thầm những chuyện kia đều không liên quan gì tới mình. Coi như hắn chọn phong cách trang trí mà mình thích , chọn loài hoa mà mình thích , nhưng về sau cũng là cho người khác . Tô Khả đáp lại, tôi không có yêu thích đặc biệt gì hết, anh chọn theo sở thích của anh là được. Tần Hằng quyết định trang trí theo phong cách Châu Âu giản lược, trong viện trồng hoa hồng, đủ các màu sắc cùng chủng loại hoa hồng khác nhau. Tần Hằng vẫn luôn muốn có một vườn hoa giống như Tường Vi viên của Hàn Thanh Từ. Tô Khả gần đây luôn nghĩ, lúc nào Tần Hằng sẽ đưa ra đề nghị chia tay, hắn ta sẽ dùng phương thức như thế nào? Sẽ nói cái gì? Tô Khả nghe Tần Hằng nói, tình yêu nhiều nhất chỉ có thể duy trì ba năm, bởi vì hormone hấp dẫn lẫn nhau của con người có hiệu lực dài nhất là ba năm, thậm chí ngắn nhất là chỉ có mấy ngày hoặc mấy tháng. Nếu theo cách tính như vậy, Tần Hằng đối với hắn căn bản là không có loại cảm giác này. Nhoáng một cái đã ba năm, lúc bọn họ quen biết nhau, hắn mới 23 tuổi, hiện tại đã là 26 tuổi, trong nhà cũng bắt đầu thúc giục hắn kết giao với bạn gái rồi kết hôn sinh con. Người trong nhà vẫn mang nặng tư tưởng truyền thống, cho rằng đến tuổi thì nên kết hôn sinh con sau mới lập nghiệp. Bây giờ sự nghiệp của hắn coi như là có chút thành tựu, cha mẹ không phải lo lắng, nên rảnh rỗi mỗi ngày đều thúc giục hắn lấy vợ. Tô Khả chưa từng nói với cha mẹ quan hệ của hắn với Tần , bởi vì hắn biết tình cảm này sớm muộn gì cũng sẽ kết thúc. Cha mẹ Tô Khả cũng đã gặp qua Tần Hằng, là sau Tết năm ngoái, Tần Hằng theo hắn về nhà đón năm mới. Ấn tượng của cha mẹ Tô Khả về Tần Hằng là, một người có khuôn mặt dễ nhìn, miệng ngọt, đem lão nhân gia dỗ đến vui vẻ. Cha mẹ Tô Khả khi biết hắn ta là người duy trì vốn đầu tư lúc trước cho Tô Khả, thì càng thêm vui mừng, đối xử như con trai ruột. Cha mẹ cũng không có cố ý khen con mình, nhưng Tô Khả tuổi trẻ tài cao hàng xóm xung quanh đều biết. Mới 26 tuổi đã là giám đốc một công ty trị giá mấy tỷ, ngoại hình cũng đẹp trai, tính cách lại tốt, thử hỏi người như vậy, trên đời này có người con gái nào là không muốn gả cho người như vậy chứ? Có cha mẹ vợ nào lại không thích con rể như vậy? Người tới nhà làm mai không ngớt, nhà ai trong nhà có con gái chưa lấy chồng đều muốn đi Tô gia làm mai cho con mình. Lúc Tô Khả về nhà, có người mang theo con gái tới cửa, cô gái ăn mặc tỉ mỉ, trang điểm lộng lẫy, chỉ muốn chiếm được một ánh nhìn của người trong lòng. Tô Khả có tiếng là tốt tính, nhưng đối với chuyện này thái độ của hắn khá lãnh đạm, nếu như đã không có cái ý kia, thì cần gì phải lập lờ nước đôi, làm cho người khác càng thêm hy vọng chứ. Coi như muốn nói chuyện cưới xin, thì cũng cần chờ Tần Hằng với hắn chia tay thì lại nói. Hắn không phải là người truyền thống trong việc suy nghĩ về vấn đề giới tính, dù sao lớn như vậy, người khiến hắn động tâm chỉ có Tần Hằng mà thôi. Nếu như về sau kết hôn sinh con, một đoạn tình cảm này của hắn với Tần Hằng cứ xem như là quá khứ đi, hắn sẽ không lưu luyến , cũng sẽ không hồi tưởng lại, nhất định sẽ trở thành một người chồng tốt, người cha tốt. Đại khái đã biết đối với Tần Hằng ba năm chính là cực hạn, Tô Khả những ngày này mỗi lần cùng hắn gặp mặt đều làm tốt chuẩn bị khi hắn nói ra lời chia tay, nội tâm có chút thấp thỏm.