Kể từ ngày đó, Đường Quả cũng không gặp lại Lãnh Duệ. Cô vẫn muốn cho hắn hưởng thụ cuộc sống của mình, cho hắn tự vượt qua những rào cản do hắn tự dựng lên. 【 Kỳ thật, Lãnh Duệ là một người đàn ông không tệ. 】 Âm thanh sâu kín của hệ thống nào đó sâu kín vang lên:【 Ký chủ, hắn thực để ý cô mà. 】 Đường Quả khóe miệng nhẹ cong cong lên. "Ở mỗi thế giới, sẽ đều có một người quan tâm, để ý đến tôi." 【 Đúng vậy, ký chủ. Chúng ta thật ra cũng có hể hưởng thụ những điều tốt đẹp. Chúng ta nên bỏ qua những sự tăm tối, những âm mưu trả thù. 】 Không cần nghĩ nhiều cũng biết, ký chủ của nó tiếp theo sẽ nói là: " bọn họ có bao nhiêu để ý ta, tương lai liền nhẫn tâm vứt bỏ ta. " Hệ thống hiện tại cũng không khuyên Đường Quả giơ cao đánh khẽ. Dù sao thời gian của họ cũng không còn nhiều lắm. Ngoại trừ việc ký chủ mỗi ngày phải trông thấy Lục Kỳ cùng Lãnh Tử Việt. Mỗi ngày đều khiến vợ chồng nam nữ chủ tức đến đen sì cả mặt. Còn lại cũng không làm gì quá phận Một tháng sau. Tác phẩm tiểu thuyết đầu tay của Đường Quả được đưa ra thị trường. Bởi vì danh khí của Đường Quả quá lớn, lực lượng fan hâm mộ cũng đông đảo. Vậy nên năm vạn quyển đã được bán hết trong một ngày. Trong lúc nhất thời, fan hâm mọ Đường Quả vì có được tác phẩm của thần tượng, vì là một trong những người có được 《 Nếu đây là một cái kết khác 》cảm thấy rất vinh dự. Trong vòng hai ngày đầu, fan hâm mộ nói chung không có phản ứng trái chiều nào. Vài ngày sau, sau khi quyển sách được công bố rộng rãi đến tay người đọc đại chúng, cũng là lúc có rất nhiều người đã hoàn tất tác phẩm này. Nhiều fan hâm mộ của Đường Quả còn lập rất nhiều topic xung quanh tác phẩm thần tượng. "Ban đầu, em còn tưởng đây là một bộ ngôn tình tổng tài. Mang theo trái tim thiếu nữ, em dốc lòng đọc hết toàn bộ tác phẩm. Điều không ngờ nhất, đến cuối khi nút thắt được gỡ giải mới phát hiện ra đây là một bi kịch tiểu thuyết." "Quả Quả, chị cũng thật tàn nhẫn. Sao có thể dùng tên mình làm tên nữ chủ. Chưa kể còn đem kết cục của bản thân viết đến thê thảm như vậy. Quá tàn nhẫn." "Đúng vậy, ngay từ đầu khi nữ chủ xuất hiện, tôi  phảng phất thấy được bóng dáng của bản thân mình trong đó. Là một cô gái vừa mới tốt nghiệp đại học. Cô gái này trong mình sự thanh thuần ngây thơ, thiên chân đơn thuần bộ dáng, thật sự có chút hoài niệm." "Một mối tình đầu rất cổ tích, một tình yêu rất trong sáng, rất thanh xuân. Yêu nghĩa là tin tưởng, là hi sinh. Yêu nghĩa là cống hiến, là nỗ lực mang đến niềm vui cho người mình yêu thương. Nhưng tình yêu cũng có muôn hình vạng trạng. Nữ chính lại quá ngây thơ. Tình đầu trao cho một tra nam. Về sau cũng lại ngốc nghếch trao trái tim cho một kẻ không biết quý trọng, cho một kẻ ngốc tự cao tự đại. Nhìn cuộc đời của cô vì những sự lựa chọn sai lầm mà bị phá huỷ. Nhìn cách cô yêu mà quên đi bản thân. Từ đó huỷ hoại cả một cuộc đời. Quả thật rất đáng thương." "Có thể nói, xuyên suốt tác phẩm những hình ảnh nữ chủ đồi bại, mưu mô luôn hiện hữu. Nó như một chú định. Và bi kịch của cuộc đời cô gái ấy cũng là một chú định. Cô ấy sẽ không bao giờ thoát ra khỏi, không bao giờ tìm được lối thoát trong kiếp sống đầy tối tăm đó." ... "Không, theo tôi những người bình luận này đều chưa có nghiêm túc nghiên cứu kĩ tác phẩm này." Có một fan hâm mộ nói ra chính mình giải thích. "Nữ chủ tuy rằng không cam lòng vì bản thân là một thế thân. Nhưng ngay từ đầu, cô ấy cũng không mang suy nghĩ muốn hại người. Nếu không phải bạn gái của tra nam quay trở lại, nếu không phải cô ta luôn bày mưu tính kế thì có lẽ tra nam kia cũng như người đời cũng không đổ bẩn cho nữ chủ. Sau này, khi quyết định hại người, đó là bởi vì tra nam quá mức vô lương. Hoàng tử bạch mã, mối tình đầu thật ra coi cô như một chú hề nhảy nhót, một thế thân cho thứ tình yêu ích kỷ của hắn. Đáng tiếc, cô ấy luôn biến khéo thành vụng. Mỗi lần như vậy, luôn bị người đời chửi mắng. Nào là tiểu tam, nào là ghen tị muốn phá vỡ tình cảm người khác,... nhưng trong số đó, liệu có mấy ai biết được nguyên nhân thực sự? Cô ấy chẳng qua chỉ là một cô gái nhỏ mới vào đời. Tiếp nhận, hưởng thụ sự yêu chiều từ một người đàn ông. Nếu từ đầu, cho cô ấy biết cô chỉ là một thế thân. Thì cô ấy liệu có ngu ngốc cố chấp không? "Kỳ thật, nữ chủ cũng có một điểm sáng trong cuộc đời. Cô ấy được cứu giúp bởi một vị đại nhân có tình yêu tha thiết với âm nhạc, ưa thích giọng hát của cô. Người đàn ông này đã trở thành kim chủ của cô. Thời gian của họ bên nhau tuy không dài, chỉ vỏn vẹn ba tháng. Nhưng khoảng thời gian đó ghi dấu thật nhiều kỉ niệm, khắc hoạ sự thay trong tâm lý nhân vật. Tôi kiến nghị mọi người nên để ý đoạn văn này." Đọc được những bình luận của vị fan hâm mộ kia, không ít người bắt đầu tập trung nghiên cứu quãng thời gian ba tháng sống trong lâu đài của nữ chủ. Đoạn văn này đã viết: Sinh hoạt mấy tháng này của tôi thật an tĩnh. Dường như không có kẻ nào muốn quấy rầy cuộc sống của tôi. Và vị kim chủ kia cũng vậy. Việc duy nhất anh ta yêu cầu tôi mỗi ngày chính là vì anh mà ca hát. Anh cũng là một người ưa thích sự an tĩnh, anh chỉ lẳng lặng nghe tôi ca hát. Trong phút chốc, tôi cảm thấy mình đã tìm được fan hâm mộ duy nhất của cuộc đời mình. Tôi đã từng trải qua sinh hoạt ở địa ngục. Và hắn đã đem tôi cứu rỗi tôi, đưa tôi rời xa chốn địa ngục đen tối. Ba tháng này cũng giúp tôi bình tâm mà suy nghĩ được nhiều điều. Đã nhận ra những hành động ngây ngô của bản thân, hết mình rồi lại phải trả giá. Những thứ tôi từng coi là đáng giá nay nhìn lại chỉ thấy nó quá đỗi buồn cười.