Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!
Chương 49 : Cho qua
Mùa hè đi mùa thu lại tới
Thời điểm này đã tới giữa mùa thu, cô đang tấp nập cho mẫu thiết kế của mình, chuẩn bị tất cả các thứ cho sản phẩm chuẩn bị ra mắt, hắn cũng vậy rất bận, không lúc nào được nghỉ ngơi.
Rồi ngày ra mắt sản phẩm cũng tới, cô len lén nhìn ra khán đài, cô rất nhiều fan yêu thích cô và cả nhưng đối tác làm ăn bên công ty khác có vẻ như đang rất mong đợi. Âm thanh hiện tại rất to, cô không thể nghe nổi tiếng ai gọi cũng như tiếng nói chuyện bên ngoài.
Hắn thì vẫn đang ở đằng xa nói chuyện phiếm cùng với làm quen với các đối tác làm ăn bên nước ngoài. Cô hồi hộp, hai chân run rẩy, rất sợ mình lát nữa đi trên sàn kia lát nữa giới thiệu các mẫu thiết kế, bị trượt ngã.
Đã tới giờ ra mắt sản phẩm, âm thanh bị tắt đi, mọi thứ tối om lại, tất cả ánh mắt hướng hết lên trên sân khấu, 1 khung cảnh 3D được chiếu lên vê nguồn gốc của sản phẩm, sau đó các cô người mẫu uyển chuyển đi ra với 4 mẫu thiết kế, kèm theo phía sau là các mẫu khác của những tổ thiết kế khác.
Sau khi màn trình diễn kết thúc, những tiếng xì xâm vang lên, cô cũng không để ý nhiều, sau đó như lời của MC bước ra cầm theo míc bước đi khéo léo. Khi cô bước ra tới nơi thì mặt hắn sầm đi, cô không hiểu ý hắn là gì, đột nhiên có cảm giác không hay
- Đây là đạo thiết kế, nhà thiết kế nổi tiếng ALICE lại làm vậy ư - 1 người ở phía khán giả quát lên
Cô đầu tiên là sock , đây là ý gì, đạo ư, cô mà đạo, rõ ràng đây là chính tay cô thiết kế mà ra, tại sao là đạo được. Ngơ ngác nhìn khán giả quát ầm ĩ lên, có người cầm trứng ném vào người cô, cô bị trứng ném rồi sau cỏ ném lên người, nước mắt dàn dụa chạy vào bên trong, một số người tây đang ngồi cạnh hắn nói gì đó với hắn rồi không hài lòng ra về
Không thể nào, nhất định là có vẫn đề trong chuyện này, ngôi trong phòng chờ cô khóc nức nở, hắn đi vào lấy khăn lau lau mặt cho cô rồi dỗ cô nín, hắn cũng tin là cô không hề đạo thiết kế, chính hắn là người kiểm tra và đưa bản thiết kế cho phòng kế hoạch không lí nào lại là đạo được, đây là có kẻ hãm hãm hại là ai mới được
- Anh Duy, như này là sao đạo thiết kế - Kiều My đi vào bộ mặt giả tạo nói
- Anh không rõ - hắn không thèm nhìn Kiều My chỉ chăm chú lau mặt cho cô
- Anh biết cô ta đạo thiết kế của ai không ? -Kiều My hỏi
-...- hắn im lặng không nói
- Của em đó, cô ta đạo của em đó - Kiều My nói khoé mắt đỏ hoe khóc rồi đánh vào lưng hắn
Sau khi nghe xong hắn sững sờ, vậy là sao, hắn không tin vào những gì mình nghĩ, Kiều My lại đi làm cái chuyện như vậy, như là trong lòng đã biết ai hãm hại cô, hắn lạn lùng nhìn Kiều My, khiến ả sợ hãi
- Anh, anh phải đòi lại công bằng cho em - Kiều My vẫn nức nở nói
Cô ở một bên không muốn nghe cũng không muốn nghĩ nữa, cô muốn được yên tĩnh, gọi điện cho chị Vân, cô muốn tá túc tại nhà chị vài hôm rồi rời khỏi công ty, khi đi ra cổng bao nhiêu nhà báo xúm lại hỏi cô, vệ sĩ mà hắn phái bảo vệ cô cũng phải toát mồ hôi ngăn đám phóng viên này lại
Sau khi cô đi, hắn trầm lặng suy nghĩ, còn Kiều My cô ta vẫn nữa nở khóc, vẫn đòi hắn đòi lại công bằng cho mình. Hắn nghĩ Kiều My là người hãm hại cô, nhưng mà không có đủ băng chức, nhưng Kiều My mà hắn biết không hề phải là loại người dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy.
Chẳng lẽ cô không phải Kiều My. Sợ hãi cùng sững sờ với suy nghĩ của mình, Kiều My là người như thế nào hắn là người rõ ràng nhất, yếu đuối như nhược hiền lành tốt bụng hay khóc, đó chính là Kiều My hơn nữa còn tốt bụng tới mức mù quáng bị người khác lời dụng. Hắn không tin Kiều My trước mặt hắn lại làm vậy. Thở quên đi suy nghĩ đó rồi an ủi Kiều My giúp cô nín khóc rồi quan tâm cô hỏi vài câu rồi hắn đi thu dọn hiện trường hôm nay.
Sau khi giải quyết xong tất ả mọi chuyện, cũng đã là mấy ngày sau, cô cũng không đi làm nữa, hắn rẩ lo lắng gọi điện thoại cho cô nhưng cô đều tắt máy, sốt ruột trong lòng, hắn sợ cô xảy ra chuyện gì. Đột nhiên máy điện thoại vang lên, hắn liều mạng nghe nhưng không phải cô, thất vọng trả lời điện thoại
- Alo - hắ nói
- Thưa tổng giám đốc, mẫu thiết kế của cô Alice hiện tại vẫn chưa rõ nguyên nhân là ai lấy căm, chúng tôi đã điều tra và thấy rằng lúc đó camera bị tắt đi, không thu được dữ liệu gì cả - 1 giọng nói đầu dây bên kia vang lên
- Rồi, việc này tôi sẽ giải quyết, các anh không cần điều tra nữa - hắn nói rồi cúp máy
Sự việc xảy ra lần này, có lẽ chỉ có người trong công ty hãm hại cô nhưng là ai mới được, nếu để hắn điều tra hắn không tin là không tìm được nhưng thực sự như hắn nghĩ là người ở trong công ty làm loại chuyện này thì thật mất mặt cho công ty, việc này đành cho qua một thời gian vậy, đành để cô chịu uỷ khuất một thời gian vậy, về sau hắn sẽ bù đắp cho cô...
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
12 chương
115 chương
10 chương
165 chương
29 chương
64 chương
5 chương