Editor: Thiên Lam - --- Nàng của hiện tại càng ngày càng giống kiểu nữ chốn khuê phòng... Hắn thích một Tô Cẩm chán thật như vậy hơn. "Phu nhân, chúng ta còn tiếp tục đi qua sao?" Xảo Ni lo lắng sốt ruột nhìn Hứa Tâm còn đang chưa gượng dậy nổi. "Còn đi qua như thế nào nữa?" Hứa Tâm nhìn mặt có vẻ bình tĩnh, nhưng tay ẩn trong vạt áo đã hận không thể đem vải xé nhỏ. Nàng mới vừa rồi còn vô cùn vui vẻ đintanr bộ, lại không nghĩ rằng oan gia ngõ hẹp, tới nơi này thấy được cảnh mỹ nhân đánh đàn. Bởi vì cách khá xa, lại đứng ở góc hơi khuất nên nàng không nhìn rõ được diện mạo của nữ nhân kia, nhưng từ trong thâm tâm nàng nói rằng, dù chỉ thấy được thân ảnh của nàng, cũng biết là nàng ta nhất định là một mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Cũng chính lúc ấy, trong lòng nàng bỗng nhiên dâng lên một dự cảm không lành, trực giác nói cho nàng biết, mỹ nhân đằng kia chính là vị Tô Cẩm cô nương trong trong truyền thuyết! Hứa Tâm nàng vẫn luôn muốn biết nữ nhân này rốt cuộc có cái mị lực gì, tư sắc gì mà có thể làm cho Cận Đại thiếu gia âm tình bất định nhớ mãi không quên! Ai biết được chỉ vì loại ý nghĩ không cam lòng này, làm nàng bây giờ thống khổ bất kham! Nàng chưa từng nghĩ tới có người nào có khả năng đàn hay đến như vậy, cũng chưa từng nghĩ tới Cận Bùi lúc nào cũng chỉ có một vẻ mặt âm trầm, bây giờ lại có thần săc ôn nhu như nước! Nàng không nghĩ tới bọn họ lại trông xứng đôi như vậy, chỉ là đứng cùng nhau, lại thành cảnh tượng ngọt ngào đi vào lòng người, ngọt ngào đến mức khiến nàng đố kỵ! "Xảo Ni, ngươi nói xem, đây chính là vị Tô Cẩm cô nương đó sao?" Hứa Tâm sắc mặt suy yếu, con ngươi như một đống tro tàn, có tia ghen ghét, lại có chút hâm mộ, còn có cả hận ý. "Xem bộ dáng này, chắc là.... đúng vậy." Xảo Ni thật cẩn thận lên tiếng. "Phu nhân...... Người đừng khổ sở, cầm nghệ của phu nhân cũng rất tốt, không cần phải tự hạ thấp bản thân mình?" Xảo Ni lại khuyên nhủ. "Chính là bởi vì cầm nghệ của ta không tồi, mới biết được tài nghệ của nàng và ta khác nhau một trời một vực!" "Phu nhân......" Hứa Tâm đứng yên không nói, ánh mắt vẫn luôn theo sát thân ảnh phía xa kia, Xảo Ni cũng không dám nói chuyện. Một lúc lâu sau, Hứa Tâm mới thu hồi ánh mắt, xoay người nói: "Đi thôi." Hứa Tâm đứng từ xa nhìn về phía này, Tô Cẩm cũng không phải là không biết, chính là bởi vì biết nên nàng mới nhất thời nảy lòng tham, dùng tài nghệ rồi bày ra cảnh tú ân ái với Cận Bùi, tiến lên trước một bước mà chèn ép địch. Không chiến mà thắng mới là sách lược tối ưu nhất! Nếu dễ dàng nhận thua cùng thuận theo, xem ra nữ nhân này thật sự giống như trong lời đồn, yếu đuối, tính tình trầm tĩnh. Tuy nói lời đồn không thể tin, nhìn có vẻ nhu nhược, thật ra lại là cường thế, không thua kém bất kỳ ai, kể cả người ngoài mạnh trong yếu, nàng cũng không phải là chưa thấy qua bao giờ, cho nên Tô Cẩm vẫn muốn thử nàng ta vài lần. ............ Thời tiết cũng đã vào giữa hè, Tô Cẩm cẩn thận tính toán, thời gian nàng đến thế giới này cũng đã xấp xỉ năm tháng, vậy mà manh mối về nhiệm vụ, lại chỉ có một chút. Nàng bây giờ có chút không nhìn thấu được ý tứ của Cận Bùi, rõ ràng mỗi ngày đều tới nơi này của nàng, rõ ràng vẫn là cảm giác tình yêu cuồng nhiệt, rõ ràng vẫn là khuôn mặt ôn nhu kia. Vậy mà hắn vẫn còn chưa đề cập tới chuyện cưới nàng vào cửa! Thời gian trước có nhắc đến một chút, bây giờ lại giống như hắn đã hoàn toàn quên mất việc này. Lão phu nhân thân thể ngày càng sa sút, đại phu tiến vào phủ cũng ngày càng nhiều. Thời tiết vào giữa hè nóng bức khô hạn, người vừa đến tuổi lại đặc biệt sợ nhiệt, lão phu nhân thân thể khẩn trương, lại thêm nhiệt độ không khí cao mấy ngày nay lại càng khẩn trương hơn, làm cho người trong phủ bắt đầu hoảng sợ. Không ngờ rằng, lão phu nhân ngẫu nhiên nghe được một khúc 《 Vân thuỷ thiền tâm 》của Tô Cẩm, cho gọi Tô Cẩm đến phòng đàn một khúc, thiền ý ninh tâm (*) toát ra theo tiếng đàn, giống như nháy mắt có thể vuốt phẳng nỗi lo âu chằng chịt trong lòng, truyền vào tai của lão phu nhân. Bởi vậy nên ngày nào Tô Cẩm cũng được gọi tới phòng của lão phu nhân đánh đàn vào buổi trưa. - --- #11/8/2019 (*) Thiền ý ninh tâm: theo mình hiểu sơ sơ thì có nghĩa là "tâm nguyện an yên", không biết có đúng không, bạn nào biết nghĩa của câu này thì để lại comment giúp mình nha!