Mau Yêu Anh Đi
Chương 20 : Tạm biệt
" Từ Ngôn Hy, anh thích em! "
Lần này là sốc toàn tập luôn! Từ Ngôn Hy không có ngờ tới người này lại tặng hoa gửi cơm cho cô. Anh ta nói chuyện với cô vô cùng vui vẻ, có mấy lần nói mấy câu hơi khó hiểu, nhưng cô cũng ngu ngốc không biết rồi quên béng luôn. Nhưng mà.. cô thực sự chỉ coi anh như một đồng nghiệp, một người bạn mà thôi!
" Mẫn Duật Quân, tôi.. "
Mắt thấy Từ Ngôn Hy sắp nói ra điều gì đó mà anh ta không muốn nghe, liền nhanh chóng mở miệng ngắt lời cô
" Từ Ngôn Hy, em có thể suy nghĩ thêm "
Từ Ngôn Hy cúi đầu. Cô rất muốn từ chối Mẫn Duật Quân, nhưng anh ta thật sự rất thành khẩn, cô không biết phải nói làm sao cho đỡ tổn thương anh ta. Người cô thích là Hoắc Dư Viễn, huống hồ gì cô đang tiếp nhận Hoắc Dư Viễn. Cô không có tình cảm gì với Mẫn Duật Quân cả. Nhưng mà, thà cô nói thẳng ra, còn hơn để anh ta tiếp tục ôm hy vọng.
Từ Ngôn Hy ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt anh ta, giọng không chút gợn sóng nói
" Mẫn Duật Quân, tôi rất cám ơn anh đã thích tôi. Nhưng tôi chỉ coi anh như một người bạn, một đồng nghiệp tốt mà thôi. Tôi không hề có tình cảm với anh, hai người đến với nhau không có tình cảm đến với nhau thì sớm muộn gì cũng tan vỡ. Hơn nữa, người tôi thích chính là Hoắc Dư Viễn. Sau này, người tôi yêu cũng sẽ là anh ấy. Cho nên, Mẫn Duật Quân, tôi xin lỗi, sau này nhất định sẽ có người tốt hơn tôi xứng đôi với anh! "
Cô mỉm cười nhìn Mẫn Duật Quân, nụ cười dần trở nên sáng lạn.
Mẫn Duật Quân ngồi đó, nhìn vào đôi mắt của cô. Anh chính là lần đầu tiên thích một người, không nghĩ đến nhanh như vậy liền bị từ chối. Trên mặt anh liền hiện lên một nụ cười chua xót
"Từ Ngôn Hy, anh hiểu rồi! "
Từ Ngôn Hy nhìn anh tầm hai ba phút. Sau đó đứng lên
" Mẫn Duật Quân, tôi phải đi trước. Hôm nay cảm ơn ly cà phê này của anh, thật sự rất ngon! Chúng ta sẽ vẫn là bạn tốt! "
Sau đó cô xoay người rời ly, không ngờ tới, sau lưng cô chính là Hoắc Dư Viễn. Hắn đứng ngay cửa, trên miệng vương lên một nụ cười. Khuôn mặt điêu khắc xẹt lên một tia hạnh phúc. Cô nhìn hắn, khẽ nở một nụ cười.
Phải, người sau này cô yêu cũng sẽ là hắn, Hoắc Dư Viễn!
Mấy ngày sau đến công ty Từ Ngôn Hy cũng không có gặp lại Mẫn Duật Quân. Cô liền bắt Doãn Thiên Phách lại hỏi thăm liền biết, anh ta xin chuyển công tác ở chi nhánh khác.
Từ Ngôn Hy ở trong lòng thầm chúc một câu " Mẫn Duật Quân, sống tốt! " Anh ta thực sự là một người đàn ông tốt.
***
Hôm nay cô chủ động hẹn Tô Đan Đan đi chơi. Lại nói lâu lắm rồi cô mới gặp mặt Tô Đan Đan. Mấy bữa vừa rồi đều là gọi điện hoặc chat QQ, thật sự tám chuyện không đã chút nào.
Tô Đan Đan đề nghị đi shopping, nhưng Từ Ngôn Hy liền phản đối. Nhớ lại mấy lần đi mua sắm như bão lốc của Tô Đan Đan vẫn còn sợ hãi.
Sau một hồi giằng co, rốt cuộc chính là đi cà phê, sau đó đi mua sắm, rồi đi coi phim, cuối cùng là đi ăn thịt nướng.
Ở tiệm cà phê, Tô Đan Đan nhìn cốc latte trước mặt Từ Ngôn Hy, nhăn mặt nói
" Cậu không thể đổi khẩu vị một lần ư? Sao lần nào đi cùng tớ cậu cũng gọi latte, tớ không uống nhưng cũng ngán muốn chết a "
Từ Ngôn Hy nhìn Tô Đan Đan, đem ly latte nhấm nháp, nhún vai không nói gì
Tô Đan Đan tự nhiên nổi lên vẻ mặt tò mò
" Hy Hy! Anh chàng tổng giám đốc và cậu sao rồi? "
Từ Ngôn Hy nhìn Tô Đan Đan hỏi ngược lại
" Sao là sao? "
" Thì đã thành người yêu chưa? Đã kiss chưa? "
Từ Ngôn Hy ở trong lòng thầm nghĩ, kiss rồi nhưng thành người yêu hình như.. ừm sau chuyện Mẫn Duật Quân, cô cũng chính thức thành bạn gái của Hoắc Dư Viễn rồi. Nghĩ tới đây, mặt bạn Từ Ngôn Hy của chúng ta bất giác ửng đỏ
Tô Đan Đan nhìn biểu hiện kia liền nhảy vào tấm tắc nói
" Xem ra đã kiss không ít! Hy Hy, tớ thấy anh ta cũng rất ổn. Lần này cậu phải hạnh phúc! "
Từ Ngôn Hy nhìn cô, trong lòng đột nhiên cảm thấy cũng chỉ có Tô Đan Đan mới quan tâm cô như vậy.
" Hy Hy, cậu phải hạnh phúc, cậu phải trả thù Đình khốn nạn và Mạc thối tha "
" Được rồi được rồi, cậu đừng nhắc tới chuyện của tớ. Cậu cũng mau kiếm lấy một anh gả đi, cẩn thận kẻo bà cô dữ dằn như cậu cũng ế chổng mông a "
Tô Đan Đan liền làm một động tác hất tóc vô cùng cao quý, sang chảnh nói
" Chu tiểu thư chỉ cần búng tay một cái, trai đẹp sẽ xếp hàng dài thật dài đăng kí làm chồng của ta, ta sẽ không cần lo lắng "
Từ Ngôn Hy liền ôm bụng cười vì cái thần thái đẳng cấp của Tô Đan Đan. Sau đó, Tô Đan Đanlại nói tiếp, có chút nghiêm túc lại thẹn thùng
" Thật ra.. tớ có một người! "
Từ Ngôn Hy liền nghiêm túc lại, tò mò hỏi
" Là ai có thể lọt vào mắt của Tô tiểu thư? Còn không mau dẫn tớ đi xem mặt phê chuẩn "
" Chuyện đó.. sau này cậu sẽ sớm biết thôi! "
Sau đó, hai nàng ngồi luyên thuyên một hồi, rồi cùng nhau đi thực hiện nốt kế hoạch ăn chơi.
Hôm nay vẫn không ngoại lệ, vẫn là thái hậu Tô tay xách nách mang một đống túi. Từ Ngôn Hy không khỏi than trời than đất, bao giờ mới có người sửa đổi mấy cái thói quen này của Tô Đan Đan đây hả!
***
Như thường lệ, hôm nay vị tổng giám đốc dấu yêu lại đến đón cô đi làm.
Lại nói, mỗi tuần một chiếc xe, làm cho cô sáng nào cũng bị dọa cho hết hồn. Như hôm nay, một chiếc Rolls Royce vô cùng sang trọng, cô cảm thấy ngồi trên xe cảm thấy vô cùng áp lực, bởi vì sao? Bởi vì xe quá đắt, ngồi lên cảm giác không hề chân thực tí nào.
Mà tài xế lại vô cùng đẹp trai. Cảm giác ngồi trên xe của tổng giám đốc cứ như cô vẫn còn đang ôm mộng đẹp đêm qua vậy.
Mỗi lần Hoắc Dư Viễn tới đón cô, nếu cả hai không đi ăn sáng thì hắn sẽ chuẩn bị cho cô một bịch sữa tươi.
Hôm nay cũng vậy, cô nhận lấy bịch sữa tươi xé ra một lỗ nhỏ, sau đó đưa vào miệng ngậm. Trên xe cũng không nói chuyện nhiều.
Thứ nhất là vì Hoắc Dư Viễn đang lái xe, không thể bị phân tâm, sẽ xảy ra tai nạn a. Thứ hai là, cho dù cô có mở miệng, thì chưa đầy năm phút đều bị hắn chêu chọc cho đỏ mặt cạn lời. Cho nên, cô rất thông minh lựa chọn ngồi im.
Từ Ngôn Hy tiện tay đem điện thoại ra lướt web sáng. Tin tức dạo này vô cùng nhàm chán, lướt lướt một hồi cũng thấy không có gì để xem, cô chuẩn bị tắt máy thì một tin nhắn được gửi tới. Là tin nhắn của Tô Đan Đan, Từ Ngôn Hy mở ra coi
>
Từ Ngôn Hy bắt đầu khó hiểu, mở mạng lên web của toàn soạn X, là một toàn soạn có tiếng, những tin tức của toàn soạn này đăng lên thì 90% đều là sự thật.
Tay Từ Ngôn Hy dừng lại ở mục đầu tiên, sau đó một loạt tin liên quan lộ ra
>
>
>
Từ Ngôn Hy nhếch mép, quả nhiên ông trời có mắt! Chỉ là không ngờ, đến nhanh như vậy!
Truyện khác cùng thể loại
18 chương
10 chương
39 chương
33 chương
10 chương
16 chương
13 chương