Mê điệp tình nhân chiến
Chương 62
Lạc Tử Tịch đi vào văn phòng của Nhan Tiêu trong Nhan thị tổng bộ, ở nơi đó vẫn còn ngập tràn khí tức Nhan Tiêu. Trước kia nàng chỉ có ghé qua văn phòng ở trung tâm spa, thật không ngờ văn phòng ở tổng bộ lớn hơn rất nhiều. Bây giờ văn phòng này là của nàng, Lạc Tử Tịch cảm thấy có chút bất khả tư nghị. Nguyên bản tất cả đều là của Nhan Tiêu, thật ra hiện tại vẫn còn là của Nhan Tiêu, nàng chỉ tạm thời giúp Nhan Tiêu bảo quản mà thôi.
Ban giám đốc bên trên đã tuyên bố nàng là tổng tài tân nhiệm, cha con Lâm thị lúc này muốn dùng "Gậy ông đập lưng ông" với nàng, cho nên đối với việc nàng làm tổng tài không có gây khó dễ. Nhan Lạc trở thành trợ lý hành chính đặc biệt của nàng, thật ra như vậy cũng tốt, hai người đều có thể tùy thời thương lượng mọi chuyện. Tóm lại, hôm nay nhận chức coi như là thuận lợi.
"Lạc Lạc, không phải ngươi nói ngươi không sớm bày kế cùng Nhan Tiêu sao?"
Ngồi trong văn phòng Lạc Tử Tịch cảm thấy cần phải tính sổ với Nhan Tiêu. Hai tỷ muội kia thật tốt, tính toán không một kẽ hở, nếu Nhan Tiêu không xuất hiện trước mặt mình chắc đến bây giờ nàng vẫn chưa biết gì.
"Ha ha, cái kia, tẩu tử, không phải ta cố ý gạt ngươi đâu, ta vẫn luôn hoài nghi chuyện này có kỳ quái, nhưng ta lại không thể biểu hiển ra bên ngoài. Thật ra ta biết tỷ tỷ an bài hết thảy mọi thứ chỉ sớm hơn ngươi một chút, ta cũng chỉ là phối hợp theo sự sắp xếp của tỷ tỷ thôi."
Nhan Lạc biết Nhan Tiêu đã xuất hiện, tuy rằng không phải xuất hiện thật sự, nhưng cũng đã xuất hiện trước mặt Lạc Tử Tịch, cho nên Lạc Tử Tịch hẳn là đã biết tất cả mọi chuyện.
Nàng vẫn hoài nghi người trên giường bệnh không phải Nhan Tiêu, lúc Lạc Tử Tịch nói cho nàng biết Nhan Tiêu không phải người trên giường bệnh nàng thở dài nhẽ nhõm một hơi. Bởi vì đã sớm hoài nghi cho nên ngoại trừ Lạc Tử Tịch, nàng không để cho bất cứ kẻ nào tiến vào phòng bệnh. Nàng cũng không tin tỷ tỷ mình dễ dàng gặp chuyện không may như vậy, người khác có lẽ không biết Nhan Tiêu, nhưng Nhan Lạc nàng chẳng lẽ còn không biết Nhan Tiêu sao?
"Tẩu tử, kia cũng không thể trách ta, lúc ta về phòng giúp ngươi lấy tài liệu thì phát hiện tỷ tỷ ở trong phòng. Khi đó ta mới biết được tỷ tỷ bình yên vô sự, sau nữa tỷ tỷ bảo ta ở thư phòng mình chờ nàng, lúc giúp ta chuẩn bị tư liệu cho ngươi ta vẫn ở cùng tỷ tỷ. Khi đó tỷ tỷ mới nói cho ta biết hết thảy tất cả, bao gồm kế hoạch tiếp theo. Tẩu tử, ngươi muốn trách thì trách tỷ tỷ, ngươi không nên trách ta nha..."
Nhan Lạc biết Lạc Tử Tịch bây giờ đang tính sổ nàng, nàng đẩy được liền tận tình đẩy lên ngươi Nhan Tiêu, không thể trách nàng không phúc hậu được, đẩy lên ngươi Nhan Tiêu thì là chuyện giữ hai người thê thê bọn họ.
Lạc Tử Tịch nghe xong trừng mắt liếc Nhan Lạc, Nhan Lạc nói thật hay, bất quá cũng nghe được, dù sao bây giờ ở bên cạnh lộ mặt giúp đỡ nàng chỉ có Nhan Lạc, Nhan Tiêu ẩn mình phía sau. Cha con Lâm thị muốn gậy ông đập lưng ông với nàng, chẳng lẽ Nhan Tiêu với Nhan Lạc lại không gậy ông đập lưng ông với bọn họ sao?
"Tha ngươi."
Lạc Tử Tịch cười nói, nàng chỉ là muốn biết một ít mà thôi cũng không phải làm khó Nhan Lạc. Bây giờ là thời điểm đồng tâm hiệp lực, nàng sao có thể khó dễ Nhan Lạc đây. Nhan Lạc nói đúng, muốn trách thì trách Nhan Tiêu, trở về mới hảo hảo thu thập Nhan Tiêu.
"Hắc hắc, ta biết tẩu tử tốt nhất, tẩu tử sao nỡ trách ta đây? Ta ngoan như vầy, có đúng hay không?"
Nhan Lạc bộ dạng chân chó vòng qua bàn làm việc đến bên cạnh Lạc Tử Tịch, kéo lấy tay nàng làm nũng. Khiến cho Lạc Tử Tịch dựng tóc gáy cả người.
Lạc Tử Tịch vội vàng đẩy tay Nhan Lạc ra, nói:
"Phải, tránh ra, ngươi mà ngoan, nếu ngươi ngoan, khắp thiên hạ chắc không có ai ngoan."
Lạc Tử Tịch cười cười.
Nhan Lạc nhỏ hơn Nhan Tiêu có hai tuổi mà thôi, một người cường thế, một người tự tại, nhưng đều là yêu nghiệt. Hai người lớn lên giống nhau, nhưng khí tức lộ ra lại không giống nhau. Lạc Tử Tịch luôn luôn suy nghĩ, Nhan mẹ rốt cuộc là mỹ nhân như thế nào mới có thể sinh ra hai nữ nhi yêu nghiệt như tỷ muội Nhan Tiêu.
Nhan Lạc lập tức xấu hổ, thật ra nàng cũng rất ngoan, ít nhất cũng ngoan hơn tỷ nàng nhiều. Được rồi, nàng thừa nhận đúng là nàng ham chơi, bởi vì nàng từ bé đã được sống trong hoàn cảnh để nàng có thể tùy ý chơi đùa như vậy, mọi người trong nhà đều sủng nàng nhất, nàng cũng theo ý người nhà, tiếp tục chơi đùa mà thôi.
"Được rồi, không nói ngươi nữa, chúng ta đi dạo trong công ty đi, làm quen hoàn cảnh một chút."
Lạc Tử Tịch cũng không dìm hàng Nhan Lạc tiếp nữa, Nhan Lạc nếu không ham chơi sẽ không còn là Nhan Lạc. Lạc Tử Tịch biết rất rõ ràng, sở dĩ Nhan Lạc như bây giờ tất cả đều do người Nhan gia sủng mà ra. Bất quá, Nhan Lạc cùng Nhan Tiêu cũng không phải là bình hoa rỗng, bên trong bình hoa của các nàng chứa không ít tâm địa gian xảo.
"Hảo."
Nhan Lạc mau lẹ gật đầu đáp ứng.
Trước kia lúc không có việc nàng hay đến công ty, nàng là Nhan gia Nhị tiểu thư, là muội muội Nhan Tiêu, xuất hiện ở công ty cũng sẽ không có người hoài nghi, nàng muốn đi tới đâu cũng không có người ngăn cản. Kỳ thật nàng luôn ngầm tìm hiểu quy trình vận hành của công ty, cho nên có thể nói bây giờ nàng đối với công ty hết thảy rõ như lòng bàn tay. Nàng cũng đã từng nghĩ, nếu có một ngày Nhan Tiêu mệt mỏi, nàng tùy thời đều có thể tiếp nhận thay Nhan Tiêu. Bởi vì, Nhan Tiêu vì Nhan gia trả giá thật sự quá nhiều, nàng hy vọng sẽ có một ngày Nhan Tiêu có thể buông ra công việc mà đi tìm hạnh phúc cho mình. Nhưng thật không ngờ, nàng còn chưa tiếp nhận vị trí thay Nhan Tiêu, trước tiên đã vào công ty phụ tá tẩu tử mình.
Tẩu tử, một khi nghĩ đến hai chữ tẩu tử này, trong lòng Nhan Lạc còn có cảm giác không nói thành lời, nàng vẫn không nghĩ tới Nhan Tiêu sẽ giống như nàng thích nữ nhân. Bất quá Lạc Tử Tịch với Nhan Tiêu, đứng chung một chỗ quả thật rất xứng đôi, khiến cho người ta thật hâm mộ. Hai người đứng cùng nhau hình thành một cỗ khí tràng khiến người khác không thể bỏ qua, phi thường đẹp mắt. Nàng bỗng dưng nghĩ, nếu có một ngày nàng có thể cùng Hứa Kim Hạ* giống như Nhan Tiêu cùng Lạc Tử Tịch long trọng xuất quỷ như vậy, thật là chuyện hạnh phúc biết bao.
*Người trong lòng Nhan Lạc, ở tác phẩm {Tình quá tang nã phòng} có giới thiệu.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
1014 chương
1402 chương
81 chương
142 chương
387 chương