Vy và Long trố mắt nhìn Kevin.  - Chu choa! Đúng là có người yêu rồi có khác! Mày ghê gớm quá Kevin à! Không ngờ mày lại nói được như thế! Tại hạ bái phục, bái phục!  - Chuyện! Tao mà! Thôi vào đi! Đi nào em yêu!- Kevin dùng giọng ngọt ngào nhất có thể để nói với Vy.  - Này! Anh nói chuyện bình thường đi! Đừng dùng giọng nói ngọt xớt như thế! Tôi thấy ghê quá!- Vy nói thầm vào tai Kevin.  - Tôi thích thế! Đã đóng thì phải đóng cho đạt vào chứ! Cô đóng còn non kém lắm! - Anh đừng coi thường tôi! Nói cho anh biết ngày xưa hồi học cấp 3 không có vở kịch nào ở trường là không có tôi nha! Mà toàn vai chính hẳn hoi!  - Xì! Gì thì gì cô diễn vẫn tệ lắm! Phải như thế này này!- Kevin hôn vào 1 bên má của Vy.  - Anh làm cái trò gì thế? Điên à?- Vy lấy tay lau vội lau vàng bên má vừa được Kevin hôn.  - Chà chà! Thằng này! Mày làm tao ghen tỵ quá!- Long cầm trên tay 2 ly rượu vang đưa cho Kevin và Vy.  - Cố kiếm lấy 1 em mà yêu! Không thì ngồi đấy mà xem tao lấy vợ trước mày ha ha ha…  - Kevin ơi! Mày ra đây với tao 1 chút được không?  - Ừ! Em yêu à! Em ra kia ngồi chờ anh nha! Anh ra đây 1 tý thôi! Chút anh quay lại!  - Rồi rồi! Anh cứ đi đi!- Vy xua tay.  - Sao? Có chuyện gì?  - Tao nhờ mày 1 việc, mày hãy cố gắng giúp tao nhé! Nể tình bạn bè với nhau suốt 7 năm ok?  - Rồi rồi chú cứ vòng vo mãi! Nói đi xem tao giúp được gì không?  - Thực ra… tao… tao rất thích… em họ mày!  - Hả? Tao có nghe lầm không?- Kevin mắt chữ A mồm chữ O.  - Tao… tao thích Ngọc lâu rồi… nhưng tao không dám thổ lộ. Đây là lần đầu tiên tao cảm thấy thực sự thích 1 đứa con gái!  - Trời ơi là trời! Con gái đẹp đầy ra đấy! Sao lại là em gái tao?  - Tao không biết! Mày giúp tao đi mà!  - Không! Thế thì không được! Tao không giúp mày được đâu!- Kevin lắc đầu.  - Tại sao lại thế? Kevin ơi mày giúp tao đi mà! Tao năn nỉ mày đó!  - Đứa khác thì được chứ riêng mày thì không! Mày yêu đương vớ vẩn lắm, sao tao có thể giao đứa em gái tao yêu quý hết mực cho 1 đứa trăng hoa như mày được?  - Tao sẽ không như thế nữa! Chỉ xin mày giúp tao! Tao sẽ hậu tạ mày!  - Tao không cần hậu tạ gì cả! Nhà tao cũng giống nhà mày thôi mà!  - Vậy thì tao phải làm gì thì mày mới chịu giúp tao?  - Không cần gì cả!  - Thôi mà mày! Tao năn nỉ mày đó! Tao hứa sẽ chỉ yêu mỗi cô ấy thôi!  - Hmmmmm… Thôi được! Nể tình mày là bạn thân tao suốt 7 năm liền nên tao tin tưởng mày lần này. Nếu mày làm em tao phải khóc hay bị tổn thương dù chỉ là nhỏ nhất thì tao sẽ cho mày 1 trận!  - Rồi ok! Ôi bạn tốt của tôi! Tao êu mày quá!- Long lao tới ôm Kevin.  - Ghê quá mày! Tao không bị gay nha! Thả tao ra không thì người ta nhìn thấy bây giờ!  - Ờ nhỉ sorry mày! Vậy tao phải làm gì đầu tiên?  - Cứ từ từ đi mày! Nó mới 17 tuổi thôi mà!  - Ôi dào ôi! 17 tuổi thì sao? Mày giúp tao ngay bây giờ đi!  - Thôi được rồi! Để tao nghĩ đã!  - Nghĩ đi!  - À ra rồi! Cách này hay lắm!  - Cách gì thế?- Long tò mò.  - Bây giờ thế này…..  - Này cô em, sao lại ở đây 1 mình thế? Cô em là bạn của Long hả?- 1 anh chàng có mái tóc bạch kim vuốt dựng đứng lên, anh đeo khuyên tai hình đầu lâu ở bên phải và bấm khuyên ở dưới môi, mặc chiếc áo sơ mi trắng đắt tiền và quần đen bó, tay đeo đồng hồ bằng vàng đang cầm ly rượu vang từ từ đến bên Vy cất tiếng hỏi.  - Không! Bạn trai tôi mới là bạn của Long, tôi chỉ đến cùng anh ấy thôi!  - Bạn trai cô em là ai?  - Anh hỏi làm gì?  - Hỏi vậy thôi! Biết đâu tôi lại quen thì sao? Ở đây đa số tôi đều quen hết!  - Liên quan gì đến tôi à?  - Không!  - Vậy thì anh đi cho tôi nhờ! Chả quen chả biết tự nhiên xông ra hỏi linh ta linh tinh. Anh bị dồ hả?  - Không!- Chàng trai tỉnh bơ.  - Thế anh ra đây làm gì?  - Tôi thấy cô em ngồi 1 mình, trông có vẻ cô đơn buồn tủi quá nên tôi ra hỏi thăm thôi!  - Cảm ơn anh! Tôi không cần! Bạn trai tôi sắp ra đây rồi, anh không cần phải lo lắng cho tôi quá đâu!  - Ồ vậy hả? Tôi muốn gặp bạn trai em quá! Để xem anh ta trông như thế nào!  - Tôi hỏi thật nhé? Anh không có lòng tự trọng à? Sao anh dai dẳng thế?  - Ơ kìa! Sao cô em nóng tính thế? Tôi chỉ muốn xem mặt bạn trai cô em thôi mà!  - Tôi bó tay với anh luôn!- Vy đứng dậy định đi ra chỗ khác, nhưng chưa kịp nhấc chân thì bàn tay cô đã bị giữ lại bởi anh chàng kia.  - Anh làm gì thế? Bỏ tay ra!- Vy vùng vằng.  - Chẳng phải cô em nói là cô em đợi bạn trai sao? Ở đây mà chờ này! Không tý nữa bạn trai cô em về mà không thấy thì sẽ lo lắng lắm đấy!  - Kệ tôi chứ! Mắc mớ gì đến anh?  - Có đấy! Ngoan ngoãn nghe lời tôi đi! Không là lạc đấy!  - Tôi không sợ lạc! Tôi chỉ sợ phải đối diện với anh thôi!  - Tốt quá! Vậy thì tập đối diện với nỗi sợ đi!- Nói rồi anh chàng kéo Vy vào ngồi cạnh mình.  - Anh làm cái gì thế? Thả tôi ra!  - Thằng kia! Mày làm gì người yêu tao thế?  - A! Anh Kevin!- Vy giật mạnh tay mình ra khỏi anh chàng đó rồi núp sau lưng Kevin.  - Ô Kevin! Hóa ra là người yêu Kevin à? Dời ạ chán thế!- Anh chàng thở dài.  - Mày lại bắt đầu rồi! Chậc chậc trong 3 bọn mình có mỗi tao là tử tế nhất thôi!- Kevin chép miệng.  - 3 bọn mình là sao?- Vy ngoái đầu ra trước.  - Anh là bạn thân của Kevin và Long. Hồi cấp 3 bọn anh là ”Tam đại hotboy” của trường đấy!- Anh chàng nháy mắt với Vy.  - Hả???- Vy há hốc mồm.  - Đúng rồi! 2 tên này trăng hoa lắm em yêu à! Yên tâm mỗi mình anh là không như thế!- Kevin vỗ ngực.  - Thôi đi thằng hâm kia! Mày mà tử tế hơn tao á?- Long lên tiếng.  - Ôi chao tiếc quá! Nếu là người yêu Kevin thì không tán được rồi!  - Tại sao lại thế?  - À! Bọn anh từng hứa với nhau được phép tán con gái thoải mái nhưng không được phép tán người yêu của bạn mình!  - Các anh lắm trò thế?  - Thôi dù sao cũng gặp mặt rồi! Người yêu Kevin ơi em tên là gì? Gặp từ lúc nãy rồi mà giờ vẫn chưa biết tên!- Long phụng phịu.  - Tôi tên Vy!  - Thế à? Tên hay nhỉ? Anh là Đạt!  - Anh là Long!  - Long thì biết rồi! Khỏi phải giới thiệu!- Vy mỉa mai.  - Kệ! Cho có tý không khí!- Long nháy mắt.  - 2 thằng này! Cứ thấy gái đẹp là sáng mắt lên.  - Vy à! Em có em gái hay em họ là con gái không? Giới thiệu cho anh với!- Đạt nũng nịu như trẻ con.  - Tôi có 1 đứa em gái! Năm nay con bé mới 10 tuổi thôi!  - Ui dời ạ! Thế thì nói làm gì?- Đạt và Long đồng thanh.  - Thực ra, tôi còn 1 đứa em họ, năm nay mới lớp 12, hiện nó đang sống cùng tôi! - Thật á? Nhà em ở đâu? Cô bé đó học trường nào? Có xinh không?- Đạt như bắt được vàng.  - Xinh để làm gì mà không xinh để làm gì? Tôi không cho anh biết về nó đâu! Nó cần phải ôn thi đại học, không có thời gian cho mấy chuyện yêu đương vớ vẩn!  - Uồi chán thế! Thôi mà Vy, nói cho anh biết đi!  - Không!  - Sao? Đi mà!  - Không là không! Cho anh chừa cái thói háo sắc đáng ghét đi! Học cách tôn trọng phụ nữ đi Đừng có coi họ như đồ chơi thích thì tán không thích thì đá như thế!  - Thôi chịu khó đi mày! Tao hiểu cho mày mà!- Long vỗ vai Đạt.  - Hic hic, chưa bao giờ tao bị mắng như thế này! Đến bố mẹ tao còn không dám mắng tao nữa là…  - Thảo nào! Bố mẹ chiều anh tới mức chưa 1 lần mắng con nên anh mới ăn chơi, háo sắc và đáng ghét như thế!  - Em phải hiểu cái tất yếu là nhà thằng Đạt rất rất rất giàu. Cho nên ăn chơi và được nuông chiều là chuyện bình thường. Hơn nữa nó còn là con trai duy nhất của dòng họ, người kế thừa tập đoàn của bố nó.- Long giải thích.  - Hứ! Công tử bột các anh đúng là chết dẫm mà! Được buông thả nên thích làm gì thì làm hả?- Vy chỉ tay vào Đạt, Long và Kevin.  - Hả? Em nói cả anh nữa hả?- Kevin ngạc nhiên.  ”Thôi chết lỡ tay, quên mất là đang giả vờ!”  - À tôi nhầm! Xin lỗi nha!- Vy đập tay vào vai Kevin.  - Không sao em yêu à! Trông em đáng yêu quá cơ!- Kevin véo yêu Vy.  Vy lườm Kevin như nhắc anh đừng làm như vậy, nhưng anh làm ngơ coi như không nhìn thấy. Anh vẫn cố tình làm những cử chỉ yêu thương đối với cô nên cô đành phải vui vẻ đón nhận chúng không thì Đạt và Long sẽ nghi ngờ ngay. _