"Khó coi chết đi được." Tử Bạch tuôn ra một câu, không xem ohanr ứng Vương Tiêm trực tiếp đi vào phòng.
" A?" Vương Tiêm có chút phản ứng không kịp, tuy rằng hiện tại cô còn có chút béo, nhưng bộ dáng hiện tại cũng thanh tú so với quá khứ, cô lập tức chưa từ bỏ ý định hỏi:" Tớ hiện tại thật sự khó xem sao?"
" Ân, thiếu thịt." Tử Bạch nghe thấy âm thanh phía sau, thuận miệng trả lời.
Cái gì! Cô thiếu thịt? Chẳng lẽ ánh mắt Tử Bạch là loại Dương Quý Phi này sao?
" Tử Bạch, cậu thích mập mạp?" Vương Tiêm chạy nhanh đến bên người Tử Bạch, cố ý nâng mặt có một ít thịt.
" Cái này xem người mà định.: Tử Bạch nhìn Vương Tiêm, bộ dáng trước kia thật tốt, hiện tại lại gầy như vậy.
" Tớ thuộc về trường phái có thịt mới đẹp sao?" Vương Tiêm trợn mắt há hốc mồm, nhưng nếu Tử Bạch nói thích cô cũng có thể béo trở lại.
Tử Bạch không nói lời nào, trong lòng nhớ về cảm giác trước kia.
" Kỳ thật, Tử Bạch." Vương Tiêm nhìn thẳng vào mắt Tử Bạch," Cậu biết nếu tớ béo mà đi bên cạnh cậu, tớ có áp lực rất lớn." Nói xong bất đắc dĩ nhún nhún vai.
" Áp lực?" Tử Bạch nghi hoặc nhìn Vương Tiêm.
" Cậu lớn lên là một chàng trai tinh anh, khuôn mặt so với con gái còn tốt hơn, là da còn trắng hơn, đôi mắt cũng to hơn, nếu tớ là bà béo đứng bên cạnh cậu, thì mấy người thấy chúng ta không cân xứng, nếu không thì cũng nói xấu tớ." Cô nghiêm túc nói về một chút sự việc sẽ phát sinh.
" Tớ thích là được, cần chi để ý đến người khác." Một âm thanh từ trên vọng xuống, làm Vương Tiêm có chút không phản ứng kịp.
" Tử Bạch, cậu, cậu thích tớ?" Vương Tiêm run rẩy chỉ vào mình, có chút không thể tin thông tin này.
Tử Bạch mới phản ứng lại câu mình nói, thấy Vương Tiêm nhìn hắn không rời mắt, nếu như hắn cự tuyệt, Vương Tiêm khảng định sẽ rất thương tâm, nhưng Tử Bạch không trả lời vấn đề này, mà dò hỏi một vấn đề hắn nghe được trên phi cơ," Cậu có phải hay không thích kẻ có tiền?"
"A?" Tử Bạch nói sang chuyện khác, cô không phẩn ứng kịp." Tớ khi nào nói thích kẻ có tiền? Huống chi tớ với Trương Vũ như nước với lửa!" Vương Tiêm giải thích nói.
" Vậy cậu ở trên phi cơ nói sung bái Trương Vũ có tiền là sao?"
" Đó là tớ châm chọc hắn, ai biểu hắn khoe khoang như vậy." Nghĩ đến mặt đắc ý của Trương Vũ, Vương Tiêm liền nghiến răng nghiến lợi, nhưng đảo mắt ngẫm lại," Tử Bạch có phải là cậu ghen không?" Cô lập tức nở nụ cười.
" Không có, được, cậu mau trở về đi, tớ muốn tắm rửa." Tử Bạch thúc giục Vương Tiêm, duỗi tay đẩy cô đến trước cửa, liền nói câu ngủ ngon, trong ánh mắt bất mãn của Vương Tiêm đóng cửa lại.
Tử Bạch đứng trước cửa khóe miệng cong lên, tở vẻ tâm tình hắn không tồi.
" Cái này Tử Bạch!" Vương Tiêm lẩm bẩm một câu, chỉ có thể trở về phòng mình.
Cô liền sắp xếp lại đồ, quen thuộc hoàn cảnh của khách sạn, buổi trưa Vương Tiêm mới có thời gian đi cùng Tử Bạch, hiện tại có chút buồn ngủ, chỉ có thể về tắm rửa một cái, thoải mái dễ chịu nằm trên gường lớn.
Nhưng suy nghĩ lại những chuyện hôm nay, cái đầu gỗ này của cô mỗi ngày suy nghĩ cái gì không biết!
Truyện khác cùng thể loại
147 chương
501 chương
20 chương