Mộc lan đi theo kỹ
Chương 4 : Chương 2.1
Yến Độ Phi chú ý nàng lúc nàng đang đuổi theo Thất Bảo Mã. Hắn lên núi định mượn tiền bối Hoa Vô Cực binh pháp để nghiên cứu , không nghĩ tiền bối Hoa Vô Cực nói rằng bộ binh pháp đã sớm bị nữ nhi của mình làm củi lửa đốt , hoàn toàn không để lại một chút tro tàn . Rồi sau đó , hắn thất vọng xuống núi , lại thấy một cô gái có vẻ mặt khẩn trương đuổi theo Thất Bảo Mã chạy như điên. Nữ tử kia , sợi tóc mềm mại như tơ , cánh môi ướt át có màu hồng nhạt . Đồng tử trong suốt lóng lánh , còn có mũi xinh xắn thẳng tắp , làn da trắng như tuyết , dáng người yểu điệu , thật sự làm cho người ta rất khó không đem ánh mặt đặt ở trên người nàng . Nhìn nàng đuổi theo vất vả như vậy , hắn phi người một cái , dễ dàng lướt qua trước mặt nàng , từng bước từng bước một phục tùng con tuấn mã kia. Nói cũng kỳ quái , con Bảo Mã kia rất nghe lời hắn , cứ như hắn chính là chủ tử của nó. Dắt Bảo Mã để yên một chỗ , hắn chờ nàng . Tính đem Bảo Mã trả lại cho nàng ấy . Nhưng khi nàng đến , đột nhiên hắn lại không muốn quấy nhiễu giai nhân , muốn nhìn xem nàng làm gì . Vì thế đi theo đuôi nàng , ngấm ngầm quan sát tất cả hoạt động chậm chạp của nàng , và miệng cười của nàng mê hoặc lòng người . Khi Sở Đại cưỡng ép nàng đi , hắn định nghĩ cách cứu nàng , nhưng nhìn vào mắt nàng , hắn lại cảm thấy có kỳ quái . Vì vậy quyết định đi phía sau , đợi thời cơ cứu nàng ra. Rốt cuộc nàng đang nghĩ cái gì? Trong người muốn biết lý do nàng bị nam tử khác bắt đi dâng lên cảm giác sốt ruột , hắn quyết định muốn tìm tòi đến cùng ! Yến Độ Phi kinh ngạc nhìn Hoa Mộc Lan một cọng tóc cũng không bị tổn thương ở nhà họ Sở đi ra. Lúc này đây , hắn nghe được tiếng thét chói tai , hắn tiếp tục đi theo nàng , nhìn xem tiếp theo nữ tử này sẽ làm gì ? Trữ những lần đó ra , điều quan trọng hơn là hắn nhất định phải biết rõ ràng ! Chết tiệt ! Liệu nàng có bị Sở Đại bắt nạt hay không? Tại sao nàng lại không bị thương dù chỉ một cọng tóc từ nhà Sở Đại đi ra ? “ Không có việc gì đã nghĩ muốn trêu ghẹo con gái nhà lành rồi . Giờ mới biết , khổ đây!” Đi thẳng đến quán trọ , vào cửa phòng , Hoa Mộc Lan cao hứng lẩm bẩm. “ Đừng trách Hoa Mộc Lan ta không nhắc nhở ngươi …” Nàng một bên cười châm biếm , một bên tự trút bỏ y phục của mình , chuẩn bị nhảy vào thùng gỗ đã chuẩn bị nước tắm , ắm sạch sẽ. “ Sớm đã nói với ngươi là phụ thân không thương , mẫu thân không yêu …” Đem toàn thân thoát hết sạch , nàng nhảy vào thùng tắm đầy cánh hoa cúc . Vui vẻ xoa bóp da thịt trơn bóng toàn thân . Nàng tiếp tục lầm bầm lầu bầu : “ Ngươi nghĩ rằng ta vì sao lại phụ thân không thương , mẫu thân không yêu ? Bởi vì công lực phá hoại của ta rất cao cường , mỗi lần không cẩn thận đều gây ra một đống tai họa , ngay cả cha mẹ ta đều trốn tránh ta chỉ sợ còn không kịp .. A.. . Tới tìm ta , ngươi xứng đáng sao? Sở Đại !” Thoải mái tắm rửa ở thùng nước ấm đầy những cánh hoa , hơi nước bốc lên làm cho khuôn mặt trắng như tuyết đỏ ửng , dung nhan đẹp đẽ dường như bị đạn làm phá , chu môi giống như đang tô son màu đỏ , cả người thật sự xinh đẹp. Mà cảnh sắc như vậy , toàn bộ rơi vào tầm ngắm của Yến Độ Phi . Người neo lên nóc nhà của phòng trọ , hắn định tìm thời điểm tốt để hiện thân , đem trả lại Thất Bảo Mã cho nàng , sau đó … sau đó … Sau đó cái gì ? Hắn cũng không biết ! Dù sao , hắn cũng chưa nghĩ được nàng muốn làm cái gì , nhưng khi nhìn thấy nàng đang trút bỏ quần áo , lý trí muốn hắn dời ánh mắt , nhưng tâm hồn hắn lại kiên trì nhìn nàng nhẹ cởi áo ra , cho đến khi lộ thân thể xinh xắn trắng trẻo kia.
Ngực phập phồng kia thật đẫy đà , vòng eo nhỏ nhắn , cặp đùi dài nhỏ thật cân xứng , nàng còn có rừng rậm thật mê người , đều làm cho huyết mạch của hắn nổ tung . Hắn muốn nữ tử này ! Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy nàng là như thế đó . Mà giờ phút này , dục vọng muốn nàng càng thêm mãnh liệt , ngay từ đầu hắn cảm thấy tính tình nàng thật đặc biệt , với lại sau khi nhìn thấy thân thể mềm mại , sinh động của nàng , tâm lý cùng sinh lý mong muốn . “ …” Hoa Mộc Lan hoàn toàn không biết có người đang nhìn trộm nàng tắm rửa , cao hứng bắt đầu ngân một khúc ca dân gian. Nàng ấy đang hát bài gì thế ? Yến Độ Phi nhẹ nhíu mi . Chỉ sợ là nàng thuận biệt hát bừa một câu ! Nhưng mà giọng hát trong treo của nàng thật ngọt ngào , làm cho hắn càng thêm mê luyến nàng . Ngồi trên nóc phòng trọ nhìn trộm giai nhân đang tắm , Yến Độ Phi còn đang suy nghĩ thì ở ngoài cửa có tiếng gọi nàng lỗ mãng truyền đến . “ Nha đầu chết tiệt kia , ngươi đi ra cho ta!” Hoa Mộc Lan đang mải mê tắm , bỗng nghe tiếng gọi , kinh ngạc nhăn đôi lông mi thanh tú lại . Giọng nói này là của Sở Đại ! Nhưng chẳng phải Sở Đại bị nàng làm cho cả người đều phỏng hay sao? Tại sao lại còn đi ra ngoài được ? Hay tại nàng xuống tay rất nhẹ , Sở Đại chưa tâm phục khẩu phục , còn muốn ỷ mạnh hiếp yếu ? “ Nha đầu chết tiệt kia , ngươi mau đi ra cho ra , đừng trách ta đập cửa đi vào?” Hoa Mộc Lan nghe Sở Đại gọi như vậy , vội vàng đứng dậy gấp gáp mặc quần áo :” Đợi lát nữa ta mở cửa !” Không thích Sở Đại , nàng định mặc nam trang nhưng bị hắn thúc giục như vậy , không kịp buộc ngực , đành phải mặc nữ trang một lần nữa. “ Nha đầu chết tiệt kia , nếu không nhanh , đại gia ta đi vào đấy !” Tên này chẳng có tính nhẫn nại gì cả ? Chẳng lẽ hắn không biết làm nữ nhân thật sự vất vả hay sao? Hoa Mộc Lan luống cuống chân tay không để ý chiếc váy bị mắc vào chân bàn . Nàng bước ra để mở cửa rốt cuộc váy bị kéo căng ra . Váy bị vướng mắc vào ghế dựa làm lung lay cái bàn khiến cho cái bàn bị đổ bịch xuống đấy , chạm vào ghế dựa bên kia , đụng vào đầu ghế dựa khác , sau đó lại chạm vào thùng tắm . Rồi sau đó , Sở Đại kiềm chế không được phá cửa đi vào trong , kết quả là bị hứng ngay một trận nước tắm . “ Ha ha ha …” Nhìn Sở Đại cùng bọn thuộc hạ trong bộ dáng chật vật , Hoa Mộc Lan cười đến đau cả bụng . “ Ngươi cười cái gì ? Nha đầu chết tiệt kia !” Sở Đại bị nước bắn tung toé cả người ướt sùng nhưng vẫn độc mồm độc miệng chất vấn Hoa Mộc Lan . “ Ta … ha ha ha …” Người này vướng người kia , thoạt nhìn không giống người , lại bị tạt nước càng thêm chật vật , không muốn cười cũng khó . “ Nha đầu kia , rõ ràng là ngươi cố ý !” Sở Đại chật vật không chịu nổi , hổn hển quát :” Người đâu , bắt cho ta!” Nghe hắn ra lệnh , lập tức đám người bao vây Hoa Mộc Lan , chuẩn bị mang nàng đi . “ Khoan đã!” Hoa Mộc Lan nũng nịu một tiếng , nói : “ Ta không cố ý mà , chỉ là ta không cẩn thận , ngươi đừng nói xấu ta như thế chứ !” “ Ai biết được ngươi cố ý hay không cố ý ? Tụi bay đâu , tóm cổ ả cho ta !’ SỞ Đại tức quá quát lớn :” Không cho ngươi biết sự lợi hại của ta , ngươi không ngoan ngoãn !” Hoa Mộc Lan nhìn đám người hung hăng bao quanh nàng , trong lòng nghĩ thầm không ổn. Tuy rằng cha nàng là tiền nhiệm võ lâm minh chủ , trước kia mẹ là nữ hiệp luôn hành hiệp trượng nghĩa đã về hưu , nhưng lại không có võ công trụ cột gì cả … Hiện tại bị đám họ Sở ăn hiếp , nàng nên phải làm gì bây giờ ? Lần trước để có thể thuận lợi chạy ra khỏi Sở gia , nàng đã cố ý giả vờ yếu ớt , phòng bị của hắn lơi lỏng , thuận tiện dạy hắn , nhưng bây giờ đã bị lộ tẩy , nàng có thể thoát khỏi bàn tay quỷ dữ hay không , thật sự là vấn đề lớn ! “ Đừng chạm vào ta! “ Hoa Mộc Lan kinh hãi . Nàng vừa mới tắm sạch sẽ , không muốn bị người ta chạm vào ô uế ! “ Nha đầu chết tiệt kia , tại sao ta không thể chạm vào ngươi ?” Sở Đại thấy nàng bị vây quanh có bộ dáng yếu đuối bất lực , sắc dâm phút chốc bùng cháy , đi vào bên trong đám vây muốn giải quyết nàng tại chỗ . “ Đừng tới đây …” Đầu Hoa Mộc Lan trống rỗng , liên tục lùi lại phía sau , muốn dùng phương thức đánh bất ngờ để đánh bại Sở Đại , nhưng nàng đã lùi đến đụng vào người ở phía sau , lại không nghĩ ra phương pháp gì . Làm sao bây giờ ? Tâm lý nàng hoảng loạn , tận mắt thấy bàn tay ma quỷ của Sở Đại đang hướng về phía nàng , đột nhiên có một thân ảnh hắc y từ cửa sổ tiến vào , còn chưa làm rõ được đã xảy ra chuyện gì , tiếng khóc thét không ngừng truyền đến lỗ tai nàng .
Truyện khác cùng thể loại
381 chương
88 chương
266 chương
40 chương
193 chương