Mỗi ngày ảnh đế đều livestream nấu cơm
Chương 26 : Tiệc bốn mùa (hạ)
Món ăn thứ năm, là thịt kho tàu kinh điển, bởi Nguyễn Đường là người phương Nam, nên anh muốn làm thịt kho tàu chuẩn cơm bà nấu.
Nguyễn Đường chọn một miếng thịt ba chỉ mỡ nạc vừa đủ, cắt thành miếng hình vuông, mỗi miếng đủ ba nạc hai mỡ, đỏ trắng rõ ràng, thoạt nhìn không máu me chút nào. Anh rửa sạch thịt với nước lạnh xong thì chần qua hai lần với nước nóng, để cho tạp chất và mùi tanh bay mất.
Đặt chảo lên bếp, đun nóng, tiếp sau anh mới dùng bàn chải phết dầu lên lòng chảo, tránh trường hợp đồ ăn bị dính vào đáy. Cho hành và gừng băm nhỏ vào phi cho dậy mùi rồi mới cho thịt để xào sơ. Dần dần, mỡ trong thịt ba chỉ bị xào ra gần hết, vang lên những tiếng xèo xèo trong chảo, mặt ngoài của thịt cũng chuyển sang màu vàng, một mùi thơm của thịt mỡ tung bay khắp nơi.
[Cạc Cạc Cạc: Quaoooo, thơm thiệt đó!!]
[Tầm Biện: Tôi từng ăn canh thịt của nhà hàng Hoa Hồng rồi, cảm giác mùi thịt không giống mùi này lắm.]
[Nhóc Y: Không giống mà? Tôi ăn thử một miếng rồi, thơm thì thơm thật, mà chẳng có vị gì, cảm giác như là tỏi gừng hành lẫn lộn với nhau, so ra thì nhà hàng Hoa Hồng ngon hơn.]
[Trường Ca đang cười: Còn chưa xong mà, tất nhiên là chẳng có vị gì rồi!]
Lúc này Nguyễn Đường đã đặt lên bếp một chiếc nồi, đổ non nửa cốc nước, thêm một thìa dầu và ba thìa đường lớn, dùng nhiệt độ thấp đun từ từ.
Đợi đến khi đun ra nước hàng màu nâu nâu đỏ đỏ thì cho thịt vào, từ từ đảo, để thịt màu trắng nhiễm đều nước hàng đỏ nâu.
[Cạc Cạc Cạc: Lần này còn thơm hơn! QAQ ăn được chưa?]
[Sợi gừng nhỏ: Chắc là vẫn chưa được, streamer đang thêm gia vị kìa _(:з" ∠)_ ]
Nguyễn Đường cho thêm nước sôi vào nồi, đổ sao cho lượng nước xâm xấp mặt thịt, sau đó thêm hành gừng, đun cho sôi nổi bong bóng mới thôi, sau đó thêm tương đen cùng nước tương, vẩy nhẹ chút muối, sau đó đậy vung lại, dùng nhiệt độ thấp hầm.
[Cốt dung: A A A A A! Sao lại đậy vung vậy, còn chưa kịp ăn mà!]
[Tử Sơ: Chắc là phải đợi thêm chút nữa... Haiz...]
Nguyễn Đường cũng không biết khán giả trông mong nồi thịt kho tàu của mình cỡ nào, anh làm xong thịt kho rồi liền làm ngay sang một món mới.
Anh định làm món tam tiên, nguyên liệu chủ yếu là khoai tây, cà và ớt xanh, tuy nguyên liệu đơn giản mà khi kết hợp với nhau sẽ tạo ra một thứ hương vị tươi mới thanh tân, trong kế hoạch của anh, món này chính là đại biểu cho mùa xuân.
Nước tương ngon chính là bí quyết cho một món tam tiên hoàn hảo, Nguyễn Đường pha hỗn hợp nước tương và tương đen với tỉ lệ 1:1, sau đó thêm một thìa dấm thơm, nước, muối, đường trắng, anh băm nhỏ ớt cùng gừng, nhanh chóng quấy đều, sau đó để qua một bên.
Tiếp sau anh rửa sạch ba nguyên liệu nấu ăn, gọt vỏ khoai tây, sau đó cắt cả ba thành miếng vuông, những món trước không phải dùng dao đi nhiều bước, bây giờ anh vừa ra tay, những khán giả chưa xem anh livestream bắt đầu ồ lên than thở.
[Tần Tiểu Lang: Uầy, sao có thể thái nhanh như thế? Tôi còn chưa thấy rõ dao ở đâu, streamer không sợ cắt vào tay à?]
Lúc làm tam tiên, cả khoai tây lẫn cà đều phải chiên sơ một lần. Nên anh cho dầu vào chảo đun sôi, khoai tây chín khá chậm nên để khoai chín cả bên trong thì sẽ cần nhiệt độ của dầu dao động trong khoảng 80°, đến độ đó rồi thì anh thả khoai vào, đợi đến khi miếng khoai chín hẳn thì chuyển sang nhiệt độ cao. Dầu sôi sùng sục, liếm vỏ ngoài khoai chuyển sang màu vàng ruộm, nhìn rất đẹp. Anh cũng làm y vậy với cà và ớt xanh, khiến vỏ của chúng khô vàng rồi mới vớt ra để cho róc dầu.
Anh bỏ thêm khá nhiều tỏi băm và hành thái vào chỗ dầu còn lại, anh băm tỏi rất nhỏ, nên vừa cho vào tỏi đã dậy mùi, thừa dịp tam tiên còn chưa mềm, anh đổ hết cả khoai tây, cà và ớt xanh vào chảo lần nữa, thêm nước tương, nước tinh bột, dùng nhiệt cao xào sơ chốc lát, nước tương và dầu bị hút hết vào tam tiên, khiến vỏ ngoài của chúng óng ánh màu dầu.
Nguyễn Đường tắt bếp, lấy hai đĩa sứ trắng, chia đều thành hai phần để vào hai đĩa.
[Đánh thủy quân: Ối ối dồi ôi, nóng nóng nóng! Nóng chết tôi rồi!]
[Ôm cây ôm không nổi: Lưỡi tôi cũng bị nóng muốn rớt luôn!]
Ngay khi Nguyễn Đường chia đồ ăn ra hai đĩa, khán giả đã không đợi được mà duỗi đũa về món này. Chỉ có điều tam tiên là một món hết sức nhiều dầu, vừa ra khỏi chảo, khán giả cắn một cái, thứ đầu tiên cảm nhận được không phải và thơm nồng hay vị tươi mới của nước tương, mà là dầu sôi bỏng lưỡi, ngay sau đó không ít khán giả nóng ruột bị bỏng đến gào lên.
[Lau trắng khô: Nóng quá à, mà ngon thiệt á!]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Hừ hừ, fan già đây vừa nhìn là biết nóng dã cả man, cho nên tôi đợi một lúc mới ăn, thức sự quá là cơ trí! Tay nghề của streamer đúng là số một!]
Tuy nhiên thì tam tiên không hổ với cái tên của nó, vị rất tươi, rất thơm, cũng mềm, có hơi nhiều dầu mà lại không béo, chỉ khiến cho món này thêm sắc màu rực rỡ.
Hai đĩa đồ ăn được người máy bưng đi như thường lệ, một đĩa để vào tủ lạnh, một đĩa mang lên bàn giám khảo.
Không ngạc nhiên chút nào, đồ ăn vừa được bưng lên, liền bị quét sạch trong hai phút.
[Ăn kẹo nhiều sẽ sâu răng: AAA! Lại hết rồi! Nhìn mà tức á!:) ]
[Mộc hữu: Tôi cực độ hoài nghi mấy vị giám khảo này còn nhớ vị trí của mình không ]
Quét sạch bài thi chỉ với thời gian cực ngắn như thế, mấy vị giám khảo cũng hơi ngượng, nhưng mà Nguyễn Đường làm đồ ăn đều nhiều dầu nhiều muối, ngồi xa cũng ngửi thấy, bọn họ mong đợi cả nửa ngày, gặp đồ ăn rồi, ai còn nhịn được nữa?
Mấy vị đầu bếp râu tóc bạc trắng vuốt râu mép, che giấu vết hồng trên mặt, cho lời bình theo thứ tự từ trái sang phải: "Sắc hương vị đầy đủ, đậm vị ngon miệng, rất ngon rất ngon." "Tôi cũng cảm thấy, thí sinh còn trẻ mà đã làm được món ngon như vậy, quả thật là hậu sinh khả úy!" "Phải, phải!"
Khán giả xem livestream: "..."
Bọn họ vừa nhận xét xong, liền chuyển mắt về phía Nguyễn Đường. Lúc này Nguyễn Đường đã lấy ra một chiếc đuôi cá lớn, rửa sạch dưới vòi, sau đó đánh vảy. Khán giả có kinh nghiệm lùi lại một chút, tránh trường hợp bị vảy cá văng vào mặt.
[Hồ nhỏ hoàng hôn: Ấy, đuôi cá cũng ăn được à? Hình như nó hơi nhiều xương...]
[Mèo giữa trăm chọn một: Phát hiện con cá này nhìn hơi lạ, vừa lướt qua khu mua sắm nhìn thử, hình như cá này vừa mới ra luôn á??? Mẹ ơi, tôi còn chưa định hình được thực phẩm mới ra lúc nào, streamer đã biết nấu cmnr... [cười khóc.jpg]]
Kỳ thực viện khoa học có rất nhiều cá, chỉ có điều bọn họ không phân biệt được, cũng không biết có độc hay không, nên phần lớn chúng nó vẫn đang ở trong phòng thí nghiệm, chưa công bố ra ngoài. Trong số cá ấy bọn họ thấy cá nóc, kết quả sau đo lường chỉ ra trong cơ thể cá có độc tố, bởi vậy bọn họ càng phải trông coi cực nghiêm.
Cá mè là cá vừa thông qua thử nghiệm, vừa hay có lợi cho Nguyễn Đường.
Nguyễn Đường định làm món kho vẩy nước.
Kho vẩy nước là món ăn phía nam chính gốc, bởi đuôi cá vẩy nước nên món này mới có tên như vậy, đuôi cá vận động nhiều, nên thịt của nó mềm trơn. Thông cảm cho những người tương lai chưa ăn đuôi cá bao giờ, vừa thấy cá mè ít xương, anh liền cho ngay đuôi cá mè vào giỏ hàng.
Sau khi anh đánh hết vảy đuôi, anh xẻ ba đường dọc theo xương sống cá, nhưng không chặt đứt, mà lật ngược đuôi lại, xẻ hai đường ở mặt kia, bày đuôi thành hình quạt.
Sau khi để cá lên bàn, Nguyễn Đường cẩn thận xoa muối lên, đặc biệt là ở da, tránh trường hợp sau khi cho vào chảo da cá bị rán rách.
Đun nóng chảo, đổ hành gừng tỏi cùng ớt băm, dùng nhiệt độ thấp xào sơ, chờ dầu nổi bong bóng thì thả đuôi xá vào, sau đó cho nước, mãi đến khi nước ngập thân cá thì thêm nước tương và đường trắng, dùng nhiệt độ cao hòa tan trước rồi đổi sang nhiệt dộ thấp kho từ từ.
Vào lúc này, thịt kho tàu làm lúc trước đã có thể mang ra.
Nắp vung vừa mở, một thứ mùi làm nước miếng người ta chảy dài ba thước tỏa thơm lừng, khiến khán giả hết sức phấn chấn. Thịt ba chỉ mỡ nạc đan xen, mùi thơm của thành phẩm càng khiến nó trở nên hấp dẫn, thịt trong nồi được nước hàng nâu đỏ bao lấy, phần thịt mỡ béo ngậy bóng loáng, nhìn qua chỉ muốn cắn ngay một miếng.
Thấy Nguyễn Đường bắt đầu cho ra đĩa, khoán giả liền biết thời điểm động đũa đến rồi, bọn họ chỉ lo muộn một giây thôi là không kịp ăn nên chưa thưởng thức kỹ, một gắp rồi lại một gắp, dường như phải nhét đầy miệng mới cam lòng dừng lại.
[Ôm cây ôm không nổi: Má ơi!!!!!]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Ngon!! Quá!! Mức!! Cho!! Phép!!]
[Một bông hoa nhỏ: Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Hình như tôi sắp thăng thiên...]
[Điểm mực đạp ca: Thực sự rất muốn nhào đến hiện trường rồi cắn miếng thịt kia một cái! Loại thưởng thức ăn được nhưng không nuốt được nó đau khổ cùng cực luôn á...]
[Mặc Nhiễm: Bắt đầu từ hôm nay tôi chính là một fan bự của Nguyễn Đường, xin hỏi Nguyễn Đường đại đại livestream ở đâu? Liệu có thể cho tôi xin ID phòng livestream không?!]
[Nửa đêm uống nước sôi để nguội: Càng ăn càng đói, cầm dịch dinh dưỡng uống cũng không trôi!]
Thịt kho tàu bắt được vị giác của khán giả đang xem livestream trong nháy mắt, quả nhiên không cần biết đến đây là thời kỳ nào, người ăn thịt luôn áp đảo người ăn chay. Dù có là người ăn chay đi chăng nữa, cũng không thể phủ nhận thịt này có hương vị vô cùng đặc biệt.
Thịt ba chỉ hầm hơn nửa tiếng mềm nhũn, thịt vừa vào miệng, hương thơm nồng tinh khiết nổ tung trong cổ họng. Mỡ trong thịt được hầm thôi hết ra ngoài, thịt nạc dai dai, thịt mỡ non mềm, hai vị khác nhau chạm vào đầu lưỡi, quả thật không còn gì có thể ngon hơn được.
Một đĩa thịt ba chỉ được người máy bưng lên bàn giám khảo, các vị đầu bếp già rất có địa vị trong giới đều mở lớn hai mắt, nhìn trừng trừng, đũa cũng đã sẵn sàng trên tay để gắp. Chỉ với hai, ba mét ngắn ngủi, bọn họ đã cảm thấy xa thật xa, hận không thể lao đến giật lấy cái đĩa.
Đợi đến khi thịt kho tàu được đặt lên bàn, Cổ hội trưởng nhanh tay lẹ mắt gắp đi miếng thịt to nhất, nhét vào miệng, sau đó không nhịn được nheo mắt lại.
Thịt ba chỉ vừa vào miệng đã tan, nhai một miếng, nước hàng nồng nặc tuôn ra, khiến cả người ông như đắm chìm vào thiên đường.
"Đây mới là giá trị chân chính của mỹ thực!" Cổ hội trưởng than thở một tiếng, mở mắt ra định gắp thêm miếng nữa, ai mà ngờ trong đĩa chỉ còn lại lèo tèo vài miếng.
Ông quay đầu nhìn mấy lão già ngồi cạnh, miệng mỗi người đều phồng lên, bên mép còn dính nước tương mà không để ý, không biết ăn được mấy miếng rồi.
Cổ hội trưởng tức đến râu mép phải dựng lên, ông đau lòng cực kỳ, sợ mấy tên này tranh nốt miếng cuối cùng, bèn nhanh chóng duỗi đũa ra gắp một miếng, bỏ vào miệng, ngay khi định đưa đũa ra gắp miếng khác thì Cát lão cũng đưa đũa ra, chặn ông lại.
"Hội trưởng, chẳng phải trong miệng ông còn một miếng đó sao, miếng thịt này nhường cho tôi đi." Cát lão cười híp mắt nói, sức dùng lên đũa lớn không tưởng tượng nổi.
"Không không không, vừa nãy tôi..." Cổ hội trưởng định giải thích là nãy giờ tôi chỉ ăn có mỗi miếng thôi, thì lão Vương ngồi cạnh họ đã thừa cơ gắp luôn miếng cuối trong lúc hai người còn giằng co.
Hai người khó mà tin nổi nhìn về phía lão Vương, đã thấy ông không đổi sắc cho thịt vào miệng, đồng thời còn đánh giá một câu, "Ngon lắm."
Cổ hội trưởng và Cát lão quả thực hận không thể nhào lên nhấn cái lão già thối tha cướp miếng ăn trước miệng hổ xuống đất rồi đánh cho một trận, nhưng ngại bây giờ bọn họ đang đứng trước mặt bàn dân thiên hạ nên phải giữ thể diện, thế nên đành nén giận, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, liếc xéo lão Vương, ngồi về vị trí của mình.
Không được giận! Giận tăng xông không người lên thay!
May mà vào lúc này, kho vẩy nước cũng gần như hoàn thành. Nguyễn Đường chia đuôi cá thành hai nửa, bày vào giữ đĩa sứ trắng, sau đó đổ nước tương còn lại trong nồi lên đuôi cá, xong cũng vẩy chút hành lá lên cho đẹp mắt.
[Tiền vàng rơi xuống: AAA! Ngon quá, rất mềm rất thơm! Hoàn toàn không có xương!]
[Phong cảnh nơi quê cũ: Streamer giỏi nhất, nhưng tiếc là lần này không nhận thưởng được QAQ]
Thịt cá mè mềm mà ít xương dăm, thơm cực kì, đuôi khá mỡ, nước tương thơm nồng ngấm vào thịt, để lại dư vị dài lâu. So với thịt kho tàu nặng vị, kho vẩy nước thanh đạm hơn nhiều, lẫn vào đâu đó chút thanh mát, nên món này cũng được nhiều người yêu thích hơn.
Học được bài học từ món thịt kho tàu lúc trước, lần này kho vẩy nước vừa lên bàn, các giám khảo đã như đi đánh trận, mấy đôi đúa múa không ngừng, mấy vị giám khảo đều cảnh giác ngăn đũa của người khác, có người dùng cả tay trái cầm đũa, hai tay đều gắp, khiến người giận sôi. Chỉ vài giây, trong đĩa chỉ còn canh cặn.
"Đáng tiếc, nếu có thêm một bát cơm trắng ở đây nữa, chỗ canh còn thừa này sẽ không bị phí..." Cát lão nhìn nước tương nâu đỏ trong đĩa mà tiếc rẻ, như kiểu hận không thể cầm đĩa lên liếm sạch. Có điều bây giờ đang livestream, ông không phải là người ném mất mặt mũi để làm cái hành động kia.
... Tuy rằng trên thực tế, mặt mũi của mấy giám khảo bọn họ đã mất từ lâu.
Mấy món nóng cũng đã hoàn thành hết, làm thêm bát canh, một món chính cùng món tráng miệng ngọt, bàn tiệc bốn mùa cũng coi như hoàn thành.
Thời gian đã trôi qua một nửa, nhất định anh phải nắm chặt từng phút.
Canh thì Nguyễn Đường định làm canh sườn non củ cải không ngấy.
Anh lấy một khối xương sườn ra, cắt thành khúc nhỏ, cho vào nước sôi luộc qua hai lần, sau đó dùng nước ấm rửa sạch bọt còn bám trên xương, sau đó bỏ xương vào nồi, thêm hành tây và gừng miếng vào nấu chung để khử tanh.
Trong lúc chờ nấu xương, anh lấy một củ cải trắng gọt vỏ, cắt thành miếng to, cho vào nồi ngay lúc đó.
Bởi xương sườn cần hầm khoảng ba mươi phút, nên Nguyễn Đường bắt tay vào làm luôn món chính.
Món chính anh chọn là sủi cảo tứ hỉ, tạo thành từ bốn cánh hoa, sau đó thêm bốn loại nhân bánh, nó sẽ đẹp như một bông hoa, càng phù hợp với chủ đề bữa tiệc lần này.
Đầu tiên là thịt cho nhân bánh, anh băm nhỏ thịt heo cho vào bát, sau đó lột vỏ mấy con tôm, băm nhuyễn trộn vào thịt heo. Sau thêm nước tương, muối, đường, bột tiêu cùng các loại gia vị khác, dùng đũa đảo đều, vừa đảo vừa đổ nước hành gừng, đảo theo chiều kim đồng hồ đến khi nhân bánh trộn đều và kết dính với nhau.
Anh ngâm mộc nhĩ vào nước nóng, làm thêm một khối bột mì ủ vào hộp bảo quản, chờ hai mươi phút sau lấy ra.
Trong hai mươi phút chờ đợi này đương nhiên không thể lãng phí, vì thế anh cho sữa bò vào nồi nhỏ, đun cho đến khi gần sôi thì đổ ra mười chén thủy tinh nhỏ, đây cũng là do anh nhờ viện khoa học chế tạo.
Anh định làm thạch xoài sữa hai lớp, đây là món đại biểu cho mùa đông. Phần sữa trắng như tuyết mùa đông, lại rắc thêm mấy miếng xoài vàng ươm, càng nhìn càng thấy thích mắt.
Anh lấy năm quả trứng gà, tách lấy lòng trắng trứng, dùng máy đánh trứng đánh đều lên.
Trong lúc này sữa bò cũng nguội dần, có thể thấy được mặt trên ngưng tự được một lớp váng mỏng, Nguyễn Đường lấy dao rạch một cái khe trên lớp váng, đổ hết sữa trong mười chén nhỏ vào một tô lớn, còn váng thì vẫn được giữ lại trong chén.
Đổ lẫn lòng trắng trứng và sữa bò, thêm đường trắng đã được dùng rây để lọc vào, đến đây là đã hoàn thành bước chuẩn bị cơ bản. Tiếp sau chỉ cần đổ lại sữa vào trong chén, bọc chén bằng màng bọc thực phẩm, để vào nồi hấp mười mấy phút, vậy là đã xong thạch sữa hai lớp.
Đương nhiên, rây lọc và màng bọc đều là do viện khoa học cung cấp.
Lúc này canh sườn non củ cải cũng đã được, Nguyễn Đường dũng đũa đâm xương sườn, thấy đã đủ mềm liền cho thêm bột tiêu cùng muối, xong xuôi thì đổ canh ra bát.
[Natty: Ngon ngon ngon ngon!]
[Nghiên mực nghiêng: Củ cải hầm nát, còn thấm mùi thịt, canh mát cực, húp một miếng nhớ cả đời!]
Củ cải trắng hút hết mỡ trong canh, xương sườn được hầm đến mềm nát, chỉ gặm nhẹ một cái là thịt và xương tách ra khỏi nhau, trong canh còn có vị trong vắt của củ cải, vô cùng ngon, lại một lần nữa khiến ban giám khảo và khán giả khen không dứt miệng. Dù không quen ăn củ cải, nhưng cũng chẳng nỡ đặt bát canh xuống, chỉ chọn lấy phần xương sườn để ăn.
Nguyễn Đường nhìn hộp bảo quản, lấy chỗ bột đã để nghỉ ra, xoa thành một đường dài, cắt thành miếng vuông vuông, vẩy bột mì lên, dùng chày cán thành những miếng dẹt tròn.
Anh để lớp vỏ lên tay, cho hơn một nửa thìa nhân bánh, gom vỏ sủi cảo vào giữa, siết nhẹ rồi tách bốn góc, nặn thành hình lá nhọn, sủi cảo liền biến thành hình như cánh hoa.
Lần lượt bỏ ngô hạt, cà rốt băm, cải bó xôi cùng mộc nhĩ vào bốn góc sủi cảo, bốn màu vàng, cam, xanh, đen nổi bật giữa nền trắng, càng nhìn càng thấy giống một đóa hoa. Dù sao sủi cảo tứ hỉ cũng thuộc Mãn Hán Toàn Tịch, tuy nhân có hơi khác mà về độ tinh xảo thì vẫn có sự tương đồng.
[Ôm cây ôm không nổi: Oa, món này nhìn ngon mắt thật đó, nhất định ăn cũng ngon!]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Được đó được đó, tôi không kịp đợi nữa QVQ]
Nguyễn Đường cho sủi cảo tứ hỉ vào nồi hấp, đậy nắp, hấp khoảng mười phút là được. Sau đó anh lấy thạch đã hấp ra để vào tủ lạnh, chờ sủi cảo tứ hỉ xong là có thể đem ra một lượt.
Thấy Nguyễn Đường không chuẩn bị những nguyên liệu khác nữa, mà đứng ở một bên đợi, khán giả liền biết, bữa tiệc này đã xong rồi.
[Mục Mục: Mẹ ơi, giờ mới hơn chín giờ chút, mà mười món ăn đều sắp xong rồi!]
[Tiểu tiểu Thất Bảo: Phải á! Streamer của chúng tôi nổi tiếng nấu ăn vừa nhanh vừa ngon!]
[Trong suốt lấp lánh: Tôi mong lúc bày tiệc quá! Nhất định có lộc ăn! (ˉ﹃ˉ)]
[Lucy: Phải đó, rốt cục cũng không cần tranh nhau với ban giám khảo [đau đớn ôm lấy bản thân béo ú.jpg]]
Sau mười phút, Nguyễn Đường lấy sủi cảo tứ hỉ ra khỏi nồi hấp, dùng hình cánh hoa chồng lên nhau để xếp chúng lên đĩa trắng.
Anh cũng cho xoài cắt miếng lên thạch sữa hai lớp trắng như tuyết.
Trong ánh mắt tha thiết mong đợi của mọi người, hai món cuối cùng, sủi cảo tứ hỉ và thạch xoài sữa hai lớp đã hoàn thành.
[Anh đào rơi: Ngao ngao ngao, cái thứ trắng trắng như cánh hoa này đẹp quá, tôi không nỡ ăn!]
[Đuôi nhỏ của streamer: Ngốc, chút nữa hãy ngắm, chờ cho lên bàn giám khảo rồi thì không có mà ăn đâu!]
[Anh đào rơi: Phải, tôi phải nhanh miệng ăn luôn mới được!]
[Cáo nhỏ: Ngon lắm á, cả hai thứ đều ngon...]
Sủi cảo tứ hỉ hấp rất mềm, năm loại nhân, có thịt có chay, ngoài cách bài trí đẹp mắt ra, vị cũng rất phong phú, nhiều loại hương vị mỹ diệu va chạm với nhau trong khoang miệng, ăn bao nhiêu cũng không thấy chán.
Thạch xoài sữa hai lớp có một vị vô cùng đặc biệt, nó là đồ ngọt, mà nó cũng không ngọt hẳn, mùi sữa thơm nồng lẫn chút trong vắt, không chỉ các bạn gái thích, nam giới cũng có thể thưởng thức ngon lành.
Tất cả các món đều đã hoàn thành, Nguyễn Đường bắt đầu công đoạn bày tiệc cuối cùng, anh để người máy trí năng lấy hết đồ ăn trong tủ lạnh ra, dựa theo màu sắc để bày biện.
Dưa chuột trộn và tam tiên bày cùng nhau, màu xanh mơn mởn đại biểu cho mùa xuân đầy sức sống, sát bên tam tiên là thịt kho tàu và kho vẩy nước, màu đỏ nâu tươi đẹp đại biểu cho mùa hè rực rỡ như lửa, tiếp theo là salad khoai tây với màu vàng chủ đạo, salad tôm dứa và gà dầu hành đại biểu cho trời thu mát mẻ, thạch xoài sữa hai lớp, canh sườn non củ cải và sủi cảo tứ hỉ thì chính là tuyết trắng giữa đông.
Mười món ăn, hai mươi loại nguyên liệu, một bàn tiệc bốn mùa phong phú hoàn thành.
So với định nghĩa tiệc chính gốc, tiệc bốn mùa khá đơn giản, đồ ăn cũng thuộc dạng nhẹ nhàng, nhưng nó rất phù hợp với tiết trời đang vào hạ, giữa ngày nắng ăn được những món như vậy, đây tuyệt đối là sự thỏa mãn cực lớn.
Tiệc bày xong, cũng chính thức bước vào phân đoạn để khán giả chấm điểm.
Làm giám khảo cho kì thi sát hạch, phiếu của bọn họ ngang với phiếu của khán giả, mà làm đầu bếp chuyên nghiệp, những đánh giá của họ ảnh hưởng khá nhiều đến sự phán đoán của người xem, còn nếu họ hài lòng với phần thi của thí sinh thì lời bình đó cũng góp phần quan trọng trong công cuộc kéo phiếu.
Tuy mới vừa rồi còn tranh nhau đồ ăn đến đỏ mặt đỏ tai, nhưng thái độ của bọn họ với Nguyễn Đường lại vô cùng nhất trí– đùa à, người có trình độ như vậy còn không qua, vậy thì đầu bếp bốn sao bây giờ chỉ còn nước tự sát cho xong.
Ung dung giải quyết xong thạch xoài hai lớp, cũng chờ khán giả thưởng thức cho thỏa mãn, Cổ Nhạc Cơ mới ho nhẹ một tiếng, lấy khí thế hội trưởng hiệp hội đầu bếp của ông ra, nhìn thẳng vào Nguyễn Đường đứng phía trước, giọng nói mang theo sự thưởng thức, "Bàn tiệc bốn mùa này, từ khâu chọn đồ ăn mà nói, món điểm tâm hơi nhiều, mà phù hợp với chủ đề, dùng bốn mùa làm tên, lấy sắc màu để chia, cũng rất có ý nghĩa."
"Phải, hơn nữa bàn tiệc này làm chúng tôi rất kinh ngạc." Cát lão ở bên cạnh phụ họa, "Cách làm của món dưa chuột trộn thoạt nhìn như một trò đùa, cách làm hiện nay của đế quốc đều là nấu nhừ dưa chuột, thế nhưng hôm nay thưởng thức, mới phát hiện đáng ra phải ăn sống dưa chuột, nấu nó lên khiến nó mất đi mùi vị vốn có."
"Hơn nữa món này khá đơn giản, dù là những người không biết nấu ăn cũng có thể làm."
"Chính xác." Cổ Nhạc Cơ trầm giọng nói, "Trước đây chúng ta thờ phụng ăn thì phải tinh tế, lúc nào nấu ăn cũng xử lí các nguyên liệu qua năm bảy bước, dù có cất công đi nghiên cứu cách bày trí, thì cũng chỉ là kéo cao ngưỡng cửa của mỹ thực mà thôi, khiến nó không có cách nào phổ biến cho toàn bộ người dân đế quốc, đây chính là sự thất trách của chúng ta."
"Hai tiếng rưỡi, chế ra mười món ăn, màu sắc hương vị đủ cả, dùng dưa chuột, mộc nhĩ, cà, khoai tây, ớt xanh, trứng gà, ngô, đậu hà lan, cà rốt, xương sườn, cá, dứa, tôm, thịt gà, xoài, sữa, củ cải trắng, ớt đỏ, cải bó xôi cùng bột mì. Với hai mươi loại nguyên liệu này, có thể thấy được thiên phú kinh người của thí sinh thông qua những món ăn đã làm." Cổ hội trưởng dừng một chút rồi tiếp tục nói, "Tôi cho là, nhân tài như vậy thì không đáng để bị mai một, sau đây sẽ là thời gian bỏ phiếu, xin mời các vị khán giả đang xem livestream quý trọng phiếu mình nắm trên tay, dựa theo cảm thụ chân thực để bầu chọn."
Lời của Cổ hội trưởng vừa dứt, trước mắt tất cả khán giả đều hiện lên một khung thông báo, bên trên có 3 sự lựa chọn, đồng ý không đồng ý và bỏ quyền, thời gian bầu chọn là ba mươi phút.
[Ôm cây ôm không nổi: Còn phải nghĩ nữa sao? Nhất định phải đồng ý! Streamer ơi streamer mau mở nhà hàng đi! [Đột nhiên nhớ lại yêu cầu đã bị lãng quên từ lâu của tôi...]]
[Meo Meo thích ăn tất cả đồ ăn của streamer: Đồng ý đồng ý đồng ý, đồ ăn của streamer quá ngon! Tại sao lại có món ngon như vậy, quả thực hạnh phúc muốn khóc!]
[Chim yến nhỏ bay bay: Tôi cảm thấy thực lực của streamer vượt xa đầu bếp bốn sao, lên cả năm sao, tiệc bốn mùa lần này, tất cả đều là món mới!]
[Liễu Diệp Bạch: Hợp lý! Không chỉ lần sát hạch bốn sao này thôi đâu, hình như từ lúc streamer livestream đến giờ, tất cả đều là món mới?]
[Chim yến nhỏ bay bay: +1, hơn nữa gần như tất cả các món của streamer đều là nguyên liệu mới? Thậm chí có thứ mới ra được một, hai tiếng, streamer đã có thể làm... Năng lực nấu ăn này hình như hơi bị khủng quá?!]
[Trăng mờ tím: Trừ ngon ra thì tôi không biết nên nói gì cho phải...]
[Rashomon 1942: Ngon đến nổ tung! A A A A!]
Dường như tất cả mọi người đều bị bữa tiệc này chinh phục, từ khi bắt đầu bỏ phiếu, phiếu đồng ý cho Nguyễn Đường thông qua sát hạch tăng đều tăm tắp, trong năp phút vượt qua một tỷ, đồng thời còn đang không ngừng tăng lên.
Người bỏ phiếu không đồng ý tuy cũng có, mà chỉ hai, ba phiếu, so với phiếu đồng ý thì chẳng đáng để nhắc tới.
[Tháng tư chim gáy tung cánh hót:??? Sao còn có người phản đối? Dù không hợp khẩu vị cũng có thể nhìn thấy streamer làm tất cả mọi thứ đều hoàn hảo mà?]
[Chiết trang: Không thích ăn còn bấm đồng ý, cũng giỏi đó? Chẳng lẽ ai cũng phải thích đồ ăn do streamer nhà các người nấu?]
[Ngọc ghép: Tôi là chiến sĩ cấp S, ngũ giác nhạy cảm hơn nhiều người bình thường, tôi không ăn cơm bao giờ, mà đồ ăn của vị tiên sinh này làm ra không hề có mùi lạ, đây là lần đầu tiên tôi cảm nhận được cái gì gọi mà mỹ thực, thật sự rất rất cảm ơn!]
Tỉ lệ xuất hiện của chiến sĩ cấp S cực kỳ thấp, nhưng đối với dân số trăm tỉ của đến quốc mà nói, vẫn có khoảng một triệu người. Không phải là bọn họ không muốn tiếp thu đồ ăn thiên nhiên, mà là ngũ giác nhạy cảm hơn người bình thường của họ khiến họ không thể bỏ qua vị lạ trong thức ăn.
Bây giờ Nguyễn Đường xuất hiện, cùng với cách nấu ăn của anh, làm những chiến sĩ cấp S kia cuối cùng cũng có thể cảm nhận được niềm vui khi ăn uống, lấy ví dụ điển hình là một nhóm chiến sĩ ưu tú đã có hảo cảm với Nguyễn Đường.
Mà làm chiến sĩ cấp SS, sự hạn chế của Hạ Vân Sâm nhiều hơn rất nhiều, hảo cảm với Nguyễn Đường cũng nhiều hơn một chút so với bọn họ.
[Hạ: Cảm ơn.]
Cùng lúc đó, weibo trên tinh võng, mấy bài đăng hấp dẫn vô số sự chú ý của người khác.
"Hạ Vân Dật V: Hưởng thụ mỹ thực cao cấp nhất, đang tiến hành sát hạch đầu bếp bốn sao, xin hãy bầu một phiếu. [link]"
[Tiểu tiên nữ: Oa, đánh call cho viện trưởng đại đại, lần sát hạch này cực kỳ đặc sắc, nhất định phải chọn đồng ý!]
[Hàn thủy khinh vũ: Bỏ phiếu bỏ phiếu!]
"Hạ Vân Sâm V: @ Hạ Vân Dật V: Hưởng thụ mỹ thực cao cấp nhất..."
[Phong & Tức: Σ( ° △°)︴Ý trời má ơi, đây là thiếu tướng real à? Hóa ra thiếu tướng cũng thích mỹ thực!]
[Meo meo không đáng yêu: Đồng ý đồng ý đồng ý! Nhất định phải đồng ý!]
"Hạ Di V: Đồng ý: @ Hạ Vân Dật V: Hưởng thụ mỹ thực cao cấp nhất..."
[Tiểu Khâu: Like cho nữ thần! Like cho streamer! Cực kỳ ngon!]
"Bạch triệt V: Ngon cực kỳ! Hạ Di V: Đồng ý: @ Hạ Vân Dật V: Hưởng thụ mỹ thực cao cấp nhất..."
[Ký ức tuyết của trăng: Oa, ngồi đầu chụp ảnh chung! Chạy như bay vào đồng ý!]
Thiếu tướng đế quốc, viện trưởng viện phó của viện khoa học, đóa hoa đến quốc, mấy nhân vật "hot" nhất đế quốc đều tỏ thái độ nâng đỡ một người, hơn nữa còn là liên tiếp, làm sao fan như bọn họ không mừng như điên cho được? Fan của bọn họ trải rộng nửa đế quốc, kênh livestream cũng theo đà tăng vọt một lượng lớn followers.
Cuối cùng, có gần mười tỉ người tham gia bỏ phiếu, trong đó có 95% khán giả chọn đồng ý, dù là số người tham gia hay tỉ lệ đồng ý, đều là những dữ liệu đáng kinh ngạc chưa bao giờ xuất hiện trong lịch sử sát hạch đầu bếp bốn sao của đế quốc, dù trong tương lai sau này, chắc chắn kỷ lục này cũng rất khó có thể phá vỡ.
Trong khi khán giả điên cuồng bỏ phiếu, các giám khảo cũng để ý đến chiều gió của dư luận, thấy bọn họ quan tâm tới chuyện Nguyễn Đường làm toàn những món mới, các giám khảo cũng nhăn mày thảo luận nhỏ.
"Yêu cầu của sát hạch đầu bếp năm sao là dùng hai lăm loại nguyên liệu nấu ăn, đồng thời có trên mười món mới, nhưng hôm nay xem xét cả bốn lần sát hạch..." Trên khuôn mặt già nua của Cát lão có vẻ phức tạp, "Biểu hiện của cậu ấy đã vượt xa tiêu chuẩn của sát hạch năm sao..."
Chỉ trong bốn vòng sát hạch liên tiếp này, Nguyễn Đường đã sử dụng ba mươi hai nguyên liệu nấu ăn, chế ra hai mốt món ăn khác nhau, bao gồm cả đồ ngọt tráng miệng, canh, món mặn, đồ chay, rau trộn các loại, hơn nữa hai mốt món ăn này đều là món mới! Với năng lực như thế, đừng nói đến đầu bếp bốn sao, dù là vài đầu bếp năm sao cũng không làm được.
Cuối cùng Cổ hội trưởng đánh nhịp câu chốt: "Cậu ấy thi cấp mấy, thì ta cho thông qua cấp đó, còn đánh giá đầu bếp năm sao, còn cần hơn nửa hội trưởng lão thông qua, sát hạch thì có thể miễn."
Nói thì nói vậy, mà hội trưởng lão chỉ có vẻn vẹn hai mươi người, trong đó có tám người đang ngồi đây, đồng thời cũng đã bị khả năng nấu ăn của Nguyễn Đường thuyết phục triệt để, nói cách khác, chỉ cần trong mười hai người còn lại có hai người đồng ý, Nguyễn Đường sẽ trở thành đầu bếp năm sao.
Bọn họ nhìn nhau, thấy trên màn hình đưa ra kết quả cuối cùng, Cổ hội trưởng đứng lên, trịnh trọng nói với người trẻ tuổi có tương lai xán lạn khó có thể đo lường này: "Chúc mừng cậu, Nguyễn Đường, tân đầu bếp bốn sao."
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
44 chương
5 chương
479 chương
10 chương