Editor: May Bởi vì anh lên án hoàn toàn có lý, Điền Kỳ Kỳ chợt cảm giác đuối lý, khuôn mặt nhỏ đỏ lên thành một mảnh ngượng ngùng, lực bá đạo phần cưỡng từ đoạt lí vừa rồi cũng ủ rủ xuống, lập tức trở lại thần thái cô gái nhỏ, dung nhan xinh đẹp, nhu tình xước thái, lời nói mị hoặc. Trong lòng lại càng thêm khiếp đảm, người đàn ông này quá lợi hại, cô hoàn toàn không phải đối thủ của anh. Chỉ vài lời nói, anh liền có thể lợi dụng đầy đủ nhược điểm của cô làm cô cứng họng thất sắc, nếu có một ngày nhược điểm của mình thật sự rơi xuống trên tay anh, không biết anh sẽ dùng biện pháp gì tới trừng trị mình. Một bộ dáng thụ giáo kia của Điền Kỳ Kỳ cũng làm Lâm Dật nhẹ nhàng thở ra, không biết vì sao, bộ dáng tức giận hò hét và xụ mặt với anh của Điền Kỳ Kỳ làm anh thực khó chịu. Vừa lúc Điền Bảo Bảo đi ra từ phòng bếp, “Chú Lâm, nguyên liệu nấu ăn trong nhà không đủ, cháu làm một chén mì, chú tạm chấp nhận ăn đi.” Điền Bảo Bảo vừa dứt lời, tiếp đến là một trận mùi hương mê người tiến vào hơi thở, quả nhiên dụ dỗ cảm giác đói bụng kia lên. Lâm Dật vừa từ trong cặp công văn móc ra một phần văn kiện đưa cho Điền Kỳ Kỳ, vừa ưu nhã đứng dậy đi tới bên bàn ăn, chuẩn bị bắt đầu hưởng dụng bữa tối. Điền Kỳ Kỳ hoài nghi tiếp nhận văn kiện nhìn nhìn, giây tiếp theo biểu tình liền từ rối rắm mới vừa rồi biến thành kinh ngạc cảm thán, hoài nghi, cuối cùng là chấn động, không nghĩ tới động tác của anh nhanh như vậy, chỉ trong mấy ngày liền bắt lấy case này. Phải biết rằng đây chính là hạng mục các công ty lớn toàn cầu đều đang tranh thủ. Có thể ở trên hôn lễ thế kỷ của vương thất triển lãm nhãn hiệu của mình, không thể nghi ngờ có thể tăng lên toàn diện lực ảnh hưởng của nhãn hiệu. Lén giương mắt liếc nhìn Lâm Dật một cái, anh đang ăn mì nước Điền Bảo Bảo làm cho anh, nhìn anh ăn đến vui vẻ như vậy. Khó có thể tưởng tượng được người thường xuyên ra vào khách sạn năm sao, nhà hàng cao cấp như anh lại không bắt bẻ chút nào, trên mặt tuấn dật toàn là thỏa mãn. Hừ, nếu biết đây là cơm tối mà con trai ruột của anh làm cho anh, nói không chừng anh sẽ cao hứng đến tận trời đi. Nghĩ đến đây, mặt Điền Kỳ Kỳ lại âm trầm xuống.