[Tác giả muốn nói:]
Kết thúc truyện ngắn nhỏ, chủ yếu là muốn viết câu chuyện có thịt, viết xong rất hạnh phúc (ಡωಡ) hiahiahia.
Edit: Miee ( Onha Miee)
____________________
Trình Thương và Trình Số không rõ vì sao thấy cậu trong giấc ngủ đều cau mày nhìn qua bộ dáng rất bi thương khổ sở nhịn không được biến thành hamster dựng tổ trên người cậu.
Nhưng có thể khẳng định ngày hôm qua chơi thật sự quá mức đầu v* Trình Vũ sưng lên hơi chạm một chút liền sưng đau, hoa huy*t cũng bị đùa bỡn có chút trầy xước ngay cả hai mép hoa huy*t cũng không khép lại được.
Trình Vũ nhìn hắn bôi thuốc xong liền vẻ mặt trầm mặc không biết tại sao nhìn hai người đang ủy khuất đứng ở một bên bất đắc dĩ đỡ trán: "Cho nên các anh thật sự là hai con hamster trước kia tôi nuôi? "
Hai con hamster hình người: gật đầu điên cuồng.
Trình Vũ thật sự có chút dở khóc dở cười, vốn tưởng rằng là hai người mắc bệnh hoang tưởng, căn bản không cách nào hiểu được kết quả thật đúng là gặp quỷ gặp phải chuột tinh còn bị nhốt ở trên giường dâm loạn một hồi.
Đối mặt với hai kẻ tâm thần ép buộc cậu khẳng định chỉ có chán ghét nhưng đối mặt với hamster đã từng bị mình vứt bỏ trong lòng cậu vẫn có một tia áy náy lại không cần nói đến đêm hôm trước cậu vì chạy trốn còn lừa gạt bọn họ.
Nếu như cậu tin có lẽ bọn họ có thể bình tĩnh trao đổi tình thế cũng sẽ không phát triển thành loại này.
Nhưng ép buộc người khác cường ngạch đến mức mở tử cung hay gì đó quả nhiên lý trí vẫn làm cho người ta giận sôi!
"Ừm, lúc trước vứt bỏ các anh thật sự rất xin lỗi, tôi cho rằng các anh đều không sống được liền nghĩ đau dài không bằng đau ngắn.
Tôi quá ích kỷ.
"Trình Vũ cúi đầu, ngón tay nắm chăn.
"Nhưng mà" Cậu chậm rãi ngẩng đầu nhìn bọn họ: "Một câu cũng không nói liền đem người trói lại cũng quá đáng đi các người chẳng lẽ là xã hội đen sao? Cẩn thận không lại bị bắt! "
Trình Số đẩy kính trên sống mũi y cũng không bị cận thị nhưng luôn thích đeo kính không độ: "Trong sản nghiệp chúng tôi quản lý đúng là trong phần xã hội đen cũng có liên quan một ít.
"
...!
Đầu đầy hắc tuyến có lẽ nói chính là tình huống hiện tại của Trình Vũ, cậu rốt cuộc đã từng nuôi hai con chuột như thế nào nha.
Trình Thương còn có chút ủy khuất chen ngang bên cạnh: "Bọn anh vốn muốn tìm được em, nói cho em biết bọn anh còn sống đừng vứt bỏ bọn anh tiếp tục nuôi bọn anh có được không.
Nhưng xe chở rác đã vứt bọn anh vào bãi rác vận chuyển ra ngoài để tiêu hủy tập trung không thể tìm thấy đường về nhà nữa".
"Hôm trước khi anh và Trình Số tìm được em rất hưng phấn nhưng không dám trực tiếp đi tìm em sợ em vẫn không cần bọn anh nữa.Sau đó liền uống say rượu vừa tỉnh ngủ em đã ở nhà bọn anh." ( nói dúi trắng trợn luôn: ????)
Nói đến đây hắn còn có chút giả ngu: "Kỳ quái, sao em lại ở nhà bọn anh nhỉ "
Diễn xuất như vầy có thể thực sự có thể quản lý được sản nghiệp sao? Trình Vũ có chút đau đầu.
"Vậy tiếp theo tính như thế nào?" Cậu ném vấn đề cho họ rốt cuộc ở dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu.
Trình Thương ngẩng đầu, vẻ mặt chờ mong: "Nếu không em tiếp tục nuôi bọn anh đi.
Bọn anh có rất nhiều tài sản đại khái 3 tỷ đều coi như của hồi môn.Bọn anh ăn rất ít số tiền này cho em tùy tiện tiêu".Trình Số ở một bên không nói lời nào yên lặng tán thành.
"Như thế nào..." Trình Vũ vừa định một mực từ chối quyết định kỳ lạ này của hắn dư quang khóe mắt liếc thấy ánh mắt dần dần nguy hiểm của Trình Thương cùng Trình Số, sau lưng lóe một tia sáng giống như là cầm còng tay nhanh chóng sửa miệng: "Sao không thể, thật tốt! Liền quyết định như vậy đi! "
Hai con hamster vừa lòng một trái một phải liền lôi kéo Trình Vũ chuẩn bị về nhà.
Vừa đẩy cửa ra chỉ thấy bên ngoài sân có một vòng phóng viên đưa micro về phía bọn họnvừa thấy bọn họ đi ra lập tức kích động giống như nhìn thấy lão bà của mình vậy.
"Xin hỏi hai vị Trình tổng tối hôm qua đã làm cái gì?"
"Người được ôm về là người của ngài?"
"Xin hỏi hai vị chơi đùa như vậy sao, trực tiếp 3P sao?"
"Hai vị nhiều năm không kết hôn có phải là bởi vì tính hướng tình dục hiện giờ là nhịn không được cho nên tìm nhân tình sao? "
......!
Những câu hỏi như vậy phóng viên mắt như đèn laze dường như chỉ cần trả lời một từ tiêu đề của trang đầu ngày mai đã sớm được đặt trước.
Trình Vũ cúi đầu, mặc niệm nhìn không nhìn mình nhìn không thấy mình.
Cậu chỉ nghe thấy Trình Số đối diện với một micro thản nhiên nói: Em ấy là người yêu của chúng tôi, giờ phút này thậm chí tương lai sẽ vẫn luôn luôn yêu.
"
Trình Vũ nhìn không thấy biểu tình của người chung quanh nhưng từ tiếng kêu kinh hãi đinh tai nhức óc cũng có thể cảm nhận được loại phát biểu kinh thế hãi tục này.
Quả thực còn mặt mũi gặp người khác?
Cậu cảm giác khả năng đời này phải mình buộc lại một chỗ cùng hai con hamster này..
Truyện khác cùng thể loại
5 chương
16 chương
43 chương
14 chương
166 chương