【 Bởi vậy, hắn đã đem Lãnh Tử Việt quăng vào cô nhi viện, còn dặn dò hiệu trưởng để mắt đến cậu con trai nhỏ. Mong đối phương bị càng nhiều người khi dễ càng tốt. Sau đó, Lãnh Duệ lại xuất hiện một lần nữa, đem nam chính trở về, khiến nam chính cảm động rơi nước mắt. Thậm chí để kế hoạch thêm hoàn hảo, hắn đã giả vờ lộ ra mình cần một người thừa kế và đó có thể là người thân trong gia đình. Rất nhanh, nam chính đã hiểu lầm. Trên thực tế, rất lâu trước kia, hắn đã lập di chúc. Chỉ cần Lãnh Duệ chết, mọi tài sản của hắn được mang đi quyên tặng. Cho dù có là một cọng lông cũng không rơi vào tay con trai nuôi. Thậm chí là nhà ở của Lãnh Duệ, biệt thự họ nhà Lãnh cũng bị hắn gắt gao kiểm soát. Chỉ cần hắn nằm xuống, căn biệt thự kia sẽ bị đem đi bán đấu giá. Một chút cũng không giao cho Lãnh Tử Việt. 】 Hệ thống thân thể run lên:【 Vậy nên, ký chủ cô thấy đấy, cứ vài ngày trong tuần Lãnh Tử Việt sẽ về nhà để đòi tiền. Lãnh Duệ cũng không hỏi han mà trực tiếp kí séc đưa tiền cho hắn. Đây không phải tình thương, cũng không phải quan tâm, lo lắng cho nam chính. Hắn chỉ muốn nuông chiều Lãnh Tử Việt, cho con nuôi có quen thói sinh hoạt giàu có. Càng có tiền, càng giàu có, sinh hoạt sẽ càng thoải mái. Về sau, thời điểm nghèo khó sẽ không sống nổi một ngày. 】 Đường Quả khẽ cười một tiếng: "Đúng là một kẻ tàn nhẫn. Rất đáng để học tập. Xem ra, ta xuống tay quá nhẹ." "Nên học hỏi." Hệ thống: 【 ký chủ, cô... cô... 】 【 Nhưng mà, ký chủ này, dù sao thế giới này gần như đã bị đóng băng hoàn toàn rồi. Hiện tại điều mà hệ thống hi vọng duy nhất, mong cô có thể đối xử với Lãnh Duệ tốt một chút, miễn cho hắn càng trở nên biến thái. 】 Hiện tại trong đầu hệ thống có chút khủng hoảng. Lãnh Tử Việt đạt đến trình độ phá gia chi tử đỉnh cao thì cũng không thể bằng ký chủ của nó. Thế giới nào qua tay cô cũng đều bị chơi đùa đến hỏng. Đường Quả không thèm để ý chỉ cười cười: "Sao có thể cho nhau thương tổn a. Dù sao bọn ta cùng là pháo hôi với nhau mà." 【 Bởi vì Lãnh Tử Việt, nên chắc hẳn Lãnh Duệ sẽ không cùng cô kết hôn chính thức nữa. Xem ra nguyện vọng muốn được ăn Lãnh Duệ của ký chủ chắc cũng không thể thực hiện được nữa rồi. 】 Hệ thống không biết là đang vui sướng khi thấy người gặp họa, hay tiếc thương đây. Dù sao nó vẫn vì Đường Quả mà tiếc nuối. 【 Ai bảo cô là bạn gái cũ của Lãnh Tử Việt làm gì. Đáng giận hơn tên kia còn chính miệng thừa nhận, nếu cô có phủ nhận hay phản bác cũng không thể. Bổn hệ thống tin chắc rằng sau vụ này Lãnh Duệ sẽ cho người đi điều tra. 】 Hệ thống cuối cùng nhu nhược biểu đạt cái nhìn của nó:【 Thật ra điều ta muốn nói chính là, dù sao bây giờ nam chính nữ chính và cả mấy nam phụ đều bị cô đóng băng hết rồi. Thời gian kế tiếp, mong cô đừng tự tìm đường chết. Hãy cố tận hưởng những ngày tháng cuối cùng ở thế giới này đi. 】 "Thiểu năng trí tuệ, ngay cả ngươi cũng thay đổi. Không phải trước vẫn luôn cổ vũ ta nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ, không được dễ dàng từ bỏ sao? Sao bây giờ cũng sa ngã, bất chấp tất cả như vậy?" Hệ thống cũng rất bất đắc dĩ, ai bảo nó được giao cho một ký chủ tuỳ tiện như vậy. Phận làm hệ thống như nó có cơ hội phản kháng sao? "Nói đi, hẳn là ngươi sợ hãi một ngày ta sẽ biến mất? Biến mất ở một thế giới bất kì. Một nơi ngươi không bao giờ có thể tìm ra." Đường Quả nhắm hai mắt, nỉ non. Ngay lập tức, hệ  thống kinh ngạc đờ ra, một thân mồ hôi lạnh. Nếu như có cơ thể thật sự, chắc chắn sẽ đổ mồ hôi. Nó cũng không dám nói thêm lời nào. Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Đến lúc ấy sẽ không thể lấp liếm, che dấu được thì.... "Ngươi không cần sợ hãi, ta sẽ không làm hại ngươi." Đường Quả lười nhác nói. "Bất quá, chắc ngươi cũg biết rồi đấy, ta đây ghét nhất những kẽ dám đứng sau giở trò. Nếu có khả năng đem ta vào trò chơi nhạt nhẽo này, tốt nhất nên có bản lĩnh xích ta lại. Chẳng may một ngày ta có thể thoát ra, lúc đó ta sẽ khiến người kia sống không bằng chết." Ngâm mình trong nước nóng đã một tiếng đồng hồ rồi, cả người trắng mịn vì hơi nước mà hơi hồng lên. Đường Quả cũng cảm nhận được tiếng cánh cửa phòng tắm đã mở. Từ từ mở mắt, sau đó mới đi khỏi bồn tắm. Cô xoa xoa mái tóc, theo bản năng đi tìm ra sấy tóc, sau đó mang tới trước mặt Lãnh Duệ trước mặt. Đường Quả thấy rõ con ngươi đen nhánh của đối phương dừng lại trên người mình, nhưng lại không có ý muốn duỗi tay giúp đỡ. Biết ý, Đường Quả đột nhiên mỉm cười. Sau đó cô đứng ra phía xa, bắt đầu sấy tóc. Thói quen luôn là một thứ thật đáng sợ. Trước đây mấy tháng, mỗi lúc gội đầu xong, Lãnh Duệ đều ngồi sẵn ở ngoài để đợi. Hắn sẽ luôn ở đó, luôn giúp cô chăm sóc mái tóc đen dài. Đáng tiếc, hôm nay vị gia hoả này đang giận dữ, hắn không muốn giúp cô sấy tóc. Khi tóc khô hoàn toàn, ánh mắt cô dừng lại vị trí từng món đồ trong phòng. Tất cả chăn ga gối đệm đều đã được thay ra. Cũng không sao, cô không ngại.