Du Lệ nắm tay anh ta, hỏi, “Tiên sinh đặc sứ Monson, vết thương anh sao rồi?” Owen lễ phép cười với cô, anh ta là một người nghiêm túc, cũng rất ít cười, giờ có thể cười thế này đã coi như nể tình lắm rồi. Owen đáp, “Đa tạ tiểu thư Anita quan tâm, sau khi uống nước thánh rồi, thân thể tôi tốt hơn nhiều, chỉ là hơi yếu chút thôi” Nói đến đây trong lòng anh ta than nhẹ. Yểm ma trên lầu bốn còn khó đối phó hơn anh ta tưởng nhiều, trừ quỷ hút máu ngoài lâu đài ra, trong tòa lâu đài này còn không rõ có bao nhiêu ma vật ẩn nấp nữa, mà rõ ràng mục tiêu những ma vật kia là muốn bắt những nhân loại mang đi nuôi yểm ma, những thứ này khiến họ cảm thấy đau hết cả đầu. Nếu vật chứa thứ yểm ma cường đại bị phong ấn cũng không cách nào vây khốn chúng được, lúc đó mới là ác mộng. Nếu họ đoán không nhầm, mục đích chính của Ma tộc là muốn phóng thích yểm ma trong tranh kia. Anh ta nghe Luda bảo, vị tiểu thư Anita này có khả năng  làm yểm ma bị thương, hộ vệ của cô lại là Thiên sư giới Đông Phương, có thể tự do ra vào lầu bốn, thực lực không tầm thường. Nếu được cả hai tương trợ, có thể giảm được nguy hại ở lầu bốn xuống, để họ nhanh chóng xử lý xong yểm ma lầu bốn. Tiếc là Anita vẫn kiên trì giữ mình là người thường, không muốn dây dưa vào những chuyện thế này. Giáo Đình có quy củ, không thể kéo con người bình thường vào trong chiến đấu với sinh vật bóng đêm, thậm chí lúc quan trọng còn phải bảo vệ người thường nữa, biết rõ năng lực của cô rất được, cũng không dám làm khó. Sau khi hàn huyên mấy câu, Owen chủ động nhắc tới tình hình họ dò xét trên lầu bốn tối qua. Mấy ngày nay, Luda thỉnh thoảng vẫn lôi kéo ma nữ Shyia và quỷ hút máu Guzman lên lầu bốn, dùng cách ngu nhất, bắt đầu ra tay với bức tranh đầu tiên ở hành lang lầu bốn, cũng hủy được mấy bức. Nhưng tranh lầu bốn quá nhiều, với tốc độ của họ, chỉ e lúc đoàn làm phim rời đi thì cũng không cách nào hủy xong. Trừ đó ra, có thể do phát hiện ra ý đồ của họ, Ma tộc ẩn nấp trong lâu đài cũng hoạt động sôi nổi hẳn lên, nóng vội muốn bắt giữ nhiều nhân loại để nuôi yểm ma, làm lực lượng yểm ma lớn mạnh. Vì thế trong lúc quay phim, Luda đều phải quan sát động tĩnh tám phương chung quanh, phòng Ma tộc ra tay. May thay, ma nữ Shyia và Giáo Đình có định ra ba chương quy ước, lúc cần sẽ giúp nhìn Ma tộc trong tối, không để nó gây tai họa với người trong đoàn phim. Thực lực Owen quả thật mạnh hơn Luda nhiều, nhưng yểm ma lại quá giảo hoạt, rõ ràng nấp sau bức họa, khiến họ khó lòng đề phòng, nếu không phải Owen phản ứng kịp thời, chỉ e Luda và Yuna đã bị kéo vào trong tranh, rồi bị yểm ma giết chết. Giáo Đình cũng khá quan tâm với tình hình lâu đài, nhưng do người đoàn phim “Bí Cảnh’ ở đó, nên không dám làm to chuyện, muốn toàn lực thanh trừ, đành phải đợi người trong đoàn làm phim rời đi mới được. Chỉ là trong khoảng thời gian này, không biết có phát sinh biến cố gì không nữa. “Những yểm ma này còn lợi hại hơn tưởng tượng nhiều, tạm thời chúng tôi chỉ có thể bảo đảm chúng không dám làm hại đến mạng người, còn chuyện khác đành từ từ tính” Nói xong, Owen lại nhìn hai người Du Lệ chút, hỏi, ‘Tiểu thư Anita thực sự không thể giúp chút sức lực với chúng tôi sao?” Nụ cười trên mặt Du Lệ hơi cứng ngắc, nói bất đắc dĩ, “Đặc sứ Monson tiên sinh, rất xin lỗi, tôi thật hết cách rồi, nhìn thấy chúng tôi rất sợ, đoán chừng chẳng cách gì giúp được” Owen vô cùng thất vọng, nhưng cũng không nói gì thêm, chỉ bảo, ‘Nghe nói vài ngày trước tiểu thư Anita cũng bị Ma tộc tập kích, nếu hai người lại đụng ma tộc ẩn nấp, xin giết chết chúng đi” Du Lệ, “…. Nếu có thể giết được”. Có phải cha xứ họ đề cao cô quá không nhỉ? Lần trước nếu không phải quỷ hút máu và ma vật đúng lúc đụng nhau trước cửa phòng cô, rồi tàn sát lẫn nhau, cô cũng không rõ mình có thể trở ra toàn thân được không. Mà cuối cùng bọn chúng hay ma vật rời đi, cô vốn chưa từng ra tay. Thấy không thể trò chuyện thêm được nữa, Du Lệ tranh thủ thời gian chào rời đi. Luda và Yuna tiễn họ ra ngoài. Yuna không rõ móc bút và sổ từ đâu ra, nhanh chóng lật tới một trang trống, ngước mặt chờ nói, ‘Tiểu thư Anita, xin ký tên cho tôi” Mắt Du Lệ sắc bén nhìn ra bên trong quyển sổ này đã chi chít các chữ ký của minh tinh, thậm chí còn có chữ ký mấy siêu sao quốc tế nữa… Quả thật đây chính là bộ sưu tập chữ ký của minh tinh, quá lợi hại. Du Lệ nhận bút, ký xoẹt xoẹt tên mình xuống. Rồi Yuna lại đưa sổ cho Chử Hiệt, “Chử tiên sinh cũng ký một cái đi” Mặt Chử Hiệt lạnh lùng, không thèm để ý đến hành động của cô ta. Du Lệ cười bảo, “Tiểu thư Cook à, thật ra Chử Hiệt không phải người trong giới giải trí đâu” Luda vỗ bộp một cái lên đầu Yuna, nói bất đắc dĩ, ‘Yuna thân mến, phải có chừng mực chứ, Chử tiên sinh không phải là những minh tinh để cô hoa si thế đâu” Yuna bĩu môi bảo, “Ngoại hình Chử tiên sinh đẹp như thế, chẳng có chút góc chết 360 độ nào hết, nếu tiến vào giới giải trí, thì Luda anh cũng biến thành cặn bã trước mặt anh ấy thôi, không làm minh tinh thì tiếc quá. Ôi, Chử tiên sinh ký tên cho tôi đi, nhìn anh đẹp trai thế, coi như một kỷ niệm đẹp, ký tên ngay dưới tên tiểu thư Anita là được rồi’ Bút ký của cô nàng vốn là dành một tờ cho mỗi minh tinh ký tên, Chử Hiệt không phải minh tinh, vậy cùng chiếm một tờ với tiểu thư Anita. Ngay lúc Luda bị đồng bạn truy cho xấu hổ, ai ngờ Chử Hiệt lại đưa tay ra nhận bút và sổ rồi ký ngay tên mình xuống. Luda ngây ra, không ngờ được cái vị Chử Hiệt luôn luôn lạnh lùng ấy lại thực sự ký tên mình. Du Lệ cũng thấy lạ, nhìn vào chút, phát hiện ra Chử Hiệt ký tên khá kỳ, nhìn không tốt lắm, mà ngược lại hơi giống chữ trẻ con, ừm…. Thật một lời khó nói hết quá. Nhưng trong mắt chó thì thực sự là đẹp vô cùng. Yuna cao hứng ôm quyển sổ, mặt hoa si nhìn họ cười. Luda cảm giác mất hết mặt mũi, tranh thủ thời gian chào nhóm Du Lệ, đẩy Yuna vào phòng, đóng cửa lại, tránh để cô nàng lại làm mất mặt lần nữa. *** Những ngày tiếp theo, Du Lệ ngày nào cũng đều ở trong trường quay thấy Yuna cô nương, ban ngày là trợ lý Minh tinh, ban đêm lại lên lầu bốn trừ ma vệ đạo. Thấy Yuna vẫn ôm quyển sổ đó tìm người ký tên khắp nơi, mà lại còn tìm người có nhan sắc nữa, Du Lệ cảm thấy, cô ấy có thể sưu tập được nhiều chữ ký của minh tinh đến vậy, chắc chắn dựa dẫm không ít vào Luda. Suy ngẫm chút, lần nào Luda quay phim, có không ít đối tác minh tinh, Yuna lấy thân phận là trợ lý của anh ta mà trà trộn vào, chắc tiếp xúc cũng khá nhiều minh tinh nhỉ? Diễn viên trong đoàn làm phim thấy cô nàng là1¼ trợ lý của Luda, lúc cô nàng muốn ký tên nhất định không phản đối rồi. Yuna thật sự không giống như nhân viên thần chức của Giáo Đình đối nghịch với sinh vật bóng tối, bởi vì cô nàng còn quấn lấy cả quỷ hút máu Guzman đòi ký tên nữa mà. “Người đẹp thì không cần phân biệt chủng tộc, coi như là quỷ hút máu đi nữa, chỉ cần vóc dáng đẹp thì đều đáng giá được coi trọng thôi” Yuna đã nói thế. Xem ra Guzman chẳng ưa gì với mỗi nhân viên giáo đình, mỗi lần nhóm Luda tiếp xúc, anh ta đều dùng khăn tay bịt mũi lại, có vẻ như khó chịu lắm vậy. Hành động này quả thật rất đả thương người, nhưng anh ta lại làm được, mà chẳng có ai thấy phản cảm cười nhạo anh ta, cứ như mọi người đã quen với tác phong của vị này, càng khiến dáng dấp vốn có của anh ta đẹp hơn, kiểu gì cũng thấy bình thường. *** Thời điểm khai mạc bộ phim “Bí Cảnh” đã gần một tháng rồi, tự dưng trời đổ mưa. Mưa to bay đầy trời ào xuống lâu đài khiến vườn hoa hồng trước lâu đài bị mưa gió rụng hoa tả tơi đầy đất, như máu vậy. Cánh rừng phía núi xa thì biến thành một nét thoáng qua trong làn mưa bụi, nhìn mông lung xa xăm. Do trời mưa, nên cảnh vốn được quay chụp ngoài trời cũng đành kẹt, Robert đành phải quay chút cảnh trong phòng trước, dẫn theo nhân viên công tác cùng đám diễn viên phụ vào tầng một lâu đài quay mấy phân cảnh. Nhóm mấy diễn viên chính thì không có phần diễn, đều nghỉ ngơi tại đại sảnh lầu một. Tâm tình Guzman rất vui vẻ nhìn trời mưa ngoài cửa sổ, dung mạo vốn lạnh lùng lại tăng thêm mấy phần ấm áp hơn. “Guzman, trời mưa khiến anh vui đến vậy sao?” Marisa khó hiểu hỏi. Guzman a một tiếng, lười biếng nói, “Có nói cô cũng chẳng hiểu đâu” “Sao tôi không hiểu chứ? Anh có thể nói với tôi, tôi sẽ hiểu ngay mà” Marisa kiên trì, lại dựagần anh ta chút, mãi cho đến khi thiếu niên tóc vàng lạnh lùng nhìn sang, mới mất hứng ngồi xuống, không dám tiến gần anh ta nữa. Những người khác trong đại sảnh dù có tâm sự nhưng đều âm thầm để ý cảnh này. Mấy ngày nay, đám người này cũng nhìn ra, diễn viên Hollywood ngọt ngào rất có cảm tình với Alger Guzman, thậm chí còn thầm theo đuổi anh ta. Hai người đều tầm tuổi mười bảy mười tám, là tuấn nam mỹ nữ, đứng chung với nhau rất xứng đôi, mà trong giới giải trí nảy sinh không ít tình yêu, nếu hai người kết giao, họ cũng không thấy lạ. Tiếc là, Guzman lại thờ ơ với vị này, thậm chí có thể nói là thái độ của anh ta rất ác. Mặc dù Marisa lúc nào cũng bị anh ta gây cho tức giận, nhưng tức rồi thì lại không kìm được cọ gần tới, mà càng bị áp chế thì lại càng bùng nổ mạnh, không đuổi sát anh ta không bỏ qua. “Guzman, trời mưa nhàm chán quá a, chẳng mấy khi Robert cho chúng ta nghỉ ngơi, nếu ngồi ở đây nhìn mưa thì nhàm quá, hay là nhóm chúng ta đi dạo chơi lâu đài đi, lâu đài Morpheus này rất lớn, chúng ta tới lâu vậy rồi, trừ phó đạo diễn lần đầu dẫn đi dạo trong trang viên ra, thì chưa từng dạo qua lâu đài, không đi chơi thì tiếc quá…” Guzman bị cô ta dây dưa thấy càng phiền, định mở miệng nói, khóe mắt liếc thoáng thấy trợ lý mới của Luda là tiểu thư Yuna Cook đang chạy vội từ trên lầu xuống, thở hồng hộc đến bên cạnh Luda đang uống trà chiều với diễn viên khác, hạ giọng thì thào gì đó với anh ta. Khuôn mặt Luda vạn năm không đổi chợt biến sắc, rồi nhanh chóng khôi phục lại bình thường, đứng lên. Đám người bất chợt nhìn về phía anh ta, Luda cười bảo, “Tôi  tự dưng nhớ ra có chút việc, mọi người cứ tiếp tục uống trà đi nhé” Mặc dù những người khác rất tò mò, nhưng địa vị Luda ở đó, không dám nói trắng trợn để tìm hiểu miễn làm phiền anh ta, cùng cười ừ một tiếng. Sau khi Luda rời đi không lâu, Shyia Keynes cũng lấy cớ rời đi. Mọi người thấy bóng Shyia Keynes rời đi, trên mặt lộ ra thần sắc mờ mịt, cứ cảm thấy hai người chắc chắn là đi hẹn hò. Mặc dù Luda bình thường cũng rất gần gũi với diễn viên Đông Phương duy nhất trong đoàn làm phim, nhưng so với người Đông Phương, họ càng muốn vun cho Luda và Shyia thành đôi hơn. Minh tinh ai cũng đều thế, ly ly hợp hợp, lần nào quay phim cũng truyền ra ít tai tiếng, truyền tới tai đối tượng Shyia thì càng tốt hơn. Marisa cũng không quan tâm họ đi đâu, thấy họ đi cả rồi, ngược lại hơi động lòng, nói tiếp, “Guzman, chúng ta cùng đi dạo lâu đài đi” “Không đi” Guzman nói vô cùng lạnh lùng. “Vì sao?’ “Lười vận động” “Anh….” Ngay lúc cô ta sắp tức giận, đột nhiên thấy Guzman đứng lên, hướng thẳng về Du Lệ đang đi từ trên lầu tới, bảo, “Anita, có muốn đi dạo lâu đài không?” Marisa, “….” Mọi người, “…..” Du La a một câu, chưa kịp phản ứng thì thiếu niên quỷ hút máu đã đứng lên, sải bước tới trước mặt cô, nói nhỏ một câu, cô lập tức cười bảo ngay, “Được” Hai người cùng nhau rời đi, mọi người thấy Marisa cứng đờ ngồi nguyên tại chỗ, hơi chút đồng tình. Marisa tức giận đến nổi trận lôi đình, lập tức mặc kệ những người khác, đứng phắt dậy, đuổi theo họ, “Guzman, chờ tôi với, tôi cũng đi” Marisa đuổi theo hai người đi, nhưng lúc đi qua chỗ ngoặt lại không thấy hai người đâu. Cô ta lơ ngơ nhìn chung quanh một lát, vừa đi vừa dịu dàng gọi, “Guzman, anh ở đâu? Đợi tôi với” Mãi cho tới khi cô ta đi xa, Guzman kéo Du Lệ từ một gốc cây to ra, thả tay cô ra, bảo, “Người phiền phức không có ở đây, chúng ta đi” Du Lệ cười ừ một tiếng. Cả hai đi thẳng lên lầu bốn. Trên đường đi, Guzman hỏi kỳ lạ, “Sao không thấy hộ vệ của cô nhỉ?” Hai người này không phải như hình với bóng đó sao?” “Anh ấy ở trong phòng” Du Lệ đáp, cô chỉ cần đến đại sảnh nói chuyện phiếm, uống trà với diễn viên khác, Chử Hiệt cũng không có nên không vội. Nhưng giờ họ lại định lên lầu bốn, Du Lệ tiện nói ngay, “Để tôi gọi diện cho anh ấy, bảo anh ấy tới” Guzman không phản đối, tình hình lầu bốn quá nguy hiểm, năng lực Chử Hiệt không tệ, gọi anh tới thì tốt hơn. Leo lên cầu thang, lúc đến tầng ba, đã thấy Chử Hiệt đứng ở đầu bậc thang tầng ba đợi họ rồi. Thấy bóng tiên sinh hộ vệ cao chân dài, nhan sắc đảm bảo, Du Lệ lập tức cảm thấy an toàn hẳn, tranh thủ thời gian chạy tới cạnh anh, “Chử Hiệt, có người đoàn làm phim bị mang lên lầu bốn rồi, đặc sứ tiên sinh Monson đã bắt được một Ma tộc, chúng ta đi qua coi chút” Mặc dù cô vẫn rất sợ những bức họa ở lầu bốn, nhưng nghĩ  tới mỗi lúc trời tối đều có Ma tộc đi qua cửa phòng cô, Du Lệ vẫn muốn đi xem, tiện thì…. Nhìn người giáo đình xem họ xử lý thế nào. Đúng, hiện giờ đang là ban ngày, lại có Chử Hiệt nữa, chắc không có chuyện gì đâu. Nghĩ dến đây, Du Lệ lại nhích gần Chử Hiệt hơn. Tiên sinh hộ vệ quay đầu liếc nhìn cô một cái, không hoài nghi với quyết định của cô, cứ như cô đi đâu cũng không đáng kể. Thấy cô cọ tới gần, đột nhiên giơ tay ra giữ chặt cô lại, nhìn chằm chằm vào mặt hờ hững của cô không nói. Du Lệ không rõ anh nhìn cái gì, đã quen với nụ cười tươi trên khuôn mặt anh rồi. Guzman, “….” Nè nè, các người có phải đã quên còn có tôi rồi không? Chơi ân ái cũng đừng có chơi kiểu này chứ?.