Mau xuyên hệ thống nghịch tập oán khí

Chương 12 : tu chân hiện đại 10

Thời gian hai tháng trôi qua rất nhanh, chỉ còn một ngày nữa là đến lúc cốt truyện bắt đầu... "tách!" sinh viên năm cuối khoa sinh hoá cùng chụp ảnh kỉ niệm, mọi người hớn hở vui vẻ, Nhưng hôm đó, nữ chính quân vắng mặt... Ủa sao kỳ quá vậy? Rõ ràng trong kịch bản là hôm nay nữ chính có đi chụp ảnh lớp, hơn nữa còn được chính nhiếp ảnh gia hôm nay mời vào ngành giải trí nha! sao bây giờ lại vắng mặt ??? "lạc lạc... ngươi có hack camera đường phố gần đây được không ? ta cần tung tích của nữ chính. " "uhm...ta sẽ cố gắng, mà... kí chủ tìm nữ chính làm gì?" "làm gì a, lạc lạc, ngươi quên nhiệm vụ rồi sao? có càng nhiều bằng chứng hạ bệ nữ chính thì càng tốt a, nhất là lần kia, ta nghĩ cô ta sẽ dùng đến biện pháp song tu... đến lúc đó...quay full hd vào!" "ừm... kí chủ, cái đó...có ác quá không?" "ác sao? không có nha, cô ta có bàn tay vàng thì rất giỏi ah, có năng lực không có nghĩa là cô ta có thể tùy ý ức hiếp người khác, ỷ vào ông trời ban ân, tùy tiện đùa giỡn cuộc đời người khác, như vậy cao quý lắm sao. Dù sao thì cô ta có chết cũng không hết tội được, diệt môn cả nhà, là mấy chục mạng người đó, giết người đền mạng nhưng giết quá nhiều người thì chỉ chết thôi là không đủ !" Đây là một câu chuyện nhưng cũng không phải, ít nhất, nơi này đã hình thành thế giới, nhân vật ở đây cũng có tình cảm, suy nghĩ, cảm nhận, đông la như vậy thì hoàn toàn không xứng làm nữ chính, diệp nhiên đồng cảm với nguyên chủ do điểm này. "lạc lạc hiểu rồi, kí chủ cứ tiếp tục kế hoạch" hệ thống nói xong thì chìm vào im lặng. Đông la khắp nơi đều xem thường phàm nhân như một con kiến hôi, lại dùng năng lực của mình đối phó với một phàm nhân như con kiến, đậu xanh rau má, phàm nhân địa vị thấp kém chọc giận cô, cô bị làm sao a? không phải vẫn luôn có câu không chấp kẻ yếu đó sao!? Dựa vào áp bách người yếu thế mà cảm thấy thắng lợi, đông la cô cần phải xem lại tâm lý biến thái của mình nha! Sau lễ tốt nghiệp, tại trần gia... "cha biết con không thích kinh doanh Nhưng chẳng lẽ công ty, sản nghiệp nhà Mình lại không ai thừa kế? con xem, anh họ con đi theo nghiên cứu gen gì đó kia rồi, nhà ta cũng cần người nối nghiệp... con có đồng ý... đến công ty làm không?" " dạ... được, ba!" đương nhiên là đồng ý a, có thể giúp nguyên chủ có cuộc sống tốt hơn đương nhiên cũng được đánh giá cao nha! hơn nữa... để đối phó với đông la, hắn rất cần tham gia vào giới thương nhân ! "con...con đồng ý rồi? ha ha, bà nó thấy không? con trai nó lớn, biết nghĩ hơn rồi đấy!" giọng ông trần không giấu vẻ hớn hở, ông vỗ vai diệp nhiên : "được rồi, mai con đi theo ba lên công ty, kiến thức quản trị kinh doanh ba sẽ bổ túc cho con sau !" Lúc này, ở một nơi khác... Hừ, đám người này đúng là! Rác rưởi , quá sức rác rưởi! chất lượng song tu này kém như vậy, hại cho cô phải đi làm việc hút tinh khí như đám ma tu ! Phàm nhân kiến hôi ! đáng chết! Nếu không phải do hắn ta, cô đã không chật vật thế này rồi! hắn ta rốt cuộc là ai?? sao có thể lợi hại như vậy!? Hừ, đúng là tên điên! muốn bắt cô sao? đừng hòng! Đông la vừa bực tức vừa mặc quần áo vào, vứt lại mấy cái thây khô trong căn hẻm tối tăm... Ngay tối đó, anh họ lại tới, chỉ khác là lần này đi cửa chính, không phải nhảy cửa sổ... " a cảnh ơi, anh họ con đến tìm con kìa! " giọng dì chu the thé từ dưới lầu vọng lên làm diệp nhiên khá bất ngờ, anh họ tìm mình là có việc gì sao ? " cậu đó, ngày mai đến nơi này dự tiệc với chú thì đúng 8 giờ phải ra sau vườn cây đợi tôi, nhất định phải ở đó lúc 8 giờ đợi tôi !" Diệp nhiên thấy biểu cảm nghiêm túc của anh họ mà nghĩ thầm, ổng có uống lộn thuốc không ? sao hôm nay mặt căng thế :>> Câụ hỏi ngu :" thế có đem súng theo không?" Anh họ nhanh chóng ném cho cậu một ánh mắt khinh bỉ, "không đem súng thì làm gì? tôi không đào tạo kẻ vô dụng!" Diệp nhiên xấu hổ ậm ừ vài tiếng cho qua, rồi tiễn anh ta về. Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào