Mẹ Kế Của Lọ Lem
Chương 12
Ân Á Minh và Từ Thiên Ý cùng lúc nhìn về phía bàncủaVu Kiều, khách trong nhà hàng không nhiều, có người lớn tiếng cãi vã thật sự rất làm người khác chú ý, vừa rồi Từ Thiên Ý không để ý bên này, hiện tại thấy một nam một nữ cãi nhau, còn tưởng rằng cặp tình nhân nào muốn chia tay, nên hoàn toàn mang thái độ xem náo nhiệt, những người xung quanh cũng nghĩ như vậy, nhân viên phục vụ đứng ở phía xa đã chuẩn bị đến khuyên can, nhà hàng nàycủabọn họ lớn tiếng ồn ào thế thật không tốt, cũng may hiện giờ khách cũng không nhiều, nhiều người thêm nhiều ảnh hưởng không tốt.
Vu Kiều không sợ mất mặt, dù sao Hà Dương nhất định càng mất mặt hơn cô, người này không để cho cô yên, cho dù cô giết địch một ngàn hại mình tám trăm cũng sẽ không để cho hắn ta yên ổn, hôm nay cô đã nể mặt đến xem mắt, tên này lại còn hếch mũi lên mặt nữa! “Anh thật sự nghĩ rằng mình ngon lắm à! Giáo sư đại học thì giỏi lắm sao, nhà có công ty thì hay lắm hả, muốn lấy công tycủatôi còn nói như là đang bố thí cho tôi vậy còn muốn tôi cảm kích anh nữa à? Mặt mũi lớn thật đấy! Thật sự nghĩ rằng tôi chưa từng trải đời à, tôi nói với anh này, trong nhà tôi thì tôi không nên đụng vào nhất, trong nhà tôi anh tùy tiện tìm người nào đó, tùy thời có thể đập cho anh một trận thừa sống thiếu chết đấy!”
Ân Á Minh vẫn chưa hoàn hồn sau đợt chấn động này, trong khoảng thời gian anh với Từ Thiên Ý tán gẫu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi, sao bỗng dưng lại đột nhiên chuyển hướng rồi? Nhưng Vu Kiều thế này mới đúng là người trong tang lễ kia, nói chuyện thật sự một chút cũng không lưu tình.
“Cô! Cô Vu như thế là có ý gì!” Hà Dương dùng tay lau nước trên mặt, hắn sắp tức điên rồi, đang trò chuyện rất tốt, hai người đang thương lượng chuyện Vu Kiều quản lí công ty sau khi kết hôn, cả quá trình Vu Kiều đều vừa nói vừa cười, mặc kệ hắn nói gì đều mỉm cười phụ họa, vô cùng không có chủ kiến hơn nữa lại như chim nhỏ nép vào người, thỏa mãn tất cả chủ nghĩa đàn ôngcủahắn, quan trọng nhất là đối phương quả thật rất xinh đẹp, kiều diễm đáng yêu, cho dù là kết hôn lần hai hắn cũng có thể chấp nhận, dù sao cũng có một núi tài sản lớn như thế làm “đồ cưới”.
Nhưng lúc gần như sắp nói xong thì Vu Kiều bắt đầu có vẻ gì đó không đúng, trước tiên cô mỉm cười, sau đó bưng ly nước lên từ từ uống một ngụm, tư thế vô cùng mê người, cực kỳ vui tai vui mắt, thỏa mãn tất cả ảo tưởngcủađàn ông đối với phụ nữ, đây chính là một báu vật.
Sau khi Vu Kiều uống một ngụm nước thì nhếch miệng cười với Hà Dương, sau đó bưng ly nước nói với Hà Dương một câu: “Giấc mộng hão huyềncủaanh thật sự cũng không tệ.”
Câu nói nàycủacô vô cùng dịu dàng, Hà Dương còn chưa kịp phản ứng, một ly nước tinh khiết đã “dịu dàng” tạt qua phủ đầy lên đầu lên mặt, sau đó toàn bộ đầu óccủahắn đều rối tinh rối mù, trên bộ âu phục khắp nơi đều là vết nước đọng sẫm màu.
Tóc máicủaHà Dương toàn bộ đều bị làm ướt, nhìn qua vô cùng chật vật, vẻ nho nhã và đẹp trai nhờ ăn diện tỉ mỉ đều mất hết, tự hắn nhìn không được, nhưng những người khác đều âm thầm cảm thấy buồn cười, bị tạt nước phiên bản người thật nha, khó gặp lắm đó, anh chàng này cũng thật xui xẻo.
Nhưng cô bạn gáicủahắn dáng vẻ cũng không tệ, cho dù nổi nóng cũng rất đẹp mắt, thân hình này gương mặt này, chậc chậc, anh chàng này rốt cuộc nghĩ không thông chỗ nào, cô bạn gái như vậy còn không giữ ở nhà dụ dỗ cho tốt, đổi lại là bọn họ nhất định không nỡ làm cho cô ấy không vui.
Mọi người hứng thú hăng hái xem nhiều chuyện, Vu Kiều một tay chống hông một tay dùng sức đặt ly xuống bàn! “Ý gì hả? Tôi có ý gì anh nghe không hiểu sao, nghe không hiểu tiếng người à?Ồ, vừa mở miệng liền bảo tôi giao tiền giao công ty cho anh quản lý, cái gì mà ở nhà hưởng phước là được rồi, tiềncủatôi còn cần anh phải bận lòng sao? Không tạt cho anh chút nước tôi xem chừng anh cũng không tỉnh táo lại đâu, hèn gì anh vẫn luôn tìm không được đối tượng kết hôn, muốn tìm một người não tàn dâng tiền dâng tình cho anh à, vừa phải có tiền vừa phải ngu ngốc còn phải coi trọng anh, loại não tàn này không dễ tìm đâu, anh nhìn tôi giống não tàn lắm sao? Tôi tùy tiện phụ họa anh vài câu anh còn coi là thật, chỉ số thông minh thật khiến người ta xúc động đấy, bệnh chủ nghĩa đàn ông đã đến thời kì cuối hết cứu được rồi phải không? Thật sự choằng tôi gấp gáp đến xem mắt à, tôi chỉ là đến đối phó với sắp xếpcủangười trong nhà thôi, anh còn ở đó mà vênh váo!”
Theo lý thì Vu Kiều không cần để ý tên này chỉ cần trở về trực tiếp nói với người trong nhà rằng không thích hợp là xong rồi, nhưng nàng cảm thấy thế này không bỏ tức, quay đầu lại cũng chỉ có mình nghẹn một họng tức mà thôi, tên này không đau không ngứa tiếp tục tìm mục tiêu tiếp theo, loại người này đoán chừng vĩnh viễn cũng sẽ không biết vấn đềcủamình nằm ở đâu, cô không dạy dỗ hắn một chút thì thực sự nuốt không trôi cục tức này, dám chọc lên trên đầu tôi à! Không chém người thì tôi không phải họ Vu!
Người này ra vẻ đạo mạo vừa nhìn liền biết rất sĩ diện, được thôi, tôi đây càng cho anh thêm “nhiều thể diện”!
Cô cũng không sợ đắc tội nhà họ Hà, công tycủanhà họ Hà tuy quy mô lớn hơn Vân Hải một chút, nhưng so với nhà họ Vucủacô thì chẳng là gì cả, huống hồ với tác phong thổ phỉ xã hội đen bọn họ, người bình thường đàng hoàng đều không dám trêu chọc vào.
“Phụt!” Xung quanh có người cười ra tiếng, còn không chỉ có một người, vốn bọn họ còn nghĩ rằng hai người này là tình nhân muốn chia tay, quậy nửa ngày thì ra là xem mắt à, hơn nữa tên đàn ông này còn bị vạch trần trước mặt mọi người.
“Thế này là gì đây, tôi xem trên mạng có người thường nói, loại đàn ông này gọi là trai gì ấy nhỉ……”
“Trai phượng hoàng.”
“Đúng đúng, chính là trai phượng hoàng! Lần trước tôi gặp một người, nói là lương tháng tám ngàn, quê nhà ở vùng núi, tiếng nghèo vang xa, anh chị em trong nhà có đến mấy người, sau đó gã kia đi tìm bạn trăm năm, nói muốn tìm phụ nữ bản địa ở chỗ hắn công tác, còn phải là con gái một, còn phải xinh xắn, còn phải có nhà, nhà còn phải thêm tên chamẹcủahắn vào, nói là để cho người già sau này có chỗ để dựa vào. Lúc đó tôi nhìn mà trong lòng thật sự chỉ nổi lên hai chữ f*ck you, tôi cũng là đàn ông, mà nhìn còn không chịu nổi nữa, làm mất mặt đàn ông chúng ta quá!”
“Ở đây không phải còn một tên nữa sao, nhưng mà tên này cao cấp hơn, nhà còn có công ty riêng, nhưng điều kiện bên nữ cũng rất tốt, cũng có công ty riêng, mà còn chưa có tiến triển thế nào, mới xem mắt thôi đã nhìn chằm chằm vào tài sảncủangười ta rồi, tướng ăn thực sự khó coi quá.”
“Vừa rồi tôi nghe cô gái kia nói, tên kia còn là giáo sư đại học đấy.”
“Ha ha, học lực cao không có nghĩa là tố chất cao, đầu năm nay mặt người dạ thú mới dọa người nhất đó, lưu manh không đáng sợ, chỉ sợ lưu manh có văn hóa!”
“Chậc chậc.”
Mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ về phía Hà Dương, hắn đương nhiên chịu không nổi, kéo chút khăn giấy tùy tiện lau đi nước trên đầu trên mặt, sau đó đẩy đẩy mắt kính cười lạnh nói: “Cô Vu đây thật sự khiến tôi mở rộng tầm mắt, cô thật sự tưởng mình là đóa sen trắng thuần khiết à, cô nghĩ tôi tình nguyện đến xem mắt với quả phụ vừa mới chết chồng như cô sao? Người trong nhà khen ngợi cô như một đóa hoa, hiện giờ coi như tôi được mở mang kiến thức rồi, quả thực là một đóa hoa, hoa loa kèn ấy! Giọng đàn bà chanh chua như cái hoa loa kèn vậy, tôi thật sự rất lâu rồi chưa gặp qua người phụ nữ nào không có tố chất như cô rồi đấy.”
Quả phụ vừa mới chết chồng? Mọi người xoay cổ nhìn về phía Vu Kiều, cô quả phụ mới nỳ sao lại ra xem mắt rồi, cũng quá không chú trọng rồi đấy, tuy nói gã đàn ông này thuộc hàng hiếm thấy, nhưng cô gái này đoán chừng cũng không tốt hơn là bao, như vậy cũng quá gấp gáp đi, thiếu đàn ông thì không sống nổi hay sao.
Vu Kiều bị bàn tán như thế hoàn toàn không bị lay động, từ nhỏ đến lớn cô nghe qua chỉ trích không biết bao nhiêu lần, một chút này có đáng là gì đâu, so với mấy câu người nhà họ Quý nói hai ngày trước quả thực như đệ tử gặp sư phụ, không đau không ngứa.
“Ha ha, tố chấtcủatôi cũng phải xem là đối với ai, đối với anh có dùng được sao, dùng thái độ đối xử với người để đối xử với anh, vậy thì những người xung quanh tôi đây phải như thế nào đây? Không đối đãi khác nhau sao có thể thấy rõ nét đặc biệtcủaanh?” Vu Kiều không hề nhượng bộ chút nào, mắng người cũng không cần chửi tục đâu.
Lửa giậncủaHà Dương càng nhiều thêm, nói chuyện càng thêm cay nghiệt: “Cô như thế này, tôi có thể xem trọng coi, thì cô nên cười thầm rồi đấy, có ai không biết chồng trướccủacô là một ông già năm mười mấy tuổi chứ, ai mà đồng ý lấy cô, bất cứ người nào cũng ghét bỏ thôi! Cô ngủ với một ông già hai ba năm trời, òn mong chờ một chàng bạch mã hoàng tử đến cưới cô à? Có mơ ban ngày cũng phải có giới hạn thôi! Tôi cũng thật không hiểu, rốt cuộc cô lấy tâm tình gì để kết hôn với một lão già vậy, nhìn dáng vẻcủacô thì biết là một cô ả không an phận rồi, lời đồncủacô bên ngoài cũng không ít đâu, trêu ba ghẹo bốn là lợi hại nhất, nếu không phải chamẹtôi bảo nhất định phải đến xem thử thì tôi cũng thật không muốn đến đâu, trong lòng tôi chán ghét muốn chết luôn ấy!”
“Ha ha, ban đầu cô còn giả vờ rất tốt, cả bộ dáng như cái gì cũng không hiểu, giả vờ hay ghê, thiếu chút nữa tôi đã bị cô gạt rồi, nghĩ rằng những lời bên ngoài đoán chừng cũng chỉ là tin đồn thôi, là những người kia có thành kiến với cô, bây giờ xem ra, bọn họ còn nói nhẹ đấy, kiểu như cô thế này có tặng tôi cũng không cần! Ngôn hành cử chỉ vừa lỗ mãng lại thô tục, gương mặt này…… với những thứ bán bên ngoài kia tôi cũng không nhìn ra có chỗ nào không giống, bước vào cửa nhà tôi rồi nói không chừng mới hai ba ngày tôi đã phải đội nón xanh rồi, haha.”
Lời nóicủahắn tương đối khó nghe, đối với một cô gái mà nói, có thể coi như lời nói ác độc nhất rồi, đây cũng là nội dung mà Vu Kiều không thích người ta nói về cô nhất, nếu là lén lút bàn tán thì cô không xen vào, tự docủangười ta, nhưng ở trước mặt cô mắng cô trắng trợn như thế cô còn nhịn nữa thì thật sự là thánh mẫu rồi.
Vu Kiều vung cánh tay muốn đi lên cho Hà Dương xem chút lợi hại, nhưng cô vừa giơ tay thì bị người khác kéo lại, cô nén lửa giận quay đầu lại: “Ai đó!”
Vừa nhìn, còn là người quen nữa nha.
Ân Á Minh, bạn trai trong truyền thuyếtcủaQuý Tử Nhàn, nhưng Vu Kiều biết chỉ là tin đồn thôi, hiện tại là Quý Tử Nhàn đơn phương nhiệt tình, nhìn biểu hiệncủanhà trai ở hôm tang lễ kia hình như là không mấy tình nguyện.
Nhưng chuyện đó cũng không liên quan đến Vu Kiều cô, cô cũng chẳng thân quen gì với Ân Á Minh, tên này cản nàng đánh người là muốn gì đây?
Cô vừa định chất vấn thì nghe Ân Á Minh cười nói: “Cô đừng tức giận nữa, động tay với loại người này không đáng đâu, cô bị súc sinh cắn một cái cũng không thể nào cắn lại chứ, làm người cũng phải chú trọng một chút, những chuyện không phù hợp với cấp bậc thì đừng làm.”
“Phụt.” Vu Kiều bật cười, cô còn tưởng người này đến là muốn ngáng chân mình, bọn họ cũng chẳng thân quen gì, cũng chỉ có duyên gặp mặt một lần, không ngờ tới người này sẽ nói giúp nàng.
Vu Kiều không tự chủ đối với Ân Á Minh có ấn tượng tốt thêm vài phần, trước đó thì cũng được, trong tang lễ cô nể mặt Quý Huy nên chẳng làm gì Quý Tử Nhàn, lúc đó Ân Á Minh làm mất mặt Quý Tử Nhàn trước mặt mọi người, xem như gián tiếp trút giận cho cô, bây giờ còn giúp cô ở trường hợp này, cảm giác được người khác giúp quả thật không tệ, tâm trạngcủaVu Kiều không tự chủ tốt lên, nhưng cô không hiểu lắm vì sao Ân Á Minh lại giúp cô, chỉ vì có duyên gặp mặt một lần à?
“Anh là ai!” Hà Dương trông thấy một người đàn ông anh tuấn như Ân Á Minh xuất hiện thì có chút căng thẳng, người đàn ông này là do Vu Kiều mời đến giúp đỡ trước đó ư?
Nhưng nhìn thế nào cũng không giống, người đàn ông này rất cao, đoán chừng phải hơn 1m9, cao hơn hắn khoảng chừng hơn mười phân ấy, hơn nữa còn rất đẹp trai, tuy nói là cùng giơi thì bài xích lẫn nhau, nhưng hắn nói đối phương không đẹp trai thì thật sự rất trái lương tâm.
Quan trọng nhất là khí chấtcủangười này không giống với người thường, người bình thường không có khí thế như vậy, Hlà Dương bị ánh mắtcủaÂn Á Minh quét qua, liền cảm thấy hơi lạnh.
“Tôi là bạncủaKiều Kiều, cô ấy bình thường đều tùy tùy tiện tiện, vẫn là lần đầu tiên đến xem mắt, tôi lo lắng cho cô ấy nên qua đây xem thử, kiểm định cho cô ấy một chút, người ta nói hay lắm, lần đầu liên thường không thuận lợi, câu nói này quả nhiên không sai, lần đầu tiên đã gặp phải người như anh rồi.” Ánh mắtcủaÂn Á Minh đặc biệt lạnh lẽo, “Thật sự đây là lần đầu tiên tôi gặp được người có cái miệng bẩn như anh đấy, ra khỏi cửa có đánh răng chưa vậy? Nghe nói anh còn là giáo sư đại học, học sinhcủaanh có biết anh như thế này không?”
Vốn anh cũng chỉ là xem kịch hay mà thôi, nhưng gã đàn ông này nói chuyện quả thật quá đáng quá rồi, cho dù anh là đàn ông cũng không ưa loại cặn bã này, ngấp nghé trắng trợn tài sản nhà gái cũng thôi đi, bị vạch trần thẹn quá hóa giận lại còn nói ra những lời như vậy, có còn là đàn ông không chứ? Giúp Vu Kiều chỉ là tiện tay mà thôi, muốn chỉnh tên họ Hà này mới là chuyện anh muốn làm nhất.
Hà Dương bắt đầu có chút sợ hãi, nhưng lập tức bình tĩnh lại, “Anh quản được sao, Vu Kiều cô ta lẳng lơ ong bướm không cần mặt mũi không phải là chuyện mọi người đều biết à, coi trọng cô ta là nể mặt cô ta rồi, cô ta còn thật tưởng mình là cái bánh thơm hả? Anh bảo vệ cô ta thế làm gì? Còn gọi Kiều Kiều, tôi thấy hai người hơn phân nửa là có một chân với nhau rồi, ha ha, may mà tôi không mắc bẫy, nếu không cưới người phụ nữ như thế này về thì trong nhà thật sự bị loạn lên.” Hắn tức dâng lên đến đầu bắt đầu nói chuyện không lựa lời, không chỉ mắng Vu Kiều, còn mắng luôn cả Ân Á Minh, chỉ thiều chưa nói hai người là cẩu nam nữ thôi.
“Anh nghĩ tôi không dám đánh anh thật à!” Vu Kiều quắc mắt nhướn mày lại muốn vung nắm đấm lên, nhân viên phục vụ ở bên cạnh tay chân luống cuống nhìn cô, đồng nghiệp nhỏcủacậu ta đã đi gọi quản lý rồi, cãi vả ầm ý như thế, bọn họ thật sự không dám lại gần.
Ân Á Minh ôn hòa ngăn Vu Kiều lại, sau đó vẫy vẫy tay với người ở sau lưng: “Thiên Ý.”
Mọi người quay qua nhìn, chỉ thấy một người đàn ông đang cầm di động quay video, Ân Á Minh cười tủm tỉm nói với Hà Dương: “Anh Hà đâu mới vừa rồi đối với tôi có hành động phỉ báng và chửi mắng tôi đã cho người quay lại toàn bộ rồi.” Anh chỉ về phía Từ Thiên Ý vẫn đang tiếp tục quay phim kiên nhẫn giải thích, “Vị này là luật sưcủatôi, tôi nghĩ sau này hai người khẳng định sẽ rất quen thuộc với nhau đấy, anh ta hẳn là sẽ thường xuyên đến tìm anh.”
Hà Dường: “……” Nói bừa thôi phải không, có ai đi ăn cơm còn mang luật sư theo bên người không chứ!
Nhưng hắn có chút sợ video mà Ân Á Minh đã quay, vừa rồi hắn chỉ lo sảng khoái trong phút chốc nên đã mắng không ít lời khó nghe, thế này không phù hợp với bộ dáng răn dạy học sinh thường ngàycủahắn, nếu như người trong trường học biết bình thường hắn là cái dạng này, sẽ bất lợi cho đánh giá chức vị, không khí chungcủaTrung Quốc chính là như thế, dư luận là nội dung khảo sát quan trọng nhất.
Hắn cũng không phải tham chút ít tiền lương và phúc lợi làm giáo sư kia, chỉ là hắn thích cảm giác được mọi người tôn trọng và sùng bái mà thôi, nếu không hắn đã sớm đi theo công tycủagia đình rồi, thu nhậpcủagiáo viên so vớicủacông ty gia đình, hoàn toàn không đáng kể.
Bị dọa một cái Hà Dương liền xìu xuống, hắn trọng sĩ diện nhất, hắn sợ Ân Á Minh đẩy chuyện này đến chỗ trường học, nhìn người này ra đường còn mang theo luật sư, hẳn không phải là người bình thường.
Tỉnh táo lại thì hắn có chút lo sợ, vừa rồi hắn xúc động quá mức, mắng Vu Kiều không ít lời khó nghe,mẹcủahắn có nói với hắn rồi, người nhà họ Vu không nói lí lẽ nhất, nói lí lẽ với người trong nhà đó sẽ không thông được, nhà bọn họ vừa tới là muốn đánh rồi, xem ra Vu Kiều này cũng được di truyền khá tốt, quả nhiên không phải người một nhà thì không cùng vào một cửa.
Công việc làm ăncủanhà hộ Vu phần lớn đều không theo đường chính, quen biết không ít những tay anh chị, hai bên trắng đen đều có người quen, loại gia đình này có thể qua lại thân thiết, việc làm ăn sau này cũng có nhiều chỗ tốt, đắc tội rồi sẽ đưa tới không ít phiền toái, vừa rồi hắn tức đến váng đầu nên sơ suất, thậm chí còn nghĩ tới, nếu như Vu Kiều thật sự dám ra tay với hắn, vậy hắn cũng không cần nể mặt nữa, đúng lúc giúp nhà họ Vu dạy dỗ một chút cô con gái không biết xấu hổ này.
Hiện giờ hắn có chút cảm kích Ân Á Minh, nếu như không phải người đàn ông này xông tới, đoán chừng hắn váng đầu thì sẽ thật sự đập cho Vu Kiều một trận, vậy thì nhà họ với nhà họ Vu thật sự không xong rôif, tuy bây giờ cũng không tốt là bao, nhưng hắn chỉ là một lúc nói cho sướng miệng, cũng chẳng thật sự làm sao cả, đánh người thì không giống rồi..
Vu Kiều đối với bản lĩnh dối trácủaÂn Á Minh coi như xem đủ rồi, người này nói dối mặt hoàn toàn không đổi sắc, còn gọi cô là Kiều Kiều, còn giúp cô kiểm định, hắn thật sự đủ khả năng để bịa chuyện nha, nhưng đối phương đứng về phía cô, đương nhiên cô sẽ không vạch trần trước mặt mọi người, nhìn tên khốn kiếp họ Hà kia ăn quả đắng thật sự quá đã!
Ân Á Minh thấy Hà Dương bị mình hù dọa như thế liền nói: “Tôi cũng không muốn làm khó anh Hà đây, chỉ muốn anh ở trước mặt mọi người tại đây xin lỗi tôi với ạn tôi một tiếng, tôi nghĩ chúng ta vẫn còn có thể thương lượng, Kiều Kiều cô thấy sao?”
Vu Kiều nhịn rất vất vả mới không để cho mình cười ra tiếng, cô mặt mày nghiêm túc nói: “Tôi cũng không phải loại người hẹp hòi hay mang thù, nếu như anh thành tâm thành ý mà xin lỗi tôi, tôi khẳng định sẽ nghe thật chăm chú, tôi cũng đâu phải trời sinh muốn tìm người gây sự đâu, anh nghĩ tôi rãnh rỗi lắm hay sao chứ?”
Trong nhà hàng mọi người bàn tán xì xào, rất nhiều người chạy đến vây xem, còn có người khuyên Hà Dương: “Tôi nói anh cứ xin lỗi đi, mấy câu vừa rồicủaanh quả thật không tốt lành gì, là người thì ai cũng tức giận thôi, thật không thể trách con gái người ta nổi giận.”
Người nói như vậy cũng thật không ít, ngay cả quản lý nhà hàng được nhân viên phục vụ gọi tới cũng gật đầu phụ họa, chỗcủaông là để làm ăn, nếu như mấy vị khách này có thể hòa giải yên bình, ông cũng không cần đuổi người ra nữa, đều là kháchcủanhà hàng, nói thật lòng, một người ông cũng không muốn đắc tội, đặc biệt là cái người cao cao kia, gần đây đã đến mấy lần rồi, coi như là khách quen.
Bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, còn bị khuyên giải liên tục không ngừng, Hà Dương cảm thấy mặt mũicủamình một chút cũng không còn nữa rồi, nhưng hắn vẫn không thể nổi nóng, kì kèo hết vài phút, mắt thấy Ân Á Minh cũng không kiên nhẫn nữa, mới ấp a ấp úng xin lỗi hai người Vu Kiều và Ân Á Minh.
Nhưng lờicủahắn vừa nghe đã biết không hề có thành ý, Vu Kiều đương nhiên không thể hài lòng, cô để Hà Dương phải xin lỗi đến khi cô hài lòng mới thôi, cô cũng không phải đứa não tàn, bị người ta đánh má trái còn muốn đưa má phải qua, sau đó đối phương cho một câu xin lỗi không đau không ngứa gì thì coi như bỏ qua, coi nàng là ai thế, tưởng như vậy thì muốn đuổi nàng đi lừa nàng đi à, không có cửa đâu!
Hà Dương xem chừng không làm thật thì hai người này sẽ không buông tha cho hắn, đúng lúc vứt bỏ xấu hổ dùng hết sức với âm lượng lớn nhất choVu Kiều và Ân Á Minh lời xin lỗi chính thức, đặc biệt là trịnh trọng xin lỗi Vu Kiều, nói những câu xằng bậy vừa nãy hắn nói đều nghe từ tin đồn thôi, mang đến phiền phức cho Vu Kiều quả thật là rất quá đáng, còn bảo đảm sau này sau này tuyệt đối sẽ không lan truyền những lời đồn vô căn cứ như thế này nữa.
Vu Kiều nghe đến đây mới miễn cưỡng cảm thấy hơi hài lòng, “Được rồi, tôi miễn cưỡng chấp nhận vậy, tuy rằng không biết anh có thành tâm hay không, nhưng tôi nghe vào cũng coi như là thoải mái, tâm trạng tôi tốt, thì sẽ không so đo với anh nhiều như vậy nữa đâu.” Nói xong cô quay đầu nhìn về phía Ân Á Minh, “Á Minh anh nói em?” Cô cũng buồn nôn một chút vậy, đối phương gọi cô là Kiều Kiều, thì cô kêu đối phương là Á Minh, nghe qua hai người có vẻ đặc biệt thân thiết, có ai biết được hôm nay mới là lần thứ hai bọn họ gặp mặt mà thôi.
“Tôi nghe theo em.” Ân Á Minh rất biết nghe lời, cho Vu Kiều mười phần thể diện, thật ra hắn có chút chột dạ, lúc nãy ăn cơm nghe lén, chưa hiểu rõ ngọn nguồn tình hình đã đơn phương khinh bỉ Vu Kiều, so với mầy người loan tin đồn khắp nơi hình như cũng không khác là bao, nên bây giờ đối với Vu Kiều mới đặc biệt quan tâm, coi như đền bù cho tâm lý âm u vừa nãycủachính mình vậy, tuy bản thân Vu Kiều cũng không biết gì.
Hà Dương nghe Ân Á Minh nói như thế thì thở phào nhẹ nhõm, thế này coi như là hắn thoát nạn rồi chứ?
Xin lỗi xong Hà Dương không dám ở chỗ này lâu thêm một khắc nào nữa, hắn lập tức thu dọn những thứ thuôc về mình rồi vội vội vàng vàng rời khỏi, lúc này chỉ số tình cảmcủahắn đột nhiên tăng cao lên rồi, lúc đi còn để lại tiền trả tiền cơm, Vu Kiều bĩu môi, coi như hắn biết điều!
Hà Dương đi rồi Vu Kiều cảm kích nói với Ân Á Minh: “Hôm nay cám ơn anh nhé, anh Ân, không ngờ lại trùng hợp gặp anh ở đây, vừa rồi thật là làm phiền anh rồi.”
Ân Á Minh nhún vai: “Tiện tay mà thôi.” Anh giơ tay chỉ bàncủamình và Từ Thiên Ý bên kia, “Cô Vu có muốn ngồi cùng không?”
Thịnh tình khó từ, Vu Kiều cũng không từ chối, ngồi vào bàncủaÂn Á Minh và Từ Thiên Ý, ba người trò chuyện với nhau cũng không tệ, Từ Thiên Ý đối với Vu Kiều hình như rất có hứng thú, hỏi không ít vấn đề riêng tư, thậm chí còn hỏi Vu Kiều phương thức liên lạc, Vu Kiều liền lấy từ trong ví ra hai tấm danh thiếp, đây là danh thiếpcủacô ở Vân Hải, trên đó có số điện thoại công táccủacô, còn số điện thoại riêngcủacô, cô tạm thời không muốn cho, tên họ Từ này nghĩ gì đại khái cô cũng đoán được, cô tạm thời không muốn kết hôn, cũng không có dự định yêu đương, đối với tình một đêm càng không hề có hứng thú, nên số điện thoại rieng gì đó, không cần phải cho.
Ăn cơm xong rồi vì Từ Thiên Ý có chuyện phải đi trước, Vu Kiều không biết lái xe, Ân Á Minh liền nói sẽ đưa cô về, hai người sánh vai rời khỏi nhà hàng.
Sau đó cảnh tượng hai người “hẹn hò” liền bị ngườita nhìn thấy.
Mà kẻ chứng kiến thì hai người trong cuộc đều biết
——Chính là Quý Tử Nhàn.
Truyện khác cùng thể loại
36 chương
77 chương
83 chương
30 chương
36 chương
9 chương
56 chương
65 chương