Mau xuyên hệ thống nghịch tập oán khí
Chương 3 : tu chân hiện đại
Nhìn xong nguyện vọng của nguyên chủ, diệp nhiên thở dài thườn thượt. người ta là người tu chân a, là tu chân đó! một người thường như hắn sẽ làm gì để đánh bại nàng ta, lại còn cái gì mà thân danh bại liệt, nguyên chủ nghĩ đây là cơm chùa á!
Dường như đọc được suy nghĩ của diệp nhiên, lạc lạc an ủi:" ngươi cố gắng chút, nguyên chủ yêu cầu như này là ... ừm... quá bình thường rồi đó, nhiều nhiệm vụ giả khác còn khó khăn hơn cơ, ha ha..."
Lâm diệp nhiên : ...
A, ngươi đây là đang khinh lão tử vô dụng đúng không hả !? *ngón giữa.jpg
Hừ, thôi được rồi, nhiệm vụ cũng đã nhận, xoắn xuýt nhiều quá chỉ tổ tốn thời gian, ừm, đầu tiên phải xác định đây là thời điểm nào của cốt truyện rồi...
Nếu mình nhớ không nhầm thì nàng ta và nguyên chủ vẫn còn là bạn cùng khoa sinh hoá nhỉ, trước khi vào ngành giải trí, nàng ta là một trong những hoa khôi của trường này.
Ừm, là đến trước cốt truyện hai tháng...
Thôi, sao cũng được, hai tháng là đã hơi nhiều rồi chứ nếu bắt đầu cốt truyện luôn thì mình ngỏm chắc - diệp nhiên vuốt mặt 🤦🤦
Hắn nhanh chóng đi vào phòng tắm, nhìn ngắm dung mạo của cơ thể này.
Khuôn mặt nguyên chủ cũng khá tốt,là loại ưa nhìn, dễ ăn ảnh. gia cảnh hẳn là rất tốt vì dựa theo cái căn hộ cao cấp này cùng với đồ dùng hằng ngày thì ba mẹ chắc cũng làm kinh doanh hay không thì cũng là viên chức.
Vậy mà cư nhiên lại diệt môn ngay trong một đêm... thật sự đáng tiếc.
Ừm, theo lịch học thì chiều nay mới có tiết, xem ra mình sẽ rảnh rỗi cả buổi sáng đây, nguyên chủ có học một ít võ thuật phòng thân, nhưng theo trí nhớ thu nhận được thì kĩ thuật ám sát, võ kỹ v...v... đều là loại tốt. xem ra là đông la đã huấn luyện một thế lực riêng a, xác thực rất có năng lực.
Haizzz...vẫn là đi một chuyến về thăm người nhà nguyên chủ đi, lỡ đâu sau này gặp đỡ ngượng chân ngượng tay.
Diệp nhiên lên xe máy, theo kí ức mà đi về nhà.
"tiểu cảnh, cháu về đấy à? " bà cụ giúp việc lật đật chạy ra hỏi.
"dạ, dì chu, ba mẹ con đâu rồi ạ?"
"vào đi, ba mẹ cháu ở nhà đó, họ mong cháu mãi!"dì chu kéo tay cậu vào nhà. bên trong phòng khách ấm áp, diệp nhiên thấy ba mẹ của nguyên chủ đang nói chuyện với một người lạ mặt...
"dì chu, nhà có khách ạ?"diệp nhiên hỏi nhỏ.
"ừm, nghe đâu là con nuôi của bác con, vừa du học ở nước ngoài về, tiến sĩ nghiên cứu gen đó ! cháu học khoa sinh hoá mà, có gì khó thì nhờ cậu ta giúp!!" dì chu đẩy đẩy cậu.
Dường như phát hiện ra diệp nhiên, người lạ mặt quay ra cửa khẽ gật đầu như chào hỏi, ba mẹ cũng vừa lúc thấy con trai mình về nhà, liền như không chờ nổi mà kêu cậu vào, hỏi thăm ríu rít. tuy rất lúng túng nhưng diệp nhiên trả lời rất trôi chảy các câu hỏi của ba mẹ, thỉnh thoảng lén quan sát một chút người anh họ không cùng huyết thống này...
Tóc đen, mắt xanh...là con lai sao?
Vừa lúc đó, lạc lạc đã im lặng từ bao giờ bỗng lên tiếng:" a!"
Diệp nhiên giật mình, hệ thống của hắn thật là không chuyên nghiệp chút nào.
"ngươi làm sao vậy, a lạc?"
"không có gì, ha ha... sự cố, sự cố thôi!" lạc lạc lúng túng.
Hắn cũng lờ đi sự mập mờ trong câu trả lời của lạc lạc, hắn bắt đầu quan sát kĩ hơn con người trước mặt này, ừm... mẹ, nhìn cứ giống như tiểu bạch kiểm ấy!
Đám thần tượng chắc phải chào thua trước vẻ đẹp này a, hắn cảm thán. đầu năm nay con lai xinh đẹp nhiều như cải trắng ngoài chợ đến mức lạc luôn vào nhà nguyên chủ sao?
Cơ mà tên này... cứ thần thần bí bí, đúng là lập dị, bộ trời không nóng sao, áo khoác màu đen dễ hút nhiệt a, hắn không phải là học sinh hoá nhiều quá nên quên luôn vật lý chứ!
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
484 chương
40 chương
501 chương