Mau xuyên hệ thống nghịch tập oán khí
Chương 26 : hồ yêu chỉ muốn an ổn
Bay vào địa phận ma giới, hai người một chim nhanh chóng cảm thấy hàn khí len lỏi khắp nơi, quả thật khó chịu. chân hiếu cảm thán nhìn trời, ai nha, cho dù mặt trời vẫn chói sáng vằng vặc phía trên nhưng khi vào nơi này rồi thì chẳng khác gì hầm băng!
Diệp nhiên đã sớm có chuẩn bị, đem từ túi trữ vật ra cho chân hiếu một cái áo choàng giống mình, vừa đưa qua vừa giễu cợt :" là ai lúc trước nói ta có gu ăn mặc kì lạ nhỉ?"
Chân hiếu :"..." là ta sai rồi! huynh đệ tốt, là ngươi nhìn xa trông rộng, ta là đã nghĩ xấu cho ngươi được chưa!!
"này, đã vào địa phận ma giới rồi đấy, ngươi muốn đáp xuống đâu đây?" thanh loan giảm tốc độ , nghiêng đầu hỏi diệp nhiên.
"ừm... được rồi, đáp xuống rừng cây phong đỏ kia đi!" diệp nhiên chỉ nhàn nhạt liếc qua cảnh quan ma giới, tùy tiện chỉ một chỗ đỏ rực nổi bật hẳn lên trên nền trời âm u.
"ngươi cũng thật biết chọn chỗ a, chỗ đó khá gần với nhà ngục mà các ngươi muốn đi, đồng thời..." thanh loan hơi do dự.
"đồng thời gì cơ?" chân hiếu ngu ngơ hỏi lại.
"... đó cũng là sân sau cực kỳ vắng vẻ của nguyệt nha cung, là nơi ở của nguyệt trưởng lão, một trong 5 trưởng lão ma giới. " diệp nhiên mộc nghiêm mặt thay thanh loan trả lời.
" vậy... chúng ta đáp xuống... sẽ không có gì đi?"
" cái này khó nói... nhưng đây có thể nói là nơi an toàn nhất ma giới rồi, trước cứ như vậy đã!" diệp nhiên khẽ nhíu mày, ra quyết định.
Thanh loan nghe quyết định của hắn cũng không do dự lâu, nhẹ nhàng đáp xuống rừng phong không một tiếng động, cho đám diệp nhiên và chân hiếu nhảy xuống xong, hoá về dạng người, điệu bộ tựa như một công tử phong lưu đến đây dạo chơi.
Diệp nhiên hiếm khi không có đánh hắn mấy cái vì cái điệu bộ này, mà tập trung quan sát động tĩnh xung quanh.
Hắn nghe thấy rất rõ... là tiếng muội tử khóc a...
Oa... hư... hức...hu hu..hu...
Ai nha, ở ma giới khắp nơi vui thú, vậy mà có người khóc sao?
Tiếng khóc này của con gái là không sai, chẳng lẽ...bị chồng phụ bạc nên khóc?
Xùy! lý do vớ vẩn như vậy mà mình cũng nghĩ đến được, ai không biết ma giới là nơi nào? một đêm 5 người, có khi cả nam lẫn nữ đều chơi được, hà cớ gì lại khóc vì bị phụ bạc???
Đến cả nam chính còn có một dàn harem ngực to mông nở nữa kìa...
Nghĩ đến đây, diệp nhiên không khỏi thán phục thể lực của đám người ma giới thật tốt a, một đêm bảy lần, thật sự không sợ bị suy thận sao?
"cô bé a...sao em lại khóc vậy?"
Chân ngu xuẩn hiếu đã cực kỳ nhanh mồm nhanh miệng mà bắt chuyện với cô bé loli lạ mặt.
"oa... hức...bọn họ không thương ta, cả một đám người như vậy...ai cũng không quan tâm tới lộ lộ!" cô bé loli tiếp tục quệt nước mắt.
Nha! thì ra là một cô bé đáng yêu a, chẳng qua... nó nhỏ như vậy mà có thể đi lung tung trong nguyệt nha cung...
Khỏi nói cũng biết là thân phận không tầm thường rồi!
Ai... nhỏ tuổi như vậy... chẳng lẽ...tên nguyệt trưởng lão này vô sỉ đến mức cả... loli cũng chơi sao?
Tội nghiệp...tội nghiệp a...
"xinh đẹp tiểu ca ca... ngươi dỗ ta được không~ " tiểu loli trực tiếp xem chân hiếu và thanh loan là không khí, bán manh kéo kéo góc áo choàng của diệp nhiên.
Chân hiếu:" ..." cô bé a, ngươi là mắt mù đi? ta mới là người quan tâm đến ngươi nhất đó được không!?!
"khụ..." trái tim bị cô bé cho manh hóa, diệp nhiên mềm giọng :" được rồi, nói cho ca nghe, là ai làm muội khóc?"
Lúc này, lạc lạc vốn đã chìm vào quên lãng bỗng bật dậy bất bình lên tiếng:
" kí chủ a! ta rõ ràng cũng có thể bán manh, ngươi sao có thể mềm lòng chỉ với cấp độ bán manh thấp kém như thế này aaa!!"
"không... không phải ngươi đi nạp năng lượng rồi sao? đây chỉ là một phần trong kế hoạch thôi!"
"..." kí chủ hắn cũng lớn rồi...cư nhiên lại nói dối với tiểu lạc! oa... đều nói nữ nhân hướng ngoại, bổn hệ thống thấy nam nhân còn không đáng tin bằng nữ nhân đâu!
Trực tiếp đóng liên hệ với hệ thống, diệp nhiên tiếp tục công cuộc dỗ bé loli...
"hay là... để ca ca gấp cho ngươi thứ này nhé!" diệp nhiên nháy nháy mắt.
Là một kẻ muội khống, diệp nhiên cực kỳ tự hào với tình tiết dùng hạt giấy để dỗ muội muội, nay chỉ cần thêm một chút huyễn thuật...ai ya~, có thể sẽ làm cô bé này ngủ luôn trong mộng đẹp nha.
"oa! đẹp! đẹp quá! tiểu ca ca, thật thần kỳ!" cô bé hoàn toàn đám chìm trong mộng cảnh với những con hạc giấy tinh sảo.
"vậy, giờ thì muội hết buồn chưa? cứ chơi ở đây đi, dù sao... đây cũng là thế giới của muội mà..." giọng nói diệp nhiên như gần như xa, chẳng đợi lâu, mặt cô bé đã hơi lờ đờ, nhắm mắt ngã xuống nhưng đôi môi vẫn còn giữ nụ cười của trẻ thơ.
Diệp nhiên đưa tay ra đỡ lấy, dìu con bé đến một bãi cỏ mềm ở dưới tán cây phong đỏ nằm xuống.
"ai, lâu lắm mới thấy được bạch hiên ngươi biểu diễn huyễn thuật, thật sự là lợi hại không ai bằng!" thanh loan, quan sát thần sắc hạnh phúc trên mặt cô bé, một mặt thán phục.
"lợi hại gì chứ... chỉ gợi lên mong muốn vui chơi của trẻ thơ trong lòng nó thôi, cũng không khó khăn gì."
Diệp nhiên lắc lắc đầu,
"cô bé này chắc bình thường cũng không có bạn chơi nên mới có thể dễ dàng chìm đắm vào thế giới riêng của mình như thế. "
Bị coi là không khí- chân hiếu mặt mũi khó chịu :" vậy có đi cứu người không? các ngươi chẳng lẽ còn muốn ở lại đây để bị bắt à?"
"rồi, ngươi ở lại đây đi thanh loan, mình ta với chân hiếu đi đã đủ rồi, khi nào thật sự có chuyện, ta với chân hiếu sẽ lập tức gọi ngươi !"
"được rồi...các ngươi bảo trọng!"thanh loan vứt xuống một câu sau đó liền quắp đuôi chạy mất vào rừng phong.
"tên này thật là..." diệp nhiên ôm đầu.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
484 chương
40 chương
501 chương