Mệnh Kỵ Sĩ
Chương 110 : Quy tắc chung của Mười Hai Thánh kỵ sĩ điều thứ tám: Ma Vương thực ra chính là Sun knight. Suỵt!
Hôm nay là một ngày lớn, đối với người khác mà nói.
Ta sớm đã hạ xong quyết định, hôm nay cũng chỉ là làm một cái tuyên bố mà thôi, cho nên trái lại có thể lấy lòng bình thường mà chờ đợi, ngủ đến khi mặt trời lên cao ba sào mới thức dậy, ngay cả chuẩn bị trước đó cũng không định làm.
Ở trên hành lang Thánh Điện, đúng lúc gặp phải Storm, Earth và Leaf, ba người cũng đang định qua quảng trường, liền cùng kết bạn đồng hành.
“Các vị anh em, dưới bảo hộ của ánh sáng, anh em nhất định đã ở trong danh sách trưng tuyển tìm được đứa trẻ tiếp nối từ ái của Thần Ánh Sáng.”
Storm liếc ta một cái, nói: “Cậu định tuyển Elaro đi? Nhưng tuổi của nó hình như có hơi lớn, Shuis của tôi so với Elaro lệch đủ bảy tuổi đây!”
“Là của cậu quá nhỏ rồi, không phải của tôi quá lớn!”
Earth đột nhiên ló đầu qua: “Của cậu quá lớn?” Tầm mắt hắn di xuống, nhạo báng nói: “Làm sao có thể! Bớt gạt người đi!”
“… Tôi là nói “tuổi của Elaro” không có quá lớn!” Ta bực mình gầm lên.
“Sun, ưu nhã, ưu nhã!” Leaf ám thị cách đó không xa có mấy Thánh kỵ sĩ đi qua, ta vội vàng mang lên tươi cười xán lạn chuyên thuộc của Sun knight, lấp lánh đến mức mấy người kia lộ ra thần sắc sùng kính, lưu luyến không rời mà nhìn mấy người bọn ta rời đi.
“Mười lăm tuổi còn không tính là quá lớn?” Storm lắc đầu nói: “Sun cậu thiên vị cũng quá minh hiển rồi đó!”
Ta lập tức thấp giọng phản bác: “Có thiên vị bằng cậu sao? Shuis mới bảy tuổi đi? So với độ tuổi tốt nhất là từ mười đến mười hai tuổi lệch khá xa rồi.”
“Nói bậy, mới lệch ba tuổi đây! Elaro nhà cậu đã mười lăm tuổi rồi, không khỏi quá già một chút đi?”
“Elaro nhà tôi cũng mới lệch ba tuổi à!”
Earth khinh bỉ mà nhìn hai người chúng ta, nói: “Một tên dùng mười tuổi đi trừ, một tên dùng mười hai tuổi đi trừ, hai tên đều thiên vị y chang nhau! Chẳng qua các cậu rốt cuộc có cái gì để tranh biện hả? Người ta Elaro và Shuis chẳng phải chung sống rất tốt sao?”
Chính là nó!
Storm trầm mặc một chút, âm u nói: “Chính là chung sống quá tốt rồi, Shuis luôn là gọi “anh Elaro”, “anh Elaro”, tương lai nhất định sẽ bị xơi tái đến chết thôi!”
Earth không chút khách khí hạ kết luận: “Lão sư kiểu gì dạy ra học sinh kiểu đó, cậu tuyển ai cũng đều hết cứu rồi!”
“Nói cũng phải… khoan khoan! Cậu nói câu này là ý gì hả?”
“Sun.” Leaf chỉ về phía trước: “Luchile hình như muốn tìm cậu đó!”
Luchile? Phó đội trưởng của Cloud tìm ta thông thường chỉ có một chuyện…
“Sun knight trưởng! Tôi vừa lại suốt năm ngày đều tìm không được Cloud knight trưởng!” Luchile sốt ruột đến sắp phát điên rồi, chồng văn kiện hắn cầm trên tay hình như có vẻ tên là danh sách trưng tuyển.
Tùy theo tuổi tác tăng lên, Cloud đối với chỗ ẩn thân cũng càng ngày càng không kén chọn nữa, mới đầu chỉ trốn những nơi như giá sách hay tủ chạn, bây giờ thì chỉ cần nơi có thể chui vào đều trốn!
Có một lần còn là từ trong thùng rượu ở hầm rượu bí mật của ta tìm thấy người, lần đó Luchile tìm đội trưởng nhà hắn tìm đến nước mắt cũng suýt nữa rớt xuống rồi, nếu không phải ta cố ý dùng cảm tri đi tìm kiếm, sợ rằng Thánh Điện sẽ không thấy một cái Cloud knight nữa.
Thu hồi cảm tri đã kéo dài, ta mỉm cười nói với Luchile: “Lúc nãy Sun hình như có vô tình liếc thấy một thân ảnh ở ngăn thứ ba của tủ chén thứ hai bên tay trái từ nhà bếp tiến vào…”
Hắn vừa nghe xong, lập tức một tiếng “cám ơn Sun knight trưởng”, sau đó cất bước chạy như điên, chỉ sợ đội trưởng nhà hắn đột nhiên vừa lại đổi một cái ngăn tủ.
“Thời gian cũng không sai biệt nữa.” Leaf thoạt nhìn có chút căng thẳng, trên tay còn nắm chặt danh sách trưng tuyển, nói: “Sun, vậy tôi đi trước đây, tôi muốn trước tiên từ chỗ tối quan sát người ứng cử.”
Đây trái lại là cách làm không tệ. Ta gật đầu, sau đó Leaf liền nhanh chóng rời khỏi, Earth liếc về phía ta và Storm một cái: “Các cậu ít nhất cũng phải đi qua làm ra vẻ một chút, đừng để cho người ta nói Thánh Điện có nhân tuyển mặc định trước.”
“Tôi đương nhiên sẽ đi qua, Elaro còn đang trong đội ngũ trưng tuyển chờ tôi.”
Nghe vậy, Earth “uh” một tiếng, mặc dù cậu ta vẫn chưa có chọn xong người, không như ta và Storm chỉ là qua giả vờ, nhưng dựa vào tính cách của cậu ta, vốn sẽ không vì loại chuyện này mà lo lắng, cho nên cứ theo hai người chúng ta cùng đi đến quảng trường một cách thong thả.
Trên quảng trường khắp nơi đều là trẻ con, mặc dù phân lớn đều căng thẳng mà chờ đợi, nhưng cũng có một số đứa tuổi quá nhỏ, sớm đã không nhịn được lòng hiếu kỳ, chạy đông chạy tây, còn quấn quýt lấy Thánh kỵ sĩ muốn xem kiếm của bọn họ.
Ta liếc mắt một cái liền thấy nhóm người ứng cử của mình, bởi vì Elaro đứng ngay ở trong đó, hết sức dễ thấy, nó trông rất cao, tuy nói mới mười lăm tuổi, nhưng cho dù tự xưng là mười tám tuổi cũng không quá đáng, đứng ở giữa một đám trẻ con mười tuổi đầu, thực sự vô cùng nổi bật.
Mặc dù Elaro có chút ngượng ngùng, lại vẫn mỉm cười đối mặt với mỗi một đứa trẻ, đám trẻ hình như tưởng rằng nó là Thánh kỵ sĩ mà không phải người ứng cử, không ít đứa quấn lấy nó hỏi chuyện, mà nó cũng hết sức nhiệt tình trả lời.
Nói đến một nửa, nó ngẫu nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy ta, hoàn toàn quên béng ta đã căn dặn qua phải giả bộ không quen.
Cười một cách xán lạn như mặt trời.◊◊◊◊
Hội trưng tuyển kết thúc, Mười Hai Thánh kỵ sĩ mang đến tiểu kỵ sĩ của mình đã chọn, đây là ta cùng mọi người đã nói trước, nếu chọn xong rồi thì đến cho nhau nhìn thử tiểu kỵ sĩ của nhau, đừng như đời trước mặc ai nấy dạy, phải đến ba, bốn năm sau mới thật sự quen biết những đồng bạn của mình.
Tiểu Sun knight của ta đương nhiên là Elaro.
Mười hai tiểu kỵ sĩ xếp hàng đứng chung một chỗ, thoạt nhìn hết sức căng thẳng, nhưng lại vẫn là không nhịn được lén nhìn lẫn nhau, tò mò đồng bạn tương lai rốt cuộc là người thế nào.
“Các cậu căn bản là cố ý đi!” Ta có chút á khẩu nói không được gì.
Elaro đứng ở giữa một đám trẻ con khoảng bảy tám tuổi, nó lại cao lớn, đỉnh đầu của những đứa trẻ khác xấp xỉ chỉ đến vai của nó, giống hệt anh trai lớn dẫn đám trẻ mẫu giáo đi chơi, nó thoạt nhìn còn ngượng ngùng hơn lúc vừa rồi đứng ở quảng trường, những đứa trẻ vừa rồi trên quảng trường phần lớn đều vẫn không có nhỏ như thế này!
Ta nhìn hướng Judge, khó có thể tin nói: “Cậu tuyển đứa trẻ nhỏ như thế, thật sự có thể phán đoán ra nó có thích hợp đảm nhiệm hay không sao?”
Judge lạnh lùng nói: “Cậu cho rằng tôi có nhiều lựa chọn lắm à?”
Ta trầm mặc một chút, đúng lúc nhìn thấy đám trẻ tới trưng tuyển tiểu Judge knight… mỗi một đứa đều khiến cho ta rất muốn lôi bọn chúng vào sở Thẩm Phán đánh trước một trận rồi nói sau.
Cái đứa trước mắt này thoạt nhìn đúng là coi được hơn một chút, chỉ là hơi có một chút xíu như thế nào đó, thật sự không phải ta muốn bắt bẻ, nhưng thật sự có một chút như…
“Nó thật sự là nam sao? Nhìn giống như một cô bé.” Metal, cám ơn cậu đã nói ra tiếng lòng của tôi.
“Tôi đương nhiên là nam!” Cô bé lập tức liền nổi cáu, rống giận: “Mắt mấy người mù hết rồi sao?”
Tính khí của cô bé còn rất nóng nảy, đây trái lại không hợp với bề ngoài của nó lắm.
Sắc mặt của Judge thay đổi, khẽ quát: “Hungri, không được vô lễ với Mười Hai Thánh kỵ sĩ trưởng!”
… Cái tên này làm sao nghe lên quen tai như thế hả?
Mọi người ngạc nhiên, sau đó bắt đầu rục rịch cười lên.
“Rất đói? Cậu đói như vậy sao? Trên người tôi có bánh mì, cậu muốn ăn không?” Một đứa trẻ nào đó hết sức thân thiện nói.
Nghe vậy, Hungri hung dữ mà trừng nó một cái, sau đó vừa lại quay đầu trừng chết dí vào ta, mặc dù dưới khuôn mặt ngầu của Judge, nó không dám nói nửa câu, chẳng qua chỉ cần Judge vừa quay đầu, nó có khi sẽ bổ nhào tới cắn ta một phát cũng không chừng —- xem ra nó xác thực biết tên của mình là ai đặt.
Cho nên nói, người thật sự không thể làm việc lúc đói bụng, vừa đặt sai tên liền thành hận thiên cổ, mặc dù là hận thiên cổ của người khác, chẳng qua bị người dùng ánh mắt oán hận trừng vào cũng không dễ chịu lắm.
Được thôi, coi như ta xin lỗi ngươi, không làm khó ngươi nữa.
Ta nhìn về phía những đứa trẻ khác.
“Tôi bảy năm trước đã quyết định xong rồi, còn từng báo bị với cậu đây!” Storm lập tức nói.
“Cậu không cảm thấy Judges ngay cả lời nói đều siêu cấp trung thực sao?” Earth chỉ vào đứa trẻ của mình, chính là đứa vừa rồi muốn đưa bánh mì cho Hungri.
Mày thô mắt to còn đầy mặt nghi hoặc, lại cộng thêm lời nói nhầm vừa rồi, so với nói nó trung thực, “ngốc” có thể càng thích hợp hơn một chút, làm Earth knight đúng là vừa vặn! Ta không phản đối… khoan khoan! Earth nói nó tên là gì?
“Judges là một đứa trẻ tốt đây!” Earth lộ ra tươi cười vô cùng thành khẩn.
Ngươi, ngươi… căn bản là cố ý đi? Dùng loại phương pháp này tuyển tiểu kỵ sĩ là đúng sao? Ngươi không thể nghiêm túc một chút à?
Ánh mắt của Earth phiêu về hướng khác: “ ‘Notcome’ của Ice chọn cũng không tệ đấy!”
“…”
Ta dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn về phía Ice, cậu ta lại lắc đầu nói: “Tôi là chọn xong mới biết tên của nó.”
Nghĩa là cậu cũng không có xem tư liệu chi tiết trên danh sách, hoàn toàn là đến hiện trường nhìn đứa nào thuận mắt thì chọn đúng chứ?
Đứa trẻ bên cạnh cậu ta nhíu mày một cái, mặc dù có lẽ không hiểu bọn ta đang nói cái gì, nhưng lại cả mặt nghi sắc, không giống như biểu tình của đứa trẻ tám tuổi sẽ có, đặc biệt chín chắn.
Ice sẽ chọn nó cũng không khiến người bất ngờ, mặc dù ánh mắt của Notcome thoạt nhìn đặc biệt chín chắn, nhưng khuôn mặt lại một chút cũng không chín chắn, hai má mũm mĩm còn trắng hồng, giống hệt bánh mì sữa dâu của Ice làm lần trước.
Nhưng bởi vì nhìn giống bánh mì sữa dâu, cho nên chọn nó làm Mười Hai Thánh kỵ sĩ thật sự là đúng sao? Hơn nữa nó còn sẽ là Ice knight nhiệm kỳ kế đó! Ta có nên chờ mong nó mười năm sau sẽ từ bánh mì sữa dâu biến thành que kem sữa dâu không?
“Đây không kỳ quái đâu!” Storm an ủi nói: “Trong thành có một đống trẻ con đều là do cậu đặt tên, sẽ chọn phải cũng không bất ngờ mà!”
Nhưng cơ suất ta đặt tên bậy cũng đâu cao à!
Nhìn sắc mặt của mọi người, hình như đối với đứa trẻ mình chọn đều không có ý hối hận… Ôi, quên đi, chẳng lẽ ta vẫn thật có thể ngăn cản mọi người chọn đứa trẻ mình muốn sao? Chính ta còn chẳng phải thiên vị Elaro, mấy năm qua sớm đã đem nó trở thành tiểu kỵ sĩ của mình, căn bản không cần chờ đến hội trưng tuyển.
“Lão sư.” Elaro quan tâm nói: “Tuổi của mọi người đều xấp xỉ, là vấn đề của con mà thôi, ngài không nhất định phải chọn con.”
Ta sửng sốt, mắng: “Ta chính là muốn chọn con! Không có khả năng đổi!”
Elaro ngẩn ra, do dự một chút, vẫn là không nhịn được mở miệng hỏi: “Lão sư, vì sao ngài kiên trì muốn chọn con đây?”
Vì sao? Mặc dù ta rất kiên định, nhưng vẫn đúng là nói không ra cái nguyên nhân —- bởi vì lý do thực sự quá nhiều.
Tính cách của Elaro rõ ràng rất ôn hòa, nhưng năm đó lại có can đảm và hiểu biết đi theo Ma Vương, hơn nữa nguyên nhân đi theo vậy mà là lo ngại cho ân nhân cứu mạng.
Mấy năm ở chung tiếp theo, ta càng rõ ràng tính cách của Elaro, nó là người hiền lành, nhưng đối với một số nguyên tắc căn bản lại kiên định bất di, suy nghĩ tràn đầy quang minh chính đại, hơn nữa còn rất che đậy khuyết điểm giống ta, cộng thêm ly thức năm đó không làm sao hiệu nghiệm, vậy mà lại đúng lúc nhìn thấy một đứa trẻ tóc vàng mắt lam…
Tóm lại, ta chính là biết, Elaro là tiểu Sun knight của ta!
Nó sẽ là Sun knight nhiệm kỳ thứ ba mươi chín, người phát ngôn của Thần Điện Ánh Sáng, thủ lĩnh Thánh Điện, lãnh đạo Mười Hai Thánh kỵ sĩ, kế tục truyền thừa ánh sáng.
Ta thuận miệng trả lời: “À thì, có lẽ là bởi vì nụ cười của con rất xán lạn đi!”
—-HẾT—-
Chú thích: Trong vol 6_1, Sun có đặt tên ba đứa trẻ, mà ba cái tên này ghép lại đọc lên nghe rất giống “Judge-không tới-hội nghị”
Truyện khác cùng thể loại
192 chương
230 chương
70 chương
33 chương
1 chương
225 chương
72 chương
90 chương