Mau xuyên hệ thống nghịch tập oán khí
Chương 30 : hồ yêu chỉ muốn an ổn 9
Hic, cái vận khí kiểu gì đây không biết, tự dưng dây vào đấu đá gia đình rồi lại còn tác nhân gây hại thế giới... diệp nhiên ngửa mặt oán thán.
Mà thôi, vẫn là xử lý nhanh a, tuy vũ lộ, vũ nguyệt không làm đả thương hắn nhưng cái tràng cảnh em gái ngực bự, mặt mày đỏ máu đi đánh nhau trước mắt này cực kỳ cay , không chỉ cay con mắt mà còn cực kỳ ảnh hưởng tâm tình, diệp nhiên quyết định giải quyết nhanh gọn cho xong rồi chuồn đi, dù sao thì hắn cũng có rất nhiều biện pháp.
Vù...huy động pháp lực trong cơ thể, diệp nhiên tạo một kết giới sương mù bao phủ hết chính điện của nguyệt cung.
Vũ lộ đang đấm đá hăng say bỗng dưng dừng lại, khuôn mặt ngây ngốc nhìn nhìn.
Tua nhanh một loạt hành động cực kỳ ngốc nghếch hái hoa bắt bướm tung ta tung tăng, nói chung là cực kỳ ngu xuẩn...của vũ lộ phiên bản lớn...
Hình ảnh này rất cay con mắt, vâng, diệp nhiên quyết định không nhìn cảnh tượng này, mà tập trung vào đối phó vũ nguyệt...
"ha, kết giới ảo cảnh sao? trình độ lên đến thế này quả thật không thấp nha..."vũ nguyệt lúc này đang đứng đó, thản nhiên mà nhìn ngắm.
Chậc, tên này không dễ dàng bị mắc lừa trong không gian ảo cảnh lâu được, nhưng bây giờ còn thảnh thơi đứng ở đây... vậy...
Như này thì rắc rối rồi a... có hai trường hợp sẽ xảy ra, một là... có thứ gì đó khiến hắn thật sự lưu luyến trong ảo cảnh. hai là...hắn chỉ đơn giản là muốn đùa giỡn một chút rồi bắt gọn mình!- diệp nhiên nghĩ.
Vốn còn tính là lúc cả hai này mắc kẹt trong ảo cảnh thì hắn liền chuồn thẳng,
Dù sao vũ lộ bên kia cũng trở về hình dáng con nít mà ngủ khò khò rồi, tạm thời sẽ không gây rối cái gì mà gây hại thế giới các kiểu con đà điểu.
Nhưng... tên vũ nguyệt này thì...hay là thôi, vẫn là chuồn đi trước. trong ngục giam còn tới mấy chục người phải cứu nữa!
Nghĩ sao làm vậy, diệp nhiên nhanh chóng chạy trốn ra khỏi nguyệt cung, ngựa quen đường cũ mà tiến tới ngục giam.
Do đa số ma binh đã bị điều tới nguyệt cung, ở lại ngục giam chỉ có vài tên nhãi nhép, căn bản không vào nổi mắt diệp nhiên.
Sau khi đám người kia được thả tự do, liền như không kịp chờ mà kêu gọi phi hành thú tới lục tục đưa nhau rời đi.
Diệp nhiên cũng đi theo, nhưng thật không may...
"mỹ nhân, ngươi quậy phá ma cung của ta, bây giờ chạy đi như vậy... thật là khó xử cho ta nga~"
!?
Vũ nguyệt...nhanh như vậy đã đuổi tới rồi?
Chết... chết bà nó rồi a!!!
Không được trì hoãn giây nào nữa! phải nhanh chóng đi, đi...
Khỏi... đây...
Suy nghĩ dần trở nên mông lung mơ hồ, diệp nhiên hốt hoảng chợt nghĩ tới cái gì, nhưng tất cả đã quá muộn, hắn cứ như một con chim non gãy cánh, ngã vào vòng tay vững chắc của vũ nguyệt.
Ma binh giáp : bẩm đại nhân, vậy đám người kia... cứ để chạy đi như vậy?
Vũ nguyệt nhìn diệp nhiên đang nằm trong lòng mình, nhàn nhạt nói :" không cần thiết. đứa cháu đó cũng không dám làm gì ta... "
"chúng ta chỉ cần một người... là đủ rồi..."
"hiểu rồi, đại nhân."
Chợt thấy người trong lòng mình nhíu mày khó chịu, vũ nguyệt liền đổi thành tư thế bế công chúa.
Diệp nhiên đang hôn mê, trước sự trố mắt kinh ngạc của đám ma binh, được đại nhân của bọn hắn, vũ nguyệt, bế công chúa suốt cả đoạn đường về tẩm cung.
"tác giả có lời muốn nói :
A a a... bổn tiên nữ đang viết cái gì vậy?????
Đây là sảng văn vả mặt nhân vật chính cơ mà ಠ_ಠ
...
Hình như... công còn chưa biết là ai...
Thôi kệ, miễn sao cái kết vẫn như kịch bản là được :>> "
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
484 chương
40 chương
501 chương