Mau xuyên hệ thống nghịch tập oán khí
Chương 24 : hồ yêu chỉ muốn an ổn 3
Diệp nhiên tiếp tục đi du ngoạn đó đây, tìm một vài người thú vị để luyện tập huyễn thuật với mị thuật, hắn cũng tham gia không ít vào mấy lần tỉ thí trong quá trình du tẩu giang hồ, thân thủ nhanh nhẹn cũng vào hàng nhất nhì.
Bôn ba luyện tập khắp nơi hành hiệp, thực lực của hắn cũng tăng lên đáng kể, tuy không nắm chắc nếu đánh trực diện với nam chính nhưng làm vài việc mạo hiểm kiểu như cứu người ra khỏi mà vực là chuyện có thể.
Diệp nhiên nhìn thành quả những năm này, chậc, phải nói là hắn quá siêng năng, không biết bây giờ về thăm lão già thối kia thì lão có ở nhà không nha, diệp nhiên hắn đã thề là sẽ không bén mảng vào thanh lâu một lần nào nữa, nên là... lão có đột tử ở đó thì hắn cũng không tới khiêng xác về được.
Tuy nguyên chủ không nói gì thêm về sư phụ mình nhưng về tình về lý, vẫn là nên thay người ta báo ơn sư đồ, một ngày làm thầy cả đời làm cha, hắn sẽ cố gắng không để sư phụ xảy ra chuyện gì. nhưng nếu mệnh của lão chết tiệt kia ngắn quá, hắn cũng vô pháp can thiệp, chỉ có thể nói một câu: chết sớm đầu thai sớm.
Kết quả, hắn cũng không có về nhà... mà gấp gáp hoàn thành nhiệm vụ hai.
Tại thành thanh an, giáp khu biên giới ma vực...
"ngươi có biết không? nghe nói ma vực như có động tĩnh!"
"có thể nháo ra chuyện gì? dù sao thì cũng có người ở trên gánh lấy, dân đen như chúng ta thì làm được gì?"
"ài...ma giới và nhân giới yên bình cũng lâu rồi, e là...sắp tới sẽ có nhiều phong ba lắm đây..."
"..."
Diệp nhiên mang mũ trùm đen sẫm, ngồi một mình trong góc tối của khách điếm, lẳng lặng quan sát xung quanh một vòng. ừm... có khá nhiều trừ ma sư, âm dương sư tụ tập ở đây từ sớm,
Xem ra tin tức truyền ra cũng nhiều a, ai mà ngờ được, thiên ma ngàn năm lại xuất thế chứ...
Diệp nhiên tiếp tục nhâm nhi ly rượu, tửu lượng hắn khá tốt, ít nhất là loại rượu tầm trung này không có cơ hội làm hắn say.
"hiên ca, huynh đây rồi!" thiếu niên cười cười, ngồi xuống đối diện diệp nhiên.
"ta nói này hiên ca, ngươi không thể chọn chỗ ngồi đẹp hơn ư? ta mỗi lần đều thấy ngươi ngồi trong góc như lập dị á!"
Vừa nói, chân hiếu vừa sáp lại gần, diệp nhiên nghiêng mình dịch người đi.
"nói chuyện liền nói rõ, sáp lại như vậy là làm gì?" thật ra diệp nhiên còn lâu mới nói hắn khó chịu do mũi hồ ly ngửi thấy đủ loại mùi nồng nặc của từng người trong khách điếm này.
"hiên ca, trời này nồng lắm, ngươi cứ trùm đầu mãi như vậy... người ta kì thị đó!"
Diệp nhiên thật sự cảm thấy rất phiền, ngươi có biết ta là đệ nhất mỹ nhân vạn người mê không hả? nếu mà cái mũ trùm này gỡ xuống thì đám hoa si sẽ không chừa cho ngươi đường sống đâu anh bạn ngây thơ à!
Hơn nữa... mũ trùm có thể cản kha khá mùi khó chịu từ đám người kia, nói chung là... một cái áo đa tác dụng đi.
Không quanh co lòng vòng lâu, diệp nhiên vô đề :
" chắc mấy tin đồn gần đây... ngươi nghe rồi chứ?"
" hiên ca, các trừ ma sư bị bắt giam cũng không ít đâu, chuyện này sao có thể chỉ là tin đồn..."
" tất nhiên tất cả là thật, nhưng... nếu chỉ là tin đồn... người dân sẽ ít áp lực hơn, tuy sẽ nâng cao cảnh giác nhưng cũng không gây phản tác dụng, nếu bây giờ công khai tin đồn là thật, lòng dân không yên, sao có thể đồng lòng,
Ngươi nên biết, ma vật giỏi nhất chính là mê hoặc nhân tâm! "
Sau khi phun ra một tràng hùng hổ đạo lí suông, diệp nhiên tự ngẫm lại... hình như ta cũng mê hoặc nhân tâm không kém ma tộc đâu...
Ài, tất cả là do lão già kia dạy mấy cái thuật pháp mê hoặc, nên mới... khụ, khá là có ích.
Lạc lạc :" kí chủ nói dối, rõ ràng là dùng rất quen tay, rất thường xuyên !"
"mi im đê!"
"à mà, hiên ca, ngươi nói như vậy... là muốn đi ma giới a?" chân hiếu gãi đầu.
Tên nhóc này coi ra rất thông minh và hiểu chuyện, quả không hổ là người mà mình chọn làm đồng hành.
"phải a, chân hiếu, ngươi với ta đã kết giao bằng hữu đã khá lâu, việc vào ma giới cứu người thật là cần người giúp đỡ."
"có thật không? với thực lực của huynh mà không cứu được người a?"
"ta đương nhiên cứu được nhưng...ta... cần chân chạy."
"..." a, chân hiếu cảm giác mình đang bị khinh bỉ.
"thế... kế hoạch của chúng ta là sao? bao giờ xuất phát?"
"uhm... ngày mai sẽ xuất phát, còn có, anh mày vẫn chưa nghĩ ra kế hoạch."diệp nhiên lại nhấp rượu.
"...!?!" chân hiếu trên mặt lộ ra biểu cảm ngạc nhiên giả tạo, lúc sau lại ra vẻ lắc đầu thở dài " đúng là chơi với ai lâu thì nhiễm luôn cái tính xấu".
Mấy năm nay kết bạn, hai người trang bức xác thật đã đến trình độ người tung kẻ hứng, nói chuyện cả buổi còn mệt hơn đóng phim!
"ài... thời gian gấp gáp, ca cũng không có cách nào." diệp giả ngầu nhiên cười cười thân thiện vỗ vai chân hiếu :" mang luôn cả con chim thối kia nữa nhá!"
"...uhm"
Cùng lúc đó, ở một nơi khác...
hắt xì!
Thanh loan thần điểu kì quặc mà xoa xoa mũi, rốt cuộc là kẻ nào nhắc bản thần thú ?
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
27 chương
484 chương
40 chương
501 chương