Mệnh Kỵ Sĩ
Chương 69 : Bất tử vu yêu tội ác thứ tám: “còn hơn tội gây trọng thương”
Tốn rất nhiều thời gian và tinh lực để bịa cớ và nói dối, cũng không biết dân chúng rốt cuộc có tin hay không, nhìn những biểu tình ấm áp kia, phần lớn là không tin, thật là có loại cảm giác được thần Ánh Sáng chiếu rọi cũng sáng không nổi, chẳng qua, cũng quản không được tương lai rốt cuộc có sẽ có tin đồn Sun knight làm bốn người gì đó hay không, bây giờ quan trọng nhất chính là phải toàn lực tìm ra hung thủ giết hại Judge!
Aidrizzt đền cho ông chủ một đồng vàng, sau khi chúng ta cũng đổi phòng, Pink vừa uống nước trái cây vừa nói: “Ngươi bây giờ biết nên làm thế nào sử dụng ma pháp hệ tinh thần rồi chứ?”
“… Rống to?”
“Rống cái đầu ngươi!” Pink thở hồng hộc mà nói: “Dùng đầu nghĩ!”
“Ta nghĩ không ra à!” Ta nếu nghĩ ra, còn cần tìm Giáo Hoàng và Aidrizzt để dạy?
Pink đảo mắt khinh khỉnh, khó chịu nói: “Ý ta là, dùng ý nghĩ trong đầu đi công kích! Giống như ngươi dùng ma pháp hoặc là thần thuật vậy, không cần nghĩ quá nhiều! Lúc ngươi dùng ma pháp có nghĩ rất nhiều không? Có dùng chú ngữ không? Có nghĩ cần dùng bao nhiêu thuộc tính mới là đúng không?”
“Đều không có.” Ta thành thật trả lời.
Aidrizzt hít mạnh một hơi.
Pink gật đầu nói: “Ta đã biết ngươi cái gã này căn bản chính là dùng bản năng cơ thể thi triển ma pháp, dùng ma pháp một cách tự nhiên giống như là hô hấp, ngươi chung quy sẽ không ở trước khi hô hấp còn sẽ suy nghĩ một chút chứ?”
Đừng nghĩ quá nhiều? Ta suy nghĩ một chút, đúng lúc nhìn thấy Pink cầm lấy cái ly trên bàn sắp uống… Dừng lại! Không được động!
Ta trừng cô ta, lúc này, tay cầm cái ly của Pink cố định giữa không trung…Chẳng lẽ thật sự có hiệu quả rồi?!
Biểu tình của Pink đột nhiên trở nên dữ tợn, cô ta gầm lên, tiếng gầm không giống loài người: “Grisia Sun, ngươi dám phát động công kích tinh thần một lần nữa với ta thử xem!”
Ta sửng sốt, vội vàng không nghĩ muốn cô ta dừng nữa, biểu tình của Pink mới khôi phục bình thường, nhưng cô ta vẫn không vui mà đặt cái ly một cách nặng nề lên bàn, vẻ mặt khó coi vô cùng.
Ta có chút tỉnh bơ mà nói: “Làm gì nghiêm túc như vậy, ta chỉ là kiểm tra xem thử mà thôi.”
Pink hừ một tiếng nói: “Sao ngươi không lấy hắc ám tinh linh và Thánh kỵ sĩ nhà ngươi mà thử?”
Ta cười khan, ta làm sao có thể lấy Thánh kỵ sĩ của mình làm thí nghiệm, đương nhiên cũng không thể lấy Aidrizzt làm thí nghiệm, nghe nói hắn thế nhưng là gã duy nhất có thể cùng lão sư nhà ta cộng tác tổ đội lâu như vậy, vẫn chưa bị ông ấy tức giận đến mức bỏ trốn, nếu như bị ta không cẩn thận làm thành ngu ngốc, ta đi đâu tìm bảo mẫu… ý ta là “đồng bạn” để trả lại cho lão sư.
“Nếu đã biết ma pháp hệ tinh thần, ta muốn tiến hành cảm tri quy mô lớn, để tìm ra hung thủ.” Ta nhìn hướng Pink hỏi: “Pink ngươi trước ở lại đây được không? Nếu như ta bị đối phương dùng ma pháp tinh thần công kích, vậy ngươi…”
Nói đến đây, ta lúng túng đến có chút không nói được, mặc dù ta thường tìm cô ta hỗ trợ một đống chuyện, nhưng đó là có điều kiện trao đổi, bây giờ ta lại có thể nói không có thứ gì có thể cho cô ta rồi.
Pink liếc ta một cái, mở miệng lớn như sư tử: “Một trăm chén đá bào dâu Ice làm!”
“Một trăm chén? Ngươi không sợ ăn đến thân thể cũng nổ tung sao?” Ta đảo mắt khinh khỉnh với cô ta, mặc cả nói: “Trả theo từng kỳ, một tháng cho ngươi hai mươi chén, năm tháng thanh toán xong.”
Pink nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sảng khoái đáp ứng: “Cũng tốt, như vậy năm tháng đều có đá bào ăn rồi.”
Sau khi nhận được cam kết của Pink, ta hít sâu một hơi, sau đó đem cảm tri từ gần ra xa, lượng lớn mà phóng thích ra, trong đầu lập tức xuất hiện rất rất nhiều cảnh vật.
Phòng cách vách, đại sảnh dưới lữ quán, quán rượu Diệp Nha bên cạnh, ta thậm chí nhìn thấy Earth đang ngồi uống rượu ở quán rượu Diệp Nha bên cạnh. Ban ngày ban mặt, người trong quán rượu cũng không nhiều, khoan đã! Người ngồi ở góc đó cảm giác thật quen mắt, nhưng ông ấy…
Ta đứng lên, vọt ra khỏi phòng, không mảy may để ý Aidrizzt ở sau lưng hô to.
Một mạch vọt đến quán rượu, lại phát hiện người đó đã từ cửa sau rời khỏi, ta vội vàng đuổi theo, tâm trạng rối loạn, trong lòng chỉ có bốn chữ “làm sao có thể”.
“Chờ đã!” Ta vừa đuổi, vừa hô to với bóng lưng người đó, nhưng ông ấy không biết có phải là không nghe thấy, ngược lại còn bước nhanh hơn, rẽ vào trong hẻm nhỏ.
Ta chạy tới, nhưng lại không theo kịp ông ấy… ông ấy đang trốn ta!
Mắt thấy đối phương cách ta càng ngày càng xa, ta không nhịn được rống to: “Đứng lại!”
Ông ấy vẫn không có dừng lại, ta tụ tập lên thủy thuộc tính, đem thuộc tính làm thành như xiềng xích, xiềng xích nước giống như là con rắn có sinh mệnh quấn lên thân thể đối phương… nhưng người đó thế nhưng không phải đèn cạn dầu, trước giờ đều không phải.
Ông ấy xoay nhanh một cái, từ trong xiềng xích nước lắc thân qua, đồng thời, kiếm trên tay chém ra mấy trảm kích thần tốc, vậy mà ngay cả dòng nước cũng bị chặt đứt, xiềng xích nước đứt thành mấy khúc, rơi xuống mặt đất, biến thành một vũng nước bình thường.
Mặc dù xiềng xích nước bị chặt đứt, nhưng khoảng thời gian ngắn này cũng đủ để ta chạy tới bên cạnh đối phương, ta nhìn ông ấy, vừa lại tụ tập lên xiềng xích nước, sau đó đem xiềng xích rậm rạp bày bố ở bên cạnh ông. Mặc dù làm như vậy, có thể lát nữa kết cục của ta sẽ rất bị thảm, nhưng ta sợ ông ấy lại chạy trốn.
“Dám kêu ta đứng lại?” Nhưng ông ấy cũng không chạy trốn nữa, trực tiếp đứng ở tại chỗ, lười biếng mở miệng nói: “Lá gan của ngươi càng lúc càng lớn rồi đó!”
Ta á khẩu không nói được gì, bình thường đừng nói là đứng lại, cho dù cung kính mà mời ông ấy đừng di chuyển cũng là chuyện không thể, luôn luôn chỉ có ông ấy kêu người khác đứng lại, trước giờ cũng không có người dám gọi ông ấy đứng lại.
Ai dám gọi Neo Sun, Sun knight mạnh nhất trong lịch sử, đứng lại chứ?
“Lão sư…”
Ông ấy đúng là lão sư của ta, Neo Sun, Sun knight mạnh nhất trong lịch sử, cho dù ông ấy mặc áo trùm, cũng không thể ngăn được cảm tri của ta, ta sẽ không nhận lầm lão sư của mình.
Mặc kệ là tướng mạo, tư thế đứng thoải mái hay là loại ánh mắt kiêu ngạo đến căn bản là ngạo mạn đó, tuyệt đối chỉ có lão sư của ta mới có tư thái này, chỉ trừ một điểm… Lão sư là thuận tay phải, nhưng bây giờ, ông lại dùng tay trái cầm kiếm.
“Lão sư, tay phải của ngài…” Ta gần như có loại cảm giác khó thở, vất vả lắm mới nặn ra tiếng.
“Tay phải của ngài đâu?”
Ông ấy không có trả lời ta, ta xông lên phía trước, một phát kéo rớt áo trùm trên người ông, tay áo bên phải của lão sư trống rỗng, căn bản không có cánh tay!
Lão sư vẫn bảo trì điềm tĩnh như cũ, thậm chí có chút khiển trách mà nói: “Con trai, ngươi bình tĩnh một chút, mặc dù là ngõ hẻm, cũng chưa chắc sẽ không có người đi vào, ngươi muốn cho người khác nhìn thấy bộ dạng thất thố của Sun knight sao?”
“Bình tĩnh? Ngài bảo con bình tĩnh?” Ta chừng như không dám tin, gầm lên: “Lão sư, ngài đã đứt một tay! Hơn nữa là, là tay phải ngài quen dùng!”
Người dùng kiếm mất đi tay thuận… Đây là chuyện có thể bình tĩnh sao?
Lão sư kiêu ngạo mà nói: “Ta dù cho hai tay đều không có, cũng vẫn là Sun knight mạnh nhất trong lịch sử như thường!”
“Tay của ngài là bị đứt lúc nào?” Ta có phần không biết làm sao, lung tung nói: “Có nhặt lên hay không? Nói không chừng còn nối về được…”
Lão sư phì cười, nói: “Đã đứt mấy tháng rồi, làm sao có thể nối về được.”
Mấy tháng?
“Thì ra là thế.” Ta bình tĩnh gật đầu, giọng không biến đổi mà nói: “Cho nên lúc đó, ngài và Aidrizzt ném con ở trong rừng rậm, chính là để tìm người nối lại cánh tay sao?”
Lão sư thuận miệng trả lời: “Cả cánh tay đều nổ thành mảnh vụn rồi, làm sao có thể nối về được, chỉ là không muốn bị ngươi phát hiện ta đã đứt tay…”
Ông ấy đột nhiên ngừng nói, chỉ là trừng mắt nhìn thẳng vào ta.
Đúng là bị đứt ngay lúc đó! Ở lúc ta tịnh hóa xong hắc ám thuộc tính của hang động, tiêu hao hết Thánh quang và ngất xỉu, tay của lão sư liền bị đứt… Thảo nào bọn họ lại bỏ ta ở trong rừng rậm, thậm chí không đợi ta tỉnh lại đã rời khỏi.
“Là ai…”
“Cái gì?” Lão sư ngẩn người.
Ta tức giận đến rống to: “Rốt cuộc là ai làm? Ai dám chặt đứt tay của ngài!”
Lão sư lại trầm mặc không nói.
“Tại sao không nói cho con biết?” Trong lòng ta nổi lên nghi ngờ, Judge cũng có chuyện không nói cho ta, Trầm Mặc Chi Ưng cũng có chuyện không nói cho ta, Aidrizzt thậm chí còn gạt ta! Hắn rõ ràng nói lão sư không có tới Diệp Nha thành, nhưng lão sư đích xác ở đây, hơn nữa ông còn trốn tránh ta.
Có phải có chuyện gì đang tiến hành mà giấu ta … Nhưng tại sao muốn giấu ta?
“Bình tĩnh một chút! Lão sư bị đứt tay, chẳng lẽ là chuyện có thể khoe khoang với học sinh sao?”
Lão sư vỗ vỗ vai của ta, ta lại không quá tin lời ông nói, cho dù không đáng khoe khoang, lão sư cũng không cần phải đặc biệt giấu ta, dù sao ông ấy cũng không thể giấu ta cả đời, trừ phi ông ấy vĩnh viễn đều không đến tìm ta.
“Là ai chặt đứt tay của ngài?” Ta hết sức kiên trì muốn biết đáp án.
Lão sư có chút không quá tự tại nói: “Là, là… Một cô gái nhỏ.”
Ta sửng sốt, hỏi ngược lại: “Không phải Pink, đúng không?” Lão sư biết Pink, nếu như là Pink, ông ấy sẽ không nói là “một cô gái nhỏ”.
Lão sư quả nhiên lắc đầu, ta chần chờ một chút, vẫn là hỏi: “Là Red sao?”
Ông ấy nhìn ta một hồi lâu, mới cuối cùng thản nhiên thừa nhận: “Phải, là cô ta.”
“Con không biết ngài cũng nhận thức Red.” Ta bắt đầu càng ngày càng cảm thấy nghi hoặc rồi, có lẽ Red và chuyện cô ta dính dáng đến so với tưởng tượng của ta còn muốn sâu xa hơn nhiều.
Lão sư nhún vai nói: “Mười năm trước, ta từng chém chết cô ta… Ý ta là, chém hỏng cỗ thi thể cô ta sử dụng.”
“Mười năm trước?” Ta giật mình một cái, thì ra Red đã từng xuất hiện ở trước đây lâu như thế sao?
Lão sư có chút không kiên nhẫn mà nói: “Đây là thù oán giữa ta và cô ta, không cần ngươi ôm bất bình cho ta, ta chém hỏng thân thể của cô ta, cô ta chém đứt tay của ta, tương lai sớm muộn gì ta cũng sẽ báo lại, đây đều không liên quan tới ngươi.”
Thù oán? Nói như vậy, là Red thừa dịp lúc lão sư vừa mới phụ trợ ta tịnh hóa hắc ám chi địa, sức mạnh đang yếu, tìm tới cửa báo thù sao? Nói không chừng, làm cho ta mất trí cũng là một trong những trả thù của cô ta, dù sao ta cũng là học sinh của lão sư, nợ của thầy trò trả, cô ta muốn trả thù lên người ta, cũng không phải là chuyện quá kỳ lạ.
“Không, bây giờ có liên quan đến con rồi.” Ta lạnh lùng nói: “Red đã giết chết Judge knight!”
Lão sư sửng sốt, có chút sốt ruột mà truy hỏi: “Cô ta đã giết Judge? Thằng bé Lesus đó đã chết?”
Nhìn thấy lão sư sốt ruột như vậy, ta vội vàng giải thích: “Con hồi sinh cậu ta rồi, cậu ta bây giờ đang sống tốt, nhưng đúng là từng bị giết.”
“Có hậu di chứng không?” Ông cau mày hỏi.
“Không có.” Ta lắc đầu.
Lão sư trầm mặc một chút, hỏi: “Ngươi lại trả giá cái gì? Aidrizzt nói cho ta biết, ngươi vì để cho Leaf knight sống lại, khiến cho mình bị mù.”
Ta trong nháy mắt triệt bỏ thuộc tính trên tóc, sau đó vừa lại che đậy lần nữa, nói: “Màu tóc đã biến trắng rồi.”
Không biết có phải là ảo giác của ta, trên cảm giác lão sư hình như có chút cảm giác thở phào một hơi, ông gật đầu nói: “Vậy cũng không có gì, ngươi cũng đừng lo chuyện này nữa, thù của thằng bé Lesus đó, ta sẽ đồng thời đòi lại.”
Ta trầm mặc một chút rồi nói: “Đã như thế, vậy lão sư ngài trước tiên quay về lữ quán đi! Pink cũng ở trong đó, có lẽ hai người có thể ôn chuyện cũ, buổi tối ngài với Aidrizzt hãy đến Thánh Điện, để chúng ta có thể cùng uống vài ly đi? Lão sư ngài cũng đã lâu không uống được rượu táo con ủ rồi.”
Nhắc đến rượu, mặt của lão sư đều sắp phát sáng rồi, ông ấy rất thích thú mà nói: “Được, buổi tối bọn ta sẽ đến tìm ngươi uống rượu.”
“Buổi tối gặp.” Ta gật đầu, như trước kia hành lễ với lão sư, lúc này mới xoay người rời khỏi, khi đi ra ngõ hẻm hô lên tiếng: “Cloud, Earth, đi thôi!”
Từ lúc ta chạy ra khỏi lữ quán, Cloud vẫn luôn đi theo phía sau ta, Earth thì là đi theo ở lúc ta xuyên qua quán rượu, hai người bọn họ vừa nhìn thấy lão sư của ta, liền thức thời mà đứng bên ngoài ngõ hẻm, để cho thầy trò chúng ta đơn độc nói chuyện.
Lão sư đột nhiên gọi ta: “Con trai, ngươi bây giờ muốn đi đâu?”
Ta có chút bất đắc dĩ mà xoay người lại, trả lời: “Đi tuần tra, trong thành quá nhiều sinh vật undead rồi, ngay cả quốc vương bệ hạ cũng đã kinh động, không mau chóng giải quyết cũng không được.”
Nghe thấy lão sư “uh” một tiếng, ta lúc này mới thật sự cất bước rời khỏi.
Sau khi rời khỏi ngõ hẻm vài chục bước, Earth lười biếng mà nói: “Tuần tra? Tôi làm sao đều không biết cậu có chăm chỉ như thế?”
“Tôi đương nhiên rất chăm chỉ, làm sao cũng phải tìm ra tên hung thủ kia!” Ta xuống chỉ thị: “Bây giờ bảo vệ tôi, tôi muốn tiến hành cảm tri.”
Cloud lập tức gật đầu, Earth lẩm bẩm một tiếng, “Đã biết cậu không chăm chỉ tuần tra như thế” sau đó gật đầu, ta lần nữa đem cảm tri phóng ra, tiến hành cảm tri phạm vi lớn nhiều lần như vậy, ta sớm đã quen có thể tạo kỹ năng rồi, thậm chí có thể vừa đi đường vừa tiến hành cảm tri, không mảy may có vấn đề!
“Tìm được rồi.” Ta vung lên mỉm cười mờ nhạt, phun ra cái tên khiến ta sẽ giết ngay sau đó: “Red!”
“Cây cột…”
Cái gì?
Cốp!
“Phía trước cậu có cây cột.” Earth thở dài nói: “Không kịp rồi, ai biểu cậu tông vào nhanh như thế… Có dân chúng đi tới!”
Ta lập tức từ tư thế ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất biến thành Thánh kỵ sĩ anh tuấn tư thế đứng thẳng tắp, trên mặt còn mang theo tươi cười khiến cho người như tắm trong gió xuân, biểu tình của Earth trở nên trung hậu thật thà, thoạt nhìn còn có chút ngây ngô, Cloud… Cloud biến mất rồi.
Dân chúng đó sau khi đi qua, ta vội vàng lần nữa cảm tri Red, vừa cảm tri, ta lập tức rống giận: “Cô vậy mà chạy rồi!”
“Cười xong liền biến thành biểu tình dữ tợn, cậu là đang biểu diễn sắc mặt sao?” Earth khó chịu nói xong, như chuyện đương nhiên mà nói: “Nếu cô ta chạy rồi thì đuổi theo!”
“Cô ta phát hiện tôi đang nhìn cô ta rồi, hơn nữa cô ta còn có con độc giác thú, chúng ta đuổi không lại.” Ta nhíu mày nói: “Gay rồi, cô ta sợ rằng là muốn trốn ra khỏi thành.”
“Độc giác thú? Tiểu Bạch lúc trước cậu nói?” Earth gãi đầu nói: “Xem ra đành phải quay về Thánh Điện gọi người đến bao vây rồi.”
“Bao vây?” Ta vỗ tay một cái: “Đúng rồi, có thể dùng bao vây! Cô ta sắp chạy mất rồi, chúng ta bây giờ đi bao vây cô ta ngay!”
“Bây giờ?” Earth khó chịu mà nói: “Ba người làm sao mà vây?”
Ba người đương nhiên không thể bao vây, chẳng qua nếu như là mười hai người đây? Ta nếu đã có thể nhìn thấy mọi người bên trong thành, thậm chí có thể dùng ma pháp tinh thần công kích bọn họ… Nếu ngay cả công kích đều có thể làm được, vậy có thể hay không “truyền lời”?
Nghĩ không bằng làm, ta lập tức đem cảm tri phóng ra, sau đó tìm được tất cả Mười Hai Thánh kỵ sĩ, chẳng những dùng miệng nói, cũng dùng “ý nghĩ” theo như lời Pink.
“Mười Hai Thánh kỵ sĩ nghe lệnh!”
Lúc này, mọi người đều đột nhiên ngừng lại động tác, mặc kệ trước đó đang làm cái gì, bây giờ đều là trợn lớn mắt, mấy người là nhìn trái nhìn phải, có người thì hoàn toàn sững sờ.
Judge là người tỉnh táo nhất trong đó, cậu ta thân ở phòng giam thậm chí còn lắc đầu, bộ dạng đối với hành vi của ta cảm thấy hết biết.
“Đừng căng thẳng, tôi là Sun.”
Mọi người đều gật đầu, mặt dù biểu tình phần lớn là bất đắc dĩ.
“Hãy nghe tôi nói, Red sắp trốn ra khỏi thành rồi, tôi muốn các cậu lập tức buông công việc đang làm, trang bị đủ vũ trang, lấy cửa thành đông làm mục tiêu cuối cùng, hình thành vòng vây để cho cô ta không thể nào trốn thoát.
Ice và Moon các cậu cách cửa thành đông gần nhất, suất lĩnh tiểu đội canh giữ cửa thành đông, không thể để cho bất cứ người nào giống như bé gái rời khỏi, vị trí bao vây của những người khác là…”
Ta vừa hạ mệnh lệnh, vừa cảm giác, minh xác mà nhìn thấy Red cưỡi theo Tiểu Bạch, bắt đầu hướng cửa thành đông chạy trốn. Đồng thời, Mười Hai Thánh kỵ sĩ cũng đã bắt đầu động tác, rối rít hô hoán tiểu đội viên bên cạnh, sau đó nhảy lên ngựa, bắt đầu đi làm theo như ta nói, đi chuyển về phía cửa thành đông, đồng thời cũng từ từ hình thành vòng vây hình bán nguyệt.
Sau khi hạ lệnh xong với Thánh kỵ sĩ ở xa, ta quay đầu nói: “Cloud tốc độ của cậu nhanh, đi tìm hoàng gia kỵ sĩ tuần tra hôm nay, nói cho bọn họ Thánh Điện muốn tróc nã thủ phạm gần đây gây hỗn loạn ở trong thành, xin bọn họ giúp chúng ta duy trì trật tự, đừng để cho dân chúng tới gần cửa thành đông.”
“Được.” Cloud khôn ngoan mà gật đầu, sau đó biến mất không thấy.
“Earth, cậu trên đường tới cửa thành đông thuận tiện tuyên truyền, đừng cho dân chúng tới cửa thành đông.”
Ta phân phó xong, Earth lập tức hỏi: “Vậy còn cậu?”
“Tôi?” Ta có phần không hiểu gì mà trả lời: “Tôi đương nhiên là lập tức phóng đến cửa thành đông chỉ huy…”
Earth lập tức ngắt lời ta, dùng giọng hết sức hoài nghi nói: “Cậu xác định cậu không phải muốn một mình tự đi làm một số chuyện ngu xuẩn?”
Ta sửng sốt, bác bỏ: “Đương nhiên không phải.”
Nhưng Earth vẫn không lập tức tin tưởng, cậu ta đánh giá ta từ trên xuống dưới, còn nói: “Những người khác muốn tôi trông coi cậu nhiều một chút, tuyệt đối đừng để cho cậu đơn độc hành động, mặc kệ cậu nói gì cũng vậy, dù đánh chết cũng đi theo cậu.”
“Gì vậy chứ! Tôi thật sự không thể tín nhiệm như vậy sao…” Nói đến đây, Earth lập tức liền gật đầu, thật là quá không nể mặt, ta đành đổi giọng, nói: “Cho dù trước kia là như vậy, tôi bây giờ cũng đều thẳng thắn với các cậu rồi đấy thôi!”
Ta có chút rất khó chịu, chẳng qua cũng không thể oán trách quá nhiều, ai bảo ta lúc trước giấu bọn họ nhiều chuyện như vậy, cho dù muốn biện giải cũng sợ bọn họ dùng một đống ví dụ lúc trước để phản bác.
“Vô cùng không thể tín nhiệm.” Earth không chút do dự nói.
Ta nổi nóng mà nói: “Bằng không cậu cứ đi theo tôi, trách nhiệm nhắc nhở dân chúng cứ giao cho hoàng gia kỵ sĩ được rồi.”
“Chẳng qua nể cậu cái gì cũng đã nói, tôi sẽ tin cậu một lần này.” Earth liếc ta một cái, nhắc nhở: “Nhưng đừng gạt tôi à! Gạt tôi sẽ không có lần sau đâu.”
Ta sửng sốt, có chút phản ứng không kịp, làm sao thoáng cái nói ta không thể tín nhiệm, thoáng cái lại muốn tin ta rồi? Chỉ là Earth còn đang chờ trả lời của ta, ta chỉ có ngơ ngác mà “ờ” một tiếng coi như trả lời.
Earth lập tức chạy về hướng đường chính, bắt đầu rống to: “Khẩn, khẩn cấp, cửa thành đông xuất hiện sinh vật undead nguy hiểm, xin, xin mọi người tuyệt đối đừng tới vây, vây xem, vô cùng nguy hiểm!”
Ta nhìn Earth, vẫn còn chút đờ đẫn, không ngờ cái gã bề ngoài thật thà nội tâm vô cùng âm hiểm này lại có thể cũng sẽ ngoan ngoãn nghe mệnh lệnh của ta?
Lúc này, Earht đột nhiên quay đầu lại nhìn ta, cho dù chỉ dùng cảm tri, ta cũng nhìn ra được ánh mắt của cậu ta đã truyền lại một chữ “cút” bỏng rát.
Cho nên, ta cười bắt đầu cất bước, cút đi cửa thành đông.
Truyện khác cùng thể loại
192 chương
230 chương
70 chương
33 chương
1 chương
225 chương
72 chương
90 chương